Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

Chương 60

__ Rừng Phong Lâm: Thời gian trước tiếng gầm

Ở đây giữa hồ nước nơi che giấu cửa đông của bí động đang bị gắt gao lùn xụt tìm kiếm gì đó bởi đám người của Bắc Báo. Cả đám người đang lặng hụp tìm kiếm thì đúng lúc này hồ nước bỗng dị động, từng cơn sóng nước bỗng nổi lên dữ dội.

"Ầm... Ầm... Ầm... Ầm..."

Tiếp theo là từng cột từng cột nước bị chấn mạnh bắn lên cao hơn cả trượng. Rồi tiếp là dẫn đầu xuất hiện từ những cột nước sau khi được tan biến chính là Ma thú vương cùng với đám người của mình.

Phía bên Ma thú vương lúc này sau khi xuất hiện thì gồm có. Ma thú vương, nhị đệ Hùng Sơn Ma thú, mười hai lão trưởng giả Ma thú, cùng với hơn năm mươi chúng Ma thú nữa cũng có mặt.

Lúc này Ma thú vương cùng với người của mình đang đứng giữa không trung giữa hồ nước nhìn quanh một vòng xem rõ ràng tình hình phía dưới. Khi nhìn qua xong một vòng thì Ma thú vương liền mở miệng nói lớn.

"Xem ra cái thứ yếu kém các ngươi hôm nay được chết dưới tay Ma thú vương ta cũng không có gì phải hối tiếc cả."

Ngừng một chút Ma thú vương liền liếc xéo đám người của Bắc Báo nói tiếp. "Lũ con người nhỏ bé các ngươi hôm nay đã dám đến đây quấy phá ta thì giờ cũng đã đến lúc nhận lấy hậu quả rồi nhỉ.!"

Phía bên đám người của Bắc Báo lúc này thì sau khi trông thấy chỉ chớp mắt một cái thì đã xuất hiện ra cả đám lớn Ma thú thì trong lòng ngay lập tức chấn động khiếp hãi không thôi.

Lúc này bỗng một tên đội trưởng dẫn đội của đám người Bắc Báo lúc này bước ra nói với mọi người của mình.

"Các huynh đệ không cần phải lo lắng.! Lão gia ngài ấy chỉ ở phía sau chúng ta một chút thôi, cho nên ngài ấy sẽ rất nhanh đến tiếp ứng chúng ta. Vậy nên việc cần của chúng ta giờ là chỉ cần giữ chân bọn Ma thú này lại một chút là được."

Nói xong tên đội trưởng liền quay sang phân phó một tên bên cạnh lập tức nhanh đi thông tri việc này cho lão gia. Sắp xếp xong tên đội trưởng liền hướng Ma thú vương nói lớn.

"Các Ma thú không biết trời cao đất dày các ngươi hôm nay nếu đã dám xuất hiện ở đây thì cũng đừng mơ có thể rời đi nữa đi."

Bỗng nghe một tên con người nhỏ nhoi mà lại dám hóng hách đến như vậy thì bỗng một con Ma thú không kiềm được liền quát.

"Ăn nói ngông cuồng... Nhóc con.! Hãy xem gia gia ta hôm nay giải quyết cái miệng của ngươi như thế nào đây."

Nói liền không cần được sự cho phép của Ma thú vương thì đã xong lên rồi. Tên đội trưởng thấy vậy liền không có dè dặt hô lớn nói.

"Các huynh đệ...!. Lên...!."

"Rầm... rầm... Hô.... hô..." Từng tiếng từng tiếng động lớn phía người của Bắc Báo không chút kiện kị liền xuất kích.

Lúc này bên Ma thú vương chỉ có một tên duy nhất trong chúng Ma thú cũng là con Ma thú nóng tính vừa nói là xuất chiến thôi. Còn lại thì mười hai lão trưởng giả Ma thú cũng như rất nhiều Ma thú khác cũng đều không có chút mấy hứng thú nào cả.

Thấy cả đám chuột nhắc lại dám đối đầu với Ma thú bọn chúng thì Ma thú vương lúc này cũng không quá mấy quan tâm thở dài một cái nói.

