*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thanh đao này không chỉ dài hơn so với những thanh bội kiếm bình thường khác, mà trọng lượng của nó cũng nặng tới mức dọa người, còn nặng hơn hai lưỡi rìu của Điển Dần rất nhiều.
Thân đao trắng như tuyết vẽ một đường ánh sáng bạc trên không trung, lưỡi đao cho người ta một cảm giác sắc bén bức người.
Lý Uân luyện trường thương, nhưng anh cũng hiểu về đao.
Vũ khí đối với võ tướng thời đại này giống như xe xịn đối với đàn ông hiện đại vậy, là vợ cả trên hình thức nào đó!
Lý Uân trợn mắt há hốc mồm.
“Thanh đao này đến vừa đúng lúc, sau này còn có thể tiết kiệm được một3khoản tiền. Cũng không thể mỗi lần đánh trận xong lại phải cho đao của ta vào lò nung lại được.”
Đối với cô, thần khí có thể uy hiếp “Thiên não” này, bây giờ chỉ có thể dùng để giết người cắt hoa quả, nhân tiện dọa cho hệ thống sợ hãi.
Ngoài cái đó ra thì nó còn có giá trị nào khác không?
Không có!
Lý Uân không dùng đao, nhưng điều này không ảnh hưởng anh nhìn nó bằng ánh mắt tán thưởng mỹ nhân.
“Chủ công, thanh đao này có tên không?”
“Xuy mao đoạn phát*” đã tính là gì?
* Xuy mao đoạn phát: ở đây muốn nói là thanh kiếm rất sắc bén.
Thanh đao trong tay chủ công có thể cứng đối2cứng với binh khí, còn có thể chém đối thủ làm đôi như chém hoa quả, tuyệt đối là thần binh tuyệt thế!
Ngay lúc lưỡi đao ra khỏi vỏ, con ngươi Lý Uân liền sáng lên, buột miệng nói: “Đao tốt!”
“Huynh xem xem....”
Khương Bồng Cơ ra hiệu cho người bên cạnh chuyển một thanh đại đao bình thường qua, cô cầm đao vung lên.....
Chỉ thấy ánh sáng trắng chợt lóe, một tiếng nứt thanh thúy vang lên.
“Loảng xoảng”, thanh đại đao bị gãy làm đôi trên mặt đất, tro bụi bốc lên.
“Chủ công, thanh đao này có tên không?”
“Xuy mao đoạn phát*” đã tính là gì?
* Xuy mao đoạn phát: ở đây muốn nói là thanh kiếm rất sắc bén.
Thanh đao trong2tay chủ công có thể cứng đối cứng với binh khí, còn có thể chém đối thủ làm đôi như chém hoa quả, tuyệt đối là thần binh tuyệt thế!
Khương Bồng Cơ là một người đặt tên rất tệ.
Điều này hoàn toàn không cần nghi ngờ.
Đối mặt với câu hỏi “gian xảo” của Lý Uân, cô nghĩ một hồi rồi nói: “Nó tên là ‘Trảm Thần’.”
Đơn giản khí phách, vừa nhìn đã hiểu!
Lý Uân than thở: “‘Trảm Thần’? Thần binh xứng với tên hay, tên xứng với thực!”
Chủ công nhà mình không phải không biết đặt tên mà, tại sao lại đặt một cái tên dở hơi như vậy cho Bạch Bạch?
Mỗi lần Lý Uân gọi Bạch Bạch, luôn có cảm giác xấu9hổ khó hiểu.
Luyện đao một hồi, Khương Bồng Cơ thuận tiện giúp binh lính lo chuyện bếp núc trong quân doanh bổ một đống củi, đổ chút mồ hôi mới đi nghỉ ngơi.
Khán giả xem livestream đã chú ý tới thanh đao trong tay Khương Bồng Cơ từ lâu rồi.
Thanh đao như vậy căn bản không phải thứ được tạo ra từ kỹ thuật rèn của thời đại này.
Cho dù là thời đại của bọn họ bây giờ, căn cứ theo lời phát biểu của một vị boss chuyên tàng trữ binh khí thì cũng không thể.
