Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1217 - 【Vip】 Thánh Địa Trong Lòng Nhân Tộc Ở Hồ Thiên Địa —— Bất Hủ Tông (2)

【VIP】 Thánh địa trong lòng nhân tộc ở Hồ Thiên Địa —— Bất Hủ Tông (2) 【VIP】 Thánh địa trong lòng nhân tộc ở Hồ Thiên Địa —— Bất Hủ Tông (2)

"Thông minh!" Bùi Vu cười to: "Không phải bọn họ không có phát hiện, chắc chắn trong khoảnh khắc khi quân tiên phong bị hủy diệt thì bọn họ đã biết, nhưng mà sau đó xảy ra một số chuyện khiến cho bọn họ hoàn toàn không dám tiến vào Khúc Cảnh thông đạo! Văn chương trên Bất Hủ Nhật báo không phải là bản miêu tả hoàn chỉnh về trận đại chiến này mà chỉ là phần mở đầu!"

"Cũng không biết là người phương nào viết văn chương, lại vô sỉ như vậy, cố ý cắt ngang, làm cho chúng ta tò mò. Không thể viết hết quá trình diễn ra trận đại chiến này trong một lần sao?"

Bách Niệm Hàn Sơn rất giận.

Mà những người khác cũng nghe hiểu ý của hai người.

Vẻ mặt u sầu như mây đen của mọi người theo tiếng phàn nàn của Bách Niệm Hàn Sơn mà lập tức tan thành mây khói.

Bùi Vu móc Truyền Âm Thạch ra.

Liên hệ Long Nguyệt!

Trong nháy mắt khi Truyền Âm Thạch kết nối, Bùi Vu vừa định hỏi thăm Long Nguyệt có xem Bất Hủ Nhật báo hay không thì nghe bên kia Truyền Âm Thạch vang lên một câu nói.

"Tỷ, ngươi cố ý làm cho ta tò mò như vậy hay lắm sao? Không thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói cho ta biết hôm qua xảy ra chuyện gì sao? Hai mươi lăm vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đó sao rồi? Chết rồi hay là bị tông chủ bọn họ dọa cho không dám vào Khúc Cảnh thông đạo?"

Sau khi nói xong, lại nói tiếp một câu.

"Bùi Vu, có chuyện chờ ta trở về rồi hãy nói!"

Sau đó Truyền Âm Thạch cắt đứt liên lạc.

Bùi Vu yên lặng cười một tiếng.

Những người xung quanh nghe được cũng cười.

Thì ra không chỉ là bọn họ bị cắt ngang dày vò.

Ngay cả Long Nguyệt trưởng lão, vị hạch tâm cấp cao đến từ nội bộ Bất Hủ Tông này cũng bị.

"Đột nhiên không có khó chịu như vậy."

Bùi Vu cười.

Bách Niệm Hàn Sơn cũng đứng chắp tay, cười nói: "Ta cũng giống vậy."

Sau đó hai người cất Bất Hủ Nhật báo, tiếp tục chỉ huy đại quân bắt đầu rút lui, đồng thời cũng công khai phát hiện của bọn họ.

Gần ngàn vạn người, ai cũng kêu lên.

La hét muốn gặp người viết văn.

Cho hắn biết trong tình huống nào thì đao sẽ trở nên đỏ!

Cũng may cuối Bất Hủ Nhật báo có một câu ——chuyện hôm nay kết thúc ở đây, ngày mai gặp lại!

Câu nói này khiến cho mọi người cảm thấy an ủi rất nhiều!

Không phải chỉ là ngày mai sao?

Chúng ta đợi!

Nếu ngày mai không có câu trả lời khiến cho chúng ta hài lòng!

Chúng ta chắc chắn sẽ âm thầm, ân cần hỏi thăm người viết văn đó!

Cứ như vậy, đại quân Thiên Địa Minh rút lui khỏi Khúc Cảnh thông đạo, sau đó hạ trại ở địa điểm dự định, xây dựng công sự, đồng thời chờ đợi ngày thứ hai đến.

Một đêm này, tất cả mọi người đều vô cùng dày vò.

Bọn họ đọc Bất Hủ Nhật báo mấy chục lần!

Không vì cái gì khác, biết rõ là đọc Bất Hủ Nhật báo sẽ thấy khó chịu, nhưng mà bọn họ thích khó chịu như vậy.

