Nói xong, Lâm Diệp Hồng hất tay áo dài, cưỡi gió bay đi, trên gương mặt luôn tràn ngập khí tức âm nhu tỏa ra hào khí hiếm thấy.
Sau một lát, gần mười Yêu Thần Dực tộc trong Thiên Tượng Môn lục tục bay ra, trùng trùng điệp điệp như là mây đen che thành bay tới Tử Khí Các.
Đám người trong Thần Phi Thành thấy cảnh này thì đều sợ hãi than.
"Các ngươi xem đó là cái gì?"
"Trên lưng Yêu Thần Dực tộc chính là các Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn!"
"Chà, nhiều Tuyền Qua Thần Tượng như vậy tụ tập lại với nhau, đây là lần đầu tiên ta thấy. Bọn họ muốn làm gì?"
Mọi người đang thán phục, không ít người còn đi theo Yêu Thần Dực tộc, đi tới thành bắc.
Dần dần, gần thành bắc thì mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ.
Bọn họ đã biết rất nhiều Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn muốn đi đâu.
Tử Khí Các!
Người của Thiên Tượng Môn còn chưa hết hi vọng, lại muốn đi Tử Khí Các!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nổi lòng hiếu kỳ, sau đó bắt đầu hội tụ ở thành bắc, hơn nữa còn hô bằng gọi hữu đi tới Lục Phương Nhai ở thành bắc.
Cùng lúc đó, vừa mới về tới Tử Khí Các, Ôn Bình lại đi ra khỏi Tử Khí Các, nhìn Tử Khí Các vui vẻ phồn vinh, có chút hài lòng.
Tông môn có Bất Hủ Nhật báo tạo ra thu nhập, sau đó chi tiêu ở Tử Khí Các.
Bây giờ mới chỉ mấy ngày thôi, căn cứ Tử Nhiên báo cáo, thiên tài địa bảo nhận được đã đủ chất đầy một cái bảo khố ở chủ điện.
Bảo khố ở chủ điện lớn cỡ nào Ôn Bình cũng biết. Chủ điện được tiến hành thăng cấp nhiều lần, mỗi một cái bảo khố ít nhất có thể chưa được một cái Vân Lam Sơn.
Rõ ràng thiên tài địa bảo nhận được mấy ngày nay rất nhiều.
Dựa theo tình huống này, đoán chừng năm mươi cái bảo khố ở chủ điện chống đỡ không được bao lâu.
Nhưng mà điều đáng tiếc duy nhất chính là thiên tài địa bảo hiếm hoi quá ít, mà chế tạo Tam Tuyền, Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ trở lên thì cần thiên tài địa bảo hiếm hoi.
Đang lúc Ôn Bình do dự có nên tăng giá thu mua thiên tài địa bảo hiếm hoi hay không thì Lục Phương Nhai đột nhiên ồn ào khiến cho hắn sững sờ.
Mấy người Tử Nhiên đang bận rộn cũng nghe được tiếng ồn này, cho nên lập tức từ trong nhà kho chạy ra: "Tông chủ!"
"Các ngươi tới đúng lúc lắm, đi ra xem náo nhiệt một chút chứ." Ôn Bình lập tức khuếch tán tinh thần lực ra, cảm nhận được Yêu Thần Dực tộc trên bầu trời, cảm nhận được rất nhiều Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn trên lưng Yêu Thần Dực tộc, còn cảm nhận được vô số người đi tới Lục Phương Nhai.
Nghe được động tĩnh này, các khách hàng đang bán thiên tài địa bảo cho Tử Khí Các kinh hoảng muốn đi ra ngoài, nhưng mà lại bị Ôn Bình gọi lại.
"Các vị không cần kinh hoảng, ở trong Tử Khí Các không có ai có thể uy hiếp được an toàn của khách hàng của chúng ta, cho dù là cường giả Thiên Vô Cấm tới cũng không ngoại lệ!"
Nếu là người khác nói thì bọn họ còn không tin.
Nhưng mà người nói chính là tông chủ Bất Hủ Tông, Ôn Bình.
Là nhân vật lớn ngay cả Thiên Huyền tiền bối cũng có thể đuổi đi.
