Khi Tam Giới tìm kiếm sức mạnh linh hồn hướng tới Luân Hồi, từ Hoàng Tuyền chảy vào Địa Ngục, lại phân tán cho các vị Diêm La, tu vi và khí cơ của bọn họ cũng không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Thậm chí, còn có xu hướng vượt qua Hoàng cảnh.
La Hồng tiến lên một bước, từ nơi tận cùng dòng sông Thời Không đi tới không trung trong Địa Ngục.
Thân thể tỏa ra hào quang vạn trượng, như chiếu sáng cả Địa Ngục, ánh sáng trắng xóa chiếu rọi khắp chốn.
La Hồng nhìn xuống Địa Ngục, thấy Luân Hồi vận hành, thấy Hoàng Tuyền tuôn chảy.
Sinh Mệnh Mẫu Thần hiện lên giữa Hoàng Tuyền, đứng bên cầu Nại Hà nhìn La Hồng, ánh mắt đầy phức tạp hòa lẫn vui sướng.
Như người mẹ nhìn thấy đứa con của mình đã trưởng thành.
La Hồng gọi bà một tiếng sư nương, bà nỗ lực hết lòng giúp La Hồng tạo ra Luân Hồi.
Cho dù bà cũng có mục đích riêng.
La Hồng thấy thế, khẽ mỉm cười.
"Sư nương yên tâm, đã hứa với người, ta nhất định sẽ làm được."
Giọng nói của La Hồng vừa kiên định vừa đanh thép.
Lòng tin mạnh mẽ như xuyên suốt cả Tam Giới.
Sinh Mệnh Mẫu Thần gật đầu.
La Hồng cười khẽ, vung tay một cái.
Một bóng người bị La Hồng lôi ra, không phải ai khác mà chính là Quỷ Bà vẫn luôn canh chừng trước lối vào Địa Ngục.
Giờ phút này, Quỷ Bà đang sợ hãi tột độ.
Bà ta cảm nhận được một luồng khí tức và uy lực kinh khủng trên người La Hồng, nó có thể khiến bà ta tan thành tro bụi, điều này khiến bà ta run lên lẩy bẩy.
"La Hoàng... Tha... tha mạng..."
Quỷ Bà run như cây sấy.
Bà ta có cảm giác như nhìn thấy quỷ.
La Hồng này... rốt cuộc là thứ gì!
Sao lại có thể trở thành chúa tể Địa Ngục chỉ sau một thời gian ngắn như vậy!
Hơn nữa, Địa Ngục đã biến dạng, hoàn toàn không phải Địa Ngục mà bà ta quen thuộc.
La Hồng nhìn Quỷ Bà, cười dửng dưng.
"Xem như ngươi phúc lớn mạng lớn, Địa Ngục bị hủy cả rồi, vậy mà một kẻ nhỏ yếu như ngươi lại không chết."
"Nếu đã như vậy, ngươi cứ tiếp tục canh giữ cánh cửa Địa Ngục đi"
"Làm người dẫn độ vong hồn"
La Hồng chỉ tay một cái.
Một luồng sức mạnh quy tắc từ trên trời giáng xuống, hóa thành một chiếc thuyền, một cây gậy trúc.
Quỷ Bà sửng sốt, vội vàng dập đầu.
Trên Hoàng Tuyền, Quỷ Bà ngồi trên Khổ Chu, tay cầm gậy trúc chèo thuyền.
Bà ta không có gì bất mãn, thậm chí còn vui mừng, đây là chức vụ mà La Hoàng đích thần sắc phong!
Bà ta là tồn tại được La Hồng chiếu cốt Ở một nơi khác, Sinh Mệnh Mẫu Thần ngưng kết thân thể, đứng trên cầu Nại Hà, nhìn Quỳ Bà đang chèo đò, ánh mắt đăm chiêu.
"Nhập Luân Hồi, phải quên chuyện hồn trần rồi lại trở về hồng trận mà không chút gánh nặng..."
"Nếu không, thế nhân nhiều chuyện khó quên, sao có thể yên tâm đi qua Luân Hồi?"
Sinh Mệnh Mẫu Thần cảm thán.
Bà hiểu rõ ký ức đau đớn đến nhường nào.
Nếu bà cái gì cũng không biết thì tội gì phải như bây giờ.
Bàn tay nõn nà khẽ nâng lên.
Vô số tỉnh hoa sinh mệnh hội tụ trong lòng bàn tay.
Nếu có vong hồn qua cầu, đều phải uống một bát tỉnh hoa sinh mệnh, như vậy có thể tẩy sạch trí nhớ, quên đi khổ tình, bớt đi nỗi đau khổ khi qua Luân Hồi.
La Hồng đứng trên không trung Địa Ngục, ngẩn người.
Hắn cũng không ngăn cản.
Chỉ cười mà thôi.
Tiến lên một bước, xoay người bước ra khỏi Địa Ngục.
Địa Ngục đã xong, Luân Hồi đã thành.
Tu vi và khí tức của La Hồng đã đạt tới bình cảnh của cấp Bán Bộ Thiên Đạo.
Hắn trở lại Nhân Gian.
Nhân Gian tươi sáng muôn trượng.
Núi xanh ngắt, không khí tươi mát, núi sông ngàn dặm đẹp muôn phần.
La Hồng rơi xuống đất, bước đi trên nhân gian.
Từ khi Nhân Gian thống nhất, khí vận tăng vọt, người phàm hô to tên La Hoàng, tu sĩ cũng thờ phụng La Hoàng.
Trong lúc nhất thời, La Hồng được khí vận Nhân Gian thêm thân, trên người có Nhân Hoàng khí thống nhất Nhân Gian.
Toàn thân như được thăng hoa.
Chúa tể Địa Ngục, Nhân Hoàng của Nhân Gian...
Giờ khắc này, trong khắp tam giới, thân phận của La Hồng cao quý không ai sánh bằng.
Tắc Hạ Học Cung.
Phu tử, Lý Tu Viễn chắp tay sau lưng, đưa mắt nhìn xa xa.
Có thể nhìn thấy khắp mặt đất Nhân Gian có hào quang vạn trượng, và Nhân Hoàng khí có làm sao cũng không thể bị che lấp, khiến hai người cảm thán không thôi.
"Tiểu sư đệ... thật là... càng ngày càng vô thượng"
"Đây là... siêu thoát rồi sao?"
Lý Tu Viễn cười nói.
Sắc mặt phu tử hồng hào, biểu cảm phức tạp, ông chưa bao giờ nghĩ một ánh nhìn thoáng qua tại huyện An Bình lúc trước, thấy thánh và tà dây dưa, cứ ngõ chỉ là một thiên tài tuyệt thế đang rối rắm giữa chính đạo và tà đạo.
Không ngờ lại tạo nên một tồn tại chí cao vô thượng siêu thoát Tam Giới.
Phu tử khẽ vuốt ve chòm râu.
Nở nụ cười.
Mặc kệ thế nào.
Đệ tử cuối cùng cũng là đệ tử khó dạy nhất của ông, rốt cuộc...
hẳn là đi theo chính đạo rồi?
Đạo của Nhân Hoàng Nhân Gian không phải chính đạo thì là gì?
Mà Địa Ngục Luân Hồi cũng mang tới phúc trạch lớn lao đối với inh linh Tam Giới.
Cũng là chính đạo!
Lão phu mặc kệ, lão phu nhận nhiều đệ tử như vậy, rốt cuộc cũng có một người có tiền đồ!
Thanh danh của lão phu vẫn còn!
Phu tử cười thoải mái, có đệ tử này, từ giờ, ông có thể về hưu, tìm một nơi trong Nhân Gian rồi ẩn cư làm ruộng, du lịch dưới chân Nam Sơn, mỉm cười ngắm mây đọc sách.
La Hồng không quá để ý tới tình hình của phu tử.
Hiện giờ đối với La Hồng, chính và tà thật ra cũng không có nhiều khác biệt.
Nếu phải nói một câu, hắn thật sự quá chính nghĩa.
Tạo ra Địa Ngục Luân Hồi là công đức to lớn, để Tam Giới không còn là một cây bèo trôi dạt nữa.
Sinh linh sinh ra trong Tam Giới chết đi, sức mạnh linh hồn của bọn họ sẽ không vô cớ tiêu tán, lả tả khắp Tinh Không, ngoại trừ bị Thiên Đạo hấp thu thì hết thảy còn lại đều bị lãng phí.
Địa Ngục Luân Hồi có thể thực hiện luân chuyển liên tục, khiến Tam Giới không ngừng sinh sôi, khiến thiên địa bừng bừng sức sống.
Đây chính là công đức.
Chương 1324: Siêu thoátĐương nhiên, hiện giờ Địa Ngục và Nhân Gian đều là do hang trời của La Hồng biến thành, đương nhiên La Hồng cảm thấy thư thái.
Nhân Gian thật sự không có bao nhiêu việc phải xử lý.
La Hồng lại cất bước, đi qua lá chắn, vật đổi sao dời, tới Thiên giới.
Thiên giới đã trải qua một cuộc tẩy trừ quy mô lớn, hiện giờ đã trở nên vô cùng tĩnh lặng.
