Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 182

Lần này, khi đứng trước tình thế khó xử phải chọn ai sẽ chặt tay chân của các học viên, Quinn đã tình nguyện. Cậu không có cơ hội, cậu sẽ làm công việc đó.

Không phải cậu muốn làm, đó là vì cậu cảm thấy nó tàn nhẫn hơn khi để đôi bàn tay run rẩy của Peter thực hiện công việc. Nếu bộ phận không được cắt sạch sẽ thì nó sẽ chỉ gây ra nhiều đau khổ hơn.

Họ đã quyết định thực hiện tiến trình đối với tất cả các học viên cùng một lúc, thay vì chia nó thành nhiều ngày khác nhau. Họ muốn giải quyết vấn đề của Peter càng sớm càng tốt.

Nếu Peter vẫn đói và họ không thể tìm ra giải pháp cuối cùng, thì họ luôn có thể dựa vào Vorden.

"Tớ đến đây," Chỉ với một cú xoay người, Quinn đã cắt sạch bàn chân của cậu học viên. Tuy nhiên, lần này, Vorden ngay lập tức di chuyển về phía khu vực bị cắt cụt và bắt đầu đặt tay ngay phía trêи nó. Khi cậu ấy làm vậy, nó bắt đầu lành nhanh hơn nhiều so với bình thường.

"Cái gì vậy?" Peter hỏi.

"Tớ quyết định đi đến văn phòng y tá, giả mạo rằng tớ đã bị sốt. Hai chúng tớ chạm vào nhau để tớ có thể sao chép dị năng của cô ấy." Vorden giải thích. "Tớ không muốn những người này phải trải qua nỗi đau giống như những người khác."

Dị năng hồi phục cùng với khả năng tái sinh dường như đẩy nhanh quá trình lên rất nhiều, và thậm chí không có nhiều thứ để dọn dẹp lần này.

Sau đó, họ lặp lại quá trình này hai lần nữa cho các học viên khác và cuối cùng, họ đã hoàn thành mọi thứ. Nhờ khả năng chữa trị của Vorden, nỗi đau mà các học viên phải gánh chịu không đè nặng lên tâm trí họ lần này.

Ngoài ra, khi hai chân được đặt trước mặt Peter, cậu ta cũng bắt đầu thấy nó dễ dàng hơn một chút. Trêи thực tế, Vorden nghĩ rằng cậu ta đã cảm thấy nó quá dễ dàng.

"Có vẻ như cậu đang rất thích đôi chân đó hả." Vorden nhận xét trước khi hỏi Peter, "Của tớ có ngon hơn chút nào không?" Một nụ cười cứng đờ hiện ra trêи khuôn mặt cậu ta và lông mày cậu ta hơi nhíu lại.

"Có vẻ tớ không hài lòng về điều này, nhưng chúng ta phải cố gắng tốt nhất để thoát khỏi tình huống xấu," Peter nói khi cậu ta cắn một miếng nữa.

Khi ăn cái chân, không giống như cậu ta từng cảm thấy no. Đó là một cảm giác kỳ lạ nhưng nó giống như cơn đói của cậu ta sẽ biến mất. Cậu ta xé từng cái chân một cách dễ dàng và cuối cùng đã hoàn thành cái cuối cùng.

“Hãy nhớ ăn cả xương,” Fex nói thêm. "Không muốn để lại bất kỳ bằng chứng nào."

Hàm của Peter giờ cũng cứng hơn hầu hết, và toàn bộ hệ thống tiêu hóa của cậu ấy đã thay đổi. Vì vậy, làm một cái gì đó như thế này thật dễ dàng đối với cậu ta, mặc dù xương không có nhiều mùi vị ngoài phần tủy bên trong nhưng ít nhất cậu ta không khuấy nó lên như mọi thứ khác cậu ta ăn.

u003c 6/7 Mẫu thịt người được tiêu thụ bởi Ngạ quỷ của bạn u003c

Thông điệp đã xuất hiện và giờ chỉ có một người duy nhất mà họ phải tìm trước khi Peter phải tiến hóa. Mặc dù những người khác không chắc chắn về số lượng chính xác nhưng biết rằng Peter chắc chắn phải sắp tiến đến gần.



Trước khi Peter ăn những cái chân, Quinn cũng đã được nếm thử mùi vị của từng học viên trêи sàn. Thêm vào điểm thống kê tổng thể của cậu.

u003c Quyến rũ: 13 u003c

u003c Sức mạnh: 20 u003c

u003c Sức bền: 18 u003c

Với nhóm máu của ba học viên, đây là các chỉ số đã được tăng lên.

"Vậy cậu có nghĩ ra ý tưởng gì cho người cuối cùng này không?" Fex vừa nói vừa ngồi xuống ghế, gác chân lên bàn.

"Tớ đang nghĩ về điều này, nhưng còn người tên Bones đó thì sao?" Peter đề nghị.

"Người hôm nay cậu gặp hả? Đó là một ý kiến tồi." Vorden trả lời.

