Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 733


- Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát tới Đan Tháp, có ai muốn đi cùng không?
Đường Long muốn trên đường đi không tẻ nhạt nên hỏi xem có ai muốn đi cùng mình hay không, đa phần các nữ hài biểu thị đều không muốn đi.

Cuối cùng, chỉ có Tiểu Y Tiên với Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tử Nghiên là cùng đi.
- Huân Nhi, tại Cổ Thành có Không Gian Trùng Động thông hướng Đan Tháp không?
- Không có nhưng mà có liên thông tới Đan Thành.(Cổ Huân Nhi)
Có đường thông tới Đan Thành cũng tốt, Đan Tháp cách Đan Thành cũng không xa.

Thảo luận xong thì ai nấy đều về phòng của mình nhưng tối nay chú định là một đêm không ngủ, Đường Long phân biệt ghé qua từng gian phòng cùng chúng nữ đại chiến một trận mà mỗi gian phòng là hai người cùng trụ nên tới sáng 10h thì Đường Long thần thanh khí sảng bước ra ngoài mà trong từng gian phòng là hai thân ảnh trần chuồn không mảng vải che thân cùng với toàn thân ửng đỏ lên, trong phòng vẫn có mùi kỳ lạ truyền ra.
- Thật là, gần sắp đi rồi mà cũng không an phận.(Huyền Y)
- Mai là lão công bỏ qua cho chúng ta.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tử Nghiên khi thấy Đường Long dùng ánh mắt u oán của mình trừng lấy Đường Long, nàng nhiều lần biểu lộ ra tình cảnh của mình nhưng Đường Long giống như không biết vậy.

Những người khác tuy biết nhưng không có can thiệp vào, các nàng cũng kỳ quái khi mà Đường Long không có hạ thủ với Tử Nghiên, có điều đó là quyết định của Đường Long nên các nàng không ép buộc được.
Nhà là phải có nóc =))
Một đoàn năm người hướng thẳng Không Gian Trùng Động tại Cổ Thành mà đi, thủ vệ thấy xuất hiện đoàn người Đường Long không có ngăn cấm trái ngược lại chủ động mở lối đi riêng cho nhóm Đường Long đi vào, bọn họ chết sống không nhận kim tệ mà Đường Long giao ra, hết cách Đường Long đành ném cho bọn họ Tứ phẩm Đan dược xem như khổ cực phí.
- Đi Phi Hành Khí của muội đi, nó thiết lập sẵn con đường tới Đan Thành rồi.(Huyền Y)
Đường Long gật đầu, Huyền Y từ trong giới chỉ lấy ra Phi Hành Khí hướng Không Gian Trùng Động ném vào sau đó nàng dẫn đầu tiến vào trong.

Đường Long cùng với tam nữ bước vào trong, khi vào trong thì bọn họ thấy được Huyền Y đang thao tác Phi Hành trôi nổi trong không gian.
- Đây là Phi Hành Khí sao? Lần đầu tiên thấy đấy.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Nghe nói mỗi một chiếc Phi Hành Khí đều có phân cấp bậc, không biết Phi Hành Khí mà chúng ta cưỡi là cấp bậc gì?(Tiểu Y Tiên)
- Đoán chừng là Trung phẩm Phi Hành Khí.(Tử Nghiên)
- Tử Nghiên đoán đúng rồi, đây là Trung phẩm Phi Hành Khí.(Huyền Y)
- Từ đây đến Không Gian Trùng Động tại Đan Thành tốn ba ngày thời gian.(Huyền Y)
Mọi người nghe vậy vào trong khoang nghỉ ngơi, Phi Hành Khí phi hành được một ngày đột nhiên đường hầm chấn động mãnh liệt mà những Phi Hành Khí chạy như điên.
- Chuyện gì xảy ra?
- Là Không Gian Phong Bạo, chuyện này rất hiếm xảy ra tại Không Gian Trùng Động.(Huyền Y)
- Mọi người bám chắn vào, ta phải thôi thúc Phi Hành Khí chạy nhanh nếu không lọt vào Không Gian Phong Bạo tập kích có thể cuốn chúng ta đi, tồi tệ hơn là thịt nát xương tan.(Huyền Y)
Huyền Y điều khiển Phi Hành Khí hướng phía trước chạy như điên mà có Không Gian Phong Bạo bắt đầu trùng kích lấy Phi Hành Khí.

