Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1427 - 【Vip】 Tử Nhiên Vui Sướng

【VIP】 Tử Nhiên vui sướng 【VIP】 Tử Nhiên vui sướng

Mấy người đang tu sửa đại môn của Trạch Minh Thương Hội lập tức vứt công cụ trong tay xuống, sợ hãi phóng tới, vừa chạy tới vừa kêu gào.

Mấy người Thanh Thiển lập tức như lâm đại địch vọt ra, thấy người tới lại là Thiên Huyền thì trong lòng đều run lên.

"Thiên Huyền tiền bối, sao ngài phải đuổi tận giết tuyệt chúng ta?" Thanh Thiển lấy lại bình tĩnh, cảm thấy mình chết cũng phải chết rõ ràng.

Nghe nói như thế, Thiên Huyền lạnh nhạt đáp lại một câu, sau đó lại tiếp tục đi vào: "Tránh ra một bên, ta không có rảnh rỗi giết các ngươi.”

Nói xong, Thiên Huyền dẫn Tử Nhiên một đường đi xuyên qua Trạch Minh Thương Hội, lần nữa đi tới khu nhà U Nguyệt lão trưởng lão ở.

Sau đó, Thiên Huyền lập tức dựng bích chướng cách âm lên, hơn nữa còn cảnh cáo.

"Quy củ cũ, ai dám tới gần thì chết!"

Lúc đầu, câu uy hiếp này rất đáng sợ, nhưng nó vừa xuất hiện, bọn người Thanh Thiển lại như trút được gánh nặng.

Bởi vì điều này đại biểu Thiên Huyền và Tử Nhiên chỉ đến tìm U Nguyệt lão trưởng lão mà không phải tới giết bọn họ.

"Lui!"

Thanh Thiển vội vàng ra lệnh cho tất cả mọi người lui về sau trăm trượng.

Cũng ngay lúc bọn người Thanh Thiển lui lại, một đạo kinh hồng từ nơi chân trời lướt qua trời cao, lần nữa đứng bên cạnh đám người Thanh Thiển.

Chính là Diêm Lai!

Từ khi Thiên Huyền ra khỏi Tử Khí Các, hắn một đường đi theo.

Thấy Thiên Huyền lại đi Trạch Minh Thương Hội, hắn vừa kinh vừa sợ.

Nhưng bây giờ thấy Thiên Huyền chỉ hộ tống Tử Nhiên đại sư tới gặp U Nguyệt lão trưởng lão, Diêm Lai lại thở dài một hơi.

Mặc dù thở dài một hơi.

Nhưng hắn lại cảm thấy quá mệt mỏi.

Lòng mệt mỏi!

Đã có chừng một hai trăm năm hắn chưa từng cảm thấy như thế!

Lần trước, khi hắn cảm thấy mệt lòng như thế vẫn là khi tiểu thiếp mà thích nhất bỏ trốn theo người ta đến địa giới Già Thiên Lâu.

Lần đó hắn truy sát bọn họ thật lâu, từ đầu đến cuối không thể đuổi kịp.

Cùng lúc đó, khi Tử Nhiên gõ cửa lần nữa, giữa hai đầu lông mày U Nguyệt lão trưởng lão lập tức hiện vẻ tức giận.

"Lòng dạ đàn bà!"

"Tại sao trở về?"

U Nguyệt lão trưởng lão liên tiếp giận mắng hai câu.

Tử Nhiên lập tức chạy đến trước giường, khom người nói: "Tử Nhiên chỉ còn một người thân là ngài ở thế giới này, cho nên thực sự không đành lòng nhìn ngài rời khỏi nhân thế như vậy."

"Lòng dạ đàn bà! Đã sống nhiều năm như vậy, sao còn lòng dạ đàn bà như thế! Nếu như ngươi bị thân thể tàn phế của lão hủ liên lụy, ngươi có biết phải trả một cái giá lớn cỡ nào sao?" U Nguyệt lão trưởng lão tức giận đến toàn thân run run: "Nếu ngươi lòng dạ đàn bà như thế, lão hủ cũng chỉ có thể tự mình kết thúc, dù sao cũng sống không lâu. Nếu như còn trở thành ràng buộc cho ngươi, dù lão hủ có chết cũng không thể nhắm mắt!"

"Tổ mẫu, ngài nghe ta nói trước đã."

"Ngươi còn gì để nói nữa!"

Khi U Nguyệt nói lời này, trong mắt lộ vẻ phẫn nộ, tiếc nuối rèn sắt không thành thép.

