Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1069 - 【Vip】 Làm Gì Có Nửa Bước Trấn Nhạc Cảnh

【VIP】 Làm gì có nửa bước Trấn Nhạc Cảnh 【VIP】 Làm gì có nửa bước Trấn Nhạc Cảnh

“Duy Ngã sư huynh... Độc Tôn sư huynh... Nộ Hoàn Phong sư huynh.” Cực Thiên Phong Tâm đi qua đó, thi lễ một cái.

Ba người đồng thời quay đầu lại, trả lời một câu: “Sư đệ, cùng chơi không?”

Sau đó lại quay đầu qua chỗ khác.

Cực Thiên Phong Tâm ngượng ngùng cười một tiếng, hắn không thích đánh cược, hắn chỉ thích làm những chuyện nhất định sẽ thành công. Đánh cược, có thể sẽ thua, hắn cực ghét cảm giác thua cuộc. Trước giờ hắn chưa từng thua, cũng không muốn sau này sẽ thua người nào cả.

“Ba vị sư huynh, ta đã có kế hoạch.” Trước khi hắn tới thì đã suy nghĩ thấu đáo, hắn tới đây vì muốn trưng cầu ý kiến của ba vị sư huynh.

Một trong ba người quay đầu lại nhìn Cực Thiên Phong Tâm, trên mặt nở một nụ cười hết sức tùy tiện, nói: “Sư đệ cần gì phải cẩn thận như vậy, có chúng ta ra tay thì đừng nói là Hồng Vực này, cho dù là toàn bộ Nguyên Dương Vực cũng không có bao nhiêu người có thể là đối thủ của chúng ta. Chỉ là một Bất Hủ Tông không có danh tiếng gì, chẳng lẽ còn có yêu nghiệt tuyệt thế hay sao?”

Nói xong, hắn lại quay đầu đi.

Giờ phút này, trên mặt Cực Thiên Phong Tâm lóe lên một tia lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Ba vị sư huynh, sư đệ không chỉ đơn giản là muốn giết Vân Liêu. Bất Hủ Tông làm tổn thương tới thứ mà ta quan tâm, cho nên Vân Liêu đó tuyệt đối không thể chết đơn giản như vậy được. Cho nên ta hi vọng ba vị sư huynh có thể chia làm hai đội, chúng ta thay nhau làm nhục Vân Liêu của Bất Hủ Tông đó.”

“Theo ý ngươi, theo ý ngươi! Bất Hủ Tông đó làm gì ngươi mà ngươi hận bọn họ như thế, không phải trước đó các ngươi chưa từng gặp nhau hay sao?”

Ba người quay đầu nhìn Cực Thiên Phong Tâm một chút, sau đó lại quay đầu tiếp tục nhìn vào chiếu bạc.

“Đại!”

“Đại!”

“Đúng là đại thật! Đúng là đại thật!”

Cực Thiên Phong Tâm nhìn ba vị sư huynh đang hưng phấn, không có trả lời câu hỏi lúc nãy. Bởi vì hắn muốn giấu thứ hắn quan tâm trong lòng, cho dù là sư huynh hắn thì hắn cũng không muốn nói cho biết.

Tóm lại, Bất Hủ Tông làm dám làm tổn thương người hắn yêu!

Vậy hắn cũng muốn để cho Bất Hủ Tông nếm thử mùi vị bị nhục nhã!

Đảo mắt đã qua bảy ngày, vòng đấu bán kết thứ hai chính thức mở màn.

So với vòng đấu bán kết thứ nhất thì vòng đấu bán kết thứ hai nghiêm túc hơn rất nhiều. Trong Đăng Thiên Nguyên, một trăm chỗ chiến đấu đồng thời mở ra, người trong mỗi chiến trường có quyền sử dụng mười chỗ chiến đấu. Tại sao lại nói là nghiêm túc?

Đó là vì những chỗ chiến đấu này lại chia làm chiến trường giữa hồ, chiến trường rừng đá, chiến trường liệt hỏa vân vân, tăng khả năng quan chiến và độ khó lên nhiều.

Ví dụ như là chiến trường giữa hồ.

Chỗ đứng đều là nước, cường giả Trấn Nhạc Cảnh có thể khu động mạch khí để cho mình không rơi vào trong nước thời gian dài, nhưng mà như vậy cũng đại biểu cho khó tiếp sức và tụ lực. Sẽ có những mạch thuật, linh thể không thể phát huy ra trăm phần trăm lực lượng.

