Giờ khắc này, Mộc Long hiểu.
Chuyện lớn rồi.
Mười bốn Yêu Tổ đồng thời vây quanh Mộc Long, có bọn chúng tọa trấn, yêu bầy càng thêm hung mãnh và không muốn sống vọt tới Mộc Long.
"Chúng tiểu nhân, xé nát nó!"
"Long tộc thì ngon sao?"
"Trộm đồ còn muốn đi?"
Theo tiếng gầm của bọn chúng, một cự yêu càng khủng bố hơn cũng giáng lâm.
Nó ngăn cản đường đi duy nhất của Mộc Long, thân thể cao lớn bộc phát ra khí tức mạnh mẽ khiến cho tim Mộc Long đập nhanh không thôi.
Đây là một Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh!
Đây là cái thứ nhất mà Mộc Long cảm nhận được.
Cảm nhận thứ hai là.
Huyết mạch cao hơn long tộc bình thường nhiều, ít nhất cũng cao hơn huyết mạch Mộc Long của hắn lúc trước.
Như vậy có nghĩa là nó cũng là tồn tại mạnh mẽ trong cấp Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh.
"Đây là đại cát?"
Mộc Long đột nhiên nghĩ đến quẻ tượng của Vi Sinh Tinh Vũ.
Đã nói bình yên vô sự?
Đã nói niềm vui ngoài ý muốn?
Đã nói chuyến đi này không tệ?
"Thả thứ ngươi trộm xuống, bản hoàng có thể tha cho ngươi một mạng!" Trong mắt cự yêu mang theo sát ý vô biên, chậm rãi mở miệng.
Rất hiển nhiên, hắn cũng không muốn thả Mộc Long rời đi.
Chỉ là không muốn thi thể tổ tiên của mình bị hư tổn thôi.
...
Hôm sau.
Ôn Bình ở Tử Khí Các, không có chờ được người của Long gia vào thành, cũng không có chờ được người của Thiên Tượng Môn tới cứu Lạc Dạ Quy Phong.
Nhưng lại chờ được người của Trạch Minh Cung.
Khi Trạch Minh Cung đi vào Lục Phương Nhai, Trần Hiết cũng vội vàng từ tông môn chạy đến, tìm Ôn Bình.
"Tông chủ, Tử Nhiên đại sư cũng không muốn gặp các nàng. Nhưng mà, tông chủ, khi ta nhắc tới U Nguyệt lão trưởng lão thì rõ ràng trên mặt Tử Nhiên đại sư có một chút giãy dụa."
"Người không phải cỏ cây, ai có thể tuyệt đối vô tình chứ? Để Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long đi ra ngoài Tử Khí Các đuổi bọn họ đi đi." Ôn Bình cũng chẳng muốn xuất hiện, người của Trạch Minh Cung khiến cho hắn cảm thấy vô cùng chán ghét, nhất là Minh Châu đó.
Nàng cũng xứng làm mẫu thân?
"Tông chủ, các nàng tới."
Trần Hiết chỉ đám người Tinh phó cung chủ, Minh Châu trưởng lão và Thanh Thiển trưởng lão đang từ Lục Phương Nhai đi tới Tử Khí Các.
Một đoàn người trùng trùng điệp điệp mà đến, những nơi đi qua, tất cả mọi người đều nhường đường cho bọn họ.
Bởi vì mặc dù Trạch Minh Cung yếu hơn Thiên Tượng Môn nhưng lại mạnh hơn tất cả thế lực ở Nguyên Dương Vực, ai dám chặn đường?
Nhưng mà, mặc dù không ai dám chặn đường.
Nhưng trong lòng tất cả mọi người đều khịt mũi coi thường bọn họ.
Lúc trước ghét bỏ tư chất của Tử Nhiên đại sư, trục xuất Tử Nhiên đại sư khỏi Trạch Minh Cung, bây giờ Tử Nhiên đại sư dùng Tuyền Qua Tân Đạo danh dương Nguyên Dương Vực, các nàng lập tức đến.
Chó thật!
Còn chó hơn con chó đen gieo giống khắp nơi ở ngoài Lục Phương Nhai!
"Lạc Dạ Quy Phong, không ngờ nha, ngươi cũng có ngày hôm nay." Tinh phó cung chủ đứng xa nhìn Lạc Dạ Quy Phong, quả nhiên như Thanh Thiển nói, Lạc Dạ Quy Phong bị treo ở trên cây, trong lòng ngoại trừ một chút kinh ngạc ra thì vui sướng nhiều hơn.