Đường Long đứng ở mũi thuyền chống lên Đấu Khí Hộ Thuẫn bảo hộ Phi Hành Khí.
Vốn tưởng rằng mọi thứ thuận lợi thì Không Gian Phong Bạo đột nhiên bạo động, Phi Hành Khí theo đó mà lắc lư dữ dội.

Huyền Y cũng là biến sắc khi mà nhận ra xung quanh Phi Hành Khí của mình có Không Gian Phong Bạo tập kích càng nhiều, những Phi Hành Khí xung quanh cũng đang chật lực chống đỡ.
Đột nhiên từ phía sau Phi Hành Khí của nhóm Đường Long có Phi Hành Khí liều mạng lao thẳng về phía trước bất chấp có vật cản hay không.
- Bọn họ điên rồi.(Tiểu Y Tiên)
- Không ổn, cứ thế này thi Phi Hành Khí của bọn họ sẽ va phải chúng ta.(Huyền Y)
- Phải làm sao bây giờ, nếu né tránh có thể rơi vào Không Gian Phong Bạo tấn công.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Chỉ có nước mạnh mẽ đánh vỡ Không Gian Trùng Động mới trách thoát được thôi.
- Điều đó quá nguy hiểm, như vậy chúng ta sẽ bị lạc nhau.(Huyền Y)
- Như vậy, đỡ hơn là bị bọn họ đâm trúng.
Đường Long đôi mắt lóe lên vẻ lạnh như băng, cậu đi tới đuôi thuyền, mặt lạnh nhìn lấy Phi Hành Khí đang lao tới.


Tay cậu siết chặt lại vận sức chờ phát động, cậu canh khi mà Phi Hành Khí của đám người gần đụng chạm vào liền xuất thủ.
- Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Không gian rung rẩy kịch liệt rồi có một đoạn sụp đổ, từ đó xin ra hấp lực cực lớn đem mọi thứ xung quanh hút vào trong.

Đường Long vươn tay tính nắm lấy Tiểu Y Tiên với Nạp Lan Yên Nhiên nhưng lực hút quá lớn khiến cho hắn cùng các nàng tách ra, Đường Long đảo mắt nhìn sang hướng khác thấy được Huyền Y với Tử Nghiên bị lôi kéo sang bên.
Đường Long chỉ đành thả lỏng cơ thể để cho mình bị lực hút kéo đi, khi cậu thoát khỏi Không Gian Trùng Động thì rơi xuống một vùng sa mạc.
Vùng sa mạc rộng lớn chỉ có một màu vàng đỏ, từng cơn cuồng phong cuốn theo vô số hạt cát quét ngang qua sa mạc, tiếng gió rít gào như như tiếng khóc than, trong mơ hồ lộ ra từng tia âm lãnh, phóng hết tầm mắt chỉ thấy một vùng hoang vắng, không một bóng người, chỉ có bão cát vô tận và tiếng gió khóc than.

Cuồng phong quét qua một mảnh cỏ dại màu vàng nhạt trong sa mạc, đám cỏ ngã rạp xuống, trong mơ hồ, dường như có một bóng người bên trong bụi cỏ.
Quần áo trên người rách nát nhưng đang có dấu hiệu khôi phục lại, Đường Long đang nằm nghỉ trên bụi cỏ rồi thiếp đi hồi nào không hay.

Trong lúc ngủ say thì mơ hồ nghe được một chút âm thanh hỗn loạn lẫn tiếng kinh hô truyền đến.
Đường Long hồi sau tỉnh lại phát hiện đập vào mắt mình là một trần gỗ thật lớn, ngón tay nhẹ nhàng cọ sát vào nơi hắn đang dựa lưng, đôi mắt thoáng chớp động, hắn đã biết được nơi hắn đang nằm là trên một cỗ xe ngựa.
Đường Long phát hiện trên người mình vết máu được lau sạch sẽ mà bộ quần áo của hắn được xếp ngay ngắn xếp ở một bên, hắn hiện tại là đang cởi trần.
Tấm màn xe đột nhiên bị mở rộng ra, ánh mặt trời chói chang lập tức xuyên vào, một nam tử trung niên cường tráng hiện ra trong ánh mắt, người đó thấy hắn đã tỉnh lại liền nở một nụ cười.
- Tiểu huynh đệ, ngươi tỉnh rồi.(Hàn Trùng)
Đường Long vừa liếc mắt liền nhìn ra Hàn Trùng là Đấu Linh đỉnh phong, khoảng cách Đấu Hoàng chỉ có một bước mà thôi.
- Ha hả, chúng ta là một xa đội tại phía Bắc hoang mạ, phát hiện ngươi đang nằm trong bụi cỏ, nhìn thấy thương thế của ngươi cứ tưởng ngươi sẽ không qua khỏi, không ngờ ngươi lại có thể thức tỉnh.(Hàn Trùng)
- Ta gọi là Hàn Trùng, chấp sự của Hàn gia tại Thiên Bắc Thành, lần này có chút sự vụ trong người, phải từ phía Bắc đi ngang qua hoang mạc, do đó mới phát hiện ra tiểu huynh đệ, lại nói tiểu huynh đệ ngươi thật quá may mắn, trong hoang mạc thường xuyên có lang thú sinh sống, nếu bị chúng nó phát hiện ra, chỉ sợ ngươi đã thành một đống xương trắng.(Hàn Trùng)
- Đa tạ, Hàn Trùng đại ca cứu giúp.

