Giờ phút này, hai người cách nhau còn chưa đủ ngàn trượng, cho nên khi Khôi Thanh nhìn thấy Đao Ma phóng ra công kích thì lập tức đánh trả.
Nhưng mà mạch môn rung động nhưng không thấy mạch khí trong thiên địa ngưng tụ ra.
Phanh ——
Phanh ——
Liên tục rung động mạch môn mấy lần, Khôi Thanh phát hiện vẫn không thể dùng được mạch thuật, trong lúc nhất thời có chút choáng váng, ngạc nhiên nghi ngờ không thôi.
Thấy cảnh này, những cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Chiến bộ tranh nhau nhắc nhở.
"Khôi Thanh đại nhân cẩn thận, trong thời gian mạch thuật của Đao Ma kéo dài thì nếu ngươi tới quá gần Đao Ma thì mạch thuật của ngươi đều sẽ mất đi hiệu lực!"
Khôi Thanh nghe nói như vậy thì lập tức lui về sau, hóa thành kinh hồng, bắt đầu tránh né lực lượng Thiên sứ mà Đao Ma đánh ra.
Hắn biết rõ không thể phóng thích mạch thuật đối kháng, linh thể của hắn không chịu được công kích của Đao Ma. Một khi bị lực lượng này đánh trúng thì chắc chắn linh thể sẽ bị hao tổn. Chưa gì hết mà linh thể đã bị thương thì chiến đấu tiếp theo không có hy vọng gì.
"Khí thế vừa rồi đâu? Hóa ra Chiến Thần Khôi Thanh hung danh hiển hách sa trường chỉ là thứ kém cỏi như vậy. . . ngươi chỉ biết trốn thôi sao?"
Sau lưng, Đao Ma khiêu khích.
Khôi Thanh không quay đầu lại, cảm ứng được lực lượng Thiên sứ tới gần sau lưng thì giảm tốc. Khi lực lượng Thiên sứ cách hắn chỉ có mười trượng thì Khôi Thanh đột nhiên bắn mạnh ra, nhanh chóng xông vào trong mây xanh, tránh được lực lượng Thiên sứ.
Lực lượng Thiên sứ bị tránh được, trực tiếp rơi xuống trong Di Thiên Thành, lại đánh vào đúng một góc đã biến thành phế tích của Di Thiên Thành.
Một góc Di Thiên Thành bất ngờ tan biến trên thế giới này.
Chỉ để lại một cái rãnh sâu hoắm với lực lượng Thiên sứ kinh khủng.
Chính nơi này, mười năm sau đó, Trấn Nhạc Cảnh trở xuống đều không thể đặt chân đến, bởi vì lực lượng Thiên sứ còn sót lại đủ để phá hủy linh thể của bọn họ.
Nhưng mà chuyện này nói sau.
Khi Khôi Thanh tránh thoát được lực lượng Thiên sứ, Khôi Thanh phát hiện mặc dù lực lượng Thiên sứ dễ tránh nhưng truy kích của Đao Ma thì khó mà tránh thoát được.
Hơn nữa hắn còn phát hiện một chuyện quan trọng hơn, Đao Ma đuổi theo không bỏ, mỗi một đòn công kích mà Đao Ma đánh ra đều là lực lượng mạnh nhất.
Dù bây giờ hắn có thể phóng thích mạch thuật thì hắn đoán mình cũng không áp chế nổi Đao Ma, thậm chí sẽ bị Đao Ma áp chế.
Chứ đừng nói chi là bây giờ hắn không thể sử dụng được mạch thuật!
Dưới tình thế cấp bách, Khôi Thanh chỉ có thể vội vàng hò hét cầu viện: "Vạn Chi, Cảnh Vô Tính. . . ai đó tới giúp ta một thoáng, Đao Ma này có gì đó quái lạ, hắn có thể tùy ý phóng thích mạch thuật sánh ngang với lực lượng đỉnh phong của chúng ta nhưng lực lượng linh thể lại không có tiêu giảm chút nào!"
Nhưng mà Khôi Thanh kêu cứu không được bốn người Vạn Chi đáp lại, ngược lại còn khiến cho bốn người Vạn Chi vốn đang khẩn trương càng cẩn thận hơn.