"Haizz...! Tưởng sẽ được vui đùa một chút cho khuây khỏa... Ai ngờ chỉ là một đám chuột nhắc không đáng nhắc tới."

Nhị đệ Hùng Sơn nghe vậy liền quay sang nói. "Đại ca không cần phải như vậy nha."

"Vì theo đệ thấy thì đám người này còn có người cầm đầu nữa, mà cái tên cầm đầu này không biết chừng là có thể mạnh hơn đám người này một chút cũng không chừng."

"Haizz... Chỉ mong là sẽ như vậy a." Ma thú vương lại thở dài vô tư nói ra mong muốn của mình.

Ma thú vương bấy giờ trong lòng quả thật còn chưa có chút ý nghĩ gì với việc đại họa cả. Mà giờ chỉ biết là sự việc này chỉ là vui đùa nhỏ mà thôi. Thế là Ma thú vương vẻ không mấy xem trọng đứng một bên không muốn ra tay.

Một lúc sau.! Lúc này chúng Ma thú đã có thêm vài tên cũng đã xuất chiến góp vui cùng với tên Ma thú nóng tính lúc đầu rồi.

Mà tình hình lúc này là cả trăm người của Bắc Báo người thì dùng xạ kích, người thì dùng thương kích, người thì cầm kiếm, người thì cầm chùy đang hung hăng đánh trả dù chết không sờn.

Tuy tinh thần anh dũng rất cao là thế nhưng bọn họ thực tế thì chỉ đang chiến đấu với bốn con Ma thú bán hình mà thôi. Mà cả bốn con Ma thú thì lại cứ như chỗ không người đánh giết vô số, một đường bay xuyên qua thì liền là cả chục tên liền ngã xuống như rạ.

Thấy trận chiến quá dễ dàng vì chênh lệch quá lớn về thực lực nên Ma thú vương giờ cũng chẳng buồn xem nữa, mà lúc này Ma thú vương bỗng nhìn một vòng quanh hồ nước, xung quanh thì là những rừng cây lá vàng bao quanh rất xinh đẹp.

Ngắm nhìn phong cảnh được một chút thì Ma thú vương bỗng lên tiếng hướng nhị đệ Hùng Sơn nói.

"Nhị đệ.! Không biết đệ có còn nhớ ngày đó chúng ta ở nơi này đã gặp được tam muội như thế nào không.?"

Hùng Sơn nghe vậy liền có chút hoài niệm nói. "Mới vậy mà cũng đã qua ngàn năm rồi. Thời gian đúng là trôi qua rất nhanh."

Thấy nhị đệ trên mặt lúc này liền hiện vẻ mặt có chút không cam tâm và mang theo chút buồn thảm, Ma thú vương liền biết mình đã lỡ lời nên liền chuyển hướng nói sang chuyện khác.

"Nhị đệ này.! Đệ cũng biết để có thể làm vương thì cốt căn phải có linh ứng cảm nhận được với thiên địa."

"Còn có cũng nhờ có được linh căn này mà vương cũng có thể cảm ứng được một chút nguy hiểm cũng như tai họa gì đó ở tương lai xấp xảy ra."

Hùng Sơn bỗng nghe đại ca tự nhiên lại nói đâu đâu thì có chút khó hiểu không biết đại ca ý muốn nói điều gì, thế là chỉ đành im lặng nghe xem ruốc cuộc thì là chuyện gì.

Ngừng một chút lúc này Ma thú vương lại nói tiếp. "Nhị đệ này.! Huynh đệ chúng ta đã ở cùng nhau rất lâu rồi, tình nghĩa thì thôi không cần phải bàn, cho nên ta cũng không muốn giấu đệ chuyện này."

Ngừng lại Ma thú vương lúc này bỗng quay đầu nhìn nhị đệ của mình nói tiếp. "Quả thật là lúc ta nghe thông tri bất thường của Ma thú hóa hình thì ta thoáng chốc đã cảm nhận được gì đó không rõ ràng, nên lúc nãy ta mới có chút lo lắng mà muốn ngay lập tức đi kiểm tra tên Ma thú hóa hình đó."