Cứ như vậy, đến sáng ngày thứ hai, khi Bất Hủ Nhật báo mới từ trên lưng Yêu Vương Dực tộc rơi xuống, mấy triệu người bắt đầu tranh nhau.

Chỉ thấy từng biển người nhảy lên cao trăm trượng, nắm lấy Bất Hủ Nhật báo, sau đó hưng phấn đáp xuống.

"Ta cướp được!"

"Ta cướp được!"

Người cướp được Bất Hủ Nhật báo không kịp chờ đợi tranh thủ tìm một chỗ có thể ngồi được, mở ra đọc.

Mở đầu là ‘tin hot’!

Đao Ma trưởng lão và tông chủ Bất Hủ Tông lại muốn giết vào địa bàn của Già Thiên Lâu.

Đổi thủ thành công!

Tất cả mọi người bị hành vi điên cuồng của Đao Ma trưởng lão và tông chủ khiến cho kinh hãi, không khỏi hít sâu một hơi.

"Tông chủ và Đao Ma trưởng lão cũng quá lớn gan chứ? Đây chính là hai mươi lăm vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm, bọn họ lại muốn đổi thủ thành công!"

"Ta… ta cảm thấy máu đang thiêu đốt! Đao Ma trưởng lão, còn có tông chủ nữa, từ hôm nay bọn họ sẽ là tín ngưỡng của ta!"

. . .

Trong tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, văn chương chỉ có một đoạn ghi chép nhỏ, không có miêu tả chi tiết.

Nhưng lại kể lại một sự thật!

Đó chính là một mình Đao Ma trưởng lão độc chiến hai mươi lăm vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm, mặc dù rơi vào hạ phong nhưng bên phía Già Thiên Lâu không ngừng hao tổn chiến lực.

Nói cách khác, hai mươi lăm người đều không làm gì được một mình Đao Ma trưởng lão!

Thấy một đoạn này, tất cả mọi người nhịn không được máu nóng sôi trào, hoan hô.

"Đao Ma trưởng lão quá mạnh chứ?"

"Một người chiến hai mươi lăm người! Còn có ai!"

"Đao Ma trưởng lão!"

"Đao Ma trưởng lão, ta muốn sinh con cho ngươi!"

Trong tiếng hoan hô như thủy triều, Bùi Vu và Bách Niệm Hàn Sơn với mấy người Long Nguyệt cũng tay cầm Bất Hủ Nhật báo, kinh ngạc liên tục.

Khi năm vị cường giả vô địch dưới Thiên Vô Cấm xuất hiện.

Mọi người lại thấy hồi hộp.

Bởi vì trong nháy mắt, Đao Ma trưởng lão bị áp chế.

Hoàn toàn không phải là đối thủ!

Khi tông chủ gọi nhiều cường giả Bất Hủ Tông tới hơn, đồng thời có ba con rồng.

Mọi người lại hoan hô.

Cân tiểu ly thắng lợi lại nghiêng về bên phía Bất Hủ Tông.

"Chân Long!"

"Bất Hủ Tông lại có ba con Chân Long, còn đều là tồn tại vô dịch dưới Thiên Vô Cấm, ta vẫn cho là Chân Long chỉ là truyền thuyết!"

"Đoán chừng khi đó những người Già Thiên Lâu đó đều choáng váng. Bọn họ còn tưởng rằng nắm chắc thắng lợi, kết quả tình huống trực tiếp đảo ngược!"

"Hai cấp đảo ngược!"

Trong tiếng cảm thán không ngừng của mọi người, lần này, một trong số thống lĩnh chân chính của quân tiên phong của Già Thiên Lâu là Sơn Thiên Hỗn chết khiến cho toàn bộ Thiên Địa Minh, thậm chí toàn bộ người trong Hồ Thiên Địa nhìn thấy cảnh này thì đều hoan hô, tiếng hô vang như núi kêu biển gầm.

Tất cả người của Thiên Địa Minh, người của Hồ Thiên Địa đọc được Bất Hủ Nhật báo thì kể từ giờ khắc này, bọn họ đều xem Bất Hủ Tông như thánh địa.

Là chỗ cao quý nhất trong tâm linh mình!

Đối với cường giả Bất Hủ Tông, bọn họ cúng bái không thôi!

Một ngày này, không biết bao nhiêu người xem cường giả Bất Hủ Tông như thần tượng đời mình, cũng âm thầm thề nhất định phải tu luyện thật tốt, gia nhập Bất Hủ Tông.

Bình Luận (0)
Comment