[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 244

Huyên Huyên thở ra mệt mỏi, cô tiếp tục nằm lăn lên giường lăn lộn vài vòng . Hai bàn tay nhỏ nhắn như bạch ngọc sờ soạng khắp thân thể.

Vài phút sau cô nhoài người ngồi dậy, bước tới gần chiếc bàn đối diện. Tay nắm lấy chiếc gương đồng, mặc dù gương đồng có hơi mờ nhạt, nhưng lại phản chiếu rõ.

Hình ảnh tiểu cô nương có vẻ mặt trong sáng, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh như sao trời. Mũi cao thẳng nhỏ nhắn, hai má lúm đồng tiền hơi ấn hiện mỗi khi nhếch môi.

Mái tóc đen tuyền dài dày chảy xuống như thác nước. Huyên Huyên hơi niết lên gương mặt mình, khẽ thốt lên.

" Chưa phát dục đã tỏa ra phong thái câu dẫn mị hoặc người như vậy ?

" Vài năm nữa không biết sẽ giết chết bao nhiêu nam nhân đây..

[...] Ký chủ, cô cũng thật biết cách tự luyến..

" Ừ ! Bổn cô nương đẹp, nên có quyền...

[...] "....."

Bất giác Huyên Huyên nhớ ra được điều gì đó. Lúc này cô nên tìm lý do gì câu dẫn nam chủ đây? trong khi thân thể còn một tiểu cô nương chưa phát dục đầy đủ?

Dù sao Nguyệt Thần Minh chỉ xem khối thân thể này như đồ đệ, nhiều hơn nữa thì như hài tử không hơn không kém. Nếu bây giờ cô ra sức câu dẫn, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng không tốt.

Thời điểm này, Vọng Yêu cũng chưa được Nguyệt Thần Minh đem tới Chân Nhân Tông. Tính ra phải mất khoảng thời gian 3 năm nữa.



( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Thôi thì còn thời gian, trước mắt cứ an phận làm một tiểu cô nương trong sáng thuần khiết đã. Có cơ hội liền âm thầm câu dẫn nam chủ cũng chưa muộn.

Trong thông tin có nói rõ, thế giới này con người vó thể cưỡi mây đạp gió như siêu nhân trong phim truyền Hình. Nghĩ tới như vậy, Huyên Huyên phấn khởi không thôi...

Nhưng cảm xúc vui vẻ không kéo dài lâu, bỗng miếng ngọc ngũ sắc nhỏ như đầu ngón tay. Được đính trên ngực của Huyên Huyên phát sáng. Âm thanh ôn nhu lãnh đạm vang lên hư không.

" Đồ Nhi con đã bế quan tới đâu rồi ?mau tới Đỉnh Vạn Thương gặp ta. :"

Nghe được âm thanh dễ chịu này, trái tim cô đập thình thịch từng hồi, tiếp đó là đập nhanh dần.

Huyên Huyên hít hít mũi, vật vừa rồi là đồ truyền âm thanh được sử dụng trong Chân Nhân Tông. Còn giọng nói kia là của Nguyệt Thần Minh.

Cô đứng dậy bước ra ngoài, hai tay đẩy nhẹ cánh cửa bằng trúc. Bầu trời trong xanh, mây trắng cơn gió mát rượi thoáng qua gương mặt thuần khiết của Huyên Huyên.

Huyên Huyên cho tay vào túi trữ vật, giữa lòng bàn tay nắm một con hạc bằng giấy. Tung lên, thì lập tức hạc giấy liền biến thành con hạc lớn vỗ cánh khom người xuống.


Cô nở nụ cười sáng lạn, hưng phấn cưỡi lên mình hạc. Một mạch bay thẳng tới Đỉnh Vạn Thương.

Dọc đường sẽ bắt gặp được hình ảnh đồ đệ nội môn cưỡi kiếm phi hành, dĩ nhiên tất cả bọn họ đều đạt tới cảnh giới kết lên Kim Đan Hậu kì, người giỏi nhất đã lên tớ Nguyên Anh.



Chỉ riêng cô, bản thân có căn cốt hiếm có. Còn là đệ tử chân truyền, tất cả mọi người đều phải gọi cô một tiếng sư thúc tổ.

Vậy mà năng lực kém cõi, vẫn ở cảnh giới Trúc Cơ. Còn không bằng một đệ tử ngoại môn, điều này cũng là nhược điểm khiến Nguyệt Thần Minh hay bị các trưởng lão khác. Đem ra làm đề tài chêu chọc.

Huyên Huyên âm thầm cắn răng, cô đã xuyên tới đây rồi. Thì chắc chắn sẽ thay đổi hoàn cảnh, chỉ là tính giác ngộ thôi mà, bổn cô nương dư sức làm được.

Nữa khắc trôi qua, vừa lúc này cô mới vượt qua một đám mây trắng. Thì từ xa có một nam nhân trẻ tuổi đang phi hành kiếm, bay ngược lại phía cô.

Nam nhân trông thấy Huyên Huyên liền nở nụ cười ,hai tay hành lễ cung kính lên tiếng..

" Tiểu sư thúc tổ đã bế quan xong rồi sao? là sư tổ gọi sư thúc tổ tới hay sao?

" Đúng vậy :" Huyên Huyên nhíu mày, đầu khẽ gật. Cô lục tìm trong ký ức nguyên chủ.

Nếu không nhầm thì người này chính là Diệp Lãnh, đệ tử nội môn của Huyền Tông Phái. Nam nhân này đã đạt lên cảnh giới Nguyên Anh trung kì.

Bản tính lại không kiêu ngạo, không nịnh nọt. Được coi là chính nhân quân tử, nếu đối tượng không phải là lão yêu 1000 tuổi kia.

Thì nam nhân này chắc chắn là mẫu nam nhân cô thích.

"Thật tốt, tiện đường để ta đi cùng sư thúc tổ một đoạn.

Nam nhân vẫn đeo nụ cười trên mặt, thấy Huyên Huyên không phản đối liền đạp kiếm bay theo phía sau cô.
Bình Luận (0)
Comment