Ngoại trừ cường giả Nhân tộc đóng quân tại Long Thành thì Thiên giới thật sự tiêu điều xơ xác.
Khắp nơi đều tĩnh lặng như chết.
La Hồng đứng trên không trung Thiên giới, thân hình dần dần phóng to, như một vị thần nhìn xuống Thiên giới.
Hắc kỵ La gia đóng quân tại Long Thành đều quỳ rạp trên mặt đất, tung hô La Hoàng.
La Hồng mỉm cười gật đầu.
Nhìn Thiên giới sau khi bị gột tẩy, hắn rơi vào trầm tư.
La Hồng ngẩng đầu, đưa mắt nhìn về phương xa, đôi mắt sâu thẳm, vừa nhìn một cái đã nhìn thấu Tỉnh Không và Hỗn Độn, thấy được Thiên Đạo và Thiên Ma đang giao đấu kịch liệt trên Tinh Không...
Hiện giờ tuy La Hồng đã có chiến lực cấp Thiên Đạo.
Nhưng tu vi vẫn mắc kẹt tại bình cảnh Bán Bộ Thiên Đạo cực hạn.
Cho dù cơ sở của hắn vững chắc, cấp độ Thiên Đạo không hề yếu, nhưng hắn vẫn không hài lòng, luôn cảm thấy thiếu gì đó.
Địa Ngục có Luân Hồi, Nhân Gian đang thái bình...
Cái bị thiếu đó... chính là Thiên giới.
"Địa Ngục, Nhân Gian đều do hang trời biến thành, vậy để Thiên Đạo Tam Giới dư lại một Thiên giới cũng không có ý nghĩa..."
"Không bằng cùng nhau luyện hóa đi"
Trộm nhiều như vậy rồi, cũng không thiếu một đao cuối cùng.
La Hồng nghĩ là làm.
Nhấc tay lên, quy tắc quấn quanh bàn tay trắng nõn.
Thoáng chốc.
Thiên giới tĩnh lặng như tờ bỗng ào ào nổi gió.
La Hồng giơ tay lên cao, huyễn hóa một chiêu.
Dòng sông Thời Không lập tức đổ vào Thiên giới, tuôn chảy không thôi, trong thời không, năm tháng luân chuyển không ngớt, mênh mông cuồn cuộn.
Cánh cửa Thiên Địa xa xa.
La Hồng vươn tay ấn nhẹ.
Cánh cửa lập tức mở rộng.
Mặt đất Nhân Gian, vô số tu sĩ ngẩng đầu, trong mắt toát lên về cuồng nhiệt.
Thân hình La Hồng cao lớn hùng vĩ, từ từ mở miệng, giọng nói vang vọng.
"Hôm nay, Nhân Gian có thể thành tiên"
Dứt lời, một luồng sức mạnh quy tắc chợt quét xuống Nhân Gian, xuyên qua Thiên giới.
Vô số tu sĩ cảnh giới Lục Địa Tiên đều cảm nhận được một luồng sức mạnh phi thăng khó có thể giấy thoát, sau đó đều được dẫn dắt, phi thăng lên cánh cửa Thiên Địa.
Cảnh tượng này thật sự chấn động!
Hàng ngàn hàng vạn tia sáng lấp lánh tràn ngập khắp nhân gian, vô số Lục Địa Tiên bay lên không trung, vô cùng đẹp mắt.
Tắc Hạ Học Cung, thân thể phu tử chấn động, giãy thoát khỏi luồng lực dẫn dắt này.
Ông vuốt râu, mỉm cười: "Thằng nhóc này... muốn lập lại Thiên giới."
"Muốn trả lại một Tam Giới hoàn chỉnh"
Lý Tu Viễn cũng muốn thoát khỏi trói buộc nhưng lại bị phu tử cản lại.
"Con đi theo đạo Niết Bàn, Nhân Gian hiện giờ đã muôn đời thái bình, không hợp để con tranh đấu chém giết, mà Thiên giới đã được xây dựng lại, hoang phế đã lâu nay mới được hưng thịnh, rất thích hợp với con"
Lời của phu tử khiến Lý Tu Viễn có chút đăm chiêu.
Y cũng bay lên, tiến vào Thiên giới.
Vũ hóa thành tiên.
Ngày hôm đó, nhân gian vạn phần vui vẻ.
Mặt đất Thiên giới.
Một vị Lục Địa Tiên bay ra từ cánh cửa Thiên Địa.
La Hồng vươn tay, lại ấn một cái.
Thoáng chốc, một tòa cung điện bỗng mọc lên trên Thiên giới.
"Thiên giới lập lại, Lục Địa Tiên của Nhân Gian có thể phi thăng lên Thiên giới, Thiên giới hưng thịnh trở lại, các vị, cùng nhau khai phá, thành lập Thiên Đình, nắm giữ quy tắc"
La Hồng nói.
Dứt lời.
Vô số Lục Địa Tiên cung kính chắp tay với La Hồng.
"Ờm?
Âm thanh như sấm sét, cuồn cuộn giữa thiên địa!
Địa Ngục có Luân Hồi.
Nhân Gian thái bình.
Thiên giới lập đạo đình.
Trên mặt La Hồng lập tức hiện lên nụ cười hài lòng.
Đột nhiên.
Trên không trung Thiên Giới.
Gương mặt trắng xóa hiện lên, tràn đầy giận dữ, há miệng rít gào.
La Hồng nhìn lướt qua, như thể nhìn thấu Tinh Không vô ngần.
Thấy được Thiên Đạo Chỉ Ý nổi cơn thịnh nộ.
Thiên Đạo Chỉ Ý cũng ngơ ngác.
Đấu với Thiên Ma vô số năm tháng, một chút chuyện xấu cũng không có.
Sao hiện giờ mới dây dưa với Thiên Ma nửa khắc như vậy mà Tam Giới... đã biến mất?
Nhà... bị trộm triệt để rồi.
Ngay cả Thiên giới cũng không còn!
Thiên Đạo Chỉ Ý sao có thể không giận.
Thiên Ma đi theo sau Thiên Đạo Chi Ý cũng mặt mày phức tạp, không ngăn cản Thiên Đạo Chỉ Ý nữa.
Bởi vì Thiên Ma biết mình không cần ngăn cản.
Trong Thiên giới.
La Hồng cười rạng rỡ.
Giơ tay lên.
Sổ Sinh Tử tới, Ma Kiếm cũng bay tới.
Một tay cầm kiếm, một tay nâng Sổ Sinh Tử.
Khoảnh khắc Thiên giới lập Đạo Đình.
Bình cảnh Bán Bộ Thiên đạo cực hạn mà La Hồng đang mắc kẹt cũng bị phá vỡ.
Siêu thoát, cứ thế thành công.
La Hồng tiến lên một bước, vật đổi sao dời, Tinh Không xoay chuyển dưới chân hắn.
Thiên Đạo Tam Giới...
Nên đọ sức một trận rồi.
Thời điểm La Hồng thành lập Thiên Đình trên Thiên giới, tu vi của hắn cũng lập tức đột phá một cách lưu loát như nước chảy thành sông.
Hắn vẫn luôn mắc kẹt ở cấp Bán Bộ Thiên Đạo, giờ đã trực tiếp phá vỡ giới hạn, thực hiện siêu thoát.
Nhưng bước vào cảnh giới siêu thoát cũng không có hiện tượng thiên địa biến sắc gì, không có bất cứ cảnh tượng chấn động lòng người nào.
Chỉ có mây trời nhàn nhạt, nhẹ nhàng như xuyên qua một lớp màn mỏng.
Từ cấp Bán Bộ Thiên Đạo bước vào cấp Thiên Đạo, thậm chí còn không náo động bằng thời điểm bước vào Tôn cảnh.
Trên thực tế, tất cả mọi người đều cho rằng La Hồng đã siêu thoát từ lâu, đã tiến lên cấp bậc sánh ngang với Thiên Đạo.
Nhưng điều khiến người ta không ngờ được chính là La Hồng vẫn chưa thực sự đạt tới cảnh giới siêu thoát, lúc trước chẳng qua chỉ cùng một cảnh giới với Tà Quân đã có thể đánh cho hắn ta không có đường phản kháng.
Trên thực tế cũng không khó lý giải.
Tà Quân đạt tới cấp Bán Bộ Thiên Đạo là nhờ trộm hấp thu năng lượng tỏa ra từ trận chiến kéo dài vô số năm tháng của Thiên Đạo và Thiên Ma, mà La Hồng thì không, hắn trực tiếp hấp thu sức mạnh căn nguyên của Thiên Đạo.
Sức mạnh tinh thuần tiêu diệt Thiên giới, để linh hồn của tất cả sinh linh dung nhập Luân Hồi Địa Ngục, khiến Thiên Đạo cũng phải tức giận, chính là suối nguồn sức mạnh.
Ngay cả Thiên Đạo, nếu trong Tam giới đã không còn sinh linh thì sức mạnh của nó cũng sẽ không ngừng suy giảm.
Giống như Thiên Ma của hiện tại vậy.