Tiểu đệ tên là Đường Long.
Đường Long đối với Hàn Trùng cảm tạ, dù sao cũng là người đã xuất thủ cứu người lúc nguy nan.
- Không có việc gì, xuất môn ra bên ngoài, giúp đỡ lẫn nhau không có gì là không tốt.(Hàn Trùng)
- Hơn nữa ta cũng chỉ có thể làm bấy nhiêu đó cho ngươi còn phần thương thế của ngươi, ta cũng chẳng có biện pháp gì, nếu tới được Thiên Bắc Thành mới có thể đến dược phường mời một gã Luyện Dược Sư ra tay trị liệu cho ngươi, tuy nhiên phải cần khá nhiều kim tệ, người bình thường cũng khó mà mời nổi, cái giá để mời Luyện Dược Sư thật sự quá cao, chỉ là chẳng ai dám đắc tội với họ, đến như gia chủ Hàn gia của ta cũng phải khách khí với bọn họ vài phần.(Hàn Trùng)
- Không cần phiền phức như vậy, bản thân ta là Luyện Dược Sư.
Dưới ánh mắt kinh dị của Hàn Trùng, Đường Long từ trong giới chỉ lấy ra Đan dược bỏ vào trong miệng, Đấu Khí trong cơ thể nhanh chóng hồi phục mà nội thương do Không Gian Chi Lực gây nên được chữa trị hoàn tất.
- Đường Long tiểu huynh đệ là Luyện Dược Sư? Không biết là mấy phẩm?(Hàn Trùng)
- Bát phẩm Luyện Dược Sư.
Hàn Trùng giật mình nhìn Đường Long nhỏ tuổi hơn mình, Đường Long biết Hàn Trùng không tin, cậu từ trong giới chỉ lấy ra một khói lệnh bài, trên đó có hình tòa tháp cùng với tám ngôi sao.

Hàn Trung thấy huy chương này thì ánh mắt co rụt lại.

Hắn biết huy chương này là đại biểu cho cái gì.
Đường Long lại từ trong giới chỉ lấy ra Lục phẩm Đan dược – Tứ Phương Hoàng Cực Đan đưa cho Hàn Trùng.
- Hàn Trùng đại ca, Đan dược này huynh nhận lấy đi.

Lục phẩm Đan dược – Tứ Phương Hoàng Cực Đan có thể giúp huynh đột phá lên Đấu Vương.
- Vật quá quý, ta không thể nhận.(Hàn Trùng)
- Haha, Hàn Trùng đại ca cứ việc nhận lấy đi.

Đây coi như là thù lao mà huynh đã cứu ta, với lại ta cùng Hàn gia có quen biết.
Hàn Trùng thấy Đường Long nói tới phân lượng này cũng đành nhận, hắn nhìn trong tay viên Đan dược suy tư một lúc trực tiếp ngồi trong xe ăn vào, Đan dược nhập thể thì Hàn Trùng cảm giác được Đấu Khí trong cơ thể sôi trào lên.


Hàn Trùng tranh thủ vận chuyển Công pháp luyện hóa dược lực trong cơ thể, qua một lúc thì khí tức trên thân hắn kéo cao lên trực tiếp đột phá bước vào Đấu Vương.
- Để ta giúp Hàn Trùng đại ca một chút đi.
Đường Long đặt tay lên vai của Hàn Trùng, từ trong cơ thể truyền vào Đấu Khí trợ giúp Hàn Trùng luyện hóa còn lại dược lực.

