Tính danh: Trương Trường An.
Tuổi: 16
Cảnh giới: luyện khí tầng 3
Tư chất: tiên thiên thần thể.
Công pháp: không.
Lựa chọn 1: biểu hiện ra tư chất kinh người, một tiếng gáy vang vọng Cửu châu, phần thưởng +1 xuân dược đan.
Lựa chọn 2: tiếp tục điệu thấp làm việc, chim chó không bằng, phần thưởng +1 mười hổ chi lực đan.
Một thiếu niên mặt mày đen nhẻm, vóc dáng gầy yếu, cao khoảng mười tám tấc, trên người khoác lên bộ áo tạp dịch Ngọc Thanh Thánh tông, cậu tên là Trương Trường An.
Cha mẹ mất sớm, từ nhỏ Trương Trường An đã bị đưa vào làm tạp dịch ở Ngọc Thanh Thánh tông, đến nay đã mười sáu năm.
Kỳ thật cậu có một cái bí mật, cậu chính là người xuyên việt. Kiếp trước đang đọc tiểu thuyết thì không hiểu đột nhiên chết đi, hoàn thành mười tám năm độc thân cuộc đời.
Mấy ngày trước cậu xuyên vào thân thể này, kế thừa ký ức thì biết được mình chỉ là tên tạp dịch. Nhưng làm một tên cao quý người xuyên việt, lại còn biết đây là thế giới tiên hiệp, trong lòng Trương Trường An lửa cháy bừng bừng.
Phải biết người xuyên việt nào không chân đạp thiên đế, hai tay ôm mỹ nữ chứ. Cũng không phụ lòng mong mỏi của Trương Trường An, hệ thống kích hoạt.
Đang lúc cậu đang tưởng sẽ là hệ thống bá vương, hệ thống đánh mặt, hay hệ thống vô địch thì chính hệ thống lại vả mặt cậu thêm một lần.
[Keng, hệ thống vạn cổ đệ nhất hố chủ kích hoạt, xin hân hạnh phục vụ chủ nhân]
Tiếng hệ thống băng lãnh vang lên, Trương Trường An đầu muốn nổ, không, ta không muốn dựa vào hệ thống, ta muốn tự thân lập nghiệp ở thế giới này. Nhưng hố chủ là cái mẹ gì, nghe tên đã không quá có cảm tình.
Nhưng qua được sự giáo dục của hệ thống. Trương Trường An cũng nghĩ thông suốt, dù sao thế giới bên ngoài quá nguy hiểm, chém chém giết giết, có khi bản thân mình dù có hệ thống, nhưng lúc còn nhỏ yếu mà thể hiện quá có thể chưa xuất sư đã chết non.
Trương Trường An bắt đầu tìm hiểu công năng hệ thống, thì ra hệ thống chỉ có một công năng, chính là cách mấy ngày hay gặp chuyện gì hệ thống sẽ đưa ra lựa chọn, để nhận phần thưởng.
Thể chất tiên thiên thần thể cũng là mấy ngày trước Trường An nhận được, nếu không, tông môn đã sớm đem đi bồi dưỡng, nào phải ở cái xỏ xỉnh tạp dịch phòng này.
Hôm nay lại có lựa chọn, cái mẹ gì mà Xuân dược đan, nhìn tên là đã biết không đứng đắn, ở đây chỉ có ngựa cái cùng heo mẹ, nếu ăn phải đi đâu giải quyết bây giờ. Đến bây giờ cậu mới hiểu rõ ý nghĩa hệ thống.
Trường An không do dự mà lựa chọn phương án hai, một viên đan dược nóng hỏi, màu sắc sặc sỡ rơi vào trên tay cậu, nghe tên cậu đoán rằng đan dược có tác dụng giúp cậu có sức mạnh của mười con hổ.
Mặc dù không biết vì sao hệ thống cho mình đan dược tên kì lạ như thế, nhưng phải nói đồ hệ thống cho liền là đồ tốt.
Ngọc Thanh Thánh tông là một trong năm đại tông môn mạnh nhất ở Tinh Vân đại lục, đã tồn tại mấy ngàn năm. Tông chủ là hàng thật giá thật hợp thể kì đại năng, phía dưới còn có mười vị trưởng lão cũng là tu vi luyện hư kì. Còn về độ kiếp cùng đại thừa đã thành truyền thuyết ở Tinh Vân đại lục. Ngoài năm đại tông môn chính đạo còn có ba tông giáo ma đạo, phía bắc còn có yêu tộc độc chiếm.
Ngọc Thanh thánh tông phân ra làm nội môn, ngoại môn cùng tạp dịch, đệ tử mấy ngàn người. Khu tạp dịch cũng là đã hơn trăm người, chuyên phụ trách nhiều công việc lặt vặt của tông môn.
Mà Trương Trường An làm tạp dịch cũng đã mười mấy năm, sau khi kế thừa ký ức chủ cũ, Trương Trường An liền có tâm đắc với nghề tạp dịch này, đặt biệt là trong việc cho heo ăn.
Vừa lấy khăn bịt mũi, vừa cho heo ăn, cậu chữi thầm trọng bụng, mẹ cái quỷ gì mà tâm đắc, đúng là thối không chịu nổi.
Nếu sau này Trương Trường An nổi danh tại tu tiên giới, có lẽ đây sẽ là một đoạn lịch sử không muốn người biết đến.