Nàng hận Tử Nhiên tại sao trải qua nhiều khổ nạn như vậy mà còn không làm được tâm như sắt đá.

"Tông chủ tông ta hứa hẹn, chỉ cần ngài chịu gia nhập Bất Hủ Tông, hắn có thể cứu ngài, hơn nữa trợ ngài đột phá tới Thiên Vô Cấm. Điểm này, ta có thể cam đoan với ngài, tông chủ nói không hề giả dối, chỉ cần ngài theo ta về tông thì ngài sẽ hiểu."

"Đột phá Thiên Vô Cấm, nói nghe thì dễ."

"Tổ mẫu, chỉ sợ ngài không biết, hơn một năm trước tông chủ tông ta là cảnh giới gì. Nếu như ngài biết, ngài sẽ không hoài nghi."

"Cảnh giới gì?"

"Thông Huyền."

"Bây giờ thế nào?"

"Thiên Vô Cấm! Hơn nữa có thể một kiếm miểu sát Tinh Hải Nguyệt."

Lời vừa nói ra, U Nguyệt lão trưởng lão trầm mặc.

Câu nói này của Tử Nhiên giống như là thiên lôi, rơi vào trong lòng nàng, sau đó nổ tung.

Nổ xuyên vào thế giới của nàng!

Phá vỡ nhận biết của nàng với cái thế giới này.

Không tới hai năm thì đạt đến Thiên Vô Cấm.

Điều này có thể sao?

Theo sau đó, Tử Nhiên lên tiếng lần nữa.

"Tông ta còn có một vị trưởng lão, hơn nửa năm trước nhập tông môn. Khi nhập tông môn, Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, hơn nữa người này có thể ngài cũng biết."

"Ai?"

"Hồng Vực, Đao Ma."

"Vị vì yêu nữ Yêu tộc mà phản bội Chấn Đao Môn, đồng thời còn gián tiếp khiến cho thế lực lục tinh Chấn Đao Môn hủy diệt, đệ tử Bình Tâm Đạo của môn chủ Chấn Đao Môn?"

"Quả nhiên là ngài biết! Ngài đoán, bây giờ Đao Ma trưởng lão là cảnh giới gì?"

Nghe giọng điệu của Tử Nhiên, U Nguyệt lão trưởng lão lớn mật suy đoán: "Thiên Vô Cấm rồi?"

Tốn thời gian nửa năm từ Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đến Thiên Vô Cấm, đã đủ gọi là kinh thế hãi tục.

Đương nhiên, so với tông chủ Bất Hủ Tông, chắc chắn kém chút.

Nhưng nếu như truyền ra, sợ rằng sẽ chấn kinh toàn bộ Triều Thiên Hạp.

Từ trước khi Đao Ma đột phá cảnh giới.

Từ ghi chép Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đến Thiên Vô Cấm nhanh nhất cũng là trăm năm!

Hơn nữa cái kỷ lục này đã giữ vững mấy trăm năm, không có người đánh vỡ.

"Không!"

Ngay lúc U Nguyệt lão trưởng lão cảm khái, Tử Nhiên lên tiếng, cắt ngang nàng cảm khái và chấn kinh.

Một câu tiếp theo càng làm cho thế giới quan của U Nguyệt lại sụp đổ lần nữa.

"Bây giờ Đao Ma trưởng lão là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh!"

Mà Tử Nhiên nói câu nói này, rất bình tĩnh, giống như là nói chuyện phiếm sau bữa ăn.

"Cái này. . ."

Cho dù U Nguyệt sống mấy trăm năm, cũng đã quan sát đủ về thế giới này, nhưng nàng vẫn bị hai cái sự thật mà Tử Nhiên nói cho nàng biết làm cho chấn kinh đến nói không ra lời.

Cái trước, không đến hai năm, đăng lâm Thiên Vô Cấm!

Cái sau, một năm không đến, từ Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đến Thiên Vô Cấm Trung Cảnh!

Khoảng cách lớn!

Nghe rợn cả người!

Như vậy xem ra tông chủ Bất Hủ Tông nói giúp nàng đột phá tới Thiên Vô Cấm, cứu nàng một mạng, lời này tám chín phần mười là sự thật.

Nhưng lại xuất hiện vấn đề.

Cho dù nàng cực kỳ thất vọng với Trạch Minh Cung bây giờ, cũng chán ghét đa số người trong Trạch Minh Cung, nhưng dù sao thì cũng đã ở Trạch Minh Cung cả đời.

Bình Luận (0)
Comment