Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công

Chương 70



Úc Thiệu nhìn một màn này, ánh mắt tối lại không rõ. Vốn dĩ tưởng rằng nàng với những nữ nhân ngoài kia khác biệt. Ai ngờ lại cùng một duộc.

Úc Thiệu hắn ghét nhất loại nữ nhân giả tạo, che giấu tâm cơ như vậy !

Thế nhưng trong vô thức, chân hắn lại không tự chủ được đi theo

Đập vào mắt vậy mà lại không như hắn nghĩ. Cô gái cong môi cười ác liệt, nhìn đến bàn tay bẩn thỉu của người đàn ông muốn chạm đến nàng liền né tránh

Nhanh như chớp bắt lấy cổ tay ông ta, dùng sức.... vặn...

Chỉ thấy tiếng xương gãy vang lên thanh thúy, người đàn ông vốn định rú toáng lên giống heo chọc tiết liền bị tay nàng đập đập vài phát vào cổ lẫn lưng ... sau đó liền cấm khẩu luôn !

Nàng nhìn tên tự xưng là tổng giám đốc Vương gì đó co quắp dưới đất, ánh mắt nhìn nàng oán hận tột độ

Tử Lăng Khuynh xoay xoay tay, bẻ bẻ cổ y chang bộ dáng côn đồ tới gần Vương Cương đấm cho hắn vài cái cộng thêm combo đá siêu cấp . Nàng còn cố tình đánh vào \*\*\*\*\* \*\* càng khiến Vương Cương đau đến mồ hôi đều túa ra. Mắt trợn ngược, miệng hơi há, muốn nói mà nói không được

" Ngu xuẩn, cái bộ dáng này cũng đòi chơi quy tắc ngầm với tôi ? Ít nhất cũng phải là đẹp trai, cơ bắp cứng cáp chút. Thân hình thì như lợn chết trôi sông cũng dám làm vậy ? Lần này là cảnh cáo, lần sau còn dám, tôi liền cắt jj của ông !"

Tử Lăng Khuynh xoay người đi không chút lưu luyến lại bắt gặp Úc Thiệu đứng như trời trồng sau phiến lá

Nàng không chút mảy may vì bị phát hiện đánh người. Mặt mày vẫn treo nụ cười hoàn mỹ

" Có giấy lau tay không ? Cho tôi ? "

Úc Thiệu nhìn tay nàng tới gần. Theo bản năng rụt người lại, giữa hai chân cũng cảm thấy lành lạnh

Không hiêu sao hắn thấy nàng chẳng giống nói đùa. Nếu có lần sau, xem chừng jj của Vương tổng liền bị đứt.

Mãi một lúc sau Úc Thiệu mới chậm chạp lấy khăn giấy từ túi áo ra đưa cho nàng

" Vương Cương này, cô không chọc nổi đâu ! Hắn rất ghi thù đó !"

" Không sao, tôi là có người chống lưng nha ! Sợ cái gì chứ ? "

Úc Thiệu hơi ngạc nhiên nhưng hắn cũng không hỏi nhiều. Tuy nhiên chỉ qua hai giây hắn lại bật thốt một câu

" Tôi từ nay bắt đầu theo đuổi cô, tôi hoàn toàn hợp với tiêu chí đẹp trai, dáng chuẩn của cô !"

Tử Lăng Khuynh : "...."


Nàng còn chưa có nói gì, Úc Thiệu đã chạy trối chết không còn bóng dáng

Đù... là thật à ? Hắn ta vừa nói cái gì ? Theo đuổi sao ?

No, no, no ... nhà có một tên là đủ rồi nha !

Nhưng mà nàng còn chưa có nói từ chối Úc Thiệu liền đã chạy rồi ! Bộ dáng chính là bất chấp, mặc kệ nàng có nói gì hắn cũng vẫn theo đuổi !

.

