Còn có tấm lưới đen lớn, mới đầu sắp bao phủ Đao Ma nhưng trong khoảnh khắc khi thánh quang phá mây chiếu xuống, lưới đen vốn có thể ngăn cản công kích của nửa bước Thiên Vô Cấm bị xuyên thủng trong nháy mắt, biến thành một tấm lưới rách vô dụng.
Bây giờ lưới đen đừng nói có thể vây khốn kẻ địch, ngay cả cản đường kẻ địch cũng không làm được.
Đường rộng bao nhiêu, lỗ rách lớn bấy nhiêu!
Hơn hai mươi người còn lại, công kích của bọn họ đánh vào thánh quang thì cũng bị thánh quang ngăn cản hết, không thể nhấc lên một chút xíu gợn sóng nào.
“Cái gì!”
“Sao có thể như vậy được?”
“Hai mươi lăm người chúng ta hợp lực công kích lại hoàn toàn không thể rung chuyển nó dù chỉ một chút! Đây là mạch thuật gì, tại sao phòng ngự lại mạnh mẽ như vậy?”
“Cẩn thận! Nó không chỉ có phòng ngự mạnh mẽ! Lực sát thương cũng vô cùng kinh người, Ám Võng của ta vốn có thể vây khốn cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm bình thường ít nhất một khắc đồng hồ, nó lại bị ánh sáng này dễ dàng xuyên thủng! Ánh sáng này... mạch thuật này tuyệt đối không đơn giản, mọi người cẩn thận! Rất có thể nó là mạch thuật Thiên cấp!”
Mọi người giật mình.
Mạch thuật Thiên cấp?
Không thể chứ?
Đao Ma chỉ vừa mới đột phá nửa bước Thiên Vô Cấm, sao có thể có thời gian tu hành Mạch thuật Thiên cấp?
Mạch thuật Thiên cấp, tiêu chuẩn tu luyện là nửa bước Thiên Vô Cấm.
Hơn nữa, muốn tu luyện thì còn phải có một vị cường giả Thiên Vô Cấm chịu truyền mạch thuật Thiên cấp áp đáy hòm của mình cho thì mới có cơ hội tu luyện.
Dưới tình huống bình thường thì không có bất kỳ một vị cường giả Thiên Vô Cấm nào chịu truyền mạch thuật Thiên cấp cho người khác.
Ngươi ngay cả tư cách tu luyện cũng không có.
Toàn bộ Già Thiên Lâu cũng không có được vài vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm có được phúc phận như vậy.
Chiến Thần của Chiến bộ cũng như thế!
Mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng lại thì trong thánh quang, Đao Ma bỗng nhiên vọt ra, một đao bức lui một tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm, sau đó nghênh ngang rời đi. Mọi người vội vàng đuổi theo nhưng lại phát hiện Đao Ma lại bay sát mặt Khúc Cảnh Hà.
Là dán sát mặt Khúc Cảnh Hà!
Có thể nói là đang nhảy múa trên lưỡi đao, muốn bao nhiêu điên cuồng thì có bấy nhiêu điên cuồng.
Lúc này, nếu như hơi không cẩn thận hoặc là có người ra tay đánh Đao Ma vào Khúc Cảnh, vậy thì Đao Ma chết chắc, tuyệt đối không có cơ hội sống sót.
“Kẻ điên!”
“Đúng là một tên điên!”
“Cũng dám bay sát mặt Khúc Cảnh Hà, tìm đường chết, hơn nữa hắn còn muốn kéo theo chúng ta chôn cùng!”
Các cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Chiến bộ thầm mắng một tiếng, vẫn cắn răng đuổi theo, nhưng mà bọn họ đều phi hành ở trên không trung, không có bay thấp xuống.
Vừa rồi, đạo ánh sáng từ trên trời giáng xuống đó ngăn cản tất cả công kích của bọn họ, trong đó còn có một kích toàn lực của một vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.
Đồng thời không tốn nhiều sức thì đã phá vỡ được một chiêu mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, cho nên giờ phút này bọn họ hoàn toàn không dám đuổi sát Đao Ma.
Mạch thuật Thiên cấp gì đó, bọn họ không sợ.
Dù sao ở đây là địa bàn của Già Thiên Lâu.
