Chỉ có tông chủ là không thể tính ra được.
Không phải là vì không dám mạo phạm.
Mà là trước kia, tính một lần ở cấm khu cuối cùng, kết quả bị Mệnh thuật phản phệ, uổng phí mất trăm năm tuổi thọ.
Lúc đầu mạng đã không nhiều.
Hắn nào dám tính.
Chuyện này giống như Thiên Huyền không dám đi hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đều là sợ!
Đột ngột.
Thiên Huyền lại lên tiếng, trong giọng nói mang theo một tia kinh hãi và sợ hãi: "Vi Sinh trưởng lão, ngươi nói như vậy ta liền hiểu. Hóa ra trận đại chiến này là do tông chủ bố trí. Tông chủ đồng thời bố cục ở U Quốc và Già Thiên Lâu!"
Câu nói này vừa ra, tất cả mọi người sửng sốt một chút.
Ngay cả U Nguyệt cũng không nhịn được mà trong lòng run lên.
Vi Sinh Tinh Vũ càng giật mình.
Hắn nói cái gì rồi?
...
Ngay lúc Già Thiên Lâu và Liệt Không nhất tộc đánh cho thiên băng địa liệt.
Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đã liên tiếp đánh tan ba mặt địch, chỉ còn không đủ trăm vạn yêu chúng đang cố dựa vào nơi hiểm yếu chống lại ở phía bắc Hào Khốc Thâm Uyên.
Nhưng mà chỉ có trăm vạn yêu chúng, bị hoàn toàn thanh trừ chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Cho dù là người cũng không muốn ngồi chờ chết.
Huống chi là yêu đâu?
Là Hoàng của Trạch yêu nhất tộc, nghĩ nhất tộc bọn họ làm "thủ vệ" cho Liệt Không nhất tộc ngàn năm, cho dù không có có công lao cũng có khổ lao.
Kết quả là lúc đêm khuya, hắn mạo hiểm bước vào Hào Khốc Thâm Uyên, không tiếc quỳ gối trước mặt một con yêu vật chỉ là Yêu Thần Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, cầu kiến Yêu Tổ.
Nửa bước Thiên Vô Cấm quỳ trước mặt Địa Vô Cấm Thượng Cảnh.
Ngàn năm khó gặp một lần.
Nhưng dù cho hèn mọn như thế, sau một canh giờ, Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc mới chịu gặp hắn.
Tiếp kiến hắn chính là cấm kỵ Yêu Tổ quan sát Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng ở trên bầu trời hôm đó —— Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
"Tinh Dạ Yêu Tổ!" Hoàng của Trạch yêu nhất tộc nhìn thấy cấm kỵ Yêu Tổ, dập mạnh đầu xuống đất, vỡ đầu chảy máu.
Tinh Dạ cuộn bên cạnh Hắc Hà, chậm rãi ngẩng đầu quan sát Hoàng của Trạch yêu nhất tộc, sau đó lạnh lùng nói: "Còn nhớ cảnh cáo ngàn năm trước sao?"
"Tinh Dạ Yêu Tổ, tiểu yêu còn nhớ!"
Bước vào Hào Khốc Thâm Uyên, chắc chắn phải chết!
Nhưng hắn có thể làm sao?
Không tới.
Cũng chắc chắn phải chết!
"Nếu đã như vậy, có lời gì thì nói nhanh lên." Tinh Dạ trầm giọng mở miệng, khiến cho Hắc Hà chấn động đến gợn sóng nổi lên bốn phía.
Hoàng của Trạch yêu nhất tộc vội vàng nói: "Xin Tinh Dạ Yêu Tổ cứu Trạch yêu nhất tộc ta, cho dù bất kỳ giá nào thì Trạch yêu nhất tộc ta đều sẽ bỏ ra."
"Thứ ta muốn, ngươi không cho được. Không có vật giá trị, ta cũng không muốn giúp." Nói xong, Tinh Dạ bỗng bạo khởi, cắn Hoàng của Trạch yêu nhất tộc một cái.
Phanh ——
Trong nháy mắt, yêu khu đã đầu một nơi thân một nẻo.
Đầu rời vào trong miệng Tinh Dạ.
Thân thể thì co quắp ngã vào trong vũng máu.
Tuy Hoàng của Trạch Yêu nhất tộc cách Yêu Tổ chỉ có một bước, nhưng khi đối mặt với Tinh Dạ, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.