Tử Lăng Khuynh về phòng tiệc. Lúc này lại một trận xôn xao. Sở gia \- tập đoàn tài phiệt lớn nhất của cả nước cũng tham dự

Hơn nữa còn mang thêm cả vợ và hai đứa con một trai một gái đến.

\[ Ting .... Kích hoạt nhiệm vụ ẩn, tìm ra ân oán Sở Huyền. Phần thưởng : 1000 tích phân \]

Ngay khi gia đình Sở gia vừa xuất hiện nàng liền nghe hệ thống vứt một câu

Mặt ngay tức khắc méo mó lại. Nhiệm vụ ẩn cái quỷ gì chứ ? Nàng không làm đâu.

Ai biết ân oán Sở Huyền là khỉ gió gì !

Ế ? Hình như Huyền là họ của người yêu mà nhỉ ? Đừng nói là có liên quan đấy nhé.

Đờ mờ... nhìn lại Sở gia chủ thì có chút ...

Mẹ nó, mẹ nó, .... không phải là... chứ ?

Tử Lăng Khuynh bỏ qua vấn đề này, cầm lấy túi xách định đứng lên lại thấy Nhạc tuyết Mễ đi lại đây

" Nói chuyện chút không ? "

" Giữa chúng ta còn có chuyện gì ? "

Tử Lăng Khuynh lạnh nhạt nói nhưng trong lòng liền có một vạn con thảo nê mã chạy qua

Ở cùng nữ chính tuyệt đối nguy hiểm ! Huống hồ cô ta còn chủ động nói chuyện với mình

Ôi ôi, bảo bảo sợ hãi nha !

" Về ba của tôi \- Nhạc Hàn ! "

Nàng nhướn mày nhìn nữ chính, ý gì đây ?

" Quả nhiên cô không hẳn là buông bỏ tình cảm với ba ba, cô cũng thừa biết tôi thích ba như nào. Nhưng mà ba ba lại chỉ coi tôi là con gái. Cho nên tôi quyết định sẽ chúc phúc cho cô, giúp cô có được ba."

Nhạc Tuyết Mễ tự động suy diễn vẻ mặt nghi ngờ của Tử Lăng Khuynh thành vẫn còn tình ý, liền có chút đắc chí trong lòng

Tử Lăng Khuynh phỏng chừng lúc này chỉ muốn mắng một câu " Tự mình đa tình a "

@...@ Đếu thể nào hiểu chuyện gì xảy ra .Má nó, thật hoảng hốt a !

Vì cái em gái gì mà nữ chính đại nhân lại làm vậy ? Không phải lên kế hoạch hại nàng đó chứ ?

Nhìn đến Nhạc Tuyết Mễ ủy khuất, nước mắt lưng tròng . Người ngoài không biết còn tưởng nàng ăn hiếp cô ta.

Một bộ hoa lê đái vũ, chọc người thương tiếc !

Nhưng mà, nàng cũng đệch phải nam nhân. Thương cái con khỉ ! Nàng là thẳng nữ nha, thẳng nữ đó.

Nhạc Tuyết Mễ thân hình lung lay sắp đổ cơ hồ là chuẩn bị đập mặt xuống đất lại bị Tử Lăng Khuynh vươn tay kéo vào. Trùng hợp là vậy mà dựa vào người nàng

Lập tức nàng cảm thấy thân thể trong ngực không khác truyền thuyết là bao, mềm nhũn vô lực.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tử Lăng Khuynh đã đẩy Nhạc Tuyết Mễ ra, ánh mắt cảnh giác

Về phía Nhạc Tuyết Mễ lại bỗng dưng cảm thấy hụt hẫng. Hơi ấm cùng mùi hương thanh mát dễ chịu trên người nàng chợt khiến sóng nước trong lòng cô ào lên như thủy triều

Cuối cùng trong giây phút ấy, cô vẫn là không đủ can đảm bỏ dây chuyền vào túi Tử Lăng Khuynh cũng như giả vờ ngã xuống để gây hiểu lầm cho nàng

Nhạc Tuyết Mễ đờ đẫn đi ra. Nàng nhìn bóng lưng cô ta chợt thấy khó hiểu

Chỉ có vậy à ? Nàng còn chuẩn bị tinh thần chờ thiên la địa võng đấy ! Cuối cùng liền một cái trang bị cũng không cần dùng vì cơ bản chẳng có thiên la hay địa võng cái quái gì cả !

