Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1278 - 【Vip】 Ngươi Dám Uy Hiếp Tông Chủ Ta?

【VIP】 Ngươi dám uy hiếp tông chủ ta? 【VIP】 Ngươi dám uy hiếp tông chủ ta?

Đến lúc đó, top một trăm Hồng Vực sẽ đi tới Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực, chiến đấu với top một trăm trong tất cả vực nhỏ trong Nguyên Dương Vực.

Quân Thiên Nhất Cố cũng không có nói nhiều, dù sao hắn đã từng gặp được thủ đoạn truyền tống của Bất Hủ Tông, cho nên không cần tập kết mấy người Vân Liêu sớm.

"Một tháng sau, chúng ta gặp nhau ở Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực!"

Quân Thiên Nhất Cố nói xong, Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Hồng Vực lần này chính thức hạ màn kết thúc!

Tất cả mọi người cảm thán không thôi, bởi vì bọn họ chứng kiến đại chiến đặc sắc vô song của thiên kiêu Hồng Vực, cũng biết được đệ tử của Bất Hủ Tông mạnh mẽ, còn được chứng kiến được người ẩn núp của Già Thiên Lâu mang tới kinh biến cho trận chiến đấu này.

Tưởng tượng khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng mới bắt đầu, Bất Hủ Tông thông qua Bất Hủ Nhật báo tuyên bố với toàn bộ Hồng Vực, ai cũng nghi ngờ.

Nhưng mà bây giờ không ai nghi ngờ nữa.

Chỉ còn lại điên cuồng!

"Ôn tông chủ!"

"Ôn tông chủ!"

"Ôn tông chủ!"

Khi có một tiếng đầu tiên vang lên, mọi người bắt đầu hò hét.

Bởi vì bọn họ sợ nếu không kêu Ôn Bình lại, sợ là chỉ trong phút chốc Ôn Bình sẽ rời khỏi Thế Không Giới.

Đây là một trong số ít cơ hội bọn họ có thể nhìn thấy Ôn Bình!

Cho nên nhất định phải nắm chặt!

Khi tiếng gọi ầm ĩ như núi kêu biển gầm vang lên, lúc này mọi người của Bất Hủ Tông dừng bước, Ôn Bình cũng ngừng lại, nhìn lên không trung.

"Xin hỏi Ôn tông chủ, khi nào Sư Đạo Mê Cục sẽ mở nữa, có thể cho chúng ta một cơ hội gia nhập Bất Hủ Tông hay không?"

"Chúng ta muốn gia nhập Bất Hủ Tông, xin Ôn tông chủ cho chúng ta cơ hội này!"

"Xin Ôn tông chủ cho chúng ta cơ hội này, chúng ta không muốn cả một đời đều tầm thường, chúng ta cũng muốn mạnh lên, cũng muốn bảo vệ thân nhân của chúng ta. Triều Thiên Hạp không ổn định, nguy hiểm Già Thiên Lâu có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, chúng ta muốn bảo vệ thân nhân của chúng ta!"

. . .

Từng tiếng khẩn cầu vang vọng trong Thế Không Giới.

Trong ánh mắt của bọn họ, Ôn Bình nhìn ra được chờ mong, khát vọng, đồng thời cũng nhìn thấy dục vọng muốn gia nhập Bất Hủ Tông.

Nhưng mà cho tới bây giờ, Ôn Bình chưa từng là một người sẽ tùy tiện thu đệ tử, Bất Hủ Tông vĩnh viễn đều là thà thiếu không ẩu, không thể đệ tử hơn trăm vạn như Hồng Diệp Môn.

Thậm chí nếu là thế lực lục tinh càng mạnh mẽ hơn thì đệ tử, thành viên tông môn hơn ngàn vạn!

Nhưng mà Ôn Bình vẫn lên tiếng cho bọn họ một chút hi vọng!

"Mỗi nửa năm sẽ mở ra một lần! Bất luận tuổi tác, bất luận cảnh giới, chỉ xem thiên phú và nội tâm! Thiên phú tu luyện ma pháp, thiên phú tu luyện mạch môn, chỉ cần có một trong hai, sau đó xông qua được Sư Đạo Mê Cục thì có thể vào Bất Hủ Tông ta!"

Nhưng mà Ôn Bình không có nói một lần sẽ thu bao nhiêu người!

