Ôn Bình muốn chính là chỉ có thể dùng danh vọng chế tạo, bởi vì nếu như chế tạo cho mẫu thân thì phải chế tạo tốt nhất.
Mười vạn danh vọng cũng tốn rồi!
Đối với mẫu thân, há có thể tiết kiệm?
Hơn nữa, mặc dù nhiều chỗ dùng danh vọng nhưng cũng không phải sau này không kiếm được.
"Chí Tôn Dược Viên."
Ánh mắt Ôn Bình khóa Dược Viên quý nhất cần mười hai vạn danh vọng, nhưng mà một bầu nhiệt huyết lập tức bị một chậu nước dập tắt.
Tông môn quá yếu, không thể xây dựng!
Không có cách, Ôn Bình chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, lựa chọn một cái Tiên Phủ Viên cần năm vạn danh vọng mới có thể chế tạo.
“Tiên Phủ Viên.”
“Dược Viên của Dược Tiên Tử trong truyền thuyết, bên trong ẩn chứa linh khí phong phú, có tốc độ thời gian trôi qua không giống với bên ngoài. Có thể trồng tiên thảo!”
“Giá cả xây dựng: Năm vạn danh vọng.”
“Thời gian cần thiết để xây dựng: Một trăm giờ.”
"Chính là ngươi!"
Ôn Bình chọn nó, nhưng mà không có vội vã xây dựng Tiên Phủ Viên, hắn định chế tạo một căn nhà nhỏ làm thế giới hai người cho phụ mẫu trước.
“Tiêu Dao Cư.”
“Một căn nhà ở thế gian nhưng lại nằm ngoài thế gian. Nếu như hắn không muốn bị ai nhìn thấy thì vĩnh viễn không ai nhìn thấy hắn.”
“Giá cả xây dựng: Một ngàn danh vọng.”
“Thời gian kiến tạo: Một giờ.”
"Xây dựng!"
Ôn Bình chuyển Tiêu Dao Cư đến nơi mà phụ mẫu chọn, sau đó tiếp tục tu luyện, chờ một giờ trôi qua.
Không lâu sau, một giờ trôi qua.
Ôn Bình để Tiên Phủ Viên ở phía dưới Tiêu Dao Cư, sau đó lập tức rời khỏi Tẫn Tri Lâu, tự mình chạy đến Thương Ngô Thành một chuyến, gọi Ôn phụ Ôn mẫu đang đi dạo chợ đêm ở Thương Ngô Thành với phu thê Hoàn Thành về, cũng che kín con mắt Ôn phụ Ôn mẫu.
"Thứ gì, làm cho thần thần bí bí?" Mặc dù ngoài miệng Ôn phụ không chịu che mắt nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm lấy vải che con mắt lại.
"Đến thì hai người sẽ biết." Ôn Bình dùng mạch khí cuốn lấy Ôn phụ Ôn mẫu, nhanh chóng bay tới Tiêu Dao Cư.
Sau một lát, ba người đã đứng ở trước Tiêu Dao Cư cổ kính.
Ở dưới bóng đêm, thanh trì trước cửa hiện ra ba quang, chiếu rọi vầng trăng tròn hôm nay trong đó. Thỉnh thoảng có các loại long ngư tràn đầy long khí quấy rối, cố ý quấy trăng tròn trong thanh trì vỡ ra, đồng thời làm không biết mệt, chơi rất vui vẻ!
Khi Ôn Bình càng đi về phía trước mấy bước, Tiêu Dao Cư cổ kính chiếu vào trong nước, lộ ra có chút thần bí và vô tiền khoáng hậu trong màn đêm. Kỳ mỹ không thể nào dùng ngôn ngữ để hình dung, cho dù là một tấm ván gỗ cũng tinh điêu tế trác, phi phàm.
Cái duy nhất có thể hình dung được chính là khí tức chỉnh thể tỏa ra, lộ ra vẻ thần bí, tiêu dao. Khi Ôn Bình đến, mấy con vật nhỏ chỉ lớn chừng bàn tay nhưng lại cực kỳ đáng yêu trước phòng nhảy nhót chạy đến trên mặt hắn.
Trái tim thiếu nữ của lão phu!
Trong lòng Ôn Bình không khỏi liên tục cảm khái, sau đó ánh mắt rơi vào mây mù từ trên mái hiên bay xuống.
