[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 316

Huyên Huyên mệt mỏi trở về chung cư. Cô bật đèn lên, vừa mở cửa phòng đã thấy Hạ Mặc Phỉ đứng trước cửa, hắn làm sao mà cởi trói được?

Hơn nữa quần áo còn dơ như vậy? Đầu tóc rối bù lên. Huyên Huyên thở ra một hơi, phóng ra nước lạnh đổ đầy vào một cái chậu.

" Mặc Phỉ, sao anh cỏi trói được? Lại đây em giúp anh lau mình.

" Rống -- "

Huyên Huyên mặc kệ hắn rống hay gào gì, cô đi 1 bước hắn liền theo cô 1 bước. Cô ngồi, hắn cũng ngồi.

Cô cởi bỏ quần áo của Hạ Mặc Phỉ ra, hắn quan sát từng hành động của cô. Hắn cũng táy máy học theo Huyên Huyên , cỏi bỏ quần áo của cô.

Huyên Huyên :"...."

Học cái gì không học, hắn học cái này lại rất nhanh nha. Huyên Huyên lẩm nhẩm trong lòng,

" Mặc Phỉ, không cần anh cởi. Lát em sẽ tự mình tắm :" Huyên Huyên nhẹ nhàng mở miệng nói.

" Rống -- :"



Hắn không để ý Huyên Huyên nói gì, tới khi cô hoàn toàn cởi bỏ quần áo hắn xong. Thì chính mình không còn mảnh vãi che thân.

Huyên Huyên cầm khăn ướt, nhẹ nhàng lau lau kĩ càng cẩn thận mọi ngóc ngách trên cơ thể Hạ Mặc Phỉ .Hắn nhìn chằm chằm vào ngực lớn no tròn của Huyên Huyên.

Sau đó lại liếc xuống nhìn ngực phẳng lì của mình. Làn da của hắn xanh trắng, thì lan da của Huyên Huyên lại trắng hồng.

Huyên Huyên nhẹ nhàng lau lên ngực rắn chắc của hắn, niết đi niết lại nhiều lần. Ngón tay khẽ vân vê núm vú. Ánh mắt cô quan sát xem , hắn có cảm nhận được gì khác thường hay không.

Nhưng kết quả vẫn như vậy, Hạ Mặc Phỉ không cảm nhận được gì. Hắn căng mắt ra nhìn hành động của Huyên Huyên, sau đó bàn tay trắng xanh, móng tay có chút nhiễm đen chụp vào một bên vú lớn của cô.

" Ưmm. --"

Huyên Huyên giật nảy mình, bất chợt bị hắn đụng vào. Khiến cô rên ra một tiếng , bàn tay hắn lạnh như đá đông, áp vào vú cô.

Bất giác gai ốc nổi khắp người, cô khẽ rùng mình một cái. Lông tay lông chân dựng đứng lên, cảm giác tê tê lạnh lạnh khiến tiểu huyệt phía dưới ướt đẫm.


Huyên Huyên xấu hổ, tự trách bản thân mình dâm đãng. Có thể đã mấy ngày chưa có làm tình qua, nên vừa chạm cô đã hưng phấn..

" Mặc Phỉ, ngồi yên em lau người giúp anh :" Huyên Huyên trấn an mình, gạt tay Hạ Mặc Phỉ xuống.



" Rống -- :" Hắn gào lên một tiếng, sau đó lại chụp tay lại chỗ cũ trên ngực Huyên Huyên.

Sắc mặt Huyên Huyên nhiễm hồng, cô dở khóc dở cười. Mặc dù bây giờ hắn chỉ mới là tang thi cấp 3, ý thức còn chưa có. Quan trọng hơn là gậy thịt còn không có dấu hiệu căng trướng lên.

Lúc này hắn làm cô hưng phấn, rồi cô biết lấy cái gì thỏa mãn đây...

" Mặc Phỉ ngoan, bỏ tay ra... em giúp anh lau người.. đừng nghịch :"

Hạ Mặc Phỉ nghe không hiểu, hắn nghiêng đầu nhìn cô. Huyên Huyên mím môi, bàn tay lau kì cọ trên ngực rồi trượt xuống dưới.

Lau sạch côn thịt tím xanh, ỉu xìu như cọng bún. Hạ Mặc Phỉ bắt trước, lần này hắn đặt hai tay lên ngực no tròn của Huyên Huyên.

Ngón tay lạnh buốt ấn ấn lên núm vú, sau đó thì hắn nhéo mạnh kéo ra. Khiến Huyên Huyên kinh hách, kêu rên lớn hơn..

" Á -- Ưm... ưmmm.. :" Cô vặn eo, ưởn ngực về phía trước. Tư vị đau nhói, tê tê ngứa ngứa kích thích dục vọng của Huyên Huyên..

" Hệ Thống, có phải hắn đã bắt đầu có ý thức?

[...] Cái này ta cũng không rõ, có lẽ hắn là đang bắt trước cô thôi..
Bình Luận (0)
Comment