Thiên Ma chính là vì trong Tinh Không đã không còn sinh linh, cho nên tuy sức mạnh vẫn còn duy trì nhưng sớm muộn gì cũng có ngày tiêu vong, y không thể không rời khỏi Tỉnh Không, cọ xát va chạm với Thiên Đạo Tam Giới.
Cho nên, sức mạnh của La Hồng mới cường đại đến phát sợ, hơn nữa còn tạo ra Luân Hồi và thu được sức mạnh cường đại, cuồn cuộn không ngừng, sinh sôi không ngớt, cũng vượt xa Tà Quân.
Tam Giới xong rồi.
Chương 1325: Nó đang suy nhược!Một tay La Hồng cầm Sổ Sinh Tử, tay kia cảm Ma Kiếm, ngoảnh đầu nhìn Tam Giới non sông tươi đẹp.
Nở nụ cười.
Tiến lên một bước, thời không thay đổi liên tục, mỗi một bước chân đều như đang đo lường thiên địa, khiến núi sông mờ nhạt, thời không ngưng trệ.
Như vật đổi sao dời, thiên địa bỗng trở nên rực rỡ xán lạn.
La Hồng bước đi trên Thiên giới, trong ánh mắt ngời sáng của vô số tu sĩ, hắn đi tới Cấm Khu Hắc Ám, hiện nay Cấm Khu Hắc Ám đã gỡ tấm khăn che mặt thần bí xuống, để lộ đại dương hắc ám mênh mông vô tận.
Biển hắc ám quay cuồng không ngớt, trên mặt biển có một cánh cửa lơ lửng, đằng sau cánh cửa là ánh sao xán lạn, vô số ngôi sao đang xoay tròn.
Đó là cánh cổng Tinh Không mà phu tử đời đầu hy sinh mạng sống để lập ra.
Muốn cho thế nhân hiểu rõ chân tướng của thế giới.
Với thực lực siêu thoát của La Hồng hiện tại, đương nhiên có thể xé rách lá chắn một cách dễ dàng, đặt chân lên Tinh Không.
Nhưng La Hồng không lựa chọn như vậy mà lựa chọn đặt chân vào biển hắc ám, thông qua cánh cổng Tinh Không để bước vào Tinh Không.
"Grào!"
Trong Tinh Không, tồn tại kinh khủng đang rít gào, sóng khí mạnh mẽ như khiến Tinh Không vỡ tung!
Trong Tam Giới, vô số người đang lo sợ bất an.
La Hồng chỉ cười nhẹ, bước tới Tinh Không.
Đi qua cánh cổng Tỉnh Không chính là vùng phân cách giữa Tam Giới và Tinh Không.
La Hồng đi ra khỏi cánh cổng Tinh Không, lập tức cảm nhận được xiềng xích trên người đang đồng loạt đứt đoạn, lực hấp dẫn của Tam Giới tác động lên người hắn lập tức bị phá vỡ.
La Hồng sửng sốt.
Siêu thoát, chính là siêu thoát khỏi thế giới này, không còn bị thế giới này trói buộc nữa.
Nhìn thấy cánh cổng Tinh Không, La Hồng nhấc tay lên, phất nhẹ một cái.
Sổ Sinh Tử tỏa ra hào quang muôn trượng.
Ngón tay La Hồng ấn lên Sổ Sinh Tử, cuối cùng, hình thành một cái tên trên sổ sách.
"Khổng Hư"
"Hồn Hề Quy Lai"
La Hồng nói.
Dứt lời.
Cánh cổng Tinh Không tức khắc sụp đổ, lan tỏa từng chút từng chút.
La Hồng vươn tay, năm ngón tay quơ một cái, cánh cổng Tinh Không tụ lại rồi hóa thành một bóng người.
Bóng người kia có chút mờ nhạt và hơi lom khom.
Không phải ai khác mà là phu tử đời đầu - Khổng Hư.
Phu tử đời đầu Khổng Hư phối hợp với Nhân Hoàng, trong trận chiến với Chân Hoàng năm tộc, ông đã xả thân ngã xuống, hiện giờ lại được La Hồng chiêu hồn trở về.
Đương nhiên, đây cũng là vì cánh cổng Tinh Không ẩn chứa ý niệm của phu tử đời đâu, ẩn chứa sức mạnh linh hồn, cho nên bây giờ mới có thể chiêu hồn.
Trên thực tế, phương pháp này cũng cùng một loại với... vong linh tà ảnh.
Nhưng lại không giống như vong linh tà ảnh.
Thứ hắn gọi về không phải tà ảnh mà là sinh mệnh thực sự.
Hồi sinh từ cõi chết.
Là thủ đoạn thần thông!
La Hồng cười ôn hòa, áo trắng như sương tuyết, đôi mắt sáng như sao.
Phu tử đời đầu kinh ngạc, sau đó nổ nụ cười.
Sinh tử tùy mệnh, nhưng đôi khi sinh tử chưa chắc đã theo mệnh.
Phu tử đời đầu đã không thể nhìn thấu khí tức trên người La Hồng, ít nhất điều này chứng tỏ tu vi của La Hồng đã đạt tới Hoàng cảnh, thậm chí còn vượt qua Hoàng cảnh, đạt tới một cấp bậc không thể tưởng tượng.
Siêu thoát!
Trong đầu phu tử đời đầu hiện lên một khái niệm và suy nghĩ như vậy.
Cùng cấp với Thiên!
Đây chính là cấp bậc của La Hồng sao?
Người này... rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu tới!
Phu tử đời đầu xúc động vạn phần, Nhân Hoàng... cũng không sánh kịp.
La Hồng không nhiều lời với phu tử đời đầu, bởi vì bây giờ cũng không phải thời điểm để nói nhiều.
La Hồng quơ tay một cái, sức mạnh quy tắc lại ngưng tụ, như có từng đại đạo xuyên qua, qua một hồi lâu, thân thể của phu tử đời đầu dần dần ngưng tụ, trở thành một người rõ ràng.
Phu tử đời đầu cười.
Xắn tay áo, khom người.
"Tạ ơn La Hoàng"
La Hồng ôn hòa vuốt cằm: "Bảo vệ tinh Môn."
Dứt lời, La Hồng bấm tay búng ra một cái, như búng lên một gợn sóng trên mặt hồ phẳng lặng.
Đằng sau phu tử đời đầu là cánh cổng Tinh Không đang lần nữa mở ra, chỉ là không giống với cái lần phu tử đời đầu hiến tế toàn bộ sức mạnh về bản thân để mở ra một cách gian nan.
Trong nháy mắt, La Hồng đã hoàn thành công việc vĩ đại mà phu tử đời đầu phải thiêu đốt cả sinh mệnh mới có thể hoàn thành.
Đây chính là sự chênh lệch giữa bọn họ.
Muôn vàn khó khăn nhưng lại giải quyết một cách nhẹ nhàng.
Phu tử đời đầu xúc động bùi ngùi, cũng càng thêm kính sợ.
Tre già măng mọc.
"Dạ"
Phu tử đời đầu khom người, chân thành nói.
Sau đó ông khoanh chân ngồi xuống, như một tảng đá, mắt nhìn Tỉnh Không.
La Hồng mỉm cười xoay người.
Xa xa.
Tinh Không chấn động, vô số ngôi sao đang rơi xuống, như có sức mạnh kinh khủng tuyệt đối xé gió lao tới, phủi bay vô số ngôi Sao.
Khí cơ đáng sợ, áp lực vô tận như sóng lớn vọt tới, tạo thành một cơn bão sao trời!
Bóng người to lớn bước chân ra, dẫm lên sao trời mà tới.
Thiên Đạo Chi Ý của Tam Giới!
Cường giả cấp Thiên Đạo thực sự.
Tồn tại chí cường nắm trong tay quy tắc Tam Giới, nắm trong tay sinh tử của tất cả sinh linh trong Tam Giới.
Sắc mặt phu tử đời đầu đầy nghiêm trang.
Thời điểm ông mở cánh cổng Tinh Không, cảm nhận được tồn tại kinh khủng này, tồn tại khiến ông cảm thấy tuyệt vọng.
Là kẻ xem sinh linh là sâu bọ, xem tất cả mọi thứ trong thiên địa là bụi bặm.
Là kê hấp thu sức mạnh của sinh linh trong thế gian, là chúa tể thống trị tất cả.
Trước mặt người này, ngay cả cường giả Hoàng cảnh cũng chỉ như một con kiến nhỏ!
Phu tử đời đầu không lên tiếng nhắc nhở, bởi vì ông biết, nếu La Hồng đã lựa chọn đặt chân lên tinh không, đối mặt với tồn tại đáng sợ như vậy thì hẳn là hắn đã chuẩn bị chu đáo từ trước.
"ầm ầm ầm!"
Gió lốc càn quét khắp Tinh Không.
Thiên Đạo Chi Ý nổi cơn thịnh nộ.
Nó thật sự nổi giận, nó và Thiên Ma dây dưa, kết quả lại bị trộm, sao có thể không giận.
Đương nhiên nó phải nổi giận với kẻ ăn cắp, không đánh chết thì không bỏ qua.
