NGƯƠI THẬT LÀ HƯ ĐẤY NHÉ!
Cảnh tượng mà tỳ nữ lo lắng không hề xảy ra, quả thật sắc mặt đế cơ Tây Xương không được tốt nhưng vẫn không đến nỗi phát điên mà ra tay với đứa bé.
“Sinh ra đã như thế này à?”
Vẻ mặt đế cơ chán chường, mơ hồ có mấy phần sợ hãi bất an, đáng tiếc tỳ nữ không phát hiện ra.
Tỳ nữ sợ hãi cúi thấp đầu nói: “Dạ, tiểu lang quân sinh ra đã như vậy rồi.”
“Bên ngoài đồn đãi ra sao?” Đế cơ lộ vẻ sầu thảm cười khổ: “Sợ rằng bọn họ đều nghĩ rằng...”
Cô ta nuốt ngược những lời còn lại vào trong, không dám nói tiếp nữa, sợ là người ngoài bắt đầu suy đoán cha ruột đứa trẻ này không phải là An Thôi. An Thôi chết, Hoa Uyên cũng chết, An Thôi chết rồi thì không thể nào nhỏ máu nhận người thân được, Hoa Uyên chết thì sẽ bớt đi một người biết rõ tình hình, hiện tại, người biết rõ tình hình chỉ còn lại hoàng huynh. Nếu như hoàng huynh cũng chết thì có phải cái bí bật không thể lộ ra ánh sáng này sẽ được giữ kín cả đời hay không?
Loại ý niệm tà ác này vừa mới xuất hiện đã mạnh mẽ chiếm giữ đầu óc cô ta, đuổi cũng không đi.
Tỳ nữ không biết đế cơ Tây Xương đang suy nghĩ cái gì, hai người ông nói gà bà nói vịt, thế mà vẫn mạch lạc trôi chảy.
“Nương tử đừng đau lòng, lời đồn đãi bên ngoài quả thật hơi khó nghe, nhưng chỉ cần Lan Đình Công không mở miệng thì không ai có thể làm hại ngài và tiểu lang quân cả.”
Đế cơ cười khổ nói: “Ngươi không cần an ủi ta.”
Tỳ nữ hơi đồng tình với đế cơ Tây Xương, nghe nói trước đây, cô ta vốn là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, còn có huyết thống và gia thế cao quý, cuối cùng lại bị An Thôi lừa gạt, luân lạc đến tình cảnh như hiện giờ. Tỳ nữ không kìm được, nói: “Không phải nô tỳ đang an ủi nương tử đâu, bên ngoài đang đồn rằng thân thể tiểu lang quân có tổn thương là do những cô gái và đứa trẻ bị chết oan năm đó tới báo thù, nương tử tội gì phải ôm tiếng xấu vào người chứ?”
Đế cơ Tây Xương vẫn chìm đắm trong sự đa sầu đa cảm và lo lắng về tương lai: “...”
Cái gì???
Báo thù cái gì???
Đế cơ Tây Xương không theo kịp lời nói của tỳ nữ, hậu tri hậu giác phát hiện chuyện mình và tỳ nữ đang nói căn bản không giống nhau.
Trái tim đang treo lơ lửng của cô ta chậm rãi trở về chỗ cũ, cảm giác nguy cơ đang vây quanh người bỗng rút lui như thủy triều vậy.
Xem ra chuyện cô ta sinh ra đứa con bị khiếm khuyết không làm người ta nghi ngờ thân thế của đứa bé, là do cô ta có tật giật mình mà thôi.
Đế cơ nói bóng nói gió mới moi ra được tin tức cô ta muốn từ miệng tỳ nữ.
Hóa ra lời đồn đứa bé bị yếu sinh lý là do những phụ nữ và trẻ con chết oan trả thù, là bọn họ quấy phá khiến cho An Thôi đoạn tử tuyệt tôn.
Từ đầu đến cuối, chẳng có lời đồn đãi gì về đế cơ Tây Xương và hoàng tử hết.
An Thôi đen đủi lại phải cõng nồi thêm một lần nữa.
Tỳ nữ thấy đế cơ Tây Xương trầm tư thì cho là cô ta vẫn còn nghĩ quẩn, bèn lên tiếng trấn an đôi câu.
Không đợi cô ta nói xong, ánh mắt đế cơ Tây Xương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng trẻo của đứa bé với vẻ thâm thúy, nhẹ giọng nói: “Cũng không có gì không tốt.”
Tỳ nữ nghe mà bối rối: “Dạ?”
Đế cơ nói: “Đứa bé này là di phúc tử của Đa Hỉ Công, mà cái chết của Đa Hỉ Công lại liên quan đến Lan Đình Công. Nói một câu đại bất kính, Lan Đình Công chính là kẻ thù giết cha của đứa bé này. Bây giờ, thân thể đứa bé không lành lặn, không có cách nào giúp Đa Hỉ Công kéo dài hương khói, đồng nghĩa với việc Lan Đình Công ít đi một mối tai họa ngầm. Nể chút tình cảm này, có lẽ Lan Đình Công sẽ bằng lòng đối xử tốt với nó, quan tâm nó ít nhiều. Như vậy, nửa đời sau của mẹ con ta cũng coi như có chỗ dựa rồi.”
Dù sao cũng là đế cơ xuất thân từ hoàng thất tôn quý, phân tích một số chuyện vẫn rất có đạo lý.
