Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1062 - 【Vip】 Lucifer Tái Hiện

【VIP】 Lucifer tái hiện 【VIP】 Lucifer tái hiện

Nhắc đến Diệp môn chủ, trong lòng của hai người đều bình tĩnh lại không ít.

Mặc dù Diệp môn chủ thua dưới tay Đao Ma của Bất Hủ Tông nhưng lại đắc ý bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm, nhân họa đắc phúc. Chờ Diệp môn chủ trở thành cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm chân chính, thực lực đạt tới cấp bậc của Vực Chủ Hồng Vực, đến lúc đó chính là ác mộng của Bất Hủ Tông.

Đừng thấy bây giờ Bất Hủ Tông phách lối như vậy, khi dễ bọn họ, thế nhưng mười năm hà đông mười năm hà tây, không được bao lâu thì Bất Hủ Tông sẽ phải trả giá thật lớn.

Gia chủ Đồng gia ổn định tinh thần, tiếp tục nhìn Ôn Bình trên bầu trời, trên mặt lộ vẻ chờ mong, nói: “Ta lại rất hi vọng tông chủ Bất Hủ Tông này đầu nóng lên, vào giết chúng ta ngay trước mặt cường giả Cực Sinh Điện. Đến lúc đó, chắc chắn Thần Tướng của Cực Sinh Điện sẽra tay. Bọn họ đâu thể dung túng cho người nhiều lần khiêu khích uy nghiêm của Cực Sinh Điện được?”

Bên cạnh, tông chủ Thiên Quỳ Tông nghe vậy thì vẻ mặt dần dần khôi phục lại như thường, sau đó nở nụ cười, vuốt cằm nói: “Đúng! Vậy chúng ta còn trốn ở đây làm gì? Không bằng hai người chúng ta đi ra, để cho cho hắn nhìn thấy chúng ta?”

Chính là muốn phô trương, khiến cho tông chủ Bất Hủ Tông giận không kềm được, không thì sao dụ hắn đánh vào trụ sở Cực Sinh Điện được?

Nếu như tông chủ Bất Hủ Tông đó dám ra tay thật, với thực lực của hai người bọn họ, có lẽ còn không thể ngăn cản được một lát hay sao?

Nghĩ đến đây, tông chủ Thiên Quỳ Tông chậm rãi đi ra cửa, khoan thai đứng ở ngoài phòng, chắp tay ngước nhìn Ôn Bình trên không. Gia chủ Đồng gia thấy vậy cũng đi ra, đứng sau lưng tông chủ Thiên Quỳ Tông.

Nhưng mà khi hai người đứng lại, kiếm của Ôn Bình bay tới, không có chút lưỡng lự nào.

Hai người giật mình, hoàn toàn không ngờ được Ôn Bình sẽ quả quyết như vậy, vội vàng mở mạch môn ra, ngưng tụ mạch khí hộ thuẫn phòng ngự. Trong khoảnh khắc khi hộ thuẫn được ngưng tụ ra, kiếm của Ôn Bình cũng đến, chỉ trong mấy hơi ngắn ngủi thì mạch khí hộ thuẫn của tông chủ Thiên Quỳ Tông đã bị đâm thủng. Dọa cho tông chủ Thiên Quỳ Tông vội vàng lui bước, nhờ có gia chủ Đồng gia ở sau lưng ngăn lại mới không tiếp tục lui về sau nữa.

“Không cần lo lắng, chúng ta ở trong trụ sở Cực Sinh Điện!” Gia chủ Đồng gia cũng ngưng tụ ra mạch khí hộ thuẫn, cản thanh kiếm bay tới đó. Nhưng mà cảnh tượng khiến cho hắn ngạc nhiên lại xuất hiện tiếp, hình như là mạch khí hộ thuẫn của tông chủ Thiên Quỳ Tông hoàn toàn không có tiêu hao lực lượng của một kiếm này, khi hắn dùng mạch khí hộ thuẫn đón đỡ thì nó yếu ớt như là bánh tráng.

Răng rắc ——

Chỉ trong hai cái hô hấp ngắn ngủi, mạch khí hộ thuẫn bị đánh nát.

“Nguy rồi!”

Gia chủ Đồng gia thầm kêu không ổn, vội vàng lùi lại.

Uy lực của một kiếm này lại khiến cho hai người đỡ không nổi, hắn hoàn toàn không ngờ được.

