Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Nếu như có loại đồ vật này, vì cái gì lúc trước cường địch xâm phạm không lấy ra dùng?
Suy nghĩ một hồi, thực sự là nghĩ không ra đáp án, Hoàn Thành ngồi xổm xuống, vươn tay sờ lên thi thể Hàn Chi Dư, thi thể đã trở nên lạnh buốt.
Thi thể biến lạnh, nói rõ người này đã chết được một thời gian không ngắn, thế nhưng là hắn từ Vân Lam sơn trở về phủ thành chủ, lại từ phủ đi tới Vân Lam sơn, thời gian mới hơn nửa canh giờ mà thôi.
Rốt cuộc là thứ gì, có thể trong thời gian nửa canh giờ, thậm chí là dùng ít thời gian hơn để giết chết một vị cường giả Thông Huyền Cảnh?
Người khác có thể không biết Thông Huyền Cảnh mạnh tới đâu, đối với từ "mạnh" cũng chỉ là một khái niệm mơ hồ.
Nhưng là hắn đã gần tiếp cận với Thông Huyền Cảnh, hắn liền biết rõ Thông Huyền Cảnh khủng bố tới mức nào.
Trở thành Thông Huyền Cảnh, là một đầu chật vật đối với mỗi cái tu sĩ Luyện thể, cho dù là hắn chỉ còn thiếu một bước xa liền đạp lên Thông Huyền Cảnh, cái kia vẫn là như cũ là một đạo hồng câu, một cái lạch trời.
Mỗi một tên Thông Huyền Cảnh, thực lực của hắn không phải có thể tưởng tượng là tưởng tượng ra đến.
Trừ thực lực cường đại ra, mỗi một vị Thông Huyền Cảnh còn có được kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cùng với ý thức chiến đấu cùng kỹ xảo chiến đấu siêu việt bình thường. Bởi vì muốn trở thành một Thông Huyền Cảnh, phải trải qua thời gian hai mươi năm, ba mươi năm, thậm chí là lâu hơn nữa.
Khi một người có được những yếu tố mạnh như vậy tổng hợp lại, liền không có khả năng bị giết chết trong thời gian ngắn.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Thông Huyền Cảnh rất ít khi ra tay.
Bởi vì một Thông Huyền Cảnh muốn giết một Thông Huyền Cảnh khác rất khó, mạch khí tụ hội tại mạch môn là liên tục không ngừng, căn bản là đánh mãi mà lực cũng không kiệt, biết đánh tới bao lâu.
Trừ phi là ngươi hơn đối thủ một cảnh giới.
Nhưng người có thực lực như vậy, đã có thực lực bao quát Đông Hồ rồi, làm sao lại trú ngụ ở cái Bất Hủ Tông xuống dốc này?
Cho nên.
Bất Hủ Tông chắc chắn có được át chủ bài cực mạnh.
Hoàn Thành lẩm bẩm một tiếng:
- Tiểu tử, xem ra ngươi còn giấu giếm người bá phụ này nhiều thứ!
Chợt Hoàn Thành nói với người phía sau:
- Các ngươi ở đây chờ ta!
A?
Lãnh Bạch ngây ra một lúc.
Lại chờ?
Còn chưa kịp nói chuyện, đã thấy Hoàn Thành một thân một mình lên núi.
Lúc này Ôn Bình đang ở trong Thính Vũ Các, trong tay nắm lấy chiến lợi phẩm - Năm vạn kim phiếu.
Đối với Tuyền Qua Đồ, hắn không có hứng thú, cũng không quan tâm tới thiếu chủ Cực Cảnh Sơn kia muốn làm gì. Hắn đối với sự tình tối nay, cao hứng nhất chính là thu hoạch được năm vạn kim phiếu này.
Cái gì gọi là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi?
Chính là bọn người Hàn Chi Dư a!
Biết bản thân đang thiếu tiền thăng cấp kiến trúc, bọn họ liền gấp rút trong đêm đưa tiền tới.
Năm vạn kim, cộng thêm tám vạn kim trên người hắn, lại tính đến số tiền kiếm được từ mấy tràng tu luyện trong mười mấy ngày qua, tổng lại, trên người hắn cũng có hơn mười bốn vạn kim. Thăng cấp Thính Vũ các là điều trong tầm tay rồi.
- Hệ thống, thăng cấp Thính Vũ các!
Vừa dứt lời, Ôn Bình liền bị hệ thống dịch chuyển ra khỏi Thính Vũ các.
“Đang tiến hành thăng cấp: Thời gian thăng cấp còn 6 giờ.”
“Thăng cấp năng lực Ác Linh Kỵ Sĩ: Thực lực tăng lên Thông Huyền Cảnh hậu kỳ, hủy bỏ miễn dịch công kích vật lý, thêm năng lực luyện vạn vật thành binh, đồng thời cải tạo huyết mạch tọa kỵ, cải tạo huyết mạch địa ngục, tiến hóa thành Địa ngục Khuyển, bề ngoài không thay đổi."
- Oa, cái này lợi nhuận gấp hai nha!
Mặc dù bây giờ trong tay hắn chỉ dư lại bốn vạn kim, từ một tên phú giả ngã thành dân nghèo, nhưng không thể phủ nhận, mười vạn kim này đem lại lợi ích rất lớn a!