Các khách hàng kinh hoảng muốn đi gấp lập tức yên tĩnh trở lại, về tới cửa sổ mua thiên tài địa bảo tiếp tục giao dịch thiên tài địa bảo.
Nhưng mà vừa móc thiên tài địa bảo từ trong tàng giới ra vừa liếc về phía bên ngoài Tử Khí Các, bọn họ cũng tò mò muốn biết chuyện gì xảy ra.
"Tử Nhiên của Tử Khí Các có đây không?"
Đột ngột.
Một tiếng gầm thét vang lên trên bầu trời, như sấm sét xẹt qua trời cao.
Lên tiếng chính là một Yêu Thần Dực tộc của Thiên Tượng Môn.
Lúc này, Tử Nhiên đi ra cửa Tử Khí Các, ánh mắt sáng rực nhìn về phía rất nhiều Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn, không có đáp lại.
Bởi vì giờ phút này Ôn Bình đang nhướng mày, tức giận nói: "Chỉ là Yêu Thần Địa Vô Cấm Trung Cảnh cũng dám đứng trên Tử Khí Các ta la to?"
Nói xong, Ôn Bình đưa ánh mắt lạnh lùng như đao nhìn chằm chằm Yêu Thần Dực tộc vừa mới lên tiếng đó, mặc dù không có lộ ra khí tức Thiên Vô Cấm nhưng chỉ với cái nhìn này thì đã khiến cho Yêu Thần Dực tộc mới khoe oai đó giật mình, yêu thể cũng run lên.
Ôn Bình lại nói: "Ngươi còn dám la to nữa thì làm thịt ngươi!"
Ôn Bình liếc mắt một cái, chấn động đến Yêu Thần Dực tộc của Thiên Tượng Môn vội vàng ngậm miệng lại, ngay cả thở dốc cũng không dám.
Mọi người thấy cảnh này thì cảm thấy buồn cười.
Những khách hàng của Tử Khí Các thấy cảnh này thì cũng nhịn không được bật cười, đồng thời cũng thầm nghĩ tông chủ Bất Hủ Tông thật bá đạo.
Đương nhiên, đúng là tông chủ Bất Hủ Tông có năng lực bá đạo.
Chỉ là Yêu Thần Địa Vô Cấm Trung Cảnh, so với bọn La Tam Thiên thì quá tầm thường.
Lâm Diệp Hồng trên lưng Yêu Thần sắc mặt tái xanh, giận mà không dám nói gì, bởi vì bây giờ trong môn không có lấy một nửa bước Thiên Vô Cấm.
Cũng không có Thiên Vô Cấm tọa trấn!
Lâm Diệp Hồng cố nén lửa giận, trầm giọng nói: "Ôn tông chủ, hôm nay chúng ta đến đây cũng không phải là vì báo thù cho mấy người La trưởng lão."
"Ngươi bày ra đội hình như vậy, người không biết còn tưởng rằng ngươi muốn khai chiến với Bất Hủ Tông, hóa ra không phải! Xuống nói chuyện!" Ôn Bình tức giận vừa quát, sau đó đưa tay một cái, một đạo ánh sáng xanh bắn tới, những nơi ánh sáng xanh đi qua, Thanh Liên như ẩn như hiện, kiếm ý tung hoành.
Một kiếm chém đầu yêu!
Phốc ——
Trong khoảnh khắc, Yêu Thần Dực tộc mà đám người Lâm Diệp Hồng đang đứng trên lưng nó đầu một nơi thân một nẻo, máu tươi từ cổ phun ra ngoài, như là vỡ đê. Yêu thể khổng lồ như là diều bị đứt dây ngã xuống, đám người Lâm Diệp Hồng giật mình, vội vàng nhảy lên một cái.
Chưa mở mạch môn!
Một kiếm chém yêu thần!
Đây là thực lực của tông chủ Bất Hủ Tông sao?
Sau khi đám người Lâm Diệp Hồng rơi xuống đất, trên mặt không dám lộ ra chút tức giận nào, vội vàng kêu Tuyền Qua Thần Tượng trên lưng mấy con Yêu Thần Dực tộc khác.
"Xuống đây hết đi!"