Lạc Dạ Quy Phong mở mắt ra, liếc mắt nhìn Tinh phó cung chủ, sau đó mặt không đổi sắc nhắm lại.
Đương nhiên, trong lòng đang đau lắm!
Cực kỳ đau!
Bị lão đối thủ luôn bị mình ép một đầu ngày xưa nhìn thấy thảm trạng của mình bây giờ.
Hắn đột nhiên rất muốn đổi một thế giới khác sống!
Ngay lúc người của Trạch Minh Cung đều đang thưởng thức thảm trạng của Lạc Dạ Quy Phong, Thanh Thiển chạy tới cổng Tử Khí Các, nhìn Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long đang đứng đó, nói.
"Tiền bối, làm phiền thông báo một tiếng, Tinh phó cung chủ của Trạch Minh Cung ta muốn gặp Ôn tông chủ, bàn chuyện hợp tác giữa quý tông và Trạch Minh Cung ta."
Thanh Thiển cố ý thêm nửa câu sau.
Chỉ vì bảo đảm có thể gặp Ôn Bình!
Nàng biết hai ngày nay, Ôn Bình ở Tử Khí Các, bởi vì có người thấy được.
Đồng thời nàng vẫn tự tin là chắc chắn Bất Hủ Tông sẽ không từ chối hợp tác với Trạch Minh Cung, dù sao Thiên Tượng Môn chắc chắn sẽ trả thù Bất Hủ Tông.
Nhưng mà, Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long cũng không đáp lại.
Chỉ là dùng lãnh mâu liếc nhìn Thanh Thiển.
"Để ta tự nói." Tinh phó cung chủ thấy thế thì đi tới trước Tử Khí Các, kêu Thanh Thiển lui qua một bên.
"Phó cung chủ Trạch Minh Cung Tinh Hải Nguyệt, đại biểu Trạch Minh Cung, lĩnh ý chí của cung chủ mà tới. Ôn tông chủ, chúng ta trò chuyện một chút?"
Dứt lời, Tinh phó cung chủ đưa mắt lên, nhìn chỗ mái nhà mà Ôn Bình đứng!
"Tông chủ không rảnh!"
Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long lạnh giọng đáp lại một câu, sau đó đứng ở chính giữa Tử Khí Các, chặn đường đi của đoàn người Trạch Minh Cung.
Tinh phó cung chủ lạnh lùng nhíu mày một cái, trầm giọng nói: "Ôn Tông chủ, chúng ta mang theo thành ý tới, chẳng lẽ không cho cơ hội gặp mặt một lần được sao?"
Trên Tử Khí Các, Ôn Bình thấy Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long ôn hòa như thế thì không khỏi thở dài bất đắc dĩ.
Không biết tính cách này là kế thừa từ con yêu nào.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể tự mình mở miệng.
"Cút!"
Một chữ ‘cút’ từ trên lầu vọng xuống.
Đây là câu trả lời mà tất cả mọi người đều không ngờ tới, cho dù là người của Tẫn Tri Lâu dưới lầu hay là người ở ngoài Lục Phương Nhai, đều kinh ngạc.
Khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Ôn Bình lại nói tiếp.
"Cút nhanh lên, hợp tác với các ngươi cái gì, hấp thu kinh nghiệm làm sao để bị Thiên Tượng Môn giẫm dưới chân từ các ngươi?”
Khá lắm!
Một câu chấn kinh tất cả mọi người.
Trạch Minh Cung vẫn luôn bị Thiên Tượng Môn ép một đầu, mặc dù mọi người đều biết chuyện này nhưng không ai dám nói như vậy ngay trước mặt người của Trạch Minh Cung.
Dù sao cho dù Trạch Minh Cung bị Thiên Tượng Môn đè ép.
Thì nó cũng là thế lực đỉnh tiêm trong số thế lực lục tinh ở U Quốc!
Tông chủ Bất Hủ Tông trực tiếp nói như vậy ngay trước mặt phó cung chủ Trạch Minh Cung.
Quá độc ác!
Đúng là không nể mặt một chút nào.
Nhưng mà không thể không nói, đúng là đại khoái nhân tâm!