Huống chỉ sự tồn tại của La Hồng đã uy hiếp tới địa vị của nó.
Thiên Đạo Chỉ Ý cảm giác được, mối liên hệ giữa nó và các sinh linh trong Tam Giới đã bị La Hồng chặt đứt, nó không thể hấp thu sức mạnh linh hồn của các sinh linh Tam Giới sau khi chết.
Nó đang suy nhược!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ suy nhược tới mức ngay cả sức mạnh để chống lại Thiên Ma cũng không có.
Chương 1326: Đó chính là bản thể của Thiên Đạo?Thiên Đạo Chỉ Ý đạp lên sao trời mà tới.
Thiên Ma cũng lững thững rảo bước trong Tỉnh Không tăm tối.
Ánh mắt kỳ dị, mang theo vài phần tò mò.
Thằng nhóc lén lút tiêu hao sức mạnh Thiên Ma của y lúc trước, giờ đã trưởng thành đến mức này, thực sự siêu thoát rồi.
Không thể tưởng tượng nổi!
Quan trọng nhất là hình như La Hồng đã chặt đứt suối nguồn sức mạnh của Thiên Đạo, nắm gọn Tam Giới trong lòng bàn tay.
Còn một điều càng khiến Thiên Ma hưng phấn tới mức run rẩy chỉnh là...
La Hồng đã thực hiện luân hồi lưu chuyển sức mạnh trong Tam Giới, không để chúng lan tràn tới Tỉnh Không nữa.
Đây mới thật sự là điều khiến Thiên Ma chấn động.
Nếu Thiên Ma cũng có thể làm như vậy thì vùng Tinh Không dưới tay y sẽ không hoang phế, sẽ không diệt vong.
Y cũng sẽ không sa sút như bây giờ.
Thiên Đạo Chi Ý hùng hùng hổ hổ, Thiên Ma cũng không ra tay ngăn cản, tuy y tán thưởng La Hồng, tán thưởng La Hồng tạo ra Luân Hồi trong Tam Giới, nhưng đây cũng là một thử thách y dành cho La Hồng.
Thiên Đạo Tam Giới đang trải qua quá trình thịnh cực khởi suy.
Cực thịnh đã qua đi, hiện tại là lúc bắt đầu suy yếu.
Mà Thiên Ma y, trên thực tế, đã đi tới điểm tận cùng của sự suy yếu trong quá trình đó.
Nếu ngay cả Thiên Đạo Chỉ Ý của bây giờ mà La Hồng cũng không thể chống lại, vậy chứng tỏ hắn không có tư cách nói chuyện với Thiên Ma.
Trên thực tế, Thiên Ma thật sự hy vọng La Hồng có thể thắng, bởi vì y không muốn chiến đấu nữa.
Y muốn nghỉ ngơi, muốn được yên ổn.
Nếu có thể, y sẵn sàng đàm phán với La Hồng, để Tinh Không Thiên Ma hoang phế dung nhập vào Tinh Không Tam Giới...
Để Tỉnh Không đã hoang phế lại bừng bừng sức sống một lần nữa.
Nhưng điều kiện tiên quyết là La Hồng có thể ngăn chặn lửa giận của Thiên Đạo.
Nếu ngăn không được, hết thảy đều sẽ trở nên vô ích.
Đương nhiên, trong mắt Thiên Ma, khí tức của La Hồng hiện giờ rất mạnh mẽ, đối đầu với Thiên Đạo cũng sẽ không quá yếu thế, có thể liều một lần, nhưng cụ thể là liều đến mức nào thì không ai biết được.
Phu tử đời đầu cảnh giác, Thiên Ma thì suy tư.
La Hồng còn thật sự nghiêm túc.
Nhìn tồn tại mạnh mẽ thân thể khổng lồ đạp lên sao trời mà tới kia.
La Hồng cũng tiến lên một bước, thân hình bắt đầu phóng đại, thậm chí có ánh sáng lấp lánh bùng lên từ trên người hắn.
Ánh sáng không ngừng phát ra, lấp lánh chói mắt.
Cuối cùng...
Thân thể La Hồng và Thiên Đạo Chỉ Ý bằng nhau.
"Chết đi!"
Thiên Đạo nên xuống một nắm đấm, Tinh Không như sắp sụp đổ, vô số ngôi sao rơi xuống như mưa, trời sao rạn nứt hàng vạn dặm.
La Hồng ném Sổ Sinh Tử ra.
Quyển sổ lập tức mở ra, hóa thành một tấm lưới lớn, lại như hóa thành một vùng sao trời mênh mông, ngăn đón nắm đấm của Thiên Đạo Chỉ Ý.
Nắm đấm kinh khủng tột độ của Thiên Đạo Chi Ý tức khắc được hóa giải một cách nhẹ nhàng.
La Hồng nở nụ cười, chỉ tay một cái, Ma Kiếm lập tức phóng ra.
Trong Tỉnh Không đột nhiên có kiếm khí dâng lên, trên từng ngôi sao đều phát ra kiếm khí sắc bén!
Giống như vật đổi sao dời, sao trời xoay chuyển, nháy mắt đã dán chặt lên người Thiên Đạo Chỉ Ý.
"Âm Thiên Đạo vùng vẫy giãy dụa, giận dữ thét gào.
Ánh mắt La Hồng sáng rực.
Hắn không hề lùi bước, lại tiến tới gần, chiến đấu một trận với Thiên Đạo.
Đây là một trận đấu quy mô rộng khắp Tinh Không, chiến đấu lâu thật lâu, Thiên Đạo Chi Ý và La Hồng đều tự thi triển thủ đoạn của riêng mình.
La Hồng không có quá nhiều ác ý đối với Thiên Đạo Chỉ Ý.
So với Siêu Thoát Giả - một nhân tài mới xuất hiện như La Hồng, Thiên Đạo Chỉ Ý mới thực sự là ý thức mà Tam Giới sản sinh ra.
La Hồng có thể tiêu diệt Thiên Đạo Chi Ý nếu muốn, nhưng một khi tiêu diệt Thiên Đạo Chỉ Ý thì khí vận của Tam Giới cũng sẽ bị hủy diệt triệt để, Tam Giới cũng sẽ dần dần hoang phế.
Cho nên, La Hồng sẽ không giết Thiên Đạo Chỉ Ý.
Tay nắm Ma Kiếm, đặt ngang trước ngực.
La Hồng nhẹ nhàng vung lên.
Kiếm Khí phóng ra như ngân hà chảy ngược.
"Xoạt" một tiếng.
Đẩy Thiên Đạo Chỉ Ý ra một khoảng xa.
Thiên Đạo Chỉ Ý phẫn nộ rít gào, nhà bị trộm, đánh nhau cũng đánh không lại, quá phẫn nộ!
La Hồng cười tươi như hoa.
Ma Kiếm bay lên, nhẹ nhàng chỉ tay ba cái.
Thoáng chốc, ba tiếng động giòn giã vang lên, như gợn sóng nổi lên giữa Tỉnh Không, dần dần lan rộng.
Sau lưng La Hồng xuất hiện ba dị tượng.
Giống như cả Tam Giới đang đè xuống.
La Hồng chỉ tay.
"Âm Dị tượng Địa Ngục hiện lên, Hoàng Tuyền, Nại Hà, Bỉ Ngạn, Sổ Sinh Tử, Thập Điện Diêm Lat Luân Hồi áp xuống, đè trúng Thiên Đạo Chỉ Ý giữa Tinh Không, khiến Thiên Đạo Chi Ý phải lùi lại mất bước, vô số ngôi sao đang run rẩy rơi xuống.
Thiên Đạo vươn tay, nhấc cả Địa Ngục lên!
Như vậy còn chưa đủ!
La Hồng chỉ tay lần hai.
Những năm tháng Nhân tộc gian nan đi tìm sự sống hiện lên, có Nhân Hoàng thắp lửa, có Nhân Hoàng sáng tạo tu hành, có Nhân Hoàng thử bách thảo...
Những năm tháng đó, Nhân Gian quá tang thương!
Lại áp xuống.
Thiên Đạo hét lên giận dữ, lại bị áp chế thêm lần nữa.
Khí tức trên người La Hồng vẫn liên tục dâng lên, càng ngày càng mạnh.
Trong Tỉnh Không xa xôi, Thiên Ma càng nhìn càng kinh hãi!
La Hồng này... Trong lúc chiến đấu với Thiên Đạo, vẫn không ngừng tiến bộ, không ngừng mạnh lên, hắn đang điều khiển sức mạnh Siêu Thoát.
Quan trọng nhất là sức mạnh của La Hồng nhiều tới mức mênh mông vô tận.
Có sức mạnh Luân Hồi, có tín niệm của vô số sinh linh trong Nhân Gian, chính là Siêu Thoát giả mạnh mẽ đích thực!
La Hồng chỉ tay lần ba.
Tiên nhân phi thăng, cung điện chìm nổi trên tầng trời, mây khói mênh mông, Thiên Đình phong tiên!
Dị tượng Thiên giới cuối cùng hiện ra, không chỉ có sinh tử luân phiên mà còn có khí vận Nhân Gian luân chuyển!