Hàn Trùng cảm thấy khí tức của mình kéo lên, cho đến đến đạt đến Tam tinh Đấu Vương mới dừng lại.
- Cảm tạ, Đường Long huynh đệ.(Hàn Trùng)
- Haha, không có gì.

Đúng rồi, Hàn Trùng đại ca, xin hỏi một chút nơi này thuộc địa phận nào của Trung Châu?
- Ân, nơi này là Trung Châu Bắc vực.(Hàn Trùng)
Đường Long cùng Hàn Trùng trò chuyện, hắn cũng không có dấu diếm vì sao mình bị thương mà nói ra cho Hàn Trùng biết.
- Hóa ra là gặp Không Gian Phong Bạo, khó trách thương thế lại nặng như thế, tuy nhiên đây cũng là vận may của tiểu huynh đệ, một khi đã gặp phải Không Gian Phong Bạo rất ít người có thể chạy thoát, Hàn gia chúng ta năm đó có một lần đội hộ vệ xuyên qua Không Gian Trùng Động, gặp phải phong bạo, toàn bộ đội hộ vệ đều bị cuốn vào trong đó.(Hàn Trùng)
- Trung Châu Bắc vực? Không biết Đan Thành nằm ở đâu Trung Châu.
- Đan Thành? Huynh đệ là muốn tới Đan Tháp?(Hàn Trùng)
- Đúng vậy, nguyên vốn tính ngồi Phi Hành Khí thông qua Không Gian Trùng Động mà chạy tới Đan Tháp, ai ngờ đụng phải Không Gian Phong Bạo.
- Đan Tháp là ở trung tâm của Trung Châu, khoảng cách từ Bắc vực đến nơi đó hơi có chút xa xôi, dù có thông qua Không Gian Trùng Động cũng chỉ rút ngắn khoảng cách không đáng kể.(Hàn Trùng)
- Ha hả, Đường Long huynh đệ, ngươi vừa mới tỉnh dậy cứ ngồi trên xe đợi thêm một lúc nữa, chúng ta chỉ cách Thiên Bắc Thành còn không xa, trong thời gian chờ đợi, nếu ngươi cần gì cứ kêu lão ca ta.(Hàn Trùng)
- Không cần, ta cũng muốn ra ngoài hít thở không khí.
Đường Long với Hàn Trùng đi ra ngoài xe ngựa, nhất thời ánh mắt chiếu rọi vào mặt làm cho Đường Long từ từ thích ứng.

Thấy Đường Long đi ra thì những người trong xa đội đều gào thét lên, bọn họ không ngờ tới Đường Long lại sống sót được khi mang thương thế như vậy trên người.
Hàn Trùng rời báo cáo một chút cho người dẫn đoàn lần này, trong lúc đó thì Đường Long đã làm quen với những người ở đây.
- Sắc trời tối xuống rất mau, tiểu thư nói chuẩn bị hạ trại, Quỷ Đầu, ngươi mang vài người thám thính vùng phụ cận xem có hay không địa điểm phù hợp.

Nanh Sói, ngươi mang một số người đặt lính canh ở chung quanh.(Hàn Trùng)
Hàn Trùng địa vị trong đội xe này không thấp, từng đạo mệnh lệnh phát ra cũng không có tiếng phản đối nào đều là mỉm cười rồi mang người giục ngựa tản ra.
Hiệu suất của chi xa đội này cũng không tồi, rất nhanh không đến nửa giờ, một chỗ nhỏ trên gò núi đã xuất hiện lều trại trắng toát đông đảo, ở bên ngoài có hàng rào vây quanh, trên hàng rào rắc thuốc bột để đuổi độc trùng.
Chi Xa Đội này theo như lời Hàn Trùng, hẳn là vệ đội Hàn gia tộc thuộc Thiên Bắc thành, nhìn qua một chút hàng hóa trên xe, bọn họ hẳn là đang hộ tống đi.

Thực lực hộ vệ chi xa đội này đại khái đều là Đấu Linh cấp bậc, trong đó có mấy vị Đấu Linh đỉnh phong, đương nhiên còn khí tức mạnh nhất Đường Long cũng không quên.
Ánh mắt nhìn về chiếc xe ngựa lẫn trong đội xe, rõ ràng chiếc xe ngựa đó phải xa hoa hơn những chiếc khác rất nhiều.

