Ông Hàn bước vào bên trong, đập vào mắt mình là con gái bảo bối suy yếu nhợt nhạt nằm trên giường bệnh. Hai mắt nhiễm hồng nhìn ra cửa.
Huyên Huyên thấy Ông Hàn tiến vào, thì vội vã nhoài người dậy muốn ôm. lấy ông. Nhưng ông dẫn truyền níu cô lại, nơi cắm kim chảy máu.
" Ba ba... hu hu hu... :"
" Ngoan ba tới đây rồi, con nằm xuống đi :" Ông Hàn đau xót đỡ lấy hai vai nhỏ nhắn của con gái mình...
Nhưng khi 5 nam nhân kia bước vào, thì Huyên Huyên cắn răng diễn chọn vai người bị hại. Cô thành ra thế này, thì mấy tên nam chủ kia đừng hòng yên ổn . Lẫn Ngọc Tuyết Chi nữa.
" A... a..... cút đi...cầm thú... đừng lại đây.. cầu... xin các người. Đừng lại đây.. a.. a..
" Ba ba đuổi họ...mau đuổi họ ra... ba ba con muốn về Aaaaaaaaa:"
Huyên Huyên điên cuồng ôm lấy đầu mình, nước mắt trào ra. Đầu cô liên tục đập vào tường, khiến ông hàn rất sốc, ông kịp thời ôm lấy con gái vào trong ngực.
Đôi mắt nổi lên tia máu đỏ, liếc nhìn 5 tên vừa bước vào. Còn Ngọc Tuyết Chi dường như cảm ứng được chuyện không hay xảy ra. Hoản loạn tới mức trốn trước.
" Ngoan, có ba ở đây... sẽ không ai dám bắt nạt con gái của Hàn Gia này. :'
Rứt lời, ông xoay đầu căm Giận. Ngữ điệu rít qua từ kẽ răng vang lên.
" Tôi cần xem bệnh án của con gái tôi. Ngọc đại thiếu gia, hai cậu không phiền chứ?
" Tôi cũng cần một lời giải thích từ các cậu... Bắt đầu từ cậu..
Ông Hàn Chỉ tay về Hà Ân, lạnh lùng lời lẽ sắc bén như dao phát ra.
" Bác Hàn..cháu... cháu xin lỗi... :"
Huyên Huyên nhéo đùi, khiến nước mắt tuôn rơi. Cô khóc nấc lên lẩm bẩm...
" Ba ba.. đừng. hỏi... ba ba...xin ba đừng hỏi... huhu... con không muốn sống... phải rồi.
" Phải rồi...."
" Ba ba, cho con chi phiếu... con cần chi phiếu... "
Ông Hàn đau lòng, nhìn con gái hoảng loạn .Câu từ không rõ. Nhưng ông rất tinh Ý.
Chắc chắn 5 tên nam nhân này là nguyên nhân khiến con gái ông nhập viện.
" Bảo bối, con cần bao nhiêu ba ba đều cho con.
Nói xong ông rút tấm chi phiếu ra, ánh mắt nhìn Huyên Huyên trông chờ.
" Ba ba viết 100 triệu... "
" Được! Ba viết cho con... "