Mộc Long lòng vẫn còn sợ hãi, cảm kích nói.
Trong lúc nói chuyện, hắn âm thầm thề!
Mặc dù hắn cảm kích ơn cứu mạng của Vi Sinh Tinh Vũ, nhưng mà sau này có thể không tìm Vi Sinh Tinh Vũ xem bói thì sẽ không tìm.
Lỡ như lại ra một cái đại hung nữa thì sao?
Sao hắn có thể gánh được?
Hắn tình nguyện vì báo đáp Vi Sinh Tinh Vũ mà chết.
Cũng không muốn chết uổng mạng!
"Không có việc gì, sau này nếu như tính ra đại cát nữa thì không nên rời khỏi tông môn. Không rời khỏi tông môn thì cho dù toàn tộc Liệt Không nhất tộc đến công kích Bất Hủ Tông cũng không ngại." Ôn Bình nghĩ nghĩ, là tông chủ, nên cố gắng không phủ nhân Mệnh thuật của Vi Sinh Tinh Vũ trước mặt mọi người Bất Hủ Tông thì hơn.
Dù sao Vi Sinh Tinh Vũ cũng không muốn như vậy.
Nhưng mà một câu nói tiếp theo của Mộc Long khiến cho sắc mặt Ôn Bình cứng lại.
"Tông chủ, nếu có mạnh hơn Liệt Không nhất tộc mà ngài nói xuất hiện thì sao?"
Lúc này, Ôn Bình lạnh lùng nói: "Sao ngươi lại nói nhảm nhiều như vậy? Chuyện ta dặn dò ngươi đã làm xong chưa?"
"Tông chủ, tổng cộng ba mươi ba Yêu tộc, bảy cái hoàn hảo, còn có hai mươi sáu cái đều là chân cụt tay đứt." Nói xong, Mộc Long đưa tàng giới cho Ôn Bình.
Ôn Bình nhìn lướt qua.
Có chút bất ngờ.
Bảy yêu khu hoàn hảo.
Tất cả đều là huyết mạch cấp A!
Hơn nữa cảnh giới khi còn sống cũng không thấp!
Căn cứ tư liệu hệ thống biểu hiện, Liệt Không nhất tộc có hết thảy bốn mươi Yêu Tổ.
Yêu Tổ hạ cảnh có ba mươi ba.
Không một con nào có huyết mạch cấp A!
Cấm kỵ Yêu Tổ trung cảnh có sáu.
Trong đó mới có ba con là huyết mạch cấp A!
Mà Yêu Hoàng mạnh nhất.
Cũng chỉ là huyết mạch cấp A.
Một chủng tộc mạnh mẽ như thế, Yêu Tổ huyết mạch cấp A trong đó chỉ mới có bốn mà thôi.
Nhưng bây giờ Mộc Long đem về bảy thi thể, bảy thi thể đều là huyết mạch cấp A, khi còn sống thực lực đều là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
"Phúc họa tương liên."
Ôn Bình không nhịn được cảm thán một tiếng.
Mặc dù chuyến này Mộc Long suýt chút chết lần nữa nhưng thu hoạch lại phong phú trước nay chưa từng có.
Lúc đầu, trong lòng của hắn chờ mong Mộc Long có thể đem thi thể Yêu Tổ về là được, không yêu cầu xa vời huyết mạch cấp A.
Hai ngày này, mình đi cấm khu cuối cùng một vòng, nghĩ cách kiếm một hai thi thể Yêu Tổ.
Phu Hóa Đản có thể có hai ba thi thể Yêu Tổ làm cơ sở, chỉ cần vận may không phải quá kém thì đại khái có thể ấp ra một Yêu Tổ thực lực cực kỳ mạnh mẽ ra.
Về phần huyết mạch cấp A, Ôn Bình không có yêu cầu xa vời.
Giống như mỗi một lần hắn vào cấm khu cuối cùng thì đều sẽ không cảm thấy hôm nay Thanh Liên Kiếm Ý của mình chắc chắn có thể đại thành, càng sẽ không cảm thấy Thanh Liên Kiếm dễ như trở bàn tay.
Dù sao bên trong còn có Hào Khốc Thâm Uyên Liệt Không nhất tộc mạnh hơn Bất Hủ Tông mấy lần, nhưng mà trong số bốn mươi Yêu Tổ của bọn chúng cũng chỉ mới có bốn là huyết mạch cấp A mà thôi.
