Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 240

Quyết định không có kết quả và họ không biết phải đi về phía nào của ngọn núi. Cũng có lựa chọn chia thành hai nhóm, mỗi nhóm đi theo một phía của ngọn núi. Nhưng sau khi nhìn thấy hiệu quả của họ khi hợp lực chống lại một con quái thú mạnh mẽ. Họ cảm thấy rằng tốt nhất là nên giữ mọi người lại với nhau thành một nhóm mạnh mẽ để phòng trường hợp điều gì đó tương tự xảy ra một lần nữa.

Họ bắt đầu đi lên phía bên trái của ngọn núi. Del đã đưa ra quyết định và ra lệnh cho các nhóm xung quanh, nhưng anh ta không phải là người đứng trước nhóm. Thay vào đó, là một số nhóm mạnh hơn có những thành viên nổi trội trong nhóm.

Del đã viện một số lý do để tuyên bố rằng anh ta là người duy nhất có thể sử dụng máy liên lạc để liên lạc với các trung sĩ. Nếu anh ta biến mất thì sao? Nếu điều đó xảy ra, thì các trung sĩ sẽ không biết họ đang ở đâu.

Nhưng đây là một lời nói dối.

Đối với các trung sĩ, họ không có manh mối về lớp của Del. Các trung sĩ chỉ biết rằng họ đã phát đi một tín hiệu cấp cứu.

Máy quét đã được bật. Họ vẫn ghi điểm và làm việc miễn là trong bán kính 200 mét tính từ Del. Mặc dù máy quét vẫn cung cấp điểm cho từng học viên trong nhóm của họ. Không còn sự cạnh tranh gay gắt nữa.

Cả nhóm quyết định ở gần nhau và không ai mạo hiểm xa đội của mình hoặc xa cả nhóm.

Trong khi quét các mục mới, máy quét sẽ vẫn làm như vậy, nhưng cảm giác cạnh tranh không còn nữa. Lý do Del bật lại máy quét là vì chúng là công cụ tốt để tìm ra những gì xung quanh chúng.

Cho dù có thực vật nguy hiểm hay quặng quý…

Nhưng chức năng chính của máy quét đối với Del là phát hiện quái thú và cấp độ của chúng trong khi những quái thú đó vẫn còn cách xa nhóm.

Nếu họ bắt gặp một quái thú khác và nó quá mạnh để nhóm của họ có thể xử lý. Del thậm chí không dám tưởng tượng con số thương vong và số học viên còn lại sẽ có thể cùng họ trở lại căn cứ quân sự.

Cả nhóm từ từ tiến dần và cuối cùng, con dốc bắt đầu chững lại. Họ vẫn có thể nhìn thấy vách núi lớn và mặt đất phía sau, nên họ thấy hơi kỳ lạ.

Thông thường, bất kỳ ngọn núi nào cũng có rất nhiều rặng núi với mặt đất bằng phẳng và nghiêng, vì vậy ngọn núi này có vẻ kỳ lạ.

Bãi đất trống trải dài và vẫn rất xanh tươi giống như hầu hết các khu rừng cho đến nay. Với cây cỏ ở đây và ở đó, nhưng đã có rất nhiều không gian thoáng hơn. Bây giờ họ đã ở độ cao hơn, nhưng họ vẫn không thể nhìn thấy đỉnh núi từ bên dưới.

Một trong những học viên tò mò hơn đã đi ra rìa và nhìn xuống. Mặc dù họ vẫn có thể nhìn thấy một phần của khu rừng, nơi họ lần cuối cùng chống lại con quái thú đó trước đây ...

Họ không thể nhìn thấy nơi họ đã bắt đầu từ đầu cũng như nơi trú ẩn. Tùy thuộc vào hướng Del chạy từ trại, cách duy nhất để họ nhìn thấy nơi trú ẩn hoặc nơi họ từng đến là leo lên một điểm đủ cao để họ có thể nhìn thấy khu vực xung quanh mình trong tầm nhìn của một con chim.

Nhưng khi nhìn dần theo con dốc này, có vẻ như phải đi hàng dặm nữa và cách để họ có thể leo lên cao nữa là phải dùng tay và chân của họ để trèo lên.

Nhưng đó không phải là một lựa chọn khả thi cho nhóm của họ.



Các học viên bắt đầu đi bộ xung quanh để xem có lựa chọn nào khác để khám phá ngọn núi, hoặc liệu họ có thể nhìn thấy nơi trú ẩn từ các rìa của ngọn núi hay không.

"Có lẽ tốt nhất là chúng ta nên quay trở lại. Đi lên núi có thể nguy hiểm hơn là đi lang thang dưới đó." Layla nói.

“Tôi đồng ý. Nhưng ngoài ra, có vẻ như Del thực sự không biết mình đang làm gì, ”Vorden trả lời.