Tam Giới tự hình thành một vòng lặp luân phiên khép kín!
Như một bánh xe lớn nghiền qua.
Thiên Đạo Chỉ Ý bị nghiền nứt!
Trận đọ sức giữa La Hồng và Thiên Đạo Chi Ý cứ thế kết thúc.
Trong Tinh Không.
Vô số ngôi sao trải rộng, ánh sao vọt lên, trải thành một con đường đây sao.
Áo trắng tung bay, La Hồng cầm kiếm, nâng sách, như một người đọc sách tao nhã, cất bước tiến lên.
Một tia sáng trắng lao vút xuống.
Chấn động vô số ánh sao trên con đường đầy sao.
Sau đó, ánh sáng trắng ngần tiêu tan, cuối cùng... hóa thành một bóng người nho nhỏ.
Là một cô bé.
Ánh mắt cô bé tràn đầy mờ mịt, đôi mắt chớp chớp như biết nói.
Cô bé ngẩng đầu, để hai bím tóc, mặc yếm đỏ, chân trần trắng nõn, nhìn về phía La Hồng.
La Hồng cũng thoáng kinh ngạc.
Đó chính là bản thể của Thiên Đạo?
Là một đức nhỏ còn chưa cai sữa?
La Hồng trở nên cảnh giác, nhìn trái nhìn phải khắp Tinh Không, hắn hoài nghi Thiên Đạo muốn lấy sắc đẹp ra mê hoặc hắn, khiến hắn thả lỏng cảnh giác rồi gài bẫy hắn!
Đây là điều hắn học được từ phu tử Nhân Gian.
Lừa người, phu tử rất chuyên nghiệp.
Chương 1327: Người ta ăn rồi còn bắt nhổ ra!Xa xa.
Thiên Ma cũng bật cười một tiếng.
"Không cần lo lắng, đó chính là bản thể của Thiên Đạo Tam Giới..."
"Bởi vì là đo thiên địa sinh ra, không trải qua quá nhiều chuyện cho nên vẫn trong sáng như một đứa trẻ, Thiên Đạo lúc trước chỉ ^s?
là lớp vỏ ngoài, là một cách để bảo vệ bản thân mà thôi.
"Tuy Thiên Đạo Chi Ý của Tam Giới đã đến giai đoạn cực thịnh mà suy, nhưng ý thức của Thiên Đạo Tam Giới quả thực rất non Z4 nớt.
Thiên Ma nói.
Đây cũng là lý do vì sao Thiên Ma lười tiếp tục đấu với Thiên Đạo.
Thiên Đạo Tam Giới chưa từng trải qua bất cứ đau khổ nào, cũng giống như vùng Tinh Không mà Thiên Ma từng ở, yêu nghiệt lan tràn khắp chốn, tra tấn đến mức Thiên Ma không thể không trưởng thành.
Thậm chí Thiên Ma còn có rất nhiều cường giả du lịch vô số Tinh Không, bị treo lên đánh nhiều lần, cho nên, y trưởng thành rất nhanh.
Chuyện cũ ngẫm lại mà kinh.
Nỗi sợ hãi và áp lực mà những cường giả đó mang tới cho hắn quá lớn.
Vì dụ như trong những cường giả này có một kẻ nho nhã hiền hòa giống như La Hồng, nhưng một khi đánh nhau thì lại hệt như kẻ điên, vô cùng thô bạo, còn có rất nhiều thủ đoạn khiến người ta rơi vào mộng cảnh, muốn chết muốn sống.
Còn có một cường giả ở trong một quả trứng, đẩy cả quả trứng đi về phía trước, đó đâu phải là trứng, đó là cả một vũ trụ, lúc đánh nhau còn rất giỏi giả vời Có một cường giả còn đáng sợ hơn, mặt không biểu cảm mà ném ra một bát mì, khiến một Tinh Không hoang vu lập tức biến mất, sau đó hắn ta mới nhếch miệng lên, nói thử đồ ăn mới.
Những cường giả đó chắc chắn là nhân vật mạnh nhất trong các Siêu Thoát Giả!
Thiên Ma nhìn La Hồng cũng thấy được tiềm năng như vậy, chẳng qua là còn cần thời gian để trưởng thành.
Thiên Ma cảm thán.
Trên con đường đầy sao, La Hồng không để ý tới Thiên Ma đang bùi ngùi xúc động, hắn và bé gái Thiên Đạo đang mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau.
Qua hồi lâu, La Hồng nhếch miệng nở nụ cười.
Bé gái Thiên Đạo này càng nhìn càng thấy đáng yêu.
Bé gái đáng yêu như vậy, đấm một cái chắc là sẽ khóc rất lâu.
Cho nên, La Hồng chỉ nhấc tay lên, chỉ vào trán cô bé một cái.
Một tiếng "bịch" vang lên.
Bé gái ngã ngồi trên mặt đất, bắt đầu gào khóc.
Khóc thương tâm một chết.
Không có cách nào, mất nhà đã đành, còn bị đánh một trận, là ai thì cũng khóc cả thôi.
Xa xa.
Phu tử đời đầu đang trấn giữ cánh cổng Tinh Không cũng ngơ ngác, đây là Thiên Đạo Tam Giới?
La Hồng lại rất xúc động, Thiên Đạo Tam Giới sinh ra từ thiên địa, không rành thế sự, chỉ biết tuân theo quy tắc, hấp thu năng lượng linh hồn để khiến mình càng thêm lớn mạnh...
Thấy Thiên Ma cuốn theo sao trời mà tới, chỉ cảm thấy đây là một thứ rất ngon.
Kết quả, chẳng những gặm không được mà Tam Giới còn mất luôn.
La Hồng cũng thấy dở khóc dở cười.
Hắn vốn định hủy diệt Thiên Đạo, tự mình nắm giữ Thiên Đạo, nhưng bây giờ xem ra...
Có lẽ cũng không cần như vậy.
"Thiên Đạo vô tình cũng không phải vì trời sinh vô tình mà bởi vì còn chưa thực sự nếm trải mùi tình..."
La Hồng nhấc cô bé Thiên Đạo lên.
Cất bước tiến lên, đi qua hàng vạn vạn dặm trong Tinh Không.
Đi tới trước cánh cổng Tinh Không.
Phu tử đời đầu đứng dậy, khom người.
Nhìn cô bé Thiên Đạo được La Hồng nhấc lên trong tay, phu tử đời đầu cũng phải cảm thán, La Hoàng oai phong!† La Hồng nở nụ cười ôn hòa với phu tử đời đầu.
Nhấc cô bé Thiên Đạo lên, đặt tay lên cái bụng mang yếm đỏ của cô bé.
"Âm!
Một luồng sức hút khổng lồ bùng nổ.
Thoáng chốc!
Đôi mắt bé con trừng lớn, tràn đầy không thể tin nổi!
Há miệng một cái, hộc ra một quả cầu ánh sáng.
Bé con ngoẹo đầu, không còn thiết tha gì với sự sống, nhìn La Hồng như muốn nói van xin ngươi hãy làm người đi.
Người ta ăn rồi còn bắt nhổ ra!
La Hồng cầm quả cầu ánh sáng, quả cầu là một luồng năng lượng linh hồn, sự dao động quen thuộc khiến da mặt phu tử đời đầu giật giật liên hồi!
Thứ La Hồng lấy ra từ miệng cô bé không phải cái gì khác mà chính là linh hồn của Nhân Hoàng đời trước.
Sau khi chết, linh hồn Nhân Hoàng trôi dạt ngoài Thiên Địa, trở thành sức mạnh và chất dinh dưỡng của Thiên Đạo, bị Thiên Đạo hấp thu.
Thật ra điều này không nằm ngoài dự đoán của La Hồng, với cấp bậc của La Hồng bây giờ, hắn đã có thể nhìn thấy phương thức vận hành của Thiên Đạo, cơ chế hình thành sức mạnh của Thiên Đạo chính là như vậy.
Lấy linh hồn của cường giả bỏ mạng trong Tam Giới, hóa thành chất dinh dưỡng rồi biến thành sức mạnh của bản thân.
Người chết càng cường đại thì linh hồn càng cường đại, càng bị Thiên Đạo, càng bị Thiên Đạo nhìn chằm chằm.
Những người có thể để lại tàn hồn trong Tinh Không giống như phu tử đời đầu chỉ chiếm thiểu số, cũng rất khó.
Phu tử đời đầu mở cánh cổng Tinh Không, nhưng cũng chỉ sống được nửa ngày, vì sao mở cánh cổng Tinh Không lại khó như vậy, chính vì mở cánh cổng Tỉnh Không tương đương với cướp thức ăn trên miệng Thiên Đạo.
Cho nên tồn tại càng cường đại chết đi thì càng khó sống lại.
Bởi vì muốn sống lại cần linh hồn, mà người chết càng cường đại thì linh hồn càng bị Thiên Đạo chú ý, muốn sống lại cũng càng dễ khiến Thiên Đạo chú ý.
Trình độ không đủ, chỉ có thể đối mặt với lửa giận của Thiên Đạo.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước kia La Hồng không lựa chọn hồi sinh Nhân Hoàng.