Mặc cho người xem bàn tán thế nào, Khương Bồng Cơ vẫn kín miệng như bưng, cố sống cố chết không chịu lộ ra một câu.
Cuối cùng,4người xem livestream tổng kết…
[Thành Huyền Huyễn]: Bác Streamer chính là một kẻ hack tool*, lúc trước là binh khí hình người, bây giờ lại lấy ra thần khí hack tool, chuẩn bị lên trời rồi!
* Hack tool: là hành vi sử dụng công cụ thứ ba hay đổi số liệu ảnh hưởng đến người chơi khác trong game online.
[Xa Nhân]: Dựa theo PlayerUnknown"s Battlegrounds hot gần đây thì bác Streamer vốn muốn tham gia “PUBG trận chiến của các vị thần”, nhưng kết quả lại chạy nhầm game, tham gia vào “PUBG Landing box”... dám hỏi, một người chơi hack tool như vậy thì lúc nào GM khóa acc của cô ấy!
[Hạt Vỏ Cứng Và Pudding Nhỏ]: #Chùi mũi, khua khua... Bác Streamer khóa GM rồi, hỏi cậu có sợ không?
[Tâm Duyệt]: GM: Khương Bồng Cơ, cô có biết điều không vậy? Streamer: Biết điều thì không nhưng tôi biết tôi rất tự cao tự đại!
Khương Bồng Cơ nhìn những lời châm chọc trên màn hình, khóe môi khẽ giương lên.
Ừ…
Xét trên một mức độ nào đó, “Hạt Vỏ Cứng Và Pudding Nhỏ” rất chính xác, cô thực sự có thể khóa GM, chẳng phải lúc này hệ thống con đang bị nhốt sao?
Cả người toát mồ hôi, sau khi ăn sáng xong, Khương Bồng Cơ liền bắt đầu xử lý công vụ.
Bọn họ vừa đứng vững ở quận Thiên Nham Thương Châu, tuyến lương thực miễn cưỡng cũng thông, nhưng Mạnh thị mới là cường hào ác bá ở Thương Châu, người ta kinh doanh ở Thương Châu đã mấy trăm năm, tình hình nội bộ không thể đánh giá được. Khương Bồng Cơ sợ bản thân không cẩn thận, lộ ra sơ hở để Mạnh thị thừa nước đục thả câu.
Thời gian này ngoài Mạnh Hằng đưa qua một tập công văn thì Khương Bồng Cơ đều vùi đầu vào đống thẻ tre.
Cô có thể bình tĩnh nhưng hệ thống lại không thể.
“Khương Bồng Cơ, cô rốt cuộc có lai lịch thế nào?” Giọng nói của hệ thống số một hơi tức giận, giống như gần đến lúc kết hôn lại phát hiện vị hôn phu giàu có là một kẻ thiếu nợ vài triệu vậy, trái tim thiếu nữ chịu tổn thương sâu sắc, hung hăng chất vấn kẻ bạc tình.
Khương Bồng Cơ cũng tò mò: “Tao có thể có lai lịch gì chứ? Chẳng phải trước đó tao đã nói với mày rồi sao?”
Hệ thống số một nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu không có lai lịch gì thì cô cho rằng thanh đao trong tay cô từ trên trời rơi xuống à?”
Sự xuất hiện của “Trảm Thần” chớp mắt phá vỡ sự cân bằng thế lực giữa Khương Bồng Cơ và hệ thống.
Hệ thống trời sinh đã sợ hãi thương nhân tuần tra vị diện, tựa như tội phạm nhìn thấy cảnh sát, vừa nhìn thấy liền rụng rời.
Hoàn toàn không ngờ tới, thương nhân tuần tra vị diện lại xuất hiện, nhân tiện còn để lại “đại sát khí” quý giá như vậy!
Khương Bồng Cơ có đức hạnh gì mà có được nó?
