Huyên Huyên thở ra mệt mỏi, cô tiếp tục nằm lăn lên giường lăn lộn vài vòng . Hai bàn tay nhỏ nhắn như bạch ngọc sờ soạng khắp thân thể.
Vài phút sau cô nhoài người ngồi dậy, bước tới gần chiếc bàn đối diện. Tay nắm lấy chiếc gương đồng, mặc dù gương đồng có hơi mờ nhạt, nhưng lại phản chiếu rõ.
Hình ảnh tiểu cô nương có vẻ mặt trong sáng, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh như sao trời. Mũi cao thẳng nhỏ nhắn, hai má lúm đồng tiền hơi ấn hiện mỗi khi nhếch môi.
Mái tóc đen tuyền dài dày chảy xuống như thác nước. Huyên Huyên hơi niết lên gương mặt mình, khẽ thốt lên.
" Chưa phát dục đã tỏa ra phong thái câu dẫn mị hoặc người như vậy ?
" Vài năm nữa không biết sẽ giết chết bao nhiêu nam nhân đây..
[...] Ký chủ, cô cũng thật biết cách tự luyến..
" Ừ ! Bổn cô nương đẹp, nên có quyền...
[...] "....."
Bất giác Huyên Huyên nhớ ra được điều gì đó. Lúc này cô nên tìm lý do gì câu dẫn nam chủ đây? trong khi thân thể còn một tiểu cô nương chưa phát dục đầy đủ?
Dù sao Nguyệt Thần Minh chỉ xem khối thân thể này như đồ đệ, nhiều hơn nữa thì như hài tử không hơn không kém. Nếu bây giờ cô ra sức câu dẫn, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng không tốt.
Thời điểm này, Vọng Yêu cũng chưa được Nguyệt Thần Minh đem tới Chân Nhân Tông. Tính ra phải mất khoảng thời gian 3 năm nữa.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Thôi thì còn thời gian, trước mắt cứ an phận làm một tiểu cô nương trong sáng thuần khiết đã. Có cơ hội liền âm thầm câu dẫn nam chủ cũng chưa muộn.
Trong thông tin có nói rõ, thế giới này con người vó thể cưỡi mây đạp gió như siêu nhân trong phim truyền Hình. Nghĩ tới như vậy, Huyên Huyên phấn khởi không thôi...
Nhưng cảm xúc vui vẻ không kéo dài lâu, bỗng miếng ngọc ngũ sắc nhỏ như đầu ngón tay. Được đính trên ngực của Huyên Huyên phát sáng. Âm thanh ôn nhu lãnh đạm vang lên hư không.
" Đồ Nhi con đã bế quan tới đâu rồi ?mau tới Đỉnh Vạn Thương gặp ta. :"
Nghe được âm thanh dễ chịu này, trái tim cô đập thình thịch từng hồi, tiếp đó là đập nhanh dần.
Huyên Huyên hít hít mũi, vật vừa rồi là đồ truyền âm thanh được sử dụng trong Chân Nhân Tông. Còn giọng nói kia là của Nguyệt Thần Minh.
Cô đứng dậy bước ra ngoài, hai tay đẩy nhẹ cánh cửa bằng trúc. Bầu trời trong xanh, mây trắng cơn gió mát rượi thoáng qua gương mặt thuần khiết của Huyên Huyên.
Huyên Huyên cho tay vào túi trữ vật, giữa lòng bàn tay nắm một con hạc bằng giấy. Tung lên, thì lập tức hạc giấy liền biến thành con hạc lớn vỗ cánh khom người xuống.