Tuy hắn đã hứa với Sinh Mệnh Mẫu Thần, nhưng hắn tạo ra Luân Hồi, hắn biết rõ cách vận hành của sức mạnh linh hồn trong Tam Giới, cho nên, hắn biết, muốn hỏi sinh Nhân Hoàng nhất định phải có đủ thực lực.
Mà hiện giờ, thực lực của La Hồng đã đủ.
Dù sao, đánh cho cô bé Thiên Đạo khóc òa lên như vậy là đủ rồi, cướp linh hồn Nhân Hoàng từ trong miệng Thiên Đạo thật ra cũng không khó cho lắm.
Chương 1328: Đây vẫn là thiên địa của cô bé sao?Cô bé Thiên Đạo giận mà không dám nói gì.
Bởi vì, cô bé đánh không lại La Hồng.
La Hồng cũng rất vui vì điều này, ngươi không tự tìm phiền toái là tốt nhất, nếu Thiên Đạo thật sự gây chuyện, La Hồng cũng phải mất sức một hồi.
Phu tử đời đầu kích động không thôi.
La Hồng đang định hồi sinh Nhân Hoàng?
Tuy hiện tại La Hồng cũng là Nhân Hoàng, nhưng phu tử đời đầu biết địa vị và ý nghĩa của La Hồng đều đã vượt xa khái niệm Nhân Hoàng.
Phu tử đời đầu rất chờ mong, nhưng ông lại nhanh chóng đè nén kích động và chờ mong trong lòng mình.
Ông tiếp tục ngồi xếp bằng trước cánh cổng Tinh Không, không lựa chọn trở về Tam Giới.
"La Hoàng, lão phu ngồi yên ở đây, trông coi cánh cổng Tinh Không, làm một người canh cửa"
"Nếu trong Tam Giới có nhân tài nào mới xuất hiện, tò mò phấn khích muốn bước ra cánh cổng Tỉnh Không, dạo chơi Tỉnh Không, lão phu có thể khuyên bảo ít nhiều."
Phu tử đời đầu cười nói.
"Xem như để lại cho cường giả Tam Giới đời sau một manh mối, để bọn họ biết ngoài trời còn có trời, mà Thinh Không lại rất nguy hiểm, khuyên nhủ bọn họ rằng nếu không đủ thực lực thì tuyệt đối đừng ra ngoài Tinh Không, đừng như Nhân Hoàng đời trước."
Lời lẽ của phu tử đời đầu tuy vùi đập Nhân Hoàng nhưng ánh mắt lại sáng ngời và sâu thẳm.
Ông không định rời đi.
Hơn nữa, Tam Giới vật đổi sao dời, đã không còn những người và những việc ông quen thuộc.
Ông cô độc một mình, không bằng ngồi yên ở một nơi xa canh giữ cánh cổng Tinh Không, nhìn ngắm sao trời lộng lẫy.
Lựa chọn này khiến La Hồng thoáng ngẩn ra.
Thật không ngờ phu tử đời đầu lại đưa ra lựa chọn như vậy, không định quay về Tam Giới mà lại muốn tiếp tục ngồi yên giữa Tỉnh Không.
Nhưng La Hồng không khuyên can, dường như hắn có thể hiểu được tấm lòng của phu tử đời đầu.
Miim cười, vuốt cằm: "Được"
Phu tử đời đầu khom người chắp tay.
"Tạ ơn La Hoàng"
Giọng nói vang dội, lan tỏa mênh mông, quanh quẩn khắp Tinh Không.
La Hồng cười khẽ.
Quét mắt một cái, thấy Thiên Ma đang lơ lửng trong Tinh Không xa Xôi.
Thiên Ma cũng nhìn lại đây, y cũng không quá cảnh giác, chỉ khẽ gật đầu một cái.
Y không sợ La Hồng, cũng không định chiến đấu sinh tử với La Hồng.
La Hồng khác với Thiên Đạo Tam Giới.
Thiên Đạo Tam Giới chỉ là một đứa ngốc, chỉ biết mỗi ăn, muốn ăn sức mạnh của y.
Nhưng La Hồng thì khác, thằng nhóc La Hồng này...
Thiên Ma rất tán thưởng.
Thiên Ma cảm thấy tiếp theo đây có lẽ y và La Hồng sẽ có cơ hội hợp tác, hơn nữa không gian tiến bộ của La Hồng thật sự quá lớn, không thua kém gì những yêu nghiệt tuyệt thế mà y từng gặp trước đây.
Cho nên Thiên Ma không muốn đấu với La Hồng, cũng không có nhiều hơi sức để đấu với hắn.
Dây dưa với Thiên Ma bao nhiêu năm nay, sức mạnh của y đã bắt đầu suy yếu, đã không còn cường đại như lúc trước, nếu La Hồng thật sự muốn trấn áp và thôn tính y, y cũng ngăn không nổi.
Cho nên, tâm thế của Thiên Ma đang rất thoải mái.
La Hồng trưởng thành quá nhanh, không còn là thằng nhóc vắt mũi chưa sạch còn phải mượn dùng sức mạnh của y lúc trước.
Trong Tinh Không, La Hồng gật đầu với Thiên Ma, sau đó dẫn theo cô bé Thiên Đạo và linh hồn của Nhân Hoàng tiến lên một bước, trở về Tam Giới.
Chuyện của Thiên Ma cứ để sau rồi tính.
Trước cổng Tinh Không, phu tử đời đầu đứng lên, vô cùng cung kính, nhìn theo La Hồng trở về Tam Giới.
Trở lại Tam Giới.
La Hồng cũng không che giấu thân mình.
Vừa vào Tam Giới, toàn bộ quy tắc trong thiên địa đều rơi vào trạng thái sôi sục và hoan hô, vô số tia sáng sặc sỡ đang lưu chuyển.
Cô bé Thiên Đạo bị La Hồng dắt đi, cũng không hề có ý định phản kháng.
Bởi vì cô bé không cảm nhận được ác niệm trên người La Hồng.
Giờ phút này, thấy quy tắc tam giới hoảng hốt vì La Hồng, trong lòng cô bé ngổn ngang trăm mối, không rõ là cảm xúc gì.
Đây vẫn là thiên địa của cô bé sao?
Trộm nhà người ta một cách triệt để như vậy, hay thật!
La Hồng như hiểu được nỗi ấm ức của cô nhóc, cười như không cười giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu cô bé.
Không thể không nói, cảm giác xoa đầu cô nhóc này cũng không tệ lắm.
"Không phải lo lắng, bổn công tử không có hứng thú với thế giới của ngươi, ngươi phải học cách trưởng thành, bằng không miệng ăn núi lờ, tam giới này sớm muộn gì cũng sẽ giống như thế giới của cái tên Thiên Ma ngoài Tinh Không kia..."
La Hồng nói.
Thiên Ma: "..."
Cô bé Thiên Đạo gật đầu đăm chiêu.
La Hồng không thèm quan tâm cô bé Thiên Đạo có hiểu được gì hay không, hắn định sẽ xắt nhỏ cô bé Thiên Đạo ra, ném vào Địa Ngục Luân Hồi đầu thai chuyển thế, làm người cho tử tế, trải nghiệm nhân tình thế thái.
Thuận tiện để phu tử chuẩn bị về hưu quy ẩn thu nhận chuyển thế của Thiên Đạo, bồi dưỡng một chút.
Nhưng với tính cách như ma vương của con nhóc Thiên Đạo này, cho dù là chuyển thế... sợ là cũng không phải một đứa nhỏ dễ dạy.
Cảm giác có lẽ sẽ biến thành một hỗn thế ma vương.
La Hồng nở nụ cười vô tâm.
Như vậy không tốt sao?
Đệ tử của phu tử có người nào là thật sự đi theo chính đạo đâu?
Sau khi hạ quyết tâm.
La Hồng bước qua Tam Giới, như một giọt nước nhỏ nhoi rơi xuống sa mạc, không thể dấy lên một chút sóng gió.
La Hồng xuất hiện tại Địa Ngục.
"Róc rách!"
Hoàng Tuyền tuôn chảy, một con thuyền nhỏ lặng lẽ đong đưa.
La Hồng vừa xuất hiện, Quỷ Bà trên thuyền đã phấn khích ra mặt, cung kính hành đại lễ.
"Thần, tham kiến La Hoàng!"
Quỷ Bà thật sự phấn khích, sau khi được La Hồng sắc phong làm người đưa đò Hoàng Tuyền, thực lực bà ta vọt thẳng lên tới cấp bậc Thiên Vương, đúng là sung sướng như điên, hiện giờ bà ta cũng là thần dưới trướng La Hoàng, quản lý Địa Ngục, lái đò qua Hoàng Tuyền!
La Hồng liếc nhìn bà ta một cái, không nói gì thêm.
Nhấc tay lên, búng một cái.
Linh hồn ngơ ngác của Nhân Hoàng lập tức bay ra, rơi xuống Hoàng Tuyền.
"Dẫn ông ấy tới cầu Nại Hà tìm Sinh Mệnh Mẫu Thần, về phần có chuyển thế được hay không, luân hồi được hay không... phải để Sinh Mệnh Mẫu Thần quyết định.