Aiss.. trình độ thần kinh của người thế giới này chuẩn bị max rồi ! Bảo bảo cần có phòng hộ tốt hơn !

.

Chuyện còn chưa có kết thúc khi mà tiểu thư nhỏ của Sở gia \- Sở Tiếu nhìn thấy vòng tay Huyền Minh tặng nàng liền thích thú đòi bằng được

" Chị gái, chị có thể cho tôi chiếc vòng đó không ? "


Sở Tiếu chỉ vào chiếc vòng tay, ánh mắt trắng trợn, ý đồ không cho cũng phải cho hiện rõ ràng trong mắt

Đáng tiếc Tử Lăng Khuynh chính là bất chấp tất cả ! Đồ mà người yêu tặng nàng, con hàng kiêu ngạo này sao có thể lấy được chứ ?

Sở Tiếu nhìn bộ dáng cự tuyệt của Tử Lăng Khuynh, tức khắc liền nổi giận

" Chị có biết tôi là ai không ? Tôi chính là bảo bối của Sở gia đấy ! Chị muốn tiền đúng không ? Được, nói một cái giá đi, hôm nay bằng mọi giá Sở Tiếu này cũng phải có được nó ! "

Tử Lăng Khuynh vẫn treo nụ cười thản nhiên bên môi

" Tôi đã nói rồi, cái vòng này bất kể là ai tôi cũng không cho, bán lại càng không được. Mặc kệ Sở gia hay cái gì. Tôi đều không nhượng bộ !"

" Cô... " Sở Tiếu cứng họng, mặt đẹp phẫn nộ bừng bừng

Cô ta bỗng dưng òa khóc lôi kéo ánh mắt của mọi người. Vị gia chủ Sở gia kia lập tức cau mày dẫn theo con trai cùng phu nhân đến đó

" Các người có chuyện gì ? "

" Ba, cô ta ăn cắp vòng tay của con, con đòi cô ta không trả, còn tức giận rật mất vòng cổ kim cương hơn 50 triệu ba mua cho con ! Chỉ có hơn 50 triệu nhưng mà đó là ba nhờ nhà thiết kế Kalna thiết kế cho con ..."

Sở Tiếu hu hu khóc nói lớn, tất cả mọi người ở đây thoáng chốc liền há hốc mồm

Chỉ có hơn 50 triệu ? Nhà thiết kế Kalna ?

Không hổ là tài phiệt giàu nhất cả nước, với các công ty con lớn nhỏ bên nước ngoài. Tiền cũng thật nhiều !

Nhưng mà cô gái kia cũng quá đáng đi, lấy vòng tay người ta còn không nói, lại còn....

Tiếng nghị luận bàn tán khắp nơi, có người nhận ra nàng nhưng cũng có người không

Trong đám đông hầu hết đều mang tâm trạng xem kịch, nhất là mấy người như Mạc Tư Hải, Marshal và Nhạc Tuyết Mễ

Đắc tội tập đoàn lớn như vậy, Nhược Doanh xem ra là không xong rồi !

Trái lại chính là Sở gia chủ cùng Sở phu nhân, hai người họ biết tính tình con gái mình . Xem ra thật sự chỉ sợ là vòng tay của cô gái kia, vòng cổ cũng là Tiếu Tiếu giật xuống

Nhưng mà chuyện này bọn họ cũng mặc kệ ra sao, bảo vệ danh tiếng con gái mới là trên hết. Cũng chỉ là một chiếc vòng tay quèn thôi mà !

Xong chuyện liền đền tiền cho cô ta. Như vậy chẳng có ai không muốn cả, hơn nữa lại có chút giao tình với thế gia lớn bọn họ. Cho nên chính là không thể không cho bọn họ mặt mũi. Giao dịch này cũng coi như đôi bên đều có lợi đi !

Thế nhưng Sở gia chủ lại không có để ý rằng Tử Lăng Khuynh vốn dĩ chưa từng thỏa hiệp với ông ta. Chỉ là ông ta tự suy diễn mà thôi

" Là cô bắt nạt Tiếu Tiếu nhà chúng tôi ? "

Tử Lăng Khuynh nghe giọng Sở gia chủ trầm xuống, đáy mắt lướt qua tia giễu cợt.