"Sao giờ huynh mới nói chuyện này. Nếu linh cảm của huynh là thật thì không phải bây giờ tam muội đang gặp nguy hiểm hay sao." Hùng Sơn liền lo lắng gấp gáp nói ra.

"Vấn đề về an nguy của tam muội thì đệ hãy cứ yên tâm đi. Tuy ta chỉ mơ hồ không rõ ràng nhưng theo kinh nghiệm nhiều lần cảm nhận từ linh căn của ta thì việc này không có gì là nguy hiểm đến tính mạng cả."

Ngừng chút Ma thú vương lại nói tiếp. "Nhưng mà nhị đệ này.! Tuy vương có thể cảm nhận được những sự kiện xấp xảy ra nhưng cũng không có cách nào để thay đổi được sự xấp đặt của trời đất cả."

"Cho nên những chuyện như thế này quả thật làm vương có thể nói là phúc thì cũng không đúng, mà nếu nói là họa thì cũng chẳng sai. Haizz..."

Nghe được không phải là vấn đề gì nguy hiểm thì Hùng Sơn liền có chút nhẹ nhõm, xong thấy đại ca có chút ưu tư thì Hùng Sơn liền lập tức lên tiếng khuyên nói.

"Nếu là phúc thì không phải họa, còn nếu là họa thì muốn tránh cũng không tránh được."

"Đại ca không cần phải ưu tư phiền muộn về nó làm gì, thôi thì huynh đệ ta cứ vui vẻ sống trọn vẹn một ngày thì cũng vui vẻ rồi."

"Đệ nói cũng đúng, nếu đã tránh không được thì thôi cứ vui vẻ đương đầu không cần phải nhất thiết phiền muộn làm gì cả."

Thấy đại ca đã vơi đi phiền muộn, Hùng Sơn liền nói tiếp. "Đại ca này.! Nếu linh căn cảm ứng được đó không phải nguy hiểm thì nó lại là gì vậy, đại ca có thể nói rõ hơn được không.?"

"À.! Việc này thì một lời khó giải thích rõ nhưng ta có thể nói sơ ý nghĩ của ta cho đệ." Quay mặt nhìn trận chiến trước mặt đã đến hồi tàn cuộc Ma thú vương vẻ mặt chẳng đáng lo nói.

"Như việc trận chiến này lúc nãy ta cũng đã cảm nhận được nó sẽ xảy ra nhưng nó lại không có nguy hiểm đến tính mạng của huynh đệ của chúng ta, đều này ta có thể mơ hồ linh cảm được."

Ngừng một chút Ma thú vương lại nói. "Còn về việc Ma thú hóa hình khi ta cảm nhận được thì là..."

"Đám Ma thú chó chết các ngươi. Dừng Lại Cho Ta...!."

Chưa nói xong thì bỗng lúc này có một tiếng quát lớn làm cho Ma thú vương đang định giải thích gì đó với Hùng Sơn thì cũng liền dừng lại nhìn qua xem tên nào lại lớn gan đến như vậy.

Người vừa chạy đến và quát mắng không ai khác mà chính là Bắc Báo. Người đến có Báo Hùng và nhị đệ kết nghĩa Đăng Túc, cộng với hai mươi cận vệ thân cận, cùng với năm trưởng lão cung phụng.

Phía xa đằng sau nữa thì còn có thêm một đại đội trưởng cùng năm đội trưởng nữa cũng đang dẫn đội của mình nhanh chân chạy đến đây.

Tên đội trưởng dẫn đầu đám người tìm kiếm ở đây không biết là vì may mắn hay là do bọn Ma thú cố tình để dành để giết cuối mà giờ hắn vẫn may mắn còn sống.

Khi thấy lão gia cuối cùng cũng đã dẫn người đến thì hắn liền có chút thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng rất nhanh hắn liền cũng lòng đầy phiền muộn khi nhìn thấy chỉ còn có vài người huynh đệ là may mắn sống sót mà thôi.

Lúc này Ma thú vương đã nhìn rõ được Báo Hùng thì liền có chút chau mày, xong liền quay sang nhị đệ Hùng Sơn nói.

"Nhị đệ.! Người này có khí tức rất mạnh. Xem ra chuyện linh căn cảm ứng được sự việc trời đất lần này ta đã dự đoán hơi thấp rồi."