Ẩn ước có mùi hương nữ tử nhàn nhạt truyền ra, đặc biệt làm Đường Long chú ý là trong xe có một đạo khí tức đạt đến Tam tinh Đấu Vương mà người này chính là cường giả mạnh nhất trong đội xe.
Trong lúc Đường Long chú ý xem xét, chiếc xe ngựa kia đang đóng chặt đột nhiên chậm rãi mở ra, bỗng một cái đùi ngọc thon dài mượt mà hiện ra trong tầm mắt.
Đường Long chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, không nghĩ tới vị chủ nhân của khí tức Tam tinh Đấu Vương này tuổi còn trẻ cùng dung mạo xinh đẹp như vậy.
Nữ tử lông mày như liễu, da thịt như tuyết, dáng người cao gầy, thân mặc tử sam mà ở trong tử sam bao bọc dáng người, có lồi có lõm có vẻ vô cùng đầy đặn.

Chẳng qua duy nhất không hoàn mỹ là trên gương mặt hơi lạnh lùng, đôi mắt đẹp nhìn quanh có thêm một loại cảm giác nghiêm khắc.
Nàng này vừa xuất hiện, chung quanh phần đông ánh mắt liền không có ngoại lệ lập tức tập trung vào thân thể của nàng.
- Hử, Hàn Nguyệt học muội không ngờ lại gặp ngươi ở đây.
Đường Long âm thanh vang lên làm cho mọi người nhìn cậu, nữ tử xoay đầu nhìn lấy Đường Long, nàng không ngờ tới thiếu niên mà Hàn quản sự cứu được lại nhận biết Hàn Nguyệt muội muội mình hơn nữa từ trong giọng nói phân biệt ra được hai người quan hệ là sư đồ.
- Hàn Nguyệt là tỷ tỷ của ta, ta là Hàn Tuyết nhị tiểu thư Hàn gia ở Thiên Bắc Thành.(Hàn Tuyết)

- Ồ, vậy thì thất lễ rồi.

Nhìn ngươi cùng Hàn Nguyệt dung mạo có chút giống nhau nên nhận lầm.
- Ngươi chính là thiếu niên mà Hàn quản sự cứu được? Hơn nữa quan hệ với tỷ tỷ của ta rất tốt?(Hàn Tuyết)
- Già Nam Học Viện biết đi? Ta từng làm đạo sư ở đó một khoảng thời gian mà thuật luyện đan là do ta dạy nàng.
Hàn Tuyết nghe vậy liền giật mình, nàng không ngờ tới thiếu niên trước mắt lại dạy tỷ tỷ mình thuật luyện đan.

Lúc này, Hàn Trùng đi tới thì thầm vào tai Hàn Tuyết vài câu, nghe xong thì Hàn Tuyết thái độ ban đầu lãnh đạm đổi sang hơi cung kính.
- Không cần nhất thiết phải cung kính với ta đâu.

Dù sao cũng là muội muội của Hàn Nguyệt, nếu để cho nàng biết có lẽ sẽ giận ta mất.
- Tại trong đội xe Hàn gia ta, có nội quy, Xa Đội không nuôi người không làm được việc, lần này xem nguyên nhân trên người của ngươi có thương tích, ta không nói nhiều, bất quá sau này hi vọng ngươi mặc dù chỉ khôi phục ít khí lực thì cũng không tiếp tục ngồi mặc kệ mọi sự, biết không?(Hàn Tuyết)
- Biết rồi.
Bóng đêm dần dần bao phủ đại mạc, xa xa phía chân trời, mặt trăng như chiếc khay bạc treo lên trên thiên không, ánh trăng nhàn nhạt và lạnh lẽo lan toả khắp nơi nghiêng nghiêng chiếu xuống đại địa.