Một nhà cực phẩm. Sở Tiếu đã rất trắng trợn mà đổ hết tội lỗi lên đầu nàng. Bây giờ đến cả ông ta cũng kênh kiệu như vậy.

Nàng mà nhịn được oan khuất này tên nàng liền viết ngược !

" Ai bắt nạt ai còn chưa biết đâu !"

" Đúng vậy, tôi tin Nhược Doanh không phải người như thế. Lúc trước Sở tiểu thư và cô ấy xác thực có đứng gần nhau nhưng đều là Sở tiểu thư to tiếng với cô ấy. Chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi !"

Úc Thiệu chợt chen ngang vào, anh ta đứng nhìn cuộc trò chuyện lúc nãy của nàng, rõ ràng là Sở Tiếu kia sai trước

Nhưng, bọn họ cũng không thể xé rách mặt cô ta ngay chỗ này liền chỉ gượng gạo nói hai tiếng hiểu lầm.

Xung quanh, khách khứa bắt đầu nhịn không được lên tiếng xì xào to nhỏ

" Thật là Tiểu hoa đán kia làm không ? Nghe nói cô ta nhân phẩm rất tốt mà !"

" Biết đâu được, cô ta còn mặt trái thì sao ? Nhìn cái vòng tay kia đi, xem chừng là cực trong cực phẩm đấy !"

" Nhược Doanh làm gì có nhiều tiền như vậy ? Chắc không phải là thực sự lấy của Sở tiểu thư đi !"

" Không hiểu sao loại người này có thể vào đây ? "

" Cũng chỉ là một kĩ nữ cao cấp lăn lộn trên giường với đàn ông mới lấy được thiệp mời mà thôi !"

Tử Lăng Khuynh bỏ ngoài tai tiếng nghị luận, cười đến lóa mắt, lại gần Sở Tiếu và Sở gia chủ

" Xin hỏi Sở tiểu thư, tôi đúng là có đứng gần cô nhưng mà cô chính là chủ động đi tới. Hơn nữa vòng tay này từ trước tới nay cũng chỉ có dấu vân tay của tôi. Không tin chúng ta có thể gọi người tới kiểm chứng. Còn nữa, với điều kiện là Sở tiểu thư không động tay động chân vào !

Còn vòng cổ hiện đang ở trong tay cô. Nếu là tôi giật trên cổ cô chắc chắn sẽ có dấu vết. Nhưng mà.... bây giờ lại trắng nõn thế kia. Vật lộn, giằng co ở đâu ra ?

Vòng cổ tôi cũng chưa hề động. Vân tay cũng không hề có ! "

Sở Tiếu mặt hơi trắng nghe hết một màn của Tử Lăng Khuynh, móng tay đều đâm sâu vào da thịt. Cô ta lúc đó chưa suy nghĩ đến cái này.. biết vậy thì ... Mà, Nhược Doanh nói như thế chính là bảo cô ta bịa đặt hay sao ?

Nghĩ đến đây, trong mắt Sở Tiếu lóe qua chột dạ cùng phẫn nộ cực điểm. Thân hình run lên nhè nhẹ


Anh trai Sở Tiếu thấy cô ta tưởng chừng rưng rưng sắp khóc vội ôm vào lòng dỗ dành.

Sở phu nhân trừng mắt, dùng giọng điệu trưởng bối mà nói nàng

" Trộm thì cứ nói là trộm, cũng không cần phải giả bộ như thế. Nhìn cái thân phận này của cô, chắc đóng đến hơn trăm bộ phim mới có thể mua nổi chiếc vòng này quá !

Vậy mà còn bày đặt vu oan người khác. Đúng là đồ hạ tiện không có mắt. "

" Bà không có tư cách nói tôi như vậy. Bà chẳng qua cũng chỉ là tiểu tam thượng vị mà thôi ! Cũng chẳng cao quý gì đâu !"

