Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1419 - 【Vip】 Diêm Lai Lo Lắng Đề Phòng

【VIP】 Diêm Lai lo lắng đề phòng 【VIP】 Diêm Lai lo lắng đề phòng

"Ngươi có ý gì?"

"Ngươi không phải là người đần như vậy chứ?"

"Ngươi gia nhập Bất Hủ Tông?"

Diêm Lai hỏi ra câu hỏi mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Thiên Huyền khẽ gật đầu.

"Không sai, ta gia nhập Bất Hủ Tông. Nhưng mà hôm nay ta đến không phải để gây sự với Trạch Minh Thương Hội, mà là bảo vệ Tử Nhiên đại sư tới gặp U Nguyệt lão trưởng lão thôi."

Nghe Thiên Huyền trả lời, trong lòng Diêm Lai kinh ngạc.

Tại sao?

Hắn không hiểu, rốt cuộc là tại sao?

Thiên Huyền mới biết tông chủ Bất Hủ Tông bao lâu?

Hơn nửa tháng mà thôi!

Trước đó chính phủ U Quốc mời chào hắn gia nhập Thần U Quân, đồng thời hứa chỉ cần có thành tích thì chắc chắn sẽ cho vị trí Thần Tướng.

Ở Nguyên Dương Vực, chức vị này gần với Đại Vực Chủ!

Nhưng lúc trước Thiên Huyền cự tuyệt.

Bây giờ lại gia nhập Bất Hủ Tông.

Đồng thời, người của Trạch Minh Cung cũng kinh ngạc.

Thiên Huyền lại gia nhập Bất Hủ Tông!

Vậy không phải là trước mắt, số cường giả Thiên Vô Cấm đã biết được của Bất Hủ Tông đã có ba vị sao?

Một tông ba Thiên Vô Cấm!

Lại có một vị là trung cảnh!

Một vị tông chủ Bất Hủ Tông có thể một kiếm giết Tinh phó cung chủ!

Như vậy, thế lực lộ ra đã có thể sánh ngang với Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực.

Nếu như Trạch Minh Cung muốn báo thù, sợ phải cân nhắc một chút về cái giá phải bỏ ra.

Bởi vì Trạch Minh Cung cũng không có cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh tọa trấn!

Nếu như dùng trung cảnh dây dưa với trung cảnh, thua.

Vậy thì Trạch Minh Cung vạn kiếp bất phục.

Thắng, sợ cũng phải trả giá không nhỏ.

"Phải lập tức báo chuyện này lại cho cung chủ!" Thanh Thiển thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, Diêm Lai lại nói.

"Bất Hủ Tông cho ngươi chỗ tốt gì?"

Diêm Lai đặt câu hỏi.

Thiên Huyền lắc đầu: "Chỗ tốt? Chỗ tốt gì cũng không có cho ta."

"Vậy tại sao ngươi?"

"Bởi vì ta không sợ chết, cũng không muốn sống giống ngươi. Không thích nhìn cái này, không thích nhìn cái kia, nhưng kết quả là lại không thể làm gì, cũng không dám làm. Đi, Diêm Lai, hai người chúng ta không phải người chung một con đường. Nể tình hữu nghị ngày xưa, ta nói thật với ngươi, tông chủ không có kêu ta giết người của Trạch Minh Thương Hội, cho nên ngươi có thể yên tâm rời đi."

Đối với Diêm Lai, Thiên Huyền không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp nhắm mắt lại.

Đường không giống nhau.

Vậy thì mỗi người đi một ngã đi.

Hắn cũng không muốn giông dài với Diêm Lai.

Thấy Thiên Huyền nhắm mắt lại, không để ý tới mình nữa, Diêm Lai cũng không vội vã rời đi.

Bởi vì hắn không dám rời đi ngay bây giờ, sợ hãi lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nên ở lại nguyên chỗ, trông coi Thiên Huyền.

Không thể chết thêm người nữa.

Nếu không Đại Vực Chủ tới, hắn không tiện bàn giao.

Cứ như vậy, thời gian từng chút từng chút trôi qua.

Một canh giờ sau, cửa mở.

Kẽo kẹt ——

Tử Nhiên một mình từ trong đi ra, con mắt có chút đỏ lên.

"Tử Nhiên đại sư."

Thiên Huyền quay người nhìn về phía Tử Nhiên.

