Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 506

Keng!

Một âm thanh lớn vang lên, cây thương bạc vạch một đường trắng lóa trong không trung, đánh chệch cây rìu lớn sang một bên, từ đó triệt tiêu hơn nửa lực tấn công.

Nhưng ngay cả như vậy thì Lý Uân vẫn cảm thấy cổ tay tê rần, lực tay của gã này thật khiến người ta kinh hãi.

Nếu không phải anh có nền tảng vững vàng, thương pháp chắc tay, thì tình huống vừa rồi không chừng đã bị đánh bay thương.

Đến lúc đó Thương Thiên Tướng quân thừa thắng truy kích chém thêm một đao nữa, cái mạng nhỏ này của Lý Uân chắc mẩm cũng tiêu tùng.

Không chỉ có Lý Uân kinh sợ, ngay cả tên mập tự xưng là Thương Thiên Tướng quân cũng thầm biến sắc.

Thật không ngờ một chiêu bách phát bách trúng này của gã lại trật!

Lúc trước những tên óc heo kia luôn khinh thường gã, cho rằng một tên mập thì không có tài cán gì, tới khi hai bên lao vào đánh thật đều bị gã phang một rìu chặt đầu, có tên bị đánh bay vũ khí, rồi trong lúc hốt hoảng chạy trốn cũng bị gã chặt bay đầu nốt.

Sở trường của Lý Uân là tốc độ chứ không phải sức mạnh, dù Thương Thiên Tướng quân có sức mạnh nhưng đánh không trúng thì cũng vô dụng.

Lần nào gã cũng bị Lý Uân mượn lực hóa giải sức mạnh, cảm giác đó giống như đấm vào bông vải vậy, cực kỳ khó chịu.

Lý Uân ra tay rất nhanh, dù là người tự phụ như Thương Thiên Tướng quân cũng không dám lơ là. Kiểu người như Lý Uân hoàn toàn khắc chế những tên cơ bắp lấy thịt đè người. Thương thay, Thương Thiên Tướng quân lại là một trong số đó.

Đôi mắt phượng hơi híp lại, sau vài lần thử tấn công để thăm dò, Lý Uân đã nhanh chóng tìm ra điểm yếu của Thương Thiên Tướng quân.

Gã ta đúng là rất khỏe, cơ thể to lớn cho người ta cái cảm giác áp bách mãnh liệt ngay từ thị giác, nhưng gã cũng có hai điểm yếu chí mạng.

Thứ nhất là tốc độ phản ứng.

Theo Lý Uân thấy, gã ta phản ứng chậm không khác gì rùa bò.

Thứ hai chính là sức bền.

Ngay lúc vừa chạm mặt, gã ta đã dùng hết toàn bộ sức mạnh ra chiêu, sau khi đòn đánh trật lất, anh nhận thấy Thương Thiên Tướng quân đã bắt đầu thở mạnh.

Hai người quần nhau một lúc, trong lòng Thương Thiên Tướng quân đã bắt đầu lo lắng, gã sợ mình sẽ thua trong tay một thằng nhóc ẻo lả vắt mũi chưa sạch.

Gã nhanh chóng nghĩ ra một ý, lập tức mở miệng quát to.

“Thằng nhóc ẻo lả kia, còn không mau nộp mạng cho ông đây!”

Thương Thiên Tướng quân thấy Lý Uân múa thương điêu luyện, linh hoạt trơn trượt như cá chạch, đánh nhau đã ba mươi mấy chiêu mà vẫn tỉnh bơ, hô hấp như thường, tay nắm thương bạc ngay cả chút run rẩy cũng không có. Rõ ràng hắn ta đang tìm cơ hội giết gã, điều này khiến gã kinh hoảng.

Gã bèn quát to một tiếng như sấm, ý đồ muốn dùng âm thanh quấy rối Lý Uân, đồng thời tạo đường lui cho bản thân.

Khuôn mặt béo núc ních toát mồ hôi đầm đìa, mồ hôi chảy dọc cái cằm mập mạp ướt thẫm vạt áo trước.

Ánh mắt Lý Uân lóe sáng, anh giả vờ giật mình sơ sểnh một nhịp, Thương Thiên Tướng quân thấy thế mừng húm, vội vàng nắm lấy cơ hội.

“Nạp mạng đi!”

Gã vừa gầm lên một tiếng, sắc mặt Lý Uân đã tái thêm một chút, đòn đánh cũng không nhanh và linh hoạt như lúc nãy nữa.

Đám khán giả xem livestream căng thẳng nhìn hai người đang quần nhau, bình luận trên màn hình dần dần ít đi, hiển nhiên đã bị trận chiến hấp dẫn không có lòng dạ đi bình luận nữa. Thế nhưng một tiếng thét của Thương Thiên Tướng quân đã kích nổ bình luận văng đầy màn hình.

[Kẹo Đậu Phộng Rớt Đất]: Nó chơi mất dạy, thét to như thế làm bé sém tí rớt điện thoại rồi. Anh đẹp trai gần thằng đó như thế thì cái tai của anh thế nào, ôi thương thương... Nếu không cẩn thận bị giật mình thì không chừng anh đẹp trai sẽ đi uống trà luôn đó.

[Biển Máu Có Mùi]: Nói thế nào nhỉ, đừng thấy đấu tướng chỉ là khiêu chiến một chọi một, dù sao nó cũng là đánh nhau một sống một chết, ngoài việc không cho phép có người thứ hai xen chân vào thì bất cứ thủ đoạn nào cũng có thể tung ra, như thét to quấy rối kẻ địch í, cái này cũng không phải mất dạy gì.