La Hồng nói.
Xem như La Hồng đã đem linh hồn Nhân Hoàng về tới đây, còn việc đối phó như thế nào thì La Hồng sẽ không quản.
Chuyện hắn hứa với Sinh Mệnh Mẫu Thần xem như đã làm xong xuôi.
Hơn nữa, hiện giờ có Sinh Mệnh Mẫu Thần cai quản Luân Hồi, Nhân Hoàng có linh hồn, muốn sống lại cũng không khó khăn.
Chương 1329: Ngươi là người tốtQuỷ Bà chớp mắt, há miệng, lộ ra cả hàm răng vàng khè: "Thần, cẩn tuân mệnh lệnh của La Hoàng"
La Hồng liếc mắt xem thường, lại nâng cô bé Thiên Đạo lên, nhào như nhào bột rồi ném ra ngoài, giơ tay lên, quy tắc đan xen, cuối cùng hóa thành một mặt dây chuyền, treo vào cổ cô bé Thiên Đạo.
Trên người cô bé Thiên Đạo chợt phát ra khí cơ Thiên Đạo kinh khủng, nhưng chẳng mấy chốc đã bị mặt dây chuyền áp chế.
"Còn có, đưa con nhóc này qua kia"
La Hồng thản nhiên nói.
Quỷ Bà cảm nhận được khí cơ Thiên Đạo kinh khủng vừa hiện lên, chỉ cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Thật đáng sợ!
Con nhóc này thật phỏng tay.
"Về việc xử lý như thế nào, cứ để sư nương đưa con bé đầu thai chuyển thế vào một nhà giàu đi, dù sao cũng là Thiên Đạo, không thể sống túng quẫn được"
La Hồng cười nói.
Làm xong hết thảy, bèn thong thả xoay người rời đi, hào hoa phóng khoáng như một vị trích tiên.
Xa xa, Hoàng Tuyền cuồn cuộn nổi lên một cơn sóng.
Sinh Mệnh Mẫu Thần hiện lên.
Các Tà Thần cũng thò đầu ra khỏi Thập Điện Diêm La, tò mò nhìn về phía này.
Chuyện của Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần đều xảy ra dưới mí mắt bọn họ, cho nên bọn họ rất tò mò, chuyện tình này cuối cùng cũng có kết quả.
Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần có thể bên nhau đến hết đời không?
Đương nhiên, Tà Thần Hạng Hai lại không cảm thấy hứng thú.
Điều khiến hắn ta cảm thấy hứng thú chính là hắn ta - Tà Thần Hạng Hai - đã trở thành Điện chủ điện Diêm La, một trong Thập Điện Diêm La cai quản sinh tử, địa vị cao cao tại thượng, mặc sức tiêu dao khắp Tam Giới, thật phấn khích!
Nhưng điều đáng tiếc duy nhất là không thể đi làm màu với Tiểu La ngu xuẩn được nữa.
Không ai để ý tâm trạng của Tà Thần Hạng Hai.
La Hồng cũng không để ý, bởi vì có đôi khi ngay cả La Hồng cũng không đoán được mạch não của Tà Thần Hạng Hai.
La Hồng không nhìn cảnh tượng trong Địa Ngục Luân Hồi.
Hắn tiến lên một bước, rời khỏi Địa Ngục, hắn đã làm xong rất nhiều chuyện, nhưng vẫn còn rất nhiều chuyện chưa được xử lý.
"Xoạt xoạt..."
Trên thuyền, cô bé Thiên Đạo và linh hồn nửa tỉnh nửa mê của Nhân Hoàng bay lơ lửng.
Quỷ Bà chèo thuyền, đẩy ra từng đợt sóng gợn trên Hoàng Tuyền.
Thân thể Sinh Mệnh Mẫu Thần ngưng tụ lại, có bà xuất hiện, Quỷ Bà cũng không dám làm càn nữa.
Tuy bà ta nhờ họa được phúc, được La Hồng sắc phong, chiến lực đạt tới cấp bậc Thiên Vương, nhưng lại là Thiên Vương cấp thấp nhất trong Địa Ngục.
Nhân vật lớn như Sinh Mệnh Mẫu Thần, bà ta không thể trêu vào.
"Bái kiến Hoàng Tuyển nương nương"
Quỷ Bà khom người, cao giọng nói.
Sinh Mệnh Mẫu Thần liếc nhìn bà ta một cái, không nói gì thêm, chỉ vẫy tay một cái.
Cô bé Thiên Đạo và linh hồn Nhân Hoàng đều được lôi lên cầu Nại Hà.
Cầu hình vòm cung.
Nhân Hoàng được dắt đi, Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng ngưng tụ thân thể, tiến về phía trước.
Cuối cùng, hai người cũng gặp nhau.
Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần gặp nhau trên chiếc cầu hình vòm cung.
Chẳng qua, Nhân Hoàng còn ngơ ngác mờ mịt, ở trong bụng Thiên Đạo lâu như vậy, tuy được La Hồng cứu ra, nhưng trí nhớ đã tan biến từ lâu.
Nói là linh hồn, thật ra chỉ là một thể năng lượng còn kèm theo khí tức của Nhân Hoàng mà thôi.
Nhân Hoàng không nhận ra Sinh Mệnh Mẫu Thần, Sinh Mệnh Mẫu Thần ngơ ngác nhìn ông.
Không có bất cứ động tĩnh gì.
Nhân Hoàng lạnh lùng vô tình, không nhớ những cuộc trò chuyện bên bờ dòng sông Sinh Mệnh.
Sinh Mệnh Mẫu Thần đột nhiên nở nụ cười.
Đây là nguyên nhân vì sao La Hồng lại để nàng xử lý sao?
Trong mắt Sinh Mệnh Mẫu Thần hiện ra vẻ thương tiếc.
"Chàng không nhớ Chỉ cũng không sao, Chỉ sẽ khiến chàng nhớ Chỉ một lần nữa"
"Ba đời ba kiếp, hai ta lại một lần nữa gặp nhau."
Sinh Mệnh Mẫu Thần cười nói.
Nhẹ nhàng kéo tay linh hồn Nhân Hoàng, đi lên cầu Nại Hà, cuối cùng, đi tới trước Nhân Gian Đạo.
Sinh Mệnh Mẫu Thần giúp Nhân Hoàng chỉnh lại quần áo, tuy chỉ là thể linh hồn, nhưng động tác của bà vô cùng dịu dàng.
"Đi thôi"
Sinh Mệnh Mẫu Thần kéo tay Nhân Hoàng, nhẹ giọng nói.
Ngay sau đó, Nhân Hoàng bị lực hút phát ra từ Nhân Gian Đạo hút vào, rơi vào Nhân Gian Đạo.
Nhưng khoảnh khắc rơi xuống, Nhân Hoàng vẫn nắm chặt tay Sinh Mệnh Mẫu Thân.
Bên cầu Nại Hà, hoa Bỉ Ngạn nở rộ, rực rỡ lóa mắt.
Sau khi hết thảy cảnh tượng rực rỡ biến mất.
Nhân Hoàng rơi xuống Nhân Gian Đạo, khoảnh khắc bị vòng xoáy cắn nuốt, Nhân Hoàng chớp mắt một cái.
Sinh Mệnh Mẫu Thần kinh ngạc đứng lặng trên cầu Nại Hà.
Sau đó, thản nhiên nở nụ cười.
Tinh hoa sinh mệnh bắt đầu trào lên bên người bà, hóa thành Sinh Mệnh Mẫu Thần xinh đẹp tuyệt mỹ, tiếp tục công việc của Sinh Mệnh Mẫu Thần.
Chân thân lại tiến lên từng bước, thoáng chốc, Hoàng Thuyền chảy ngược, bà tới Nhân Gian, hóa thành một cô gái bình thường, đi tìm một tiếng khóc vang vọng khắp thiên địa.
Trên cầu Nại Hà.
Cô bé Thiên Đạo ngơ ngác khó hiểu.
Mình thì sao?
Trong lúc ngơ ngác, La Hồng đã xuất hiện sau lưng cô bé, chắp tay sau lưng, chỉ cho cô bé Thiên Đạo một cái bóng lưng mà thôi.
Bóng lưng bí hiểm.
Áo trắng tung bay, co chân lại, đá cho cô nhóc một phát.
Cô nhóc rơi xuống Nhân Gian Đạo, đầu thai chuyển thế.
Làm xong hết thảy, La Hồng cười dửng dưng rồi biến mất khỏi Địa Ngục.
Trong Tinh Không.
Thiên Ma lẳng lặng ngồi xếp bằng.
Nỗi cô độc vô tận, yên lặng như chết.
Tinh Không vẫn như vậy, như một ngôi mộ.
Đột nhiên, ánh mắt Thiên Ma dao động, y thấy một tia sáng từ sau cổng Tỉnh Không bay tới.
La Hồng bước qua cánh cổng Tỉnh Không, bước đi giữa Tinh Không hạng trăm triệu dặm, nhưng chỉ vài bước là tới điểm tận cùng.
La Hồng đứng đối diện Thiên Ma, lẳng lặng nhìn đối phương.
