Có vẻ như hắn cũng không có thủ đoạn mạnh mẽ gì.
Rốt cuộc thủ đoạn mà hắn có được bây giờ đều là Địa Vô Cấm hoặc là nửa bước Thiên Vô Cấm.
Cho dù là ma pháp mạnh mẽ nhất Thiên Sứ Hàng Lâm mà hắn nắm giữ bây giờ.
Cũng chỉ là ma pháp tứ giai.
Thuộc về cấp Địa Vô Cấm!
Mặc dù bước vào Thiên Vô Cấm, có thể dùng nó tiếp tục phát huy ra lực lượng Thiên Vô Cấm, nhưng mà đó vốn không phải là thủ đoạn của cường giả Thiên Vô Cấm.
Ôn Bình đưa hết Phá Kính Đan cao cấp cho Đao Ma, sau đó nói: "Bây giờ ngươi không cần làm gì cả, trong vòng hai ngày, sau khi mở ra cái mạch môn thứ năm thì đi lên tầng trên tầng một trăm của Pháp Sư Tháp, nơi đó sẽ có thứ ngươi muốn."
"Tông chủ, không phải Pháp Sư Tháp chỉ có một trăm tầng sao?"
Đao Ma ngơ ngẩn.
Hắn đi qua tầng một trăm không chỉ một lần.
Ngược lại vì tìm kiếm ma pháp tứ giai hệ quang Thiên Sứ Hàng Lâm, hắn liên tục tới tầng một trăm của Pháp Sư Tháp, ở trong đó rất lâu.
Trong tầng một trăm cũng không có cầu thang lên tầng một trăm linh một!
"Đó là do ngươi còn chưa mở ra mạch môn thứ năm, chờ ngươi mở ra cái mạch môn thứ năm thì tầng thứ một trăm linh một của Pháp Sư Tháp mới có thể mở ra. Tầng một trăm linh một và những tầng trên nữa mới là tầng cao chân chính của Pháp Sư Tháp!" Ôn Bình tùy tiện tìm một lý do giải thích.
Đừng nói, lý do này cũng tốt.
Đao Ma lập tức tỏ vẻ kính sợ, thậm chí có chút kinh ngạc nhìn Ôn Bình, giống như là phát hiện bí mật kinh thiên.
"Tông chủ, từ tầng một trăm linh một trở lên mới là hạch tâm của tông môn sao?"
Khi Đao Ma nói lời này, trong đầu cảm thấy có một cuộn tranh thần bí đang chầm chậm bày ra ở trước mắt mình, hắn giống như nhìn thấy được thế giới chân thật.
Hóa ra Bất Hủ Tông mà hắn thấy được bây giờ vẫn chỉ là biểu tượng.
Đủ loại mật địa biểu hiện ra trong tông môn.
Mật địa như vậy còn phải bước vào Thiên Vô Cấm mới có thể đi vào.
Sau đó nghe Ôn Bình nói: "Ngươi có thể hiểu như vậy."
"Đa tạ tông chủ vun trồng!"
Đao Ma đột nhiên quỳ một chân xuống đất, cũng cúi đầu thấp xuống.
Hắn mới vào tông bao lâu?
Có tài đức gì mà được tông chủ vun trồng như thế?
Tài nguyên như vậy, cho dù là bồi dưỡng người nào thì đều đủ để chế tạo hắn thành một tên cường giả Thiên Vô Cấm cực kỳ mạnh mẽ.
Tại sao lại là hắn?
Chính là bởi vì nghĩ mãi mà không rõ tại sao là hắn cho nên Đao Ma mới càng cảm động hơn: "Tông chủ, thuộc hạ nguyện vì ngài và Bất Hủ Tông, đời đời kiếp kiếp hiệu trung. Nói miệng không bằng chứng, Đao Ma ta nguyện lập huyết khế, bắt đầu từ Già Thiên Lâu, Đao Ma ta chắc chắn sẽ vì tông chủ mà giết hết tất cả cường địch ngăn bước Bất Hủ Tông!"
Đao Ma vừa có động tác, Hắc Đao ra khỏi vỏ một tấc, Ôn Bình đã ra tay ngăn cản hắn.
"Được rồi, đứng lên đi."
Ôn Bình cũng không phải là một người không có cảm giác an toàn như vậy.
Đương nhiên, hắn cũng không phải là người cảm thấy ai cũng sẽ vĩnh viễn trung thành với hắn, vĩnh viễn không sẽ phản bội mình.
Cái thế giới này hết sức tàn khốc.
Cho nên nhân tính vĩnh viễn không chịu nổi khảo nghiệm như vậy.