Buổi sáng cho heo ăn xong, thì cậu còn phải lên núi hái thuốc. Ở Ngọc Thanh Thánh tông cũng chỉ bao ở không bao ăn, nên muốn no bụng cũng như muốn tích góp đủ số tiền để có thể dưỡng già thì phải làm nhiều công việc khác nhau. Trường An chọn hai công việc tương đối đơn giản.
Hôm nay như mọi ngày cậu lên núi hái thuốc, thì trời đột nhiên chuyển mưa, cậu tìm một hang động gần đó tránh mưa. Ở trên núi là có yêu thú, nhưng chỉ cần đi không quá sâu vào núi thì sẽ không sao.
Nghe nói trên núi có một con Trúc cơ kỳ yêu thú, tên là Yêu Lang, các trưởng bối đối với con yêu thú này ngoảnh mặt làm ngơ, do nó quá yếu, cũng như có thể lấy nó để mài dũa đệ tử của môn phái mình.
Nhưng Yêu Lang gian trá xảo quyệt, rất nhiều đệ tử Trúc cơ lên núi điều không bắt được nó. Cũng may Trường An chỉ hái thuốc vòng ngoài, không ảnh hưởng địa bàn của nó, nếu không cho mười cái mạng cậu cũng không muốn đến đây hái thuốc.
Mưa lúc này càng lúc càng to, Trường An chữi thầm trọng miệng:
"Hôm nay mẹ nó bước chân trái ra đường hay sao mà xui xẻo như thế."
Đúng lúc Trường An đang chữi cha chữi mẹ thì sâu trong hang có tiếng động, âm thành càng lúc càng to, càng gần chỗ cậu.
Trương Trường Anh cảnh giác, muốn móc ra vũ khí nhưng chợt nhớ ra mình chỉ là tên hái thuốc, vũ khí cũng chỉ có một cây dao nhỏ. Ở thế giới này, đây là vật không đáng giá nhắc tới.
Đang luống cuống không biết phải làm sao thì lúc này trước mặt câu hiện ra hình ảnh một con sói khổng lồ chính là Yêu Lang, cùng một thiếu nữ mười bảy mười tám, mặc trang phụ độc quyền của Ngọc thanh thánh tông, trên tay cầm theo thanh kiếm chạy ra ngoài.
Thiếu nữ thấy cửa hang động có người, liền hô to:
"Sư đệ mau chạy đi."
Trương Trường An mở to mắt, cái mẹ gì trú mưa thôi mà cũng gặp sự cố. Không nói một lời liền chạy ra hang động.
Trương Trường An chạy được một đoạn thì nhìn phía sau không có ai, lúc này mới dừng lại thở dốc một cái, trời mưa vẫn còn đang rơi tí tách không ngừng. Lúc này một bóng người từ phía sau bay tới, chính là thiếu nữ vừa rồi. Cô bị con sói kia đánh bay về phía Trường An.
Thấy thiếu nữ ngất xỉu đi, nhìn quần áo trên người, đoán là đệ tử ngoại môn ở Ngọc Thanh thánh tông. Trương Trường An thầm thấy thấy không ổn, muốn chạy đi thì bị một bóng đen cao lớn phóng tới chặn đầu.
Trương Trường An hoảng hốt trong lòng, nếu cậu đoán không lầm đây chính là Yêu Lang. Thì ra Yêu Lang sống sâu trong hang động ở rìa núi, chẳng trách các đệ tử ở tông môn không tìm ra vị trí chính xác.
Không biết thiếu nữ này đánh bậy đánh bạ thế nào tìm được nơi sống Yêu Lang, cũng không biết Trường An ăn ở thế nào mà dính vào chuyện này.
Keng, xin mời đưa ra lựa chọn
Lựa chọn 1: chấp nhận chịu chết làm mồi cho Yêu Lang, phần thưởng +1 cái hòm công đức.
Lựa chọn 2: đánh chết Yêu Lang, phần thưởng +1 địa phẩm công pháp.
Trương Trường An chữi mẹ trong lòng, cái gì mà +1 hòm công đức, hệ thống này đúng là không nói tiếng người, nhưng không phải nói là cẩu hệ thống sao, sao không có lựa chọn nào dịch chuyển trốn đi như thế.
Trương Trường An mắt thấy con Yêu Lang sắp tiến gần tới mình, liền quả quyết lựa chọn 2, cậu cũng không muốn xóa nick luyện lại.
Cũng diệu làm sao, hệ thống buổi sáng cho một viên mười hổ chi lực đan, cậu cứ nghĩ cả đời không dùng được, bây giờ cơ hộ trước mắt, cậu cũng muốn cảm nhận thử lực lượng tu tiên giới.
Trương Trường An bỏ viên đan dược vào miệng nuốt vào, chỉ cảm thấy một luồng hơi ấm từ trong bụng cậu lan tỏa ra, cậu biết đan dược hiệu lực. Đang muốn xông về phía Yêu Lang thì bỗng nhiên xung quanh cậu xuất hiện hư ảnh mười con hổ đều là Trúc cơ kỳ. Mười con hổ Trúc cơ chạy về phía Yêu Lang.
Chúc mừng ký chủ đánh giết thành công Yêu Lang. Phần thưởng +1 địa cấp công pháp.