Đúng vào lúc này, một tiếng xé gió trầm trầm vang lên, giống như là có gì đó nổ tung trong nước hồ. Vừa nghe được tiếng thì một cây kim tiễn đập vào mắt, nó kéo theo mạch khí bàng bạc như vòng xoáy, xoay tròn bắn vào kiếm của Ôn Bình.

Khi tiễn và kiếm đụng vào nhau, trùng kích bùng nổ đánh cho hai người Gia chủ Đồng gia bay vài chục bước, mà tòa nhà chỗ bọn họ đứng thì bị san thành bình địa. Bao gồm cả trăm trượng xung quanh, toàn bộ đều bị trùng kích sinh ra khi kiếm và tiễn va chạm đánh thành phế tích.

Sau khi gia chủ Đồng gia đứng vững lại, nhìn thấy người đứng từ xa bắn tên lại thì trên mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng, nói: “Đa tạ Thần Tướng đại nhân cứu mạng!”

Giờ phút này, có ba người đang đứng chỗ gia chủ Đồng gia nhìn.

Một người tay phải cầm cung, sau khi bắn ra một tiễn thì lại giương cung cài tên, theo mạch môn rung động, tên trên dây cung không ngừng ngưng tụ mạch khí, đồng thời còn không ngừng run rẩy, phóng ra uy áp phi phàm. Nhìn có vẻ như là sẽ bắn ra mũi tên thứ hai bất cứ lúc nào.

Bên cạnh hắn còn có hai người, một người tay cầm trường thương đen nhánh như màn đêm, một người tay nâng thủy liên xanh thẳm. Hai người đứng lơ lửng trên không, mặc dù không có động thủ nhưng lại phóng ra khí thế mạnh mẽ đến từ Địa Vô Cấm Trung Cảnh.

Ba người này chính là Thần Tướng tân nhiệm, thế chỗ cho ba người Thiên Quân —— Du Quan, Từ Khánh và Trường Thiên Thanh.

Du Quan giương cung cài tên, sắc mặt giận dữ trừng mắt nhìn Ôn Bình, nói: “Các hạ cũng dám giết người ở trụ sở Cực Sinh Điện, quá coi thường Cực Sinh Điện chúng ta chứ?”

Khi kiếm bay trở về bên cạnh Ôn Bình, Ôn Bình im lặng nhìn về phía Du Quan, sau đó hỏi: “Ba vị Thần Tướng muốn bảo đảm hai người này?”

“Đây là trọng địa Cực Sinh Điện, há có thể để cho ngươi càn rỡ!” Du Quan không có nói rõ ra, vẫn dùng tên tuổi Cực Sinh Điện dằn mặt Ôn Bình.

Nhưng mà nghe hắn nói vậy, không phải là biến tướng bảo đảm hai người tông chủ Thiên Quỳ Tông sao?

Chẳng qua là không thể nói thẳng ra thôi, dù sao bây giờ tông chủ Bất Hủ Tông là người mà Vực Chủ muốn, sau này không tránh được sẽ thường gặp nhau.

Ngay lúc đó, từng người vây xem đã vào vị trí của mình, Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão cũng đứng cách chiến trường ngàn trượng xem.

Động thủ thật.

Tông chủ Bất Hủ Tông này đúng là quyết đoán.

Giết người ở trên địa bàn của Cực Sinh Điện, tông chủ Bất Hủ Tông này là người đầu tiên ở Hồng Vực làm như vậy, nhưng mà làm như vậy cũng đồng nghĩa với hoàn toàn đắc tội Cực Sinh Điện. Dù cho ngươi có quan trọng như thế nào, nếu ỷ tài, kiêu ngạo phạm thượng, vậy thì cách hủy diệt cũng không xa.

“Nhị lão, các ngươi nói xem tông chủ Bất Hủ Tông này ngốc thật hay là dũng mãnh?” Vân Thủy Tại Thiên khẽ lẩm bẩm một câu, nhìn Âm Dương Nhị Lão.

Nãi Khánh tỏ thái độ lạnh nhạt, cười nói: “Mặc kệ nó, nhưng mà cái tên này lại dám làm chuyện mà ngươi ta không dám làm.”

Vân Thủy Tại Thiên ngượng ngùng cười một tiếng, cũng không nói gì nữa, không khỏi liếc mắt nhìn phe Hồng Diệp Môn khoan thai tới chậm, rồi lại khịt mũi coi thường, thu ánh mắt lại, chuyển sự chú ý qua tông chủ Bất Hủ Tông và ba vị Thần Tướng đó.

Bình Luận (0)
Comment