Tử Nhiên nặn ra một nụ cười, nói: "Thiên Huyền trưởng lão, chúng ta đi thôi. Từ hôm nay trở đi, lão thân không liên quan gì đến Trạch Minh Cung nữa."

Câu nói sau cùng, là nói cho Thiên Huyền nghe.

Cũng là nói cho Minh Châu trưởng lão ở xa xa nghe.

Thiên Huyền nghe vậy, dò xét trong phòng một chút, sau đó gật gật đầu: "Vậy chúng ta trở về?"

Mà Minh Châu trưởng lão nghe vậy thì chỉ đành chán nản, âm thầm thở dài một hơi, trước kia không khỏi có chút hối hận.

Ôm lấy những hối hận này, Minh Châu trưởng lão muốn mở miệng nhận sai, nhưng cuối cùng vẫn do dự.

Bởi vì nàng đã đứt mất hai tay.

Cũng bởi vì nàng không muốn chết.

Tử Nhiên dừng lại ở ngoài phòng mấy hơi, sau đó chậm rãi mở miệng: "Về thôi."

Lúc này, một giọng nói yếu ớt từ trong phòng vọng ra.

"Nha đầu, nhớ kỹ, vĩnh viễn đừng có về Trạch Minh Cung ..."

Tử Nhiên vốn chuẩn bị rời đi nhưng lại dừng bước lại, muốn nói lại thôi, mấy hơi sau mới cất bước đi ra ngoài Trạch Minh Thương Hội.

Nhưng mà, đi ra khỏi Trạch Minh Thương Hội thì bước chấn lại khác.

Cất bước sinh phong.

Còn mang theo kiên quyết vĩnh viễn không quay đầu lại!

Thanh Thiển thấy thế thì trong mắt xuất hiện vẻ bất đắc dĩ.

Đương nhiên.

Thanh Thiển càng bất đắc dĩ hơn với chuyện Tinh phó cung chủ và Minh Châu trưởng lão đến, đồng thời còn cảm thấy bất đắc dĩ với ý nghĩ của bọn họ.

Rõ ràng chỉ riêng một mình U Nguyệt lão trưởng lão tới, rất có thể Tử Nhiên sẽ vì U Nguyệt lão trưởng lão mà nhận tổ quy tông, cho dù không có nhận tổ quy tông trong thời gian ngắn thì chắc chắn cũng sẽ nghĩ cách đưa U Nguyệt lão trưởng lão đoạn đường cuối cùng, từ đó tăng cường lui tới với Trạch Minh Cung.

Sau này Trạch Minh Cung chỉ cần trợ giúp Tử Khí Các, trợ giúp Tử Nhiên nhiều hơn thì có thể chiếm được hảo cảm của Tử Nhiên đại sư.

Nhưng hết lần này tới lần khác Tinh phó cung chủ lại không có làm như vậy, ngược lại tự cho là đúng, dẫn Minh Châu trưởng lão đến, không chỉ như thế, còn uy hiếp U Nguyệt lão trưởng lão giúp nàng.

Bây giờ thì tốt rồi.

Mình chết dưới kiếm tông chủ Bất Hủ Tông, U Nguyệt lão trưởng lão cũng kêu Tử Nhiên vĩnh viễn đừng về Trạch Minh Cung.

Tất cả đều không thể cứu vãn được nữa.

Trạch Minh Cung và Bất Hủ Tông đã chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch!

Một khi hai phe khai chiến, người chết nhanh nhất chắc chắn là người không có chỗ dựa như mình!

"Tử Nhiên đại sư, Thiên Huyền tiền bối, chư vị đi thong thả..." Thanh Thiển cố gắng làm chút giãy dụa sau cùng, định để lại được chút ấn tượng tốt trong lòng Thiên Huyền và Tử Nhiên.

Nhưng mà cũng không có được bất kỳ đáp lại nào.

Khi Tử Nhiên rảo bước đi ra ngoài, Thiên Huyền theo sát phía sau, trước khi rời khỏi Trạch Minh Thương Hội thì đột nhiên dừng lại, đưa mắt nhìn Diêm Lai trên bầu trời.

Diêm Lai cũng nhìn hắn.

Hai người ở trên bầu trời nhìn nhau, trong mắt tràn đầy lãnh đạm.

Không còn ánh sáng như ngày xưa.

Nhìn nhau không nói gì, mấy hơi sau, Thiên Huyền hóa thành kinh hồng, theo mấy người Tử Nhiên rời đi, bay về hướng Tử Khí Các.

Bình Luận (0)
Comment