Mạch thuật Thiên cấp tuy mạnh nhưng cũng không gây nên sóng gió gì được.
Thứ duy nhất mà bọn họ sợ hãi chính là Khúc Cảnh.
Đao Ma dám nhảy múa trên lưỡi đao, nhưng bọn họ không dám!
“Tạm thời mặc kệ Đao Ma có tu luyện mạch thuật Thiên cấp hay không, dù sao mạch thuật đó cũng không đơn giản. Lỡ như Đao Ma lập lại chiêu cũ, ngăn cản công kích của chúng ta, sau đó toàn lực đánh chúng ta vào Khúc Cảnh, với thực lực của chúng ta thì không đủ để sống sót.”
“Đừng tới quá gần mặt Khúc Cảnh Hà! Chúng ta ở trên không trung nhắm vào hắn, coi hắn có thể tránh tới khi nào!”
Nói xong, lúc này, mọi người ăn ý bắt đầu phóng thích mạch thuật viễn trình oanh kích Đao Ma.
Hai mươi lăm người đồng thời ra tay, Đao Ma chỉ có thể trốn tránh, không có đánh trả.
Bởi vì trong thời gian ngắn, thánh quang không thể buông xuống lần thứ hai!
Mười hơi vô địch cũng đã qua!
Ma pháp tứ giai —— Vô Địch Thánh Quang, mặc dù hắn bỏ ra một chút thời gian về tông đi vào Đệ Ngũ Thế Giới tu luyện nó đến nhập môn nhưng thời gian tu luyện quá ngắn, với trình độ nhập môn của hắn thì cần một ngàn cái hô hấp sau mới có thể phóng thích lần nữa.
Trước khi ma pháp tứ giai —— Thiên Sứ Hàng Lâm ngâm xướng xong, Đao Ma chỉ có thể tránh.
Thiên Sứ Hàng Lâm cũng mới tu luyện nhập môn ở Đệ Ngũ Thế Giới, cho nên thời gian ngâm xướng rõ dài, hắn nhất định phải tạo một cơ hội ngâm xướng.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn lại bay sát Khúc Cảnh Hà.
Làm như vậy rất điên cuồng, nhưng Đao Ma chỉ thích điên cuồng như vậy!
Oanh ——
Phanh ——
Mạch thuật của hơn hai mươi tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm bị Đao Ma tránh thoát, đa số đánh vào trong Khúc Cảnh Hà, quấy cho Khúc Cảnh Hà sóng cả mãnh liệt.
Trên bầu trời, những cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đó thấy Đao Ma vẫn luôn tránh thì vừa tức vừa buồn bực.
Nhưng mà bọn họ lại không có cách nào hết.
“Không được, tốc độ của hắn quá nhanh. Chúng ta phóng ra mạch thuật để cho hắn có quá nhiều thời gian phản ứng.”
“Tên chết nhát này, xông vào địa bàn Già Thiên Lâu ta mà chỉ không ngừng trốn tránh ở đây. Đừng để bản tọa bắt được ngươi, bắt được ngươi, bản tọa sẽ treo ngươi lên cửa thành Di Thiên Thành, phơi thây trăm năm!”
Mọi người tức giận nói, Đao Ma đột nhiên ngừng lại.
Một nụ cười khi âm mưu quỷ kế thành công hiện lên trên mặt.
Tình huống này khiến cho mọi người sững sờ.
Sao Đao Ma lại dừng lại?
Hắn cười cái gì?
Điên?
Đương nhiên, bọn họ sững sốt thì có sững sốt nhưng cũng không dừng tay.
Không cần biết tại sao Đao Ma dừng lại, đây là cơ hội của bọn họ.
Chẳng lẽ hắn còn có thể lập lại chiêu cũ, không tốn sức chút nào ngăn cản được công kích của hai mươi lăm vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm hay sao?
Sau đó thì thấy đũa phép trong tay Đao Ma chỉ thẳng lên trời!
Thánh quang lại phá vỡ biển mây, rơi xuống, nhưng lần này trong thánh quang lại xuất hiện một người.
Một người có hai cánh!
Tất cả mọi người không nhìn thấy rõ được bộ mặt của hắn nhưng lại nhìn thấy nó theo ánh sáng nhanh chóng bay xuống, sau đó rơi vào trên người Đao Ma, hòa thành một thể với Đao Ma.