Thấy La Hồng đã đến, Thiên Ma cười tươi.
Thế giới của y đã đến bên bờ vực sụp đổ.
"Ngươi là người tốt."
La Hồng và Thiên Ma vừa mới chạm mặt, lời của Thiên Ma đã khiến La Hồng không biết nói gì.
Vừa tới đã phát thẻ người tốt.
Thiên Ma cũng cảm thán: "Tạo ra Luân Hồi, cải tạo Tam Giới, nếu tâm tính không đủ chính nghĩa, sợ là không làm được chuyện này."
"Cho nên, ta tin tưởng ngươi, trên thực tế, ngoại trừ tin tưởng ngươi, ta cũng không còn lựa chọn nào khác."
La Hồng nhíu mày.
Thiên Ma cúi đầu, giật mình cười khổ.
Chương 1330: Đại kết cục"Nếu Tinh Không của ta cũng có thể thực hiện Luân Hồi thì tốt biết nhường nào"
"Đáng tiếc, hết thảy đều không trở về được."
Thiên Ma thở dài.
Khi một Tinh Không đã từng phồn hoa tới cực điểm chỉ còn lại một sinh mệnh, sự hiu quạnh này đã đả kích tinh thần Thiên Ma một cách nghiêm trọng.
"Không phải ngươi nói Tinh Không lớn như vậy, rất muốn đi tham quan sao?"
La Hồng hỏi.
Thiên Ma lắc đầu cười khổ: "Ta đã ở bên bờ vực sụp đổ, đã không còn nguồn năng lượng trong Tinh Không, càng ngày càng suy yếu, sớm muộn gì cũng sẽ tiêu tán trong Tinh Không..."
Nghe vậy, La Hồng cũng không nói gì nữa.
"La Hồng... giúp ta."
Thiên Ma nhìn La Hồng, mặt mày nghiêm túc, đây vẻ khẩn cầu.
La Hồng nhíu mày: "Giúp thế nào?"
"Để Tinh Không của ta dung nhập Tam Giới đi, dung nhập Luân Hồi trong Tam Giới..."
"Để thế giới hoang vắng này một lần nữa tỏa ra sức sống và sinh cơ."
Thiên Ma cười nói với vẻ đầy chờ mong.
"Ta không có năng lực này, nhưng ta biết ngươi có."
La Hồng ngẩn ra.
Không ngờ Thiên Ma lại đưa ra lựa chọn như vậy.
"Cát bụi về với cát bụi..."
"Đây xem như số mệnh của ta."
"Ta vì bọn họ mà sinh, cũng vì bọn họ mà diệt... Nếu có kiếp sau, nguyện đại đạo... không độc hành."
Thiên Ma ngẩng đầu nhìn lên Tỉnh Không mênh mông bát ngát, thở hắt một hơi và nói.
La Hồng kinh ngạc nhìn, qua hồi lâu mới gật đầu.
"Âm Khoảnh khắc La Hồng gật đầu.
Thân thể Thiên Ma bỗng nổ tung!
Như một đóa sen rực rỡ chói mắt nở rộ giữa Tinh Không tối tăm mà lộng lẫy!
Từng cánh từng cảnh, sáng rọi giữa Tinh Không, thăng hoa cực hạn trong thời khắc cuối cùng của sinh mệnh.
Trước cánh cổng Tinh Không.
Phu tử đời đầu trang nghiêm đứng dậy, hơi khom người.
"Tiễn tiền bối lên đường"
La Hồng cũng bị sự quả quyết của Thiên Ma làm cho chấn động.
"Âm ầm ầm!"
Thiên Ma đã phân tán sức mạnh của mình.
Vùng Tinh Không dưới trướng y phóng đại trước mặt La Hồng.
La Hồng quơ tay một cái, trong Tam Giới, vô số sức mạnh quy tắc trào dâng mãnh liệt, hai vùng sao trời va chạm trực tiếp.
Ngay sau đó, Tinh Không Thiên Ma tan ra, dung nhập vào Tam Giới.
Trở thành một góc hỗn độn.
Sức mạnh mà Thiên Ma phân tán ra như một trận mưa lớn đổ xuống Tinh Không vắng lặng.
"Loạt xoạt!"
Mưa như trút nước.
La Hồng hiện lên như một vầng mặt trời chói chang.
Hắn ngồi xếp bằng trên hư không.
Ngắm nhìn thế giới mới này.
Mưa to không ngừng trút xuống.
La Hồng giơ tay lên, ấn nhẹ một cái, sức mạnh quy tắc ùa tới.
Ngày đầu tiên, La Hồng thúc đẩy sức mạnh, khiến Hỗn Độn tách ra, khiến thiên địa bắt đầu hình thành.
Ngày thứ hai, La Hồng phân tán sức mạnh mà Thiên Ma phân hóa ra khắp thiên địa, mưa tạnh.
Ngày thứ ba, La Hồng sáng tạo Đại Đế, sáng tạo hồ nước, sông biển...
Ngày thứ tư, La Hồng hủy diệt Hỗn Độn trên vòm trời, Tỉnh Không hiện lên, mặt trời và mặt trăng xuất hiện.
Bảy ngày liên tục.
La Hồng đã tạo ra thế giới mới từ một thế giới rách nát!
Quanh thân La Hồng, năng lượng Thiên Ma cuồn cuộn, vô số năng lượng màu xám đen, La Hồng vô cùng quen thuộc với chúng.
Nhưng La Hồng không hấp thu năng lượng này, trong luồng sức mạnh màu xám đen đó ẩn chứa sức mạnh linh hồn.
La Hồng chỉ tay một cái.
Vô số năng lượng trút xuống.
Thoáng chốc, trên mặt đất, vô số sinh mệnh bắt đầu hiện lên, cảnh tượng vui tươi và tràn ngập hy vọng.
La Hồng mở ra thế giới mới trong Tam Giới, đặt nó vào một phương trong Nhân Gian.
Vô số năng lượng linh hồn bốc hơi, không ngừng luân hồi trong Tam Giới.
Khí tức của La Hồng cũng lập tức tăng vọt.
Chỉ có điều, đối với người đã siêu thoát như La Hồng, sự gia tăng này cũng không có quá nhiều ảnh hưởng.
Khi đã làm xong hết thảy.
La Hồng nhìn Tam Giới và thế giới vừa mới hình thành, bỗng thấy ngốn ngang trăm mối.
Hắn để tay sau lưng, áo trắng tung bay.
Hắn hoàn thành tâm nguyện của Nhân Hoàng, của Thiên Ma, của Sinh Mệnh Mẫu Thần...
Kế tiếp, nên làm gì đó cho mình.
La Hồng nhìn lên Tinh Không vô tận, cười tươi rạng rỡ.
Từng bước tiến lên.
Hắn về tới Nhân Gian.
Trên Tắc Hạ Học Cung.
Tiểu Đậu Hoa mất hồn mất vía nhìn lên vòm trời.
Cả người rũ rượi, ủ rũ bơ phờ.
"Thị nữ của bổn công tử mà ủ rũ một góc như vậy, còn ra thể thống gì?"
"Ngẩng đầu, ưỡn ngực, nâng mông lên, chân hình chữ bát!:
Giọng nói nghiêm khắc vang lên sau lưng Tiểu Đậu Hoa.
Nàng ngẩn ra, đứng nghiêm theo bản năng, sau đó mừng rỡ xoay người lại, thấy La Hồng đang nhìn nàng đầy ôn hòa.
Tiểu Đậu Hoa mếu miệng, nước mắt trào ra.
"Công tử!"
Tiểu Đậu Hoa mừng rỡ reo lên.
Nàng tưởng công tử quên mình luôn rồi.
La Hồng cười, gật đầu.
"Mọi việc đã giải quyết xong, bổn công tử đưa ngươi về nhà."
La Hồng nói.
Tiểu Đậu Hoa ngẩn ra, về nhà?
Huyện An Bình... không phải là nhà của công tử sao?
Nhưng, Tiểu Đậu Hoa luôn mẫn cảm nhạy bén, dường như nàng nhận ra được nhà mà công tử nói, có vẻ... rất khác.
La Hồng vươn tay, chỉ lên Tỉnh Không xán lạn.
Dường như chỉ tay vào một ngôi sao màu xanh nhạt.
Hắn vung tay, Ma Kiếm hiện lên.
Váy đỏ tung bay, Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ cao ngạo vô song ngồi trên thân kiếm, đôi chân thon dài vắt chéo, như ngồi trên xích đu.
La Hồng cười.
Mang theo Tiểu Đậu Hoa nhát gan và Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ kiêu ngạo lạnh lùng, phóng lên cao.
Hóa thành tia sáng bay vào Tinh Không xa xôi.
Trên Học Cung.
Chỉ còn lại một phân thân của La Hồng, dịu dàng như nước, tay bắt chéo sau lưng, mái tóc tung bay, nhìn lên vũ trụ vật đổi sao đời.
Thế giới thái bình.
Năm tháng tươi đẹp.
Bạn đã đọc hết truyện Mua ebook truyện giá rẻ tại: vipTruyenGG.com