Hùng Sơn bên cạnh tuy cũng cảm nhận được khí tức lớn được phát ra từ Báo Hùng, nhưng Hùng Sơn vẫn không chút lo lắng nói.

"Đại ca nghĩ nhiều rồi.! Tên kia tuy mạnh nhưng hắn cũng chỉ có vài người là dùng được, còn chúng ta số lượng tuy ít hơn nhưng lực lượng thì lớn hơn rất nhiều nha."

Bên kia khi Bắc Báo đã xem rõ được số người thương vong bên mình thì liền nghiến răng ken két nói.

"Hừ...Giỏi...Giỏi lắm...! Một đám tiểu tạp chủng mà cũng dám giết người của Báo Hùng ta... Giỏi cho đám tiểu tạp chủng các ngươi."

Hùng Sơn nhìn lão Báo Hùng như chó điên nói lung tung thì có chút khó chịu nói lại. "Bọn ta giỏi đó là điều đương nhiên rồi, cho nên là không cần lão phải khen bọn ta làm gì, tổ chỉ thêm thừa."

"Con hổ đầu cẩu ngươi nói gì, giỏi thì nói lại cho lão phu nghe thử." Báo Hùng liền có chút mất kiềm chế hung hăng hướng Hùng Sơn nói.

"Có gì mà không dám chứ.! Nể tình lão già tội nghiệp bị lãng tai, ta đây sẽ nói lại cho lão cẩu ngươi rõ ràng một lần nữa. Ta Hùng Sơn ở đây nói là..." Hùng Sơn còn chưa nói xong thì đã bị Ma thú vương lúc này bước ra ngăn lại.

Lúc này bên kia lão Báo Hùng đã nổi giận xong thiên rồi nên cũng không nhiều lời liền vung tay tung chiêu thức mạnh đấm một phát về hướng phía trước nói.

"Báo Xạ Kích Sơn..." Một quyền cứ thế được tung ra mang theo đó là một luồng linh lực cực lớn phóng nhanh về phía trước, hướng nhóm người của Ma thú vương mà phóng đi.

Bên này Ma thú vương đã cảm nhận được lão Báo Hùng vận khí tức từ trước nên đã kịp ngăn Hùng Sơn nói nhiều lời vô nghĩa lại. Cùng lúc đó Ma thú vương một chân bước lên trước tạo thế đứng vững, xong liền không nhiều lời gầm lên một tiếng.

"Grào...."

Ngay lập tức khí lực linh khí tuông trào, một tiếng gầm chỉ đơn giản nhưng uy lực thì chẳng thể nào xem thường được.

Tiếp đó hai luồng linh khí mạnh mẽ liền lao mạnh mẽ vào nhau tạo ra một chấn động không nhỏ tí nào.

"Ầm... Ầm...."

Dư âm của hai luồng khí lực mạnh đến nỗi lúc này bỗng không khí như bị va mạnh bị đẩy ra xa tạo ra những cơn gió rất lớn. Còn về tiếng gầm của Ma thú vương thì âm thanh vẫn còn chưa dừng lại, nó hiện vẫn còn vang vọng cả một mảng rừng lớn.

Đám mấy trăm người của Bắc Báo đang dẫn quân từ phía sau đến, lúc này tuy vẫn còn chưa tiếp cận được với chiến trường nhưng đã bị một trận cuồng phong của hai luồng khí tức tạo thành, làm cho loạn đảo ngã tới ngã lui rất khó khăn thì mới có thể chỉnh đốn lại và tiến lên phía trước.

Lúc này ở phía xa của rừng Phong Lâm lúc này cả ba gia tộc Tứ Bất Tượng còn lại đều liền cũng phát hiện ra phương hướng của Ma thú vương. Vả lại có rất nhiều ẩn sĩ giang hồ đồng đạo lúc này cũng đã xác định được phương hướng.

Thế là ngay lập tức không ai bảo ai liền đều nhanh chân chạy đến nơi phát ra âm thanh tiếng gầm của Ma thú vương.

Bên này sau khi thấy Ma thú vương cũng chỉ đơn giản mà đã ngăn cản được chiêu thức của mình. Báo Hùng liền có hơi bất ngờ nói.