Sau một khắc, trước mắt Ôn Bình xuất hiện tin tức giản dị của nó.
“Đại Vụ.”
“Cảnh giới: Không.”
“Năng lực đặc thù: Không có hắn cho phép, cho dù kẻ mạnh cỡ nào cũng không thể tiến vào Tiêu Dao Cư.”
Ôn Bình hiểu, đây chính là tồn tại cùng loại với Ác Linh Kỵ Sĩ.
"Mời..."
Đại Vụ chậm rãi mở miệng, giọng nói từ trong sương mù bay ra.
Nhưng mà chỉ có một chữ!
Ôn Bình cũng cũng mở vải che mắt phụ mẫu ra: "Phụ thân, mẫu thân, đây chính là căn nhà nhỏ ta chuẩn bị cho hai người."
"Nhanh như vậy?"
Ôn phụ Ôn mẫu kinh ngạc nhìn xung quanh Tiêu Dao Cư.
Ôn Bình hỏi: "Chuyện này không quan trọng, quan trọng là các ngươi cảm giác thế nào?"
"Có cảm giác thần bí, còn có cảm giác tiêu dao, giống như là chỗ ở của thế ngoại cao nhân, ở trong đó hẳn là có thể rất tiêu dao tự tại."
Ôn phụ phát biểu cảm nhận một phen, sau đó nhìn Tiêu Dao Cư từ trên xuống dưới.
Nhà không lớn.
Nhưng lại mang tới cảm giác hắn muốn.
Căn nhà nhỏ, thế giới của hai người!
Không ai quấy rầy.
Không có huyên náo quá nhiều.
Ôn mẫu cũng hạnh phúc cười một tiếng, nói: "Nhi tử ta tặng, đương nhiên ta thích."
Ôn Bình tiếp tục nói: "Ta dẫn hai người cẩn thận tìm hiểu Tiêu Dao Cư này một chút, sau này chắc chắn hai người sẽ càng thích hơn. Đầu tiên, đám sương mù đứng ở trước mặt hai người, nó tên là Đại Vụ, hai người có xem nó như một người hầu trông nhà hộ viện là được. Nhưng mà không được nó cho phép, cho dù người có mạnh mẽ như thế nào thì cũng không thể đặt chân vào Tiêu Dao Cư. Phong vương không được, trên phong vương cũng không được!"
"Chuyện này. . ." Ôn phụ vốn cho rằng đây chỉ là một căn nhà tương đối đặc biệt mà thôi: "Chúng ta có lão Nguyên là được rồi, hắn đã có thể bảo hộ an toàn của chúng ta. Một căn nhà mà thôi, ngươi còn xin được một tôn yêu vật mạnh mẽ như thế thủ hộ, không cần thiết."
Lão Nguyên, đương nhiên là tên gọi của Nguyên Ương · Liệt Không Chi Hoàng.
Ôn mẫu cũng vội nói: "Đúng vậy, chúng ta có lão Nguyên là được rồi. Ngươi mời một tiền bối mạnh mẽ như vậy làm người hầu cho chúng ta, thật quá lãng phí."
Ôn Bình lắc đầu, giải thích: "Là nhi tử của hai người, đây là chuyện ta nên làm. Hơn nữa hai người nghĩ như vậy, ta đứng càng cao, người căm thù ta, muốn dùng thủ đoạn ám hại ta sẽ càng nhiều, bọn họ đánh không lại ta, chắc chắn sẽ nghĩ những đường tắt khác trút giận, chẳng phải hai người sẽ trở thành mục tiêu lớn nhất sao? Hai người đủ an toàn ta mới có thể yên tâm. Hãy để Đại Vụ ở lại với hai người đi, hơn nữa Đại Vụ sinh ra theo Tiêu Dao Cư, nó chỉ có thể sống ở trong Tiêu Dao Cư, hai người kêu nó đi, nó cũng không đi khỏi Tiêu Dao Cư được."
"Vậy được rồi."
Ôn phụ Ôn mẫu hai mặt nhìn nhau vài lần, đành phải miễn cưỡng đồng ý.
Ôn Bình nói thực sự quá có đạo lý.
Hai người hoàn toàn không nghĩ ra được lý do cự tuyệt.
Chỉ là bọn họ đang ở trong Bất Hủ Tông, hình như Đại Vụ này có tác dụng không lớn.