Nhưng mà chiến trường như thế này thì lại là chỗ chiến đấu tự nhiên cho cường giả dị mạch thuộc tính thủy, như cá gặp nước.

Ở đây, hắn có thể phát huy vượt qua một trăm phần trăm lực lượng.

Lại ví dụ như chiến trường rừng đá.

Vô Tẫn Nham cứng rắn có ở khắp mọi nơi, có cái cao bằng người, có cái cao chừng vài trượng. Vô Tẫn Nham không phải cường giả nửa bước Địa Vô Cấm thì không thể đánh nát. Nhưng mà người tham dự tranh tài Thất Vực Đăng Thiên Bảng đều là Trấn Nhạc Cảnh, cho nên những kỳ thạch đó trở thành tấm chắn tự nhiên, cũng hóa thành vũ khí. Nếu như kinh nghiệm chiến đấu không phong phú, còn gặp chiến trường như vậy, thực lực sẽ khó phát huy ra được như ngày thường.

Nhưng mà đối với người có dị mạch thuộc tính thổ thì đây lại là một chỗ chiến đấu dành riêng cho bọn họ, chiến đấu ở chỗ như thế nào thì như hổ thêm cánh!

Nói tóm lại, chiến trường như thế này, hoàn toàn mô phỏng được chiến trường chân thực. Dù sao người sống một đời, chiến trường không thể vĩnh viễn đều là trên mặt đất bằng phẳng và đài luận võ vạn chúng chú mục.

Khi điện chủ Cực Sinh Điện và Kim Bất Tam đồng thời tuyên bố vòng đấu bán kết thứ hai bắt đầu, vô số người vọt tới một trăm chiến trường.

Cực Thiên Phong Tâm dẫn một đám người đi theo sau lưng đệ tử Bất Hủ Tông, cả đám đều cầm thư khiêu chiến trong tay, chỉ đợi khi đi vào khu vực chiến đấu thì sẽ dán lên người.

Những người tham dự tranh tài khác thấy Cực Thiên Phong Tâm dẫn mấy trăm người trùng trùng điệp điệp đi theo sau lưng Bất Hủ Tông thì cũng biết là Cực Thiên Phong Tâm muốn làm gì, cho nên cả đám đều né xa ra.

Mà bên phe Nhân Tập thì lập tức đi theo Vân Liêu, chuẩn bị dán Vân Liêu.

Nhưng mà khi Vân Liêu nhìn thấy tình huống của Cực Thiên Phong Tâm thì cũng không vội so tài mà là đi theo sau lưng đám người Cực Thiên Phong Tâm.

Hắn biết Cực Thiên Phong Tâm muốn làm gì.

Cho nên hắn định đi xem trò vui một chút.

“Sau khi đi vào khu vực chiến đấu, lập tức khiêu chiến bọn họ.” Cực Thiên Phong Tâm dẫn đầu, đi đến rìa khu vực chiến đấu, mắt thấy sắp đi vào khu vực chiến đấu, vội vàng dặn dò một câu.

Bốn trăm người bước nhanh hơn, vây người của Bất Hủ Tông lại, chỉ nhường một con đường thông đến khu vực chiến đấu cho đệ tử Bất Hủ Tông.

“Đi nhanh một chút đi, chúng ta đã không đợi được nữa.”

“Chỉ với các ngươi mà còn muốn đi vào top một trăm Hồng Vực, Bất Hủ Tông mạnh là chuyện của Bất Hủ Tông, các ngươi đừng có nằm mơ.”

“Diệp Vũ Mai, ta thấy ngươi. Chờ lát nữa ta dán thư khiêu chiến lên ngực ngươi, xem ngươi có chạy hay không.”

Mọi người cười vang một tiếng.

Giờ này khắc này, cảnh tượng này đập vào mắt đệ tử quần chúng bên ngoài khu vực chiến đấu, cả đám đều mong đợi nhìn.

Bên phe Hồng Diệp Môn, đa số đều đang cười trên nổi đau của người khác.

Hiên Đình Các, Âm Dương gia thì chờ xem kịch.

Ai kêu Bất Hủ Tông nói bảo đảm là tám mươi người này đi vào top một trăm Hồng Vực?

Bây giờ bị nhằm vào.

Đáng lắm!

Mà những gia tộc của đệ tử Bất Hủ Tông này, phụ mẫu và tộc nhân của bọn họ đều gấp.

Bình Luận (0)
Comment