Bởi vì so với Đao Ma, ba con rồng và hắc ảnh đang cầm Hắc Liêm khiến cho bọn họ kiêng kỵ hơn.
Đúng lúc này, đám cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Chiến bộ không dám tham dự trận chiến đấu này lên tiếng.
Bọn họ đang đáp lại lời kêu gọi hỗ trợ của Khôi Thanh.
"Khôi Thanh đại nhân cẩn thận, rất có thể Đao Ma tu luyện mạch thuật Thiên cấp. Trước giờ chưa có loại mạch thuật nào mạnh mẽ như vậy!"
"Khôi Thanh đại nhân, hắn còn có một loại thiên tài địa bảo, ăn xong thì có thể không ngừng bổ sung lực lượng linh thể cho hắn. Hơn một canh giờ trước hắn ăn một viên, hắn chiến đấu với chúng ta thì vẫn luôn giữ được trạng thái như vậy, mỗi một đòn đều đến gần lực lượng Thiên Vô Cấm, qua một canh giờ rồi, đến bây giờ lực lượng linh thể của hắn cũng không thấy suy yếu."
Lời của mọi người khiến cho bốn người Vạn Chi vì thế mà kinh ngạc.
Thiên tài địa bảo gì mà có thể để cho Đao Ma duy trì trạng thái như thế nào hơn một canh giờ?
Loại thiên tài địa bảo này, bọn họ chưa từng nghe nói tới!
Chờ chút!
Lỡ như ba con rồng này và khói đen cầm Hắc Liêm đó cũng có thiên tài địa bảo như vậy, vậy chẳng phải là bọn họ cũng phải đối mặt với một đối thủ biến thái như Đao Ma hay sao?
Thế thì còn đánh như thế nào?
"Mau tới giúp ta!" Khôi Thanh lại hô lên.
Bốn người Vạn Chi hoàn toàn không hề bị lay động.
Bởi vì Mộc Long, Lẫm Đông Băng Long Vương, Minh Giới Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt đã giết tới đây.
"Kết mạch trận!"
Vạn Chi sợ mấy người Mộc Long cũng có được thiên tài địa bảo như vậy cho nên hoàn toàn không dám một mình nghênh địch mà kết mạch trận.
Bộ Tân, Cảnh Vô Tính và Sơn Thiên Hỗn cũng có ý nghĩ y như Vạn Chi, cho nên khi Vạn Chi lên tiếng thì bọn họ lập tức mở mạch môn ra, kết thành mạch trận.
"Phòng ngự!"
Vạn Chi hạ lệnh.
Bốn người đồng thời chấn động mạch môn, một hư ảnh cự yêu cao trăm trượng đột nhiên ngưng tụ ra. Nó cầm cự thuẫn màu lam trong tay, đứng giữa thiên địa, đứng chắn trước mặt bốn người Vạn Chi, giống như là cho dù trời sập xuống thì nó cũng gánh lấy.
Sau khi kết thành mạch trận, phóng thích phòng ngự hộ thuẫn, công kích của mấy người Mộc Long cũng rơi xuống.
Dù sao thì Mộc Long cũng là tồn tại vượt qua Yêu Thần, sau khi được yêu đan bổ sung lực lượng, bây giờ Yêu Thể đã mạnh mẽ vô tiền khoáng hậu. Mặc dù cảnh giới của hắn còn chưa đạt tới cảnh giới Yêu Tổ nhưng Yêu Thể đã đạt tới cấp Yêu Tổ.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Ôn Bình lại đưa viên yêu đan ẩn chứa tu vi của Yêu Tiên đó cho Mộc Long.
Cho nên Mộc Long trực tiếp quất một đuôi tới!
Đơn giản, thô bạo!
Oanh!
Sau một khắc, đuôi rồng to lớn đánh lên người cự yêu đang giơ cự thuẫn, lá chắn trong tay cự yêu giống như bánh tráng, vỡ ra.
Trong nháy mắt, sắc mặt bố người Vạn Chi thay đổi.
Bọn họ không ngờ chỉ một kích của Mộc Long thì đã kinh khủng như thế.
Sau đó, thân hình bốn người Vạn Chi cũng không bị khống chế, bị lực lượng kinh khủng đến từ đuôi của Mộc Long đẩy lui lại gần trăm trượng.