Tử Lăng Khuynh mắt đẹp nhướn lên. Đến nàng cũng không ngờ vị phu nhân nhìn có vẻ nho nhã này lại là tiểu tam

Tất cả đều do hệ thống vừa nói với nàng. Cho nên chắc chắn không có sai lầm

Chỉ có điều 419 lúc này đã tru lên " Tử Lăng Khuynh, cô điên rồi sao ? Cô còn hoàn thành nhiệm vụ nữa đó, cô nói thẳng ra như vậy là chỉ cần một cái dí tay nhẹ của Sở gia là cô liền ngay lập tức chết trôi luôn đấy "

Tử Lăng Khuynh chính là khinh thường hệ thống " 419, ngươi não bị úng nước sao ? Ta không điên, chỉ là ta có chỗ dựa. Ngươi nói Lạc Chính gia cùng Huyền gia sẽ để yên nếu Sở gia chạm đến ta hay sao ?

Không có thể như vậy đâu ! "

Hệ thống : "...." Nó tự thấy mình đúng là bỗng dưng ngu thật ! Có hai đại thụ tọa trấn. Sở gia thì tính cái beep nhé.

" Đồ mất dạy, vô giáo dục. Mày nói linh tinh cái gì vậy ? "

Sở phu nhân mắt như muốn bốc hỏa, tay giơ lên định đánh một bạt tai xuống mặt nàng. Đáng tiếc lại bị nàng gạt ra

" Sở phu nhân cao quý của tôi ơi, người không có giáo dục như bà mới có thể nói người khác như vậy được . Tôi đây cũng khâm phục bà thật đấy !"

Động tĩnh bên này của Tử Lăng Khuynh chỉ một giây lại khiến cho hội trường im ắng như ve sầu mùa đông

Giọng nàng lúc nói Sở phu nhân là tiểu tam cũng không hề nhỏ. Phần lớn khách khứa đều nghe rất rõ

Không khí xung quanh chợt có phần căng thẳng và gượng gạo như chuẩn bị giương cung bạt kiếm

Tuy nhiên giữa đám đông, người đàn ông trên trán thầm chảy mồ hôi lạnh

Sở gia sao ? Xong đời rồi mấy đứa ạ !

Hắn ta là thư kí của Lạc Chính Nhược Phong, có vinh hạnh cùng diễm phúc gặp qua vị đại tiểu thư bảo bối của tổng tài một lần

Bây giờ lại có người vu oan bắt nạt tiểu thư, còn là Sở gia mà tổng tài ghét nhất .

Phen này thì Sở gia chuẩn bị tinh thần đi là vừa !

Hắn không giúp được tiểu thư cái gì vì cô ấy hiện tại chưa muốn công bố thân phận. Nhưng hố Sở gia một lần, tại sao không làm ?

Vị thư kí đáng kính nào kia hắc hắc cười gọi điện cho ai đó. Sau liền cúp máy đứng xem kịch !

Cả một phòng tiệc sang trọng, người đối người, mắt to trừng mắt nhỏ, im lặng đến quỷ dị

Rốt cục, Sở gia chủ quanh thân lộ ra hàn ý mười phần phá vỡ sự tĩnh mịch

" Cô có biết mình đang làm cái gì không ? Sở gia cũng không phải là nơi mà ai muốn nói gì thì nói ! Chiếc vòng tay của cô nhìn qua được điêu khắc bằng ngọc Đế Vương lục, chất lượng đều là tuyệt hảo. Hơn nữa, hoa văn sống động như vậy. Giá cả sẽ không tầm thường. Một diễn viên nhỏ như cô lại có thể mua nổi hay sao ? "

Tử Lăng Khuynh cau mày, .... A .... trắng trợn uy hiếp ? Đây là nói nàng điêu ngoa, không thể mua nổi còn làm cao ? Hay ý đồ là muốn bôi nhọ nàng đây ?

Nhưng nàng còn chưa có phản bác, giọng nói trầm thấp mà hữu lực vang lên bảy phần quyến rũ, ba phần tà mị

" Mấy người không có tư cách nói đến người phụ nữ của tôi ! Cô ấy có gì mà mua không nổi chứ ? "

.

.






Bình Luận (0)
Comment