"Ma thú Độ Ma Cảnh...!. Thật không ngờ chỉ luyện được bán hình thú nhưng thực lực lại cao như vậy rồi."

Đăng Túc ở ngay bên cạnh lúc này thấy thế liền vội nhanh hướng Báo Hùng nói. "Đại ca.! Chúng ta lực lượng hình như có chút thua thiệt hơn bọn chúng, không biết đại ca tính như thế nào."

Hừ... Từ lúc nào mà rừng Phong Lâm này lại có nhiều Ma thú mạnh mẽ như vậy rồi. Đã vậy tên Ma thú hóa hình đang tìm kiếm hình như vẫn còn chưa có xuất hiện nữa.

Trong lòng suy nghĩ một chút được mất thì bỗng Báo Hùng lớn tiếng nói.

"Tạm thời rút lui chờ thêm chi viện.!"

Nghe Báo Hùng đã quyết định Đăng Túc liền hướng người của mình hô lớn. "Mọi người tạm rút lui."

Nghe phía Bắc Báo muốn rút lui thì Ma thú vương liền nhanh nói. "Chúng Ma thú nghe lệnh.! Mau bao vây bọn chúng lại, giết không chừa lại một tên nào hết."

Chúng Ma thú biết việc bọn chúng ẩn mình dưới bí động suốt nhiều năm đó là một bí mật cực kì lớn nên không thể cho bất kì ai biết cũng như lộ tin tức này ra ngoài được. Thế là bọn chúng liền rất nhanh chia ra phi nhanh bay qua bao quanh lại đám người của Bắc Báo.

"Muốn cản lão phu sao.! Không dễ vậy đâu." Tình hình hiện đang nghiêng hẳn về một bên nên Báo Hùng cũng không muốn dây dưa thêm nữa, thế là liền vung một tay hướng lên trời vận kình tung chiêu hô nói.

"Báo Lữ Hào..."

Ngay lập tức một bóng ảnh mờ ảo hình báo to lớn liền mờ ảo xuất hiện phía trên trời cao. Ảo ảnh báo to lớn ra vẻ dậm chân gầm gừ làm cả một vùng trời mây phủ bị đẩy dạt đi ra xa. Tiếp theo là cả một vùng chân trời liền ngay lập tức trống trải không còn một áng mây nào cả.

Tiếp đó thì trên cao lúc này cũng liền ngay lập tức xuất hiện ra vạn quả cầu linh lực được tụ lại hiện ra đang chực chờ nhận lệnh đồng loạt phóng xuống.

Đám người bên Bắc Báo thấy lão gia chưa chi mà đã tung ra chiêu thức mạnh mẽ như vậy thì cũng liền ngay lập tức biết được rằng đám Ma thú trước mặt này không phải dạng bình thường rồi. Nên cả đám liền ngay có chút khẩn trương tập trung cao độ chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra.

Còn bên phía chúng Ma thú thì khi thấy khí thế lớn của chiêu thức Báo Lữ Hào thì cũng có chút hoang mang rồi. Vì đơn giản cả đám bọn chúng ai cũng có thể cảm nhận được rằng chiêu thức này nó rất mạnh. Ngoài Ma thú vương của bọn họ ra thì chắc cũng có thể nói là chẳng có một ai trong số bọn chúng là có thể đỡ nổi.

Ma thú vương lúc này thấy khí lực lớn của chiêu thức này thì cũng có chút kiên dè, chau mày lo lắng cho đám chúng Ma thú của mình.

"Không ổn.! Tên này ít nhất cũng mạnh ngang hàng với đại ca mất... Không được..." Trong lòng hơi lo lắng Hùng Sơn liền nghĩ đến gì đó rồi ngay lập tức khom người từ trên không trung rơi mạnh xuống đất.

"Ầm..."

Một tiếng động lớn liền vang lên khói bụi thì bay mù mịt vì do Hùng Sơn hạ xuống nhanh và mạnh mà tạo thành.

Khi khói bụi có chút lắng đi thì lúc này đã không còn thấy một Ma thú bán hình nữa, mà thay vào đó lại là lờ mờ có thể nhìn thấy đó là một con hổ lớn cao hơn cả trượng.