Trong đại mạc hoang vắng, ít có hơi người nhưng mà ở trên núi kia, lại lộ ra không ít ánh lửa cùng những tiếng ồn ào, âm thanh lan ra đem cái lạnh lẽo xung quanh xua tan đi bớt.
Trong doanh địa trên gò núi, có nhiều đống lửa lớn nhỏ đang bùng cháy, ánh lửa bốc lên cao cao, đem chiếu cả doanh địa sáng bừng lên trông thấy sự vật cực kỳ rõ ràng, mà ở bên cạnh mỗi đống lửa đều xúm quanh lại không ít người, trong tay cầm túi rượu, cười to một tiếng, rồi dùng sức cụng vào nhau, trong đó có những tiếng càu nhàu xen lẫn những tiếng tán thưởng, rồi tất cả đồng loạt uống vào.
Đường Long ngồi bên cạnh đống lửa, mỉm cười nhìn những đại hán uống rượi đến đỏ bừng cả mặt, loại không khí này hắn rất ít khi trải qua.
- Đường Long huynh đệ, cầm lấy uống vài hớp cho ấm thân thể đi, hiện giờ trên đại mạc rất lạnh.(Hàn Trùng)
- Đa tạ, Hàn đại ca.
Đường Long ngã đầu cùng giơ túi rượu lên, hung hăng uống hai ngụm, một cảm giác nóng rực từ trong bụng xông lên, làm cho sắc mặt hắn trở nên hồng nhuận.
- Có mấy phần khí khái nam nhi.(Hàn Trùng)
Đường Long cùng Hàn Trùng uống rượu thì lều trại trong doanh địa bỗng nhiên bị mở ra, xuất hiện trong tầm mắt là một hình dáng vô cùng mê người lộ ra dưới ánh trăng, đó chính là Hàn Tuyết.
Hàn Tuyết lúc này có vẻ như vừa tắm qua, cho nên mái tóc mềm mại còn mang theo một chút xơ rối, nhìn qua càng làm cho nàng giống với một nữ nhân quyến rũ, những Hàn gia hộ vệ còn ít tuổi không khỏi cảm thấy tim đập loạn cả lên.
Đi ra khỏi lều trại, Hàn Tuyết liếc mắt nhìn một cái rồi ngồi xuống bên cạnh đống lửa cách đám người Đường Long không xa, nàng rút chủy thủ ra cắt một lát thịt nướng từ trên giá sau đó chậm rãi đưa vào trong miệng, nàng ăn uống rất ưu nhã xung quanh nàng đám người có cảm giác như cắn phải một miếng không khí, nhìn thấy có vẻ không hợp nhau nhưng lại không thể không nói Hàn Tuyết lúc này quả là xinh đẹp động lòng người.
Sức ăn của Hàn Tuyết cũng không lớn, nàng chỉ ăn một lúc rồi đứng lên, hình bóng xinh đẹp nhìn lướt qua doanh địa, chợt dừng lại trên người Hàn Trùng.
- Người nào buổi tối cần gác đêm thì không nên uống rượu, những người còn lại cũng uống ít một chút, ngày mai chúng ta còn phải đi qua địa bàn của Yêu Xà Hạ Mãng, cần lưu tâm một tí.(Hàn Tuyết)
- Có Ma Thú đến gần.
- Cái gì? Vì sao ta không cảm nhận được?(Hàn Tuyết)
- Nó ở khoảng cách quá xa nhưng nó nhằm vào chúng ta, đừng quên ta là Luyện Dược Sư, lực lượng linh hồn rất mạnh.
Hàn Tuyết và Hàn Trùng lựa chọn tin tưởng Đường Long, hai người nhanh chóng tập hợp nhân thủ cảnh giác nhìn xung quanh.
- Có nhận ra đó là Ma thú gì không?(Hàn Tuyết)
- Yêu Xà Hạ Mãng, cách chúng ta 500m.
Hàn Tuyết và Hàn Trùng sắc mặt ngưng trọng, Yêu Xà Hạ Mãng sinh sống ở Vạn Xà Hạp mà bên trong lại là lãnh địa của yêu xà, con yêu xà này tên là Hạ Mãng, kẻ này thực lực đã đạt tới Đấu Hoàng nhưng mà cho dù là một ít Đấu Hoàng đỉnh phong cũng không muốn dây dưa cùng hắn, bởi vì hắn thân là yêu xà nên có thể khống chế tất cả Tứ giai Độc Xà trong Xà Hạp, cho nên nhiều năm như vậy hắn vẫn luôn chiếm cứ nơi đó.
Thoáng chốc, trong tầm mắt mọi người một đoàn yêu xà trường bò tới mà dẫn đầu là Yêu Xà Hạ Mãng.
- Hạ Mãng chỉ cần ngươi không yêu cầu quá đáng thì chúng ta có thể giao nạp một chút thương phí.(Hàn Tuyết)
- Ta muốn một phần ba thương phí.(Hạ Mãng)
Hàn Tuyết nghe xong yêu cầu của Hạ Mãng sắc mắt thoáng âm trầm, nàng biết Yêu Xà Hạ Mãng sẽ công phu sư tử ngoạm nhưng mở miệng muốn một phần ba thương phí đã vượt qua dự tính của nàng.
- Hàn Tuyết lùi lại phía sau đi, để ta trả lại một phần ơn nghĩa mà ta nợ các ngươi.
- Ngươi vẫn đang bị thương, đừng có ngạch cương với Hạ Mãng.(Hàn Tuyết)
- Haha, yên tâm đi.
Đường Long bước lên mấy bước, cường đại uy áp từ trên người cậu bộc lộ ra.

