Đợi khi vị công công hoàn toàn khuất bóng, thì Huyên Huyên mới tiến lại gần . Nhẹ nhàng đặt chén cháo Bát Bảo xuống.
" Phụ Thân, người định xuất trinh sao?
" Sẽ không -- Ừm.. Cháo Bát Bảo ngon lắm, rất hợp khẩu vị của ta.
Lãnh Thần Duyệt vừa nói ,tay khuấy đều chén cháo. Miệng không ngừng tấm tắc khen ngợi.
Huyên Huyên rất hài lòng, khi thấy biểu cảm này của Lãnh Thần Duyệt. Không uổng phí cô cất công học ngự trù.
" Phụ thân, nữ nhi định chế dược của người thành viên dễ uống hơn là sắc lên. Nên mấy ngày này không thể nấu ngọ thiện giúp người.
" Không sao! Vẫn là nữ nhi có lòng. Con cũng đừng vì ta mà vất vả quá...
Lãnh Thần Duyệt húp xong bát cháo, tròng lòng hắn có chút ấm áp xoẹt qua. Cảm giác giống như chính mình có một thê tử tốt bên cạnh. Dốc lòng vì hắn mà chăm sóc.
Rứt lời Huyên Huyên về phòng điều chế dược, Lãnh Thần Duyệt thấy sắc trời vẫn còn sớm bèn đi theo sau. Hắn muốn nhìn Huyên Huyên làm sao để chế dược? thật tò mò không ít.
vừa vào phòng, Huyên Huyên đã sắn tay vào công việc chế dược. Còn để Lãnh Thần Duyệt ngồi một bên xem xét.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt nhìn ngó xung quanh, trên bàn đều là bình sứ lớn nhỏ. Bày bừa loạn một mảnh.
Nhìn Huyên Huyên chỉ chăm chăm điều dược, mà không để ý tới hắn. Lãnh Thần Duyệt có chút bực bội nói.
"Lâu như vậy sao? hay thôi không cần phiền nữ nhi vì ta điều dược đâu.
Huyên Huyên không ngẩng đầu lên, trả lời :" Phụ thân, sắp xong rồi. Người kiên nhẫn một chút.