Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1289 - 【Vip】 Cảnh Giới Điên Cuồng Tăng Lên, Nửa Bước Thiên Vô Cấm (3)

【VIP】 Cảnh giới điên cuồng tăng lên, nửa bước Thiên Vô Cấm (3) 【VIP】 Cảnh giới điên cuồng tăng lên, nửa bước Thiên Vô Cấm (3)

Tình huống trong Thanh Long Động còn chưa biết được, sao có thể mất mạng thứ nhất ngay ở giữa đường?

Ngay trong nháy mắt Ôn Bình thoát đi, Yêu Tổ vốn chôn sâu lòng đất lập tức nhảy lên, lộ ra thân hình che khuất bầu trời của nó.

Lại là một con Cự Viên!

Cự Viên nổi giận, gầm lên một tiếng, liên tục gào thét, sau đó nhảy lên một cái, xông vào trong mây xanh, khi hạ xuống thì đã đến sau lưng Ôn Bình.

Tốc độ nhanh chóng khiến cho Ôn Bình thấy mà choáng.

"Cái này là thứ gì, hình thể khổng lồ nhưng tốc độ lại nhanh như thế?"

Hệ thống vội vàng hiển thị tin tức của nó.

“Thượng Cổ Viên Ma.”

“Giới tính: Không biết.”

“Cảnh giới: Yêu Tổ (sánh ngang Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh).”

“Tồn tại kinh khủng chuyên lấy rồng làm thức ăn trong truyền thuyết, đẳng cấp huyết mạch của Viên Ma hắn cao hơn đa số Long tộc.”

"Nhân tộc!"

Chỉ nghe Thượng Cổ Viên Ma đột nhiên mở miệng nói tiếng người, sau đó lại nhảy lên một cái, như là cự sơn ầm ầm hạ xuống.

Oanh.

Lần này nó vừa khéo rơi vào trên phi thuyền, hai cái chân hung hăng đạp vào Hạn Long Giáp của phi thuyền, khiến cho phi thuyền cũng chấn động.

Cũng may bây giờ Hạn Long Giáp có thể chống cự công kích Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh cho nên dưới một kích này, phi thuyền cũng không có bất kỳ tổn thương gì.

Nhưng mà điều này làm cho Thượng Cổ Viên Ma càng tức giận hơn.

"Nhân loại, ngươi tự tiện xông vào lãnh địa của ta, mặc kệ phía sau ngươi có ai, hôm nay đều phải chết ở khu vực này!"

Ôn Bình đưa mắt nhìn Thượng Cổ Viên Ma vẫn đuổi theo không bỏ, bất đắc dĩ cười khổ, nói: "Ta chỉ đi ngang qua thôi. Lại đuổi nữa, ngươi đuổi nữa, chờ ta đột phá cảnh giới thì sẽ làm thịt ngươi, làm nhóm vật thí nghiệm thứ hai cho Phu Hóa Đản của ta!”

Ôn Bình nói xong, Thượng Cổ Viên Ma liên tục gào thét trên không trung, tiếng truyền ngàn dặm, có vẻ như nó bị câu nói này của Ôn Bình chọc giận.

Nhưng mà không đợi Ôn Bình kịp phản ứng, đại địa phát ra tiếng vang và rung động giống như là địa chấn đột phát.

Mười mấy hơi thở sau, cảnh tượng khiến cho sau lưng Ôn Bình run lên xuất hiện.

Yêu Thần như sóng thủy triều từ bốn phương tám hướng vọt tới, đánh tới phi thuyền.

Chỉ là Yêu Thần nửa bước Thiên Vô Cấm thì Ôn Bình đã thấy được hơn ba mươi, đều là tồn tại như Ám Lưu Tịch Diệt.

Còn những Yêu Thần khác thì lại nhiều hơn nữa.

"WOW!"

Đại Tượng còn sợ con kiến.

Hạn Long Giáp của phi thuyền tuy mạnh nhưng có thể chống đỡ được nhiều Yêu Thần như vậy công kích hay không thì khó mà nói được.

"Hệ thống, chúng ta còn cách Thanh Long Động bao xa nữa?"

Hệ thống vội vàng nói: "Ba mươi dặm!"

"May quá may quá!"

Ôn Bình thở dài một hơi.

Nhưng mà một giây sau, Ám Lưu Tịch Diệt và Minh Giới Hắc Long Vương, Lẫm Đông Băng Long Vương thì thảm hơn.