Nhưng mà cho dù không có huyết mạch cấp A thì Yêu Tổ mà Phu Hóa Đản ấp ra cũng có thực lực thuộc về đỉnh cao trong số Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh.
Yêu Tổ có thực lực thế này, tặng cho phụ mẫu thì không thể tốt hơn được.
Hắn có thể yên tâm.
Phụ mẫu cũng có thể an toàn.
Dưới tình huống không bại lộ quan hệ máu mủ, sẽ không có cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh ghi hận Bất Hủ Tông rảnh đến mức đi giết phụ thân của hắn.
Về phần mẫu thân.
Thì càng không cần phải nói.
Bản thân gia chủ Long gia chính là trung cảnh.
Không suy tư nữa, Ôn Bình cảm thấy có chút gì là lạ, lông mày không khỏi nhíu chặt, bởi vì hắn luôn cảm thấy hắn không để ý đến vài thứ.
Hậu tri hậu giác đưa mắt nhìn thi thể Yêu tộc chân cụt tay đứt khác trong tàng giới.
Giờ khắc này.
Hắn giống như nhìn thấy từng cái mộ tổ rỗng tuếch.
Ôn Bình giờ đã hiểu, tại sao cấm kỵ Yêu Tổ và ức vạn yêu chúng của Liệt Không nhất tộc tình nguyện không sống cũng muốn giết chết Mộc Long.
Bởi vì mặc dù những thi thể Yêu Tổ khác mà Mộc Long đem về đều là chân cụt tay đứt nhưng khi còn sống thực lực của bọn chúng đều là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh, thậm chí có mấy thượng cảnh.
Không cần nghĩ cũng có thể biết, những này chắc chắn là tiên tổ mà Liệt Không nhất tộc cung phụng!
Mộc Long đào hết tổ tiên của Liệt Không nhất tộc ra, còn có chuyện gì có thể nhục nhã một gia tộc, một tộc đàn hơn chuyện này nữa?
Đối với kiểu người hoặc là yêu xem trọng danh dự, chuyện này còn khó chịu hơn là giết chết bọn họ?
Liệt Không nhất tộc có thể không phẫn nộ, có thể không liều mạng sao?
Cũng may hắn có phi thuyền, có thể trong nháy mắt vượt qua ngàn dặm, dù cho cường giả phong vương cũng không chắc sẽ nắm được hướng đi của hắn.
Đổi lại những người khác đi cứu Mộc Long, cho dù tốc độ phi hành có nhanh như thế nào đi nữa thì chắc chắn Liệt Không nhất tộc cũng sẽ đuổi theo không bỏ, dù phải đuổi theo đối phương đến chân trời góc biển.
Ôn Bình rút tinh thần lực ra khỏi tàng giới, không khỏi cảm thán một câu: "Cũng may trước khi đi không có xuất thủ chém một hai Yêu Tổ thử kiếm, nếu không thì có chút quá đáng."
Cảm thán xong, Ôn Bình nhìn về phía Mộc Long mặc dù biết mình đã làm gì nhưng hoàn toàn không có một chút ngại ngùng, nói: "Ngươi thật là lợi hại, hẳn là tiên tổ của Liệt Không nhất tộc đều bị ngươi dọn đi hết. Sau này ngươi đừng đi Hào Khốc Thâm Uyên."
Có thể tưởng tượng, nếu như Mộc Long lại đến Hào Khốc Thâm Uyên, chắc chắn Liệt Không nhất tộc sẽ càng điên cuồng hơn nữa.
Lần này là ức vạn yêu chúng vì giết Mộc Long mà hi sinh bản thân, lần sau chắc chắn sẽ càng nhiều. Lỡ như chọc tới tồn tại ẩn giấu bên trong Liệt Không nhất tộc xuất thủ.
Phi thuyền không chắc có thể cứu Mộc Long.
Nghe Ôn Bình kêu mình không đi Hào Khốc Thâm Uyên nữa, Mộc Long lòng vẫn còn sợ hãi lắc đầu nói: "Không đi, cho dù như thế nào cũng không đi. Những yêu đó hung ác đến mức mạng của mình cũng không cần! Không có bước vào trung cảnh, cho dù như thế nào thì ta cũng sẽ không đến chỗ quỷ quái đó."