Nhưng cho dù như vậy thì Ôn Bình cũng không muốn dùng huyết khế gì đó để ước thúc, khóa lại người trong tông môn, dùng để bảo đảm bọn họ vĩnh viễn sẽ không phản bội.
Hắn tin tưởng mỗi người trong tông môn.
Không cần biết bọn họ có xông qua Sư Đạo Mê Cục hay không!
Thấy Đao Ma không muốn đứng dậy, Ôn Bình không kiên nhẫn, tức giận nói: "Một nam nhân lề mề chậm chạp như vậy làm cái gì? Một trận chiến này Già Thiên Lâu tổn thất nặng nề, nhưng lúc nào cũng có thể quay đầu trở lại, Bổn tông chủ hi vọng ngươi có thể cho bọn họ một kinh hỉ."
Sau khi nghe xong, Đao Ma chìm vào yên lặng.
Quen thuộc cuộc sống nơi sa trường, quen thuộc với thế giới lợi ích, Đao Ma biết rất rõ, tông chủ làm như vậy là tin tưởng mình cỡ nào.
"Tông chủ yên tâm, vài ngày nữa, ta nhất định sẽ cho Khôi Thanh, cho những người của Già Thiên Lâu đó một cái kinh ngạc vui mừng."
Đồng thời, trong lòng Đao Ma âm thầm thề.
Kể từ hôm nay, hắn vĩnh viễn đứng ở trước tông chủ.
Cho dù là chết!
Cho dù lâu chủ Già Thiên Lâu đến!
"Được rồi, đi đột phá cảnh giới đi." Ôn Bình cũng không muốn tiếp tục nói thêm cái gì, dặn dò mọi chuyện xong thì chuẩn bị trở lại địa ngục vong linh.
Chính sự quan trọng!
Lúc này, Đao Ma cất Phá Kính Đan, sau đó nhanh chóng đứng dậy.
"Tông chủ, không có chuyện gì khác thì ta cáo từ trước."
Đao Ma cũng muốn về!
Khi ở sa trường, hắn từng huyễn tưởng không biết bao nhiêu lần mình bước vào cảnh giới Thiên Vô Cấm, nhưng khi đó chỉ là ước mơ, bởi vì cách hắn quá xa.
Bây giờ kỳ ngộ đột phá cảnh giới Thiên Vô Cấm mà hắn tha thiết ước mơ đang ở ngay trước mắt, sao hắn có thể không xúc động?
Đi xuống Thính Vũ Các, Đao Ma lập tức trở về khu ký túc xá.
Khóa trái cửa!
Kéo màn cửa lên!
Bắt đầu đột phá cảnh giới!
Trong Thính Vũ Các, Ôn Bình lại quay về địa ngục vong linh.
. . .
Trong Quan Ảnh Thất, giờ phút này, chúng đệ tử của Bất Hủ Tông đang quan sát lần đại chiến giữa Già Thiên Lâu và Bất Hủ Tông.
Tất cả mọi người nín hơi ngưng thần, ánh mắt nhìn chằm chằm hình ảnh, không dám phân tâm một chút xíu nào.
Khi nhìn thấy đại quân Già Thiên Lâu áp cảnh, bọn họ bắt đầu khẩn trương.
Nhưng mà khi nhìn thấy đại quân Già Thiên Lâu bị ngăn ở trong Khúc Cảnh, không ngừng bị đánh vào Khúc Cảnh, bọn họ bắt đầu reo hò, chúc mừng thắng lợi này.
Nhất là những đệ tử thông qua Sư Đạo Mê Cục gia nhập Bất Hủ Tông, bọn họ vốn là người ở Triều Thiên Hạp, e ngại Già Thiên Lâu hơn mấy người sống ở Hồ Thiên Địa như Hoài Diệp nhiều, cho nên khi nhìn thấy cường giả của Già Thiên Lâu bị giết, trong lòng bọn họ rung động vô cùng kịch liệt.
"Cường giả Chiến bộ xâm lấn Hồ Thiên Địa với số lượng khổng lồ, không ngờ thậm chí ngay cả Khúc Cảnh thông đạo cũng không có đi ra khỏi được. Còn bị dọa đến không dám đi vào Khúc Cảnh thông đạo. Lúc ấy là bọn họ đả thông, bây giờ cũng là bọn họ không dám đi vào."
"Phi thuyền của tông chủ ngăn ở đó, lại thêm Yêu Thần tiền bối nửa bước Thiên Vô Cấm của Bất Hủ Tông ta, bọn họ dám đi vào Khúc Cảnh thông đạo đó mới lạ đó."