Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 119

[Hệ thống: Buổi livestream theo hình thức giao lưu 100% của Streamer Khương Bồng Cơ đã kết thúc hoàn mỹ. Các bạn khán giả thân mến, các bạn có hài lòng về điều này không?]

[A. Hài lòng; B. Thường thôi; C. Không hài lòng]

Khán giả chưa kịp bỏ phiếu, Khương Bồng Cơ đã nhanh chóng bổ sung một câu khiến cho hệ thống cảm thấy xấu hổ muốn chết, lại vừa cảm thấy cô cực kỳ gian trá.

[Streamer V]: Đánh giá của các bạn có liên quan đến vấn đề thăng cấp của kênh livestream đó nha. Từ cấp 1 lên đến cấp 2, giới hạn số lượng người xem sẽ từ 3,000 tăng lên đến 10,000 người. Mức độ đánh giá càng cao, càng có lợi cho việc thăng cấp. Lần livestream này chỉ là một lần thử nghiệm thôi, nếu như có hiệu quả tốt thì sau này sẽ thi thoảng tổ chức những buổi livestream ngoài giờ với các chủ đề khác nhau để thỏa mãn tâm lý hiếu kỳ và trải nghiệm của các khán giả.

Vì cô nói như thế, mấy vị khán giả tinh quái đang định vote kém sững ra mà ngừng tay lại, ngoan ngoãn vote “hài lòng“.

Hệ thống: “Ký chủ, thể diện của cô đâu? Rơi xuống đất rồi kìa, có cần tui nhặt lên cho cô không?”

Khương Bồng Cơ cười lạnh phản bác: “Tao chỉ sử dụng hợp lý tất cả những tài nguyên có thể lợi dụng mà thôi. Đây cũng đâu phải là hành vi phạm quy. Còn về phần thể diện, mày tự nhặt tự dán lên mặt mày đi.”

Hệ thống nghe được sự uy hiếp và tức giận trong giọng nói của Khương Bồng Cơ, uất ức khóc lên: “Oa oa oa, cô lại bắt nạt cục cưng, trước đây cô có như thế đâu, cô không yêu cục cưng nữa rồi hu hu hu.”

Khương Bồng Cơ cười xấu xa: “Tao là tao thích nhìn cái dáng vẻ mày thấy tao giở trò vô lại, nhưng lại không làm được gì đấy.”

Hệ thống: “…”

3,000 người nhanh chóng vote xong, tốc độ thống kê của hệ thống lại càng nhanh, chỉ mấy giây đã có kết quả.

3000 phiếu có 2973 phiếu hài lòng, 26 phiếu bình thường, 1 phiếu không hài lòng.

Phiếu không hài lòng duy nhất không cần nhìn cũng biết là ai vote, Khương Bồng Cơ cũng chẳng để ý đến cái này.

[Chocolate Trắng]: QwQ, Streamer à, em xin được sám hối với bác. Tuy rằng nội dung livestream của bác rất đặc sắc, em xem cũng thấy thú vị lắm... Nhưng mà, thực sự là bác làm em sợ hết hồn, nên em vote bình thường, bác đừng tức giận nha.

[Hoa Hồng Đen]: Tôi cũng sợ hết hồn, nhưng cảm thấy nội dung cũng chỉ có thế thôi, vote bình thường đã là nể mặt lắm rồi. Cần thì cần, không thì thôi.

Mấy bình luận liên tiếp sau đó đều có nội dung tương tự. Nói thì như đang xin lỗi, nhưng thực chất lại càng giống như đang xỏ xiên, xỉa xói cô hơn.

Vẻ mặt của Khương Bồng Cơ vẫn bình thường, trong lòng cũng rất bình tĩnh, hoặc phải nói là… cô căn bản không thèm để ý đến những chuyện đó. Ngay đến hệ thống cô còn chẳng quan tâm, thì làm sao phải quan tâm đến đánh giá của những khán giả cách một cái màn hình, cách một thế giới? Để bụng đến những thứ đó thì có khác gì tự ôm rơm dặm bụng?

Ánh mắt cô nhanh chóng quét qua màn hình, vẻ bên ngoài thì giống như đang nhắm mắt nghỉ ngơi, người xung quanh không nhìn ra sơ hở.

Hệ thống: “Tuy rằng là lần đầu tiên, không những thế cô lại còn dùng cái cách xấu hổ đó nữa, nhưng mà thành tích cuối cùng vẫn rất đáng để chúc mừng.”

3000 phiếu, có 2973 phiếu hài lòng, hay nói cách khác, tỷ lệ hài lòng đạt đến mức 99.1%, cao đến mức đáng sợ!

Theo như quy định của hệ thống, nếu như tỷ lệ hài lòng đạt trên 95% trở lên, có thể có được hòm báu vật vàng. Lớn hơn hoặc bằng 80%, sẽ có hòm báu vật bạc. Từ 60 - 80% thì sẽ có hộp báu vật đồng, dưới 60% thì sẽ không có gì cả.

Tỷ lệ hài lòng của Khương Bồng Cơ đạt mức 99.1%, đương nhiên là có được hòm báu vật vàng.

Khi có kết quả thống kê, Khương Bồng Cơ tỏ vẻ khá hài lòng với con số này.

[Streamer V]: Tối nay đã muộn quá rồi, livestream tạm thời dừng ở đây, chúc mọi người ngủ ngon.

Nói rồi, màn hình trực tiếp đột ngột đen thui, trạng thái của Streamer từ [Đang trực tiếp] chuyển thành [Đang trong quá trình chuẩn bị].

Bên tai vang lên tiếng “tít tít” điện tử, hệ thống thông báo cô vừa nhận được một phong thư giải thưởng, bên trong là hòm báu vật vàng.

Hệ thống nói với giọng hơi hơi mong ngóng: “Ký chủ, cô mở hòm báu vật ngay bây giờ à?”

Khương Bồng Cơ nhướn mày nói với hệ thống: “Mở thì tất nhiên phải mở... nhưng mà, không phải bây giờ, đợi sáng mai đi.”

Hệ thống vốn còn đang định xem vị Âu Hoàng* này thể hiện sự may mắn của mình, một phát rút được luôn thẻ thăng cấp miễn phí. Đến lúc kênh livestream thăng lên cấp 2, hệ thống nó cũng sẽ thu được lợi ích nhất định. Nhưng Khương Bồng Cơ căn bản là chẳng vội vàng gì hết, thật đúng là cái đồ đáng ghét.

*Âu Hoàng: từ lóng mạng, chỉ những người vô cung may mắn.

“Hoàng đế không vội thái giám đã lo, đợi thêm một buổi tối nữa cũng không sao.” Khương Bồng Cơ không biết hình dáng của hệ thống như thế nào, nhưng dường như lại “nhìn thấy” biểu cảm sốt ruột của nó bây giờ, cô thong thả nói, “Thời cơ chưa đến, mày có sốt sắng mấy cũng vô dụng.”

Hệ thống “hứ” một tiếng, phản bác lại: “Ký chủ, cô bảo ai là thái giám!”

Nó chỉ là một hệ thống, nhưng hệ thống cũng có nhân quyền, không thể dễ dàng để người khác đạp lên lòng tự trọng của nó như thế được.

Xe ngựa đi thẳng về Liễu phủ, Khương Bồng Cơ hành lễ với Liễu Xa xong liền về thẳng viện của mình.

Hơn một canh giờ nữa là trời sáng, nhưng trong viện vẫn treo đèn lồng sáng rực.

Cửa viện vẫn chưa cài then, Khương Bồng Cơ đi vào liền thấy cảnh hai cô tỳ nữ Đạp Tuyết và Tầm Mai ngồi dựa hai bên cửa. Trên gương mặt họ khó giấu vẻ mệt mỏi, trên vai còn khoác áo choàng giữ ấm màu nhạt, đầu gật gà gật gù lúc nào cũng có thể ngủ gục.

Chẳng cần đoán, Khương Bồng Cơ cũng biết hai người này đã đợi bên ngoài bao lâu.

Nhìn thấy Khương Bồng Cơ, Đạp Tuyết Tầm Mai đồng loạt đứng dậy bước đến khoác thêm áo giữ ấm cho cô, đương nhiên là họ cũng ngửi thấy mùi son phấm nồng nặc trên người cô.

“Lang quân vừa mới ra khỏi cái động hồ ly nào thế?”

Bước vào trong căn phòng ấm áp, Đạp Tuyết tính tình nóng nảy không nhịn được mà chua ngoa nói một câu.

Tầm Mai âm thầm lườm Đạp Tuyết một cái, ý bảo cô im lặng, đừng có vượt quá giới hạn.

Khương Bồng Cơ thành thật trả lời: “Đương nhiên là từ trong động của các chị hồ ly xinh đẹp rồi.”

Đạp Tuyết nghẹn họng, nhất thời không biết nên nói tiếp thế nào nữa.

“Nếu như Đạp Tuyết tò mò động hồ ly như thế nào, lần sau đi ta đưa em đi theo xem cho biết?”

Đạp Tuyết nguýt Khương Bồng Cơ: “Lang quân cứ trêu nô tỳ, con gái đàng hoàng ai lại đi đến những nơi không đứng đắn ấy chứ…”

Nửa câu sau còn chưa nói hết, cô nàng đột nhiên nhớ ra giới tính của lang quân nhà mình cũng giống các cô. Câu vừa nãy của cô chẳng khác gì đang mắng luôn cả lang quân nhà mình, mặt Đạp Tuyết tái nhợt hoảng sợ quỳ xuống: “Vừa nãy nô tỳ ăn nói hồ đồ, xin lang quân thứ tội.”
Bình Luận (0)
Comment