"Thứ nhất, cậu có nhìn thấy gã đó không? Tớ nghĩ cậu sẽ phải ăn cả cơ thể của cậu ta để hài lòng. Thứ hai, cậu ta tình cờ làm việc cho Duke. Cậu đã nằm trong tầm ngắm của cậu ta. Nhưng tớ nghĩ cậu đang theo đuổi đúng hướng, chúng ta nên chọn một người xứng đáng. "

“Và làm thế nào để chúng ta quyết định điều đó,” Quinn nói. "Nếu ai đó xứng đáng, đó sẽ là Duke, mọi người chỉ làm theo những gì ông ấy nói. Peter có thể dễ dàng làm điều tương tự với những người khác một khi cậu ấy đi lên đủ cao."

Đột nhiên, khi họ đang nói chuyện, một tiếng bíp vang lên. Tất cả họ đều nhận ra âm thanh khá rõ, vì đó là khi ai đó đang trở lại phòng đã truy cập vào nó. Tuy nhiên, Fex đã đuổi hai người bạn cùng phòng của mình đi trong thời gian này bằng cách sử dụng kỹ năng gây ảnh hưởng của mình.

Cậu ta đã thử nghiệm nó trước đây và biết rằng tâm trí của họ yếu ớt và sẽ tuân theo mệnh lệnh, vì vậy nó đáng lẽ ra không hết tác dụng.

Vậy ai có thể đột nhập vào phòng một cách đột ngột như vậy? Khi cánh cửa mở ra, một học viên nhỏ với hai cái túi dưới mắt đã được nhìn thấy. Đầu cậu nhanh chóng di chuyển quanh phòng, cố gắng xử lý những gì đang xảy ra.

“Ba học viên bị trói trêи sàn, máu ở một số khu vực nhất định và những người còn lại thản nhiên đứng xung quanh,” Logan tự lẩm bẩm.

Logan thực sự đã đến trước cửa trước đó, nhưng cậu ấy đã quyết định tiếp tục lắng nghe cuộc trò chuyện của họ. Có lẽ cậu ấy đã nghe nhầm điều gì đó, hoặc những lời họ đang nói không thực sự có ý nghĩa.

Nhưng sau khi lắng nghe và tự huyễn hoặc mình khỏi sự thật, cậu không thể chịu đựng được nữa khi họ bắt đầu nói về các ứng viên. Cậu ấy phải tự mình chứng kiến chuyện gì đang xảy ra.

Tuy nhiên, cú sốc lớn nhất đối với cậu ấy là một trong số các học viên bị đứt tay chân. Hai người kia đã kịp thời chữa lành. Nhưng học viên cuối cùng cũng không thể nói như vậy.

Tất cả họ đều có khả năng phục hồi ở các mức độ khác nhau, và chân của cậu ấy sẽ mất nhiều thời gian hơn để chữa lành.



Logan ngay lập tức đưa quả cầu màu đen ra và áp vào ngực mình. Những con robot nhỏ giống như người nhện bắt đầu lan rộng và xuất hiện xung quanh cơ thể cậu ta với tốc độ cực nhanh cho đến khi nó tạo thành một bộ đồ cơ khí.

Nó trông tương tự như một Mech thu nhỏ, chỉ khác một tí. Khi cậu ấy nhấc tay lên, nó bắt đầu tạo thành một hình dạng giống như một khẩu pháo hình bầu ɖu͙ƈ. Hai cái nữa bắt đầu hình thành trêи vai cậu ấy và sau đó cậu ấy đưa tay còn lại của mình ra.

Mỗi cái trong số chúng được chỉ vào một người trong phòng.

"Các cậu đừng nhúc nhích, nếu không tôi thề sẽ cho nổ tung tất cả các cậu!" Logan nói. Giọng cậu có chút vang vọng khi nó được chiếu qua một loại loa xuyên qua bộ đồ. "Quinn, có phải họ đã đã đưa cậu vào tình huống này phải không? Nếu họ đang tống tiền cậu – tớ có thể giúp cậu, tớ có những mối liên hệ mà cậu biết chứ."

"Logan, làm ơn!" Quinn cầu xin. "Bỏ vũ khí xuống, nó không phải như những gì cậu nghĩ."

"Tớ không thể Quinn, nếu tớ hạ những vũ khí này và tớ không biết sự thật, thì khả năng cao hơn là tất cả các cậu tấn công tớ. Và tất cả, tớ muốn tin tưởng cậu Quinn. Tớ đã thừa nhận rằng cũng có một khả năng cao là cậu cũng có liên quan đến trường hợp này và hai trường hợp trước đó trước đây. "

Quinn nghĩ: "Cậu ấy đã nghiên cứu nhiều như vậy từ khi nào".

"Mấy người đang đợi cái quái gì vậy? Có vẻ như chúng ta đã tìm thấy vé ăn tiếp theo của các cậu!" Fex nói khi tiến lên một bước.

Tuy nhiên, vài giây sau đó, một chùm ánh sáng xanh đã chiếu vào Fex và khiến cậu ta bay lên dựa vào tường phòng.

“Tớ đã nói rằng không ai nên di chuyển,” Logan nói.

****

+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop:

Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/

Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21

Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g

++++++
Bình Luận (0)
Comment