Trong khoảnh khắc bị vô số Yêu Thần từ bốn phương tám hướng vọt tới bao phủ lại, sau đó lại bị Thượng Cổ Viên Ma cắn một cái, không chống được mười hơi thì nghẻo rồi.

Ôn Bình thấy thế thì dứt khoát không phục sinh bọn chúng, cũng cất đũa phép vào, mắt thấy Thanh Long Động càng ngày càng gần, cuối cùng Ôn Bình cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Bá.

Trong nháy mắt khi phi thuyền xông vào Thanh Long Động, tất cả Yêu Thần đều dừng lại, bao gồm Yêu Tổ Thượng Cổ Viên Ma.

Sau đó chỉ nghe được tiếng gầm thét liên tục ngoài động!

"Thanh Long Động có cấm chế, không phải người tu luyện Thanh Liên Kiếm Ý không thể vào bên trong, cho dù là cường giả Thiên Vô Cấm cũng không ngoại lệ, người này có thể vào Thanh Long Động, tuyệt đối là truyền nhân của Lý Bạch!"

"Ha ha ha!"

"Lý Bạch, người từng đồ Viên Ma nhất tộc ta! Trời cao không phụ vượn có lòng, hôm nay ta sẽ thủ ở ngoài động, giết tiểu tử tu luyện Thanh Liên Kiếm Ý này, cắt đứt truyền thừa cuối cùng của ngươi, khiến cho ngươi ở dưới Cửu U cũng chết không nhắm mắt!"

Ngoài Thanh Long Động, tiếng gầm gừ của Thượng Cổ Ma Viên vang lên không dứt.

Chúng yêu dưới trướng Thượng Cổ Ma Viên cũng lập tức vây trọn cái sườn núi chỗ Thanh Long Động lại, trong vòng mười dặm không có một kẽ hở.

Bầu trời.

Mặt đất.

Đều thành thùng sắt!

Ôn Bình thân ở trong Thanh Long Động, cũng không vì vậy mà ngừng chân, sau khi cất phi thuyền thì lập tức đi vào trong Thanh Long Động.

Ven đường đi sâu vào, Ôn Bình nhìn thấy mọi thứ đều là màu xanh. Vách đá màu xanh, gạch đá dưới chân cũng là xanh đen.

Nhưng mà trọng điểm không phải màu sắc mà là trong hành lang Thanh Long Động tràn ngập mộc khí, mạnh hơn Bất Hủ Tông gấp trăm lần.

Phải biết, Bất Hủ Tông trồng một lượng lớn Kiến Mộc, Bất Tử Thụ, hai loại này đều là thần mộc.

Mặc dù chúng nó vừa mới bắt đầu sinh trưởng nhưng mộc khí cung cấp lại kinh khủng, một cây không thua gì rừng rậm trăm vạn mẫu.

Nhưng mà lại không sánh kịp Thanh Long Động này!

Đại bổ!

Quả nhiên, Địa Đạo Thanh Liên Thể của Ôn Bình cảm nhận được mộc khí vô biên này, lập tức mở cái miệng tham lam của nó ra, điên cuồng thôn phệ lấy mộc khí trong Thanh Long Động.

Ôn Bình cũng để mặc cho nó nuốt lấy mộc khí, tiếp tục đi về phía trước, đồng thời phóng tinh thần lực ra dò xét vị trí của Thanh Liên Kiếm.

Đột ngột.

Ôn Bình cảm ứng được một chút đồ vật.

Mơ mơ hồ hồ, giống như là cái bóng của một thanh kiếm.

Nó đứng ở trên một vũng thanh trì, quanh thân thanh liên như sương mù, như ẩn như hiện.

Cũng ngay trong nháy mắt này, một cỗ Thanh Liên Kiếm Ý mênh mông bay thẳng vào trong đầu Ôn Bình, chấn cho Ôn Bình bối rối.

Oanh.

Hai mắt Ôn Bình nhất thời tối sầm lại, lảo đảo một cái, ngã xuống đất, nửa ngày mới mơ mơ màng màng bò lên, nhưng vẫn đứng không vững.

"Khá lắm, kiếm này lại chủ động công kích ta, hơn nữa còn phóng thích ra Thanh Liên Kiếm Ý khủng bố như thế, ta chỉ cảm ứng được một chút xíu, thiếu chút nữa đánh chết mình." Ôn Bình vui mừng nở một nụ cười: "Cũng may thu tinh thần lực nhanh!"

"Tiên kiếm!"

"Tiên kiếm!"

Ôn Bình cảm thán một câu, càng thêm quyết tâm muốn lấy được Thanh Liên Kiếm.

Bình Luận (0)
Comment