Yêu Xà Hạ Mãng cảm nhận được uy áp từ trên người Đường Long hoảng sợ không thôi.
- Yêu Xà Hạ Mãng, cho ngươi một cơ hội thả xa đội rời đi.

Nếu không thì hôm nay ngươi sẽ phải bỏ mạng tại đây.
Yêu Xà Hạ Mãng đắng đo một lúc nhưng nó vẫn quyết liều một phen, tục ngữ có câu: Liều Ăn Nhiều.

Thấy Yêu Xà Hạ Mãng điều động Tứ giai Độc Xà xông tới thì Đường Long thở dài lắc đầu.
- Cần gì chứ?

Đường Long rút ra bên eo song kiếm vào thế tiến công.
- Nhị Kiếm Phái – Thập Tự Trảm.
Đấu Khí truyền vào trong song kiếm sau đó chém ra ngoài, trảm kích cửu sắc xông về phía Yêu Xà Hạ Mãng, trên đường đi giết chết vô số Tứ giai Độc Xà.

Yêu Xà Hạ Mãng đôi mắt co rụi lại muốn né tránh nhưng tốc độ công kích quá nhanh nên nó không né kịp, cơ thể trúng chiêu khiến cho Yêu Xà Hạ Mãng đau đớn không thôi.
- Vậy mà chưa chết? Đúng là Yêu Xà có khác, vẩy rất cứng.
- Để xem ngươi chịu được mấy kiếm của ta?
Đường Long tiếp tục huy kiếm, kết quả là Yêu Xà Hạ Mãng toàn thân đều là vết kiếm chém trên người mà nó cũng bị trọng thương.

Đám người Hàn Tuyết thấy cảnh này rung động không thôi, bọn họ không ngờ tới Đường Long lại mạnh như vậy.
- Nhất Kiếm Phái – Nhất Kiếm Đoạt Mệnh.
Thân hình Đường Long hóa thành huyễn ảnh lao đi, đợi khi cậu xuất hiện lần nữa thì Yêu Xà Hạ Mãng đầu lâu bay trên không trung, cơ thể của nó ầm ầm nện trên mặt đất.
- Yêu Xà Hạ Mãng cứ thế mà chết?(Hàn Trùng)
- Thực lực như vậy đã vượt xa chúng ta rồi.(Hàn Tuyết)
‘Không biết chân thật thực lực của hắn thế nào’ Hàn Tuyết nghĩ trong đầu
Đường Long vẩy kiếm vài cái làm cho huyết dính trên lưỡi kiếm văng xuống đất rồi tra kiếm vào bao, khi đi trở về thì cậu thuận tiện đào đi Tinh hạch của Yêu Xà Hạ Mãng, Đường Long huyết kiếm được một viên Lục giai Tinh hạch có điều trên mặt đất hiện lẻn vẻ ghét bỏ.

Hàn Tuyết thấy vậy khóe miệng co giật không thôi, Lục giai Tinh hạch phóng tới bất kì người nào trên tay đều được xem như trân bảo mà đối đãi, vậy tới tay Đường Long lại bị cậu ghét bỏ.
- Hàn Tuyết, nơi này cách Thiên Bắc Thành bao xa?
- Nếu như thuận lợi thì sáu ngày là tới.(Hàn Tuyết)
- OK, có chuyện phiền toái không giải quyết được có thể gọi ta.
Hàn Tuyết nghe vậy gật đầu, nàng biết chỉ cần Đường Long tọa trấn thì xa đội liền bình an về Thiên Bắc Thành.

Sắc trời dần tối xuống thì đám người Hàn Tuyết lại hạ trại, lần này Đường Long cũng góp sức vào, đối với việc này thì Hàn Tuyết nhìn ở trong mắt.
Trong doanh địa có chút an tĩnh, chỉ có đống lửa thiêu đốt thỉnh thoảng vang lên tí tách.

