Huyên Huyên vào tới phòng, điều đầu tiên cô làm là tắm rửa. Tẩy trang hết lớp hóa trang xấu xí trên gương mặt mình, sau đó mặc vào bộ đồ ngủ.
Cô kinh ngạc nhìn dung mạo của nữ nhân trong gương. Tuy dung mạo vẫn xinh đẹp kiều mị như những thế giới kiam
Nhưng cơ thể này nới 16 tuổi, độ tuổi đẹp nhất. Vậy mà lại chấp nhận tự biến mình xấu đi, quả thật là đáng tiếc...
Huyên Huyên vuốt ve khuôn mặt của mình một hồi. Cô mệt mỏi nhắm mắt ngủ, vừa xuyên qua phải làm rất nhiều chuyện không có tiết tháo...
Sáng ngày hôm sau.
Huyên Huyên thức dậy, ngồi trước gương 30 phút để biến mặt mình xấu lại. Cô cũng muốn để gương mặt thật của mình, nhưng chưa phải lúc này.
Khi xuống lầu đã thấy Thịnh Thế Dân, Tiêu Mạn, Lý Kì đang ngồi ăn sáng. Vừa nói vừa cười hệt như một gia đình thật sự.
Cô trực tiếp đi qua, tự xem mình là không khí lướt qua họ.
Thịnh Thế Dân nhịn không được lên tiếng hỏi..
" Huyên Nhi, con ngồi xuống ăn sáng. Mẹ và em gái cũng đang ăn..
Không để cho Thịnh Thế Dân nói hết câu, Huyên Huyên hơi nghiêng đầu trực tiếp phản bác lại.
" Ba chưa già đã lẫn sao? Mẹ con chết rồi. Con không có em gái..
Dứt lời Huyên Huyên bước ra ngoài. Chú Vương mở cửa xe cho cô đi lên.
" Tới trường :"
" Tiểu Thư, không đợi Tiêu Tiểu Thư cùng đi sao? :" Chú Vương cẩn thận dò hỏi.
" Không cần :" Cô trực tiếp từ chối.
Chú Vương liền khởi động máy chạy ra khỏi Thịnh Gia, Tiêu Mạn hoảng hốt chạy ra ngoài nhưng không đuổi theo kịp..
Cô ta làm vẻ mặt ủy khuất, mở miệng nói với Thịnh Thế Dân..
" Ba... chị ấy đi mất rồi..
Thịnh Thế Dân ngẩn người ,ông vẫn đang chìm sâu trong lời nói của Huyên Huyên. Bất giác ông ta nhìn lên đồng hồ, sau đó lên tiếng nói.
" Mạn Nhi, cọ chịu khó đi xe buýt. Ba có cuộc họp không thể đưa con tới trường được...
Tiêu Mạn kinh ngạc mở lớn mắt, nhưng vẫn phải diễn chọn vai người con gái ngoan ngoãn..
" Dạ , không sao. Ba đi làm đi :"!
Thịnh Thế Dân cười cười, rời khỏi Thịnh Gia. Lúc này chỉ còn Lý Kì và Tiêu Mạn..
" Mẹ nhìn xem, con tiện nhân đó chán sống rồi... nó dám làm vậy với con..
Lý Kì nhẹ xoa đầu Tiêu Mạn, đôi mắt thâm sâu khó lường lên tiếng