Cũng không có nói chuyện ma pháp.

Thu bao nhiêu người thì phải xem tâm tình của nửa năm sau!

Còn ma pháp.

Cái này phải xem cơ duyên.

Sư Đạo Mê Cục sẽ kiểm tra thiên phú tu luyện ma pháp, nhưng Ôn Bình cũng không định nói chuyện này cho tất cả mọi người.

Dù vậy, khi mọi người nghe được lời hứa của Ôn Bình thì từng người đều trở nên hớn hở, trong lòng nổi lửa.

"Đa tạ Ôn tông chủ!"

"Đa tạ Ôn tông chủ!"

Lời cảm tạ không ngừng vang lên.

Ôn Bình mỉm cười, nhìn những người này một chút, hơi suy tư, xoay người sang chỗ khác, định dẫn người mình rời khỏi Thế Không Giới.

Đám người Quân Thiên Nhất Cố, Vụ Đô theo sát phía sau.

Nhưng mà ngay lúc này, đột nhiên có năm người hạ xuống trước mặt Ôn Bình, dùng thân thể ngăn cản đường đi của hắn, trên mặt lộ vẻ bất thiện.

Năm người này chính là Phong Khống và thị nữ Tiểu Doãn của Thiên Nghiệp Thần Tướng!

"Chậm đã!"

Tiểu Doãn lên tiếng, giọng nói thanh thúy gọi Ôn Bình lại.

Phong Khống thuận thế nói tiếp, trong giọng nói mang theo một sợi lãnh ý, thấp giọng nói: "Ôn tông chủ, mời đi theo chúng ta đến gặp đại nhân nhà chúng ta một lần!"

"Các ngươi muốn làm gì?" Thấy đám người Phong Khống ngăn lại, Quân Thiên Nhất Cố tức giận xông lên trước, nhìn hằm hằm mấy người.

Ôn Bình đưa tay ngăn Quân Thiên Nhất Cố lại, sau đó không để ý chút nào, mở miệng nói: "Không có thời gian, cũng không muốn đi.”

Phong Khống nghe Ôn Bình từ chối thì vẻ tức giận trên mặt hóa thành sát ý mơ hồ, sau đó quăng cho Ôn Bình một ánh mắt lạnh như băng.

"Ôn tông chủ, chớ có cho là làm anh hùng một hồi, ra đầu ngọn gió một lần là có thể không coi ai ra gì." Phong Khống nện một cước, nhắc nhở: “Ở đây là là Thế Không Giới! Là địa bàn của đại nhân nhà ta, Thiên Nghiệp Thần Tướng!"

Hủy Vô Sinh Triều, còn muốn tuỳ tiện rời đi?

Nằm mơ!

Chỉ vì mấy trăm tên thanh niên còn không ra hồn mà phá hủy Vô Sinh Triều do ba mươi lăm vị Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo ra.

Tổn thất này, nhất định phải do Ôn Bình phụ trách!

"Không đi, không có thời gian!" Nhưng mà, Ôn Bình vẫn hời hợt đáp lại một câu, sau đó cất bước muốn đi tới.

Ba tên tướng lĩnh Thần U Quân còn lại thấy thế thì lập tức xông tới, giống như là một bức tường ngăn đường đi của Ôn Bình.

Thái độ đã rất rõ ràng.

Ôn Bình dừng bước, nói: "Những gì các ngươi nói trong bình chướng cách âm lúc đó ta đều có thể nghe được. Các ngươi nghĩ cho dù là người trong chiến trường Vô Sinh Triều chết sạch cũng sẽ không hủy bỏ Vô Sinh Triều, đó là ý nghĩ của các ngươi. Nhưng ta nghĩ! Ta nghĩ, cho dù là mạng của năm người các ngươi cũng không sánh nổi Hồng Nhãn Hầu trồng cây trong Bất Hủ Tông chứ đừng nói chi là đệ tử Bất Hủ Tông ta!"

Vừa dứt lời, sắc mặt vốn tràn đầy lãnh ý và tức giận của bốn người hơi đổi, nhưng cũng không có nhượng bộ Ôn Bình.

Mặc dù không biết Ôn Bình dùng thủ đoạn gì mà nghe được bọn họ nói chuyện, nhưng việc đã đến nước này, Vô Sinh Triều hư hao nhất định phải có một người gánh.

Bình Luận (0)
Comment