Phía ngoài doanh trại có không ít trạm gác ngầm, luân phiên đi lại tra xét, đem doanh trại bảo vệ chu toàn.
Theo như lời Hàn Trùng nói, lộ trình đi ngang qua Vạn Xà cốc có chút thuận lợi, mấy ngày qua ngoại trừ ngẫu nhiên gặp phải một số phiền toái nho nhỏ vẫn chưa có điều gì có thể làm cho xa đội phải chậm lại mà qua nhiều ngày chạy đi, Thiên Bắc Thành cũng là càng ngày càng gần.
Ngày thứ năm, Hàn Tuyết đang đi xung quanh cùng Đường Long trò chuyện thì có một bồ câu truyền tin mang huy chương Hàn gia từ phương hướng Thiên Bắc Thành bay tới.

Tiếp nhận thư truyền tin từ trong tay một gã hộ vệ, Hàn Tuyết chậm rãi mở ra, đôi mắt đẹp tảo động, gương mặt tươi cười là từ từ băng lãnh xuống, trong đôi mắt thậm chí có ánh lửa giận.
- Sao vậy? Có sự tình khiến muội không vui?
- Không có gì.(Hàn Tuyết)
Bề ngoài Hàn Tuyết nói không có gì nhưng sắc mặt biến hóa của Hàn Tuyết không che dấu được, nguyên bản trong doanh địa tiếng cưới cũng là trở nên an tĩnh rất nhiều, mọi người đều đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía trung tâm Hàn Tuyết.
- Tiểu thư đã xảy ra chuyện gì?(Hàn Trùng)
- Trong gia tộc truyền đến thư tín nói gần đây Hồng gia có tính toán ra tay đối với Hàn gia chúng ta, nói chúng tay nên cẩn thật một chút.(Hàn Tuyết)
- Bọn chúng lần này lại muốn làm cái gì?(Hàn Trùng)
- Hồng gia cái lão bất tử kia muốn ta với tỷ tỷ cùng nhau gả cho tên Hồng Thần, bất quá mục đích cuối cùng là muốn nghĩ thôn tính Hàn gia ta, trở thành chân chính bá chủ Thiên Bắc Thành.(Hàn Tuyết)
Nghe vậy trong đội xe không ít người trẻ tuổi sắc mặt đều là âm trầm xuống, Hồng gia kia ra điều kiện làm cho bọn họ trong lòng đều là cực kỳ phẫn nộ.
- Hồng gia có lai lịch thế nào?
- Hồng gia mới là gia tộc mạnh nhất Thiên Bắc Thành, mặc dù là Hàn gia ta so ra hơn một chút nhưng chính yếu là Hồng gia này có một ít quan hệ với Phong Lôi Các, trong đồng lứa của Hồng gia kiệt xuất nhất Hồng Thần là người Phong Lôi Các, hơn nữa còn được coi trọng.(Hàn Tuyết)
- Hồng gia chỉ nương nhờ đại thụ này mới có thể trong vòng vài năm ngắn ngủi, danh vọng và thực lực đều tăng.

Dù sao, tại toàn bộ Trung Châu Bắc vực, Phong Lôi Các coi như là thế lực cầm đầu, Hàn gia ta so ra còn kém rất nhiều.(Hàn Trùng)
- Phong Lôi Các? Kỳ thật các ngươi cũng không cần sợ Hồng gia và Phong Lôi Các, chỉ cần các ngươi Hàn gia bỏ ra cái giá hợp lý thì ta có thể giúp được.
- E là không được, ta không muốn ngươi liên lụy vào việc giữa Hồng gia và Hàn gia, thậm chí là đối địch với Phong Lôi Các.(Hàn Tuyết)
Đường Long mỉm cười từ chối cho ý kiến, hắn nắm trong tay Thân pháp Đấu Kỹ Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động đã trực tiếp đắc tội với Phong Lôi Các rồi.

Trong nguyên tác, Tiêu Viêm vì tu tập Thân pháp Đấu Kỹ Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động mà bị cường giả Phong Lôi Các truy sát, kết cục thì hắn bằng vào vận may mới trốn được cùng với đó nhân họa đắc phúc đạt được Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Huyễn Thân.
•Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Huyễn Thân: Khi tu luyện thành công, có thể ngưng thành Lôi huyễn thân, thực lực của Lôi huyễn thân này cũng ngang bằng với bản thể, bản thể bất tử huyễn thân bất diệt.

Bình Luận (0)
Comment