Chỉ là một kẻ phàm tục mà thôi, cho dù là thiên tử được ông trời chọn lựa, nhưng đối với thương nhân tuần tra vị diện, sự tồn tại này cũng chỉ là con kiến hôi. Chưa nói tới chiếu cố hay kết giao, nhìn thêm một cái cũng là phí thời gian rồi. Cho nên, hệ thống số một nghĩ banh não cũng không nghĩ ra được nguyên nhân thương nhân tuần tra vị diện chiếu cố Khương Bồng Cơ như vậy là gì! Nghĩ tới nghĩ lui, nó cho rằng Khương Bồng Cơ nhất định là có người chống lưng!
“Tao cũng không giống mày, chỉ giỏi nói láo liên thiên.” Khương Bồng Cơ cười lạnh, cô nói: “Bối cảnh của tao, những gì cần nói tao cũng đã nói hết rồi.”
Chiến sĩ gen cũng giống với tử sĩ, tỉ lệ tử vong cao hơn nhiều so với tinh nhuệ Liên Bang trên chiến trường.
Nếu như Khương Bồng Cơ có người chống lưng thì sao cô có thể bị chọn trúng chứ?
Quan trọng nhất là... Trước khi trở thành chiến sĩ gen phải xóa đi toàn bộ ký ức trong quá khứ, để đảm bảo chiến sĩ tuyệt đối trung thành với Liên Bang.
Chỉ dựa vào điểm này, Khương Bồng Cơ xác nhận bản thân không có bối cảnh gì cả.
Nhưng hệ thống số một lại không nghe: “Cô nói dối!”
Nó nhìn tư liệu cơ bản của Khương Bồng Cơ lại một lần nữa, ba mươi lăm tuổi tiếp nhận chức vụ Quân đoàn trưởng quan trọng từ trong tay cấp trên tiền nhiệm.
Trước đó, cô chỉ dựa vào công trạng để thăng chức lên quân hàm cấp Chuẩn tướng.
Sau đó lại lọt vào mắt xanh của Quân đoàn trưởng tiền nhiệm, một bước trở thành một trong số người nối nghiệp.
Tuy nói Khương Bồng Cơ quả thực có năng lực đảm nhận chức vụ Quân đoàn trưởng, nhưng quân hàm của cô không phù hợp, bước nhảy vọt này cũng quá cao rồi!
Không sợ rách quần hả!?
Thực ra, nếu hệ thống số một hiểu rõ hoàn cảnh chiến tranh kiếp trước của Khương Bồng Cơ thì bước nhảy vọt này của cô không tính là quá cao.
So với đám thiên tài lợi hại hơn cô quơ đại cũng được một nắm thì cô rất chăm chỉ, nhưng cũng chỉ thuộc hàng ngũ trung bình.
Tuổi tác của cô không lớn, nhưng so với rất nhiều tướng lĩnh cấp cao khác thì lý lịch tòng quân dài hơn nhiều.
“Chắc chắn cô có người chống lưng!”
Tức thật, hệ thống không biết đã chơi xỏ bao nhiêu ký chủ, nhưng từ trước đến giờ nó chưa từng nghĩ bản thân sẽ đụng phải kẻ hack tool không thể chọc vào như vậy.
Khương Bồng Cơ: “....”
Cô đột nhiên hơi tức giận: “Nếu tao có chống lưng thì đã nghiền xương mày thành tro từ tám trăm năm trước rồi!”
Kiếp trước dùng bản lĩnh để thăng tiến, dựa vào đâu mà chỉ bằng một câu của hệ thống liền trở thành người có chống lưng chứ!
“Nếu không phải vì luyến tiếc những khán giả trong kênh livestream thì tao thực sự muốn một đao chém nát chúng mày ra rồi.”
Trảm Thần trong tay cục cưng đã rục rịch, đói khát khó nhịn lắm rồi!
Có sự tồn tại của Trảm Thần, Khương Bồng Cơ chẳng còn kiêng kỵ hệ thống nữa, cô có thể tĩnh tâm chờ ngày thu lưới rồi.
Hiện tại, cô mới là người đánh cờ...
Mặc kệ là hệ thống chủ hay hệ thống con, cũng chỉ là con cờ cô đùa nghịch trong tay mà thôi.