Ôn Bình cảm khái một tiếng, sau đó liên tục thí nghiệm.
Cho ra kết luận là —— không thể xếp chồng!
Nhưng mà Ôn Bình cũng không có thất vọng, dù sao làm sao có thể mọi chuyện đều được như ý được?
Thu kiếm!
Ôn Bình nghĩ đến một chuyện khác.
"Đã đến lúc đi Thanh Long động lấy Thanh Liên Kiếm!"
Chờ đến khi lấy được bội kiếm của Thanh Liên Kiếm Tiên, dù không thể nào phát huy ra toàn bộ lực lượng của Thanh Liên Kiếm thì Ôn Bình cũng tin thực lực của mình sẽ tăng lên gấp đôi!
Nhưng mà không đợi Ôn Bình xuống lầu, Truyền Âm Thạch trong ngực đột nhiên có động tĩnh.
Ti Hải Hiền liên hệ mình.
"Chuyện gì?"
Ti Hải Hiền thấp giọng nói: "Tông chủ, Long Dương Vương trở về, hơn nữa còn đem sách vàng của quốc chủ đến."
"Biết."
Ôn Bình không có nhiều lời, bởi vì hắn tin tưởng chắc chắn Long Dương Vương mang tin tức tốt tới.
Còn nó là cái gì.
Ngày mai đi xem một chút là biết.
Vừa khéo kỳ hạn ba ngày của trận chiến sinh tồn Thất Vực Đăng Thiên Bảng cũng hết hạn vào ngày mai.
"Còn chuyện gì nữa không?"
"Không có." Ti Hải Hiền đáp.
Ôn Bình nói tiếp: "Chuyện nhỏ nhặt này sau này đừng có liên lạc với ta, có Trần Hiết đang ngó chừng, ngươi chỉ cần không bại lộ quan hệ với Bất Hủ Tông là được."
Ti Hải Hiền gật đầu đáp: "Tông chủ, ta đã hiểu."
Đối với chuyện này, Ôn Bình cũng không nói gì nữa, nhưng mà cất Truyền Âm Thạch không đến mười giây thì Truyền Âm Thạch lại có động tĩnh nữa.
Lần này là Trần Hiết.
"Tông chủ, Long Dương Vương đến Nguyên Dương Vực."
Ôn Bình đáp: "Ti Hải Hiền vừa mới nói cho ta biết."
"A? Được rồi." Trần Hiết tiếp tục nói: "Còn có một chuyện, Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc được chủ nhân cấm địa Thiên Hỏa Sơn cấm địa trợ giúp, đã khôi phục tám chín thành thương thế. Bây giờ đã xuất phát tiến về Hắc Vực, chuẩn bị chém giết hai tên phong vương của Già Thiên Lâu. Dự tính một canh giờ sau sẽ đến chiến trường!"
Một giờ.
Hiệu suất rất nhanh.
Ôn Bình nỉ non một câu: "Xem ra đã đến lúc giết Vụ Kỳ Vương."
"Tông chủ?"
Trần Hiết kinh ngạc hỏi.
Sao lại đột nhiên muốn giết Vụ Kỳ Vương?
Ôn Bình giải thích: "Chuẩn bị một chút, phái một số người chui vào Hắc Vực, chuẩn bị chế tạo lời đồn. Bây giờ U Quốc đã quyết định cường chinh dân chúng U Quốc lên chiến trường, muốn trả thù Già Thiên Lâu, như vậy chúng ta cũng không thể để cho Già Thiên Lâu rảnh rỗi. Chờ hai tên phong vương của Già Thiên Lâu chiến bại, chính là thời điểm Vụ Kỳ Vương đại khai sát giới ở Hắc Vực."
"Tông chủ, thuộc hạ đã rõ!" Trần Hiết mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nở nụ cười: "Tông chủ yên tâm, chắc chắn ta sẽ khiến cho tin tức cường giả U Quốc giết vào nhanh chóng truyền đến tai của lâu chủ Già Thiên Lâu. Một người đồn là lời đồn, vạn người đồn đó là sự thật! Đến lúc đó không phải lâu chủ Già Thiên Lâu không tin là được."
"Được rồi, đi làm việc đi. . . chờ một chút, đúng rồi, hỏi Vi Sinh Tinh Vũ xem hắn có muốn tham dự vào chuyện này hay không?”
"Tông chủ, lúc này Vi Sinh trưởng lão đang ở bên cạnh ta." Trần Hiết quay đầu