Del lúc này chỉ đang đứng ở giữa, nhìn lên ngọn núi bên phải và xuống con đường dốc từ nơi họ đến. Tuy nhiên, giữa cuộc thám hiểm của họ, đột nhiên nghe thấy ba tiếng kêu rõ ràng và đặc biệt.

Tất cả các học viên đều quay lại nơi phát ra âm thanh vì nó cho thấy một con quái thú đã được máy quét phát hiện. Khi nhìn vào cậu học viên mà máy quét đã tắt, có vẻ như không có gì cả — ngay cả xung quanh cậu ấy.

"Em phát hiện cái gì?" Del nói khi bắt đầu đi tới chỗ cậu học viên.

Cậu học viên chỉ vào một ngọn cỏ tím trêи mặt đất. Khi đi bộ lên dốc có những mảng cỏ ở đây và ở đó. Hầu hết cỏ có màu xanh nhưng thỉnh thoảng, họ có thể nhìn thấy một số cọng cỏ có màu tím.

Gần như tất cả các học viên quyết định bỏ qua nó, vì nó có vẻ như là một điều kỳ quặc và không có gì khác lạ về nó. Nhưng khi họ cảm thấy nhàm chán trong việc khám phá. Cậu học viên đặc biệt này quyết định quét lại để bớt buồn chán.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của cậu ta, máy quét nói rằng cậu ta không cầm một cái cây mà là một con thú.

Khi Del giật lấy máy quét từ học viên, trêи mặt Del hiện lên vẻ u ám, "Một con thú trung cấp, vật nhỏ này? Làm sao có thể?"

Cỏ tím có cùng kϊƈɦ thước với tất cả các loại cỏ khác. Dường như không thể có một tinh thể quái thú bên trong. Các học viên không chủ động nhìn vào bãi cỏ xung quanh mình, nhưng bây giờ họ nhận thấy rằng thường xuyên có một vài sợi cỏ màu tím từ đám cỏ xung quanh họ.

Một vài giọt nước từ trêи trời bắt đầu rơi xuống đất và xuống mặt các học viên.

"Trời bắt đầu mưa à?" Layla hỏi. "Điều đó thật tuyệt vời, chúng ta phải cố gắng tìm một số chỗ ẩn nấp."

Nhưng Quinn quan tâm đến quái thú. Nếu đó là một loại mới khác và cậu tìm ra cách để đánh bại nó trước bất kỳ ai khác. Cậu sẽ đạt được một lượng lớn điểm kinh nghiệm một lần nữa.

Cậu cúi xuống và nhìn kỹ hơn vào ngọn cỏ.

u003c Quan sát u003c

u003c Quái thú trung cấp: Dumping bait beast u003c



u003c Đỉnh đầu của con thú thường có vẻ giống như một ngọn cỏ. Trong khi phần lớn cơ thể của nó vẫn nằm dưới lòng đất. Con quái thú không thể di chuyển, nhưng khi mưa đến, nó sẽ nảy mầm từ bên dưới. u003c

Sau khi đọc thông báo, mưa bắt đầu nặng hạt hơn xung quanh họ. Giống như với những con ốc đá ban nãy, có vẻ như con quái thú cũng hoạt động trong mưa.

Và ngay bây giờ, họ đang trải qua cơn mưa đầu tiên kể từ khi đến nơi đây.

Quinn ngay lập tức bắt đầu nhìn xung quanh mình và nhận thấy nhiều học viên đang nhìn vào ngọn cỏ màu tím. Có gần như nhiều ngọn cỏ xung quanh các học viên.

Theo một cách nào đó, có vẻ như một đội quân nhỏ gồm những con thú trung cấp sắp lao ra từ dưới mặt đất. Có lẽ điều này sẽ còn rắc rối hơn những con thú bậc cao.

Khi một hạt mưa rơi trêи thảm cỏ màu tím, nó đột nhiên bắt đầu rung chuyển và mặt đất xung quanh cũng bắt đầu rung chuyển.

"Cái quái gì, đang xảy ra ở đây?" Fex nói

"Các cậu! Tránh xa đám cỏ tím!" Quinn hét lên với đồng đội của mình. "Hãy quay trở lại con dốc."

Khi Quinn nói những lời này, một cây màu tím cao hai mét xuất hiện sau lưng cậu. Thân của nó dày như một cái cây, và đầu của nó rộng như một chiếc ô tô. Trêи đầu nó là một sợi cỏ mà rõ ràng có thể nhìn thấy trêи đầu của con quái thú giống thực vật khổng lồ này.

"Quinn!" Layla hét lên khi cái cây lao xuống.

Nhưng đã quá muộn, cây to đã nuốt chửng toàn bộ Quinn.

*****

+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop:

Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/

Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21

Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g

++++++

Bình Luận (0)
Comment