Cảnh tượng vừa xảy ra quả thật nếu không nói ngoa thì nó rất chuẩn để có thể dùng một câu để diễn tả chính xác lúc này, đó chính là câu Sơn Lâm Hạ Sơn trong truyền thuyết.

Tiếp đó thì lại liền thấy một ánh hào quang vàng ánh bắn ra bốn phương tám hướng, ngây lập tức Hùng Sơn lúc này đang ở hình dạng hổ to lớn đang cúi đầu, hai chân trước cứ liên tục cào cấu xuống đất. Miệng hổ lúc này thì dùng thần thức tứ ngược phóng đi thì thầm nói.

"Chúng yêu thú nghe lệnh.! Hãy cộng hưởng cùng ta."

Thế là không biết bằng cách gì mà ngay lập tức lúc này đây có vô vàn yêu thú ở rừng Phong Lâm liền dừng lại mọi việc, lập tức hướng Hùng Sơn phía xa cúi xuống gầm rống.

Hiện tượng phi thường kì lạ này đã khiến cho tất cả mọi người có mặt trong rừng Phong Lâm lúc bấy giờ đều liền có chút kinh nghi khó hiểu không biết là đã xảy ra chuyện gì.

Qua không bao lâu thì lúc này đây con hổ to Hùng Sơn giống như đã bỗng mạnh mẽ hơn rất nhiều. Thế là con hổ Hùng Sơn liền ngay lập tức ngẩn đầu hổ hướng lên trời hướng đám người của Bắc Báo bỗng không nói gì mà liền gầm lớn.

"Gầm... Grào..."

Đằng Túc bên kia vừa nghe tiếng gầm lớn của hổ thì liền có chút giật mình quay sang nhìn xuống dưới, ngây lập tức Đằng Túc liền nhận ra cảnh giới của con hổ đang gầm thét ở phía dưới nói.

"Ma thú Đại Ma Cảnh.! Không đúng... Không đúng lắm... Sao tiếng gầm của Ma thú Đại Ma Cảnh mà lại có uy thế lớn đến như vậy được cơ chứ."

Động tỉnh lớn được tạo ra bởi Hùng Sơn lúc này cũng đã kéo được rất nhiều sự chú ý nhìn qua. Trong đó có cả Ma thú vương, khi vừa thấy khí thế của Hùng Sơn, Ma thú vương bỗng liền cười lớn vui vẻ nói.

"Ha.. ha... ha... Huynh đệ chúng ta xem ra đã lâu không vận động rồi a. Nhân hôm nay sẵn có diệp huynh đệ chúng ta cứ chơi cho thoải mái một trận long trời lở đất mới được. Ha... ha... ha..."

Trong lòng Ma thú vương lúc này bỗng liền không còn lo lắng nữa, mà thay vào đó là một cảm giác khác, đó là sự hưng phấn của dã thú đã lâu ngày chưa được ra tay. Ma thú vương lúc này quả thật đã có chút hứng thú rồi, thế là liền ngay lập tức cũng chuẩn bị chiến một trận.

Ở không xa trong rừng Phong Lâm lúc này thì cả ba Tứ Bất Tượng còn lại hiện cũng đã nhanh chân xấp chạy đến nơi rồi, Bỗng lúc này thì liền lại nghe được thêm tiếng gầm của một Ma thú khác nữa, mà tiếng gầm lần này nó còn uy khí hơn cả lần trước nữa cơ.

Thế là tất cả liền giờ đã có chút tham lam hiện rõ, liền lại tăng tốc gấp gáp chạy qua.

Tiếng gầm của Hùng Sơn tuy chỉ mang ý nghĩa thị uy nhưng thật không ngờ chỉ vì nhất thời sơ suất mà tiếng gầm này nó lại trở thành tiếng thông báo cho tất cả mọi người, hơn nữa là còn vô tình thông báo luôn cho cả thành Kinh Sư to lớn luôn nữa chứ.

_____!!!! ____

Haizz...!. Đầu hổ đúng thật là đầu hổ mà...!. Đại họa rồi hổ con ơi.....!!!.
Bình Luận (0)
Comment