Thực lực Thông Huyền Cảnh hậu kỳ thì không nói, đây là vô địch tại Đông Hồ này rồi. Cái năng lực luyện vạn vật thành binh thì càng bá đạo hơn. Lên ngựa, ngựa liền biến thành Địa Ngục Mã. Thương thép bình thường cầm trong tay cũng trở thành đồ vật địa ngục. Cái kia sợ rằng ngồi xe ngựa, xe ngựa cũng thiêu đốt thành chiến xa hỏa diễm nha.
Trước mắt hiện ra hình tượng bá đạo cực kỳ, một ngựa chạy nhanh, phía sau để lại hai đường hỏa diễm thiêu đốt hừng hực.
Giống như là con đường dẫn tới địa ngục Hoàng Tuyền.
Đem Thính Vũ các thăng cấp, Ôn Bình lại đưa ánh mắt vào tàng thư các phía sau chủ điện, bởi vì giá cả cải tạo nó không cao, chỉ cần ba vạn kim tệ mà thôi. Cải tạo nó, Ôn Bình lại còn dư lại một vạn kim.
Đồng thời hắn cũng cảm thấy hẳn là để Bất Hủ Tông thêm một vài thứ, các loại võ pháp, công pháp càng nhiều càng tốt. Từ sau khi Bất Hủ Tông xuống dốc, tàng thư các liền bị lấy sạch, ngay cả một bản võ pháp bình thường để xem cũng không có.
Làm một tông môn, nếu như tàng thư các trống rỗng, truyền ra ngoài chẳng phải để cho người ta cười rớt hàm?
Ôn Bình mở miệng hỏi hệ thống :
- Sau khi cải tạo Tàng thư các, có thể nạp đầy các loại võ pháp, công pháp hay không?
- Có tỷ lệ nhất định.
- Có tỷ lệ là được rồi, giúp ta cải tạo Tàng thư các!
“Thời gian cải tạo còn : 3 giờ.”
“Ngẫu nhiên thu được năng lực đặc thù: Thí luyện tháp.”
- Thí luyện tháp?
- Sau khi cải tạo hoàn thành, Tàng thư các sẽ trở thành một tòa tháp cao mười tầng. Mỗi một tầng là một cảnh, bên trong cảnh ẩn chứa thí luyện. Mỗi ngày mở ra ba lần, một lần có thời gian bốn giờ, đơn giá một lần vào là một ngàn kim.
- Gì? Đắt như vậy?
- Bởi thì thí luyện có ban thưởng.
- Phần thưởng thì phần thưởng, như vậy cũng quá đắt rồi. Ta sợ là những đệ tử trong tông cũng không nguyện ý tiêu số tiền này!
- Xin Kí chủ tin tưởng kiến trúc mới, giá cả cao tương ứng với lợi ích đem lại cũng rất lớn.
Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng, được rồi, hắn tin.
Không tiếp tục dong dài, Ôn Bình hướng sườn núi đi xuống, nói thật là hắn cũng rất chờ mong cái năng lực của Tàng thư các Thí luyện tháp này đây. Một lần vào liền tốn ngàn kim, đồ vật bên trong rốt cuộc là gì? Chẳng lẽ là...
Được rồi. Hắn tự nhận trí tưởng tượng của mình không được phong phú cho lắm, không thể tưởng tượng được thứ bên trong sẽ là cái gì.
Đang lúc Ôn Bình dự định đêm nay leo Ngàn tầng thềm đá, bên tai lại truyền tới thanh âm thông báo hệ thống.
Hoàn thành trở lại rồi!
Ôn Bình vội vàng hướng phía quảng trường đi tới, trên đường đi thì gặp được Hoàn Thành.
Nhìn Hoàn Thành đang cầm bó đuốc nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn, Ôn Bình không biết nên cười hay là bỏ chạy đây. Huynh đệ thân thiết của phụ thân hắn, vị bá phụ này, hắn thật là lúng túng khi đối mặt.
Cũng không thể ở trước mặt người thân của mình trang bức a!
Không còn cách, chỉ có thể tiếp tục đi tới.
- Bá phụ, đã trễ như vậy ngươi còn không đi ngủ, đến Bất Hủ Tông bắt đom đóm sao?
- Thông Huyền Cảnh chết dưới núi là như thế nào?
Hoàn thành cũng không dài dòng, trực tiếp đi vào vấn đề chính.
- Ách!
Trong lòng Ôn Bình bỗng giật thót một cái, bất quá bên ngoài vẫn lộ ra nụ cười hồn nhiên như cũ.
Thầm nghĩ trong lòng: Sớm biết như vậy, ta liền không cho Ác Linh Kỵ Sĩ xử lý thi thể, tên này rất biết làm biếng, trực tiếp đá thi thể bọn Hàn Chi Dư xuống chân núi. Chuyện này hay rồi, lại để cho Hoàn Thành biết, nửa đêm tới đây chất vấn hắn.
Bất quá hắn vẫn ôm một tia tâm lý may mắn, Thông Huyền Cảnh chết… Hắn không nhìn ra là Thông Huyền Cảnh nha.
Thời điểm Hoàn Thành tới đây, cũng không biết Hàn Chi Dư là Thông Huyền Cảnh, hiện tại hẳn là giả ngu giả ngơ qua chuyện đi.
- Không cần giả bộ ngây thơ, ta biết tên kia là người Cực Cảnh Sơn, cũng biết trong đó có một Thông Huyền Cảnh!
Thật biết rồi sao?!
Ôn Bình thấy thế, chỉ có thể nở một nụ cười xấu hổ, nói:
- Bá phụ, ngươi hỏi ta, ta cũng chịu. Bọn họ nửa đêm chết tại Bất Hủ Tông, ta mới là người bị hại nha!