[Bạc Hà Tháng Bảy]: Mặc dù nói là cho phép dùng thủ đoạn, nhưng anh đẹp trai đang tập trung đánh mà, đột nhiên quát vào mặt thế kia lỡ giật mình vỡ tim luôn thì sao? Mấy người cứ tưởng tượng đang tập trung tinh thần làm bài tập hoặc nghe giảng, bỗng có tên bệnh nào đó thét một tiếng rung trời chuyển đất còn hơn cả sấm đánh ngay bên tai thử xem, tui nghĩ không chỉ vỡ tim mà ngay cả màng nhĩ cũng lòi ra luôn đó.

[Máy Bay Delay]: Ôi thương thương anh đẹp trai, Streamer đâu, nhận thưởng nhớ đừng bỏ đói tướng công nhà mị đó.

[Thảo]: Cùng thương, mà xin lỗi một phút, con mẹ nào trên kia dám ra ưỡn ẹo với tướng công lưng eo dẻo dai vô song nhà tao thế hả.

Do hệ thống đã thực hiện vài thao tác nhỏ, bình luận một khi xuất hiện từ phía quốc gia hoặc tổ chức thế lực của thế giới đó, tài khoản liền bị đá khỏi kênh livestream, chặn luôn cả IP, vì thế dẫn tới kênh livestream hiện nay phần lớn là những khán giả nhiều chuyện thích buôn dưa lê, chủ đề luôn nhảy nhót liên tục.

Lưng eo dẻo dai vô song là cái gì.... Nghĩ đã thấy đen tối rồi.

Một lúc sau, đám khán giả buôn dưa lê mới phát hiện có chỗ nào đó sai sai.

Anh đẹp trai... sắp thua rồi ư?

Có vẻ như sau màn chơi dơ vừa rồi của Thương Thiên Tướng quân, anh đẹp trai đã dần rơi vào thế yếu.

[Hán Mỹ Là Chồng Tui]: Đậu xanh, Hán Mỹ nhà ta sao có thể thua được!

[Không Có Phiếu Tháng]: Anh đẹp trai cố lên, xử đẹp thằng mập khốn nạn đó, bắt nó đi làm thức ăn cho cá mập đê!

[Không Có Động Lực Up Chương]: Không được rồi, tui căng quá rồi, anh đẹp trai trận mở hàng không được thua đâu đó!

Khương Bồng Cơ tỉnh bơ như không, khóe môi Vệ Từ nhếch cười, chỉ có Từ Kha mù mịt siết chặt dây cương, chỉ lo Lý Uân bị đánh bại.

Tiếng trống trên chiến trường dồn dập vang lên như sấm.

Cờ trận bay phấp phới trong gió.

Lý Uân dần dần rơi vào thế bại, đòn cuối cùng cây thương trong tay anh sém chút thì bay.

Khương Bồng Cơ mở miệng nói: “Sắp rồi...”

Nhìn trận thế chỉ thấy Lý Uân không địch nổi, cắn răng quay người bỏ chạy, con ngựa anh cưỡi phi như bay, Thương Thiên Tướng quân cười lớn đuổi theo.

Gã giơ cao chiếc rìu chém xuống, chính trong khoảnh khắc này, trước ngực Thương Thiên Tướng quân trống hoác, sơ hở khắp nơi.

Cơ hội tốt!

Lý Uân đang thúc ngựa chạy trốn sắc bén chớp lấy cơ hội, tay trái kéo mạnh dây cương, tuấn mã lập tức quay đầu.

Lý Uân vốn đang chạy đột nhiên quay lại, đòn đánh yếu kém lúc nãy giờ bỗng mạnh hơn cả ban đầu. Dường như thế trận chỉ vươn tay là bắt được thắng lợi vừa rồi chỉ là một giấc mơ của Thương Thiên Tướng quân, gã hoảng sợ muốn thu hồi vũ khí đỡ đòn, song một ánh bạc sáng lóa đã nhanh như chớp đánh tới trước mặt.

Phập!

Âm thanh mũi thương đâm vào máu thịt vang vọng, ánh bạc đã cắm vào cơ thể gã. Lý Uân làm một tư thế ngả trên lưng ngựa vô cùng ngầu tránh đi lực quán tính của Thương Thiên Tướng quân. Anh vòng ngược ra sau lưng giơ tay bắt lấy cây thương bạc đang đâm xuyên cơ thể kẻ địch, dùng sức rút ra.

Tuyệt vời!

Ánh mắt Khương Bồng Cơ lóe lên vẻ tán thưởng, Lý Uân chém đầu Thương Thiên Tướng quân, rồi thúc ngựa trở về.

“Chủ công, Uân may mắn không nhục sứ mệnh.”

Khuôn mặt Lý Uân hơi ửng đỏ, hơi thở cũng chỉ nhanh hơn bình thường một chút, đâu có thảm thương sém chết như lúc nãy.

Đám khán giả đang sợ tới mức nín thở, đã chuẩn bị tinh thần thấy cảnh anh đẹp trai ngã xuống giờ đây đều há hốc mồm kinh ngạc.

Màn hình tĩnh lặng vài giây, đến khi họ phản ứng lại mới bắt đầu múa may điên cuồng quăng bình luận.

[Nấm Hương Tới Nhà Rồi]: Cú phản kích tuyệt đẹp má ơi!!

[Quỳ Lạy Xin Vé Tháng]: Thật không thể tin nổi... anh đẹp trai ngầu ngất ngây con gà tây rồi. Chẳng phải nói là anh chàng này ngây thơ ngốc nghếch sao? Sao có thể diễn sâu được như thế hả? Tui nhìn không ra chút sạn nào luôn, vừa rồi còn tưởng anh đẹp trai bị thằng mập giết rồi chớ. >
Bình Luận (0)
Comment