Cắn nát yêu thủ, nuốt vào, Tinh Dạ tiếp tục cuộn tròn bên cạnh Hắc Hà, sau đó nói với một Yêu Tổ đứng cách đó không xa: "Phục Diễm, chờ Trạch Yêu chết sạch, truyền lời ta cho Yêu tộc nhập chủ Vô Ưu Chiểu Trạch. Vô Ưu Chiểu Trạch có thể cho bọn chúng, nhưng cần gia nhập vào Liệt Không nhất tộc ta."
"Tuân mệnh!"
Yêu Tổ tên là Phục Diễm gật đầu.
Sau khi gật đầu, lại nói: "Tinh Dạ Yêu Tổ, Phục Diễm có một chuyện muốn nói."
"Nói xong thì trở về trông coi, nếu lại có dị tộc vào Hào Khốc Thâm Uyên, Yêu Hoàng muốn giết ngươi, ta cũng không bảo vệ được ngươi." Nói xong, Tinh Dạ chậm rãi nhắm mắt lại, giống như là muốn ngủ say.
Yêu Tổ tên là Phục Diễm gật gật đầu, sau đó có chút lo nghĩ mở miệng nói ra: "Tinh Dạ Yêu Tổ, ta phát hiện Yêu tộc xâm lấn Vô Ưu Chiểu Trạch, lực lượng của bọn chúng có chút quái dị. Bộ hạ của ta liên tục quan sát bọn chúng ròng rã một ngày, có một cái phát hiện kinh người."
"Nói!"
Tinh Dạ vẫn từ từ nhắm hai mắt.
"Hắn tận mắt nhìn thấy một lượng lớn Yêu tộc nhanh chóng tăng thực lực lên trong đại chiến, hơn nữa tốc độ nhanh chóng, thực sự không thể tưởng tượng. Một Yêu Vương có thể bước vào cảnh giới Yêu Thần trong vòng một canh giờ ngắn ngủi. Hơn nữa, đó không phải chỉ có một mình nó! Mấy ngày thôi, bọn chúng lại có thêm mấy trăm vị Yêu Thần!"
"Liệt Không nhất tộc chúng ta có một vạn Yêu Thần, đi, loại chuyện nhỏ nhặt này sau này đừng có nhắc tới với ta, trở về trông coi đi."
"Còn có Yêu Thần hạ cảnh, hai ngày thì bước vào thượng cảnh!"
Tinh Dạ bỗng nhiên mở mắt.
Hắc Hà dập dờn.
"Hai ngày bước vào thượng cảnh, ngươi xác định?"
"Xác định!"
"Yêu gì?"
"Viên tộc."
"Huyết mạch gì?"
"Huyết mạch mạnh nhất Viên tộc, Thái Thản Cự Viên, nhưng không thể khống chế tự nhiên chi lực, cho nên hẳn không phải là huyết mạch Thái Thản Chi Hoàng."
Nghe được câu trả lời này, Tinh Dạ rơi vào trong trầm tư, trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh thế giới loạn lạc ngàn năm trước: "Đó không phải vấn đề huyết mạch. Ngàn năm trước, Thái Thản Chi Hoàng chưa vẫn lạc bước vào cảnh giới Yêu Thần thì lập tức tiến hóa thành huyết mạch đỉnh tiêm, có thể cảm ứng, khống chế tự nhiên chi lực. Nhưng lúc ấy hắn từ hạ cảnh đến thượng cảnh cũng dùng ròng rã trăm năm."
"Tinh Dạ Yêu Tổ, ta lập tức dẫn hắn tới gặp ngài!" Phục Diễm nói tiếp, đồng thời quay người muốn rời khỏi Hào Khốc Thâm Uyên, tiến về Vô Ưu Chiểu Trạch.
Tinh Dạ ngăn lại, dặn dò: "Hoàng của tộc bọn họ nữa!"
"Rõ!"
Phục Diễm nói xong, giương cánh bay ra khỏi Hào Khốc Thâm Uyên.
Mặc dù hắn đã đi nhưng lại để lại cho Tinh Dạ một nỗi kinh nghi không vứt đi được.
Bởi vì hai ngày từ hạ cảnh đến thượng cảnh, đó không phải là chuyện mà huyết mạch tiêm có làm được hay không.
Mà là cho dù huyết mạch truyền thuyết có thể điều khiển thiên địa chi lực trong truyền thuyết của Yêu tộc thì cũng chưa làm được.
Đây là một chuyện không thể nào xảy ra.
Đối với nhân tộc.