Theo đế cơ thấy, một bé trai vô sinh đã bị định trước giống như con gái, không có cách nào kéo dài hương khói, như vậy là sức uy hiếp của đứa bé sẽ nhỏ lại một chút. Hơn nữa, vì thân thể đứa bé có thiếu sót, có lẽ còn có thể nhân cơ hội này để tranh thủ sự đồng tình và quan tâm của người ta.
Tỳ nữ làm sao biết được những chuyện như thế này?
Đế cơ phân tích nghe rất có đạo lý, cô ta cảm thấy những gì đế cơ nói đúng là chân lý.
Nào ngờ, Khương Bồng Cơ vốn dĩ không để tâm đến đứa bé này làm gì, nếu không phải đứa bé này do Âu hoàng “sinh ra” thì làm gì có chuyện cô sẽ để ý tới nó? Người chết dưới tay cô nhiều vô kể, có không ít người đều có vợ có con, ví dụ như góa phụ vợ chư hầu Hứa Bùi và con cô ta. Nếu như bởi vì cô là kẻ thù giết cha của đứa trẻ mà phải kiêng dè những đứa trẻ này thì một ngày hai tư giờ không đủ dùng với cô.
Đế cơ phân tích nghe có vẻ rõ ràng mạch lạc, nhưng đặt vào vị trí của Khương Bồng Cơ thì chỉ thấy đó là một câu chuyện cười gượng ép.
Mấy đứa trẻ con mà thôi, Khương Bồng Cơ còn chẳng đặt cha chúng nó vào mắt nữa là đi dè chừng mấy đứa trẻ chưa mọc dài lông?
So với chuyện này, Khương Bồng Cơ trái lại còn tò mò vị Âu hoàng kia ra sao rồi.
[Pepsi]: Một chữ thê thảm vô cùng, hai chữ thê thảm siêu cấp vô địch!
Phong cách nói chuyện của đám cá muối vẫn như thường lệ, giống như những con số vĩnh viễn không chính xác vậy.
“Thảm đến mức nào thế?”
Khương Bồng Cơ vừa uống nước vừa cắn hạt dưa, vừa tán gẫu với cá muối.
Công văn đã được xử lý xong hết rồi, mấy người Vệ Từ cũng không thể nói là Khương Bồng Cơ lười biếng được.
[Pepsi]: Chi thứ năm của bạn đó hỏng rồi, nói là bệnh tâm lý, làm cách nào cũng không “lên” được. Tối qua, bạn đó lại mở party ở phòng tiệc tư nhân ở đế đô, ừm... chính là loại tiệc tùng có tính chất không tốt ấy, cực kỳ loạn luôn, cái tên đó trước kia lưu luyến bụi hoa kinh lắm, thế mà hôm qua làm kiểu gì cũng không “lên” được, không những không “lên” được mà còn sinh ra ám ảnh tâm lý với phụ nữ nữa chứ, vừa đụng vào là nôn ra như thể uống phải thuốc tiêu chảy ấy.
[Coca Cola]: Ừmmmm... nội dung trong tin tức này... Không ngờ bạn lại là loại Pepsi như thế đấy! Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
Một đám cá muối xách ghế ra ngồi hóng chuyện đều bùng nổ, thi nhau sao chép.
Tràn ngập phần bình luận đều là câu “Không ngờ bạn lại là loại Pepsi như thế đấy”.
Nếu không phải “người trong nghề” thì làm sao mà biết rõ như thế được?
Pepsi cuống cuồng lên vội vàng giải thích.
[Pepsi]: Tất cả mọi người đừng có đoán mò, không thấy tui ghim bình luận ID của một “Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy*” à? Nếu như cổ phiếu của Pepsi vì chuyện của tui mà đột ngột sụt giảm, tui sợ tui ra khỏi cửa sẽ bị trả thù mất. Chơi cũng được, nhưng mà vẫn phải có chừng mực, hai năm nay chịu ảnh hưởng từ Streamer, tui đã cải tà quy chính rồi.
* Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy: dịch là nước coca cho những kẻ béo mập thường xuyên ru rú ở nhà, là nhóm văn hóa mới nổi ở Trung Quốc, lấy sự béo tốt làm tiêu chuẩn hạnh phúc.
Cải tà quy chính là thật nhưng vẫn còn giữ mạng lưới thông tin trước đây, bởi vậy nên mới có thể nhanh chóng bắt được những tin tức như vậy.
Đám cá muối tiếp tục ăn dưa rôm rốp rôm rốp, ngồi hóng tin tức mới từ đại lão.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Không “lên” được, lại còn sinh ra ám ảnh tâm lý với phụ nữ... đây chính là triệu chứng “Cường nhân tỏa nam*” rồi.
* Cường nhân tỏa nam: ép người khác làm chuyện mà người ta không muốn làm hoặc không làm được.
[Super 8 Hotel]: Chỉ thế thôi thì thảm cái gì? Bạn đó không thể “âm dương hòa hợp” nhưng có thể khai phá tư thế mới để cùng người khác tiến hành “trận chiến đẫm máu” mà. Nói không chừng từ đó lại mê mẩn, mở ra cánh cửa thế giới mới đấy, một khi mở ra là không thể đóng lại, không đi làm khổ các cô gái khác nữa.
[A! Giáng Sinh]: Nhưng mà... một khi làm thế thì những chàng trai con nhà lành sẽ gặp nguy hiểm đấy.
Năm triệu cá muối nhìn thấy bình luận này đều im lặng hồi lâu.
Người anh em, bác đã phát hiện ra một chi tiết quan trọng đó.
Góc độ của vấn đề này quả thật quá xoắn não.
Khương Bồng Cơ yên lặng cắn hạt dưa.
Thao tác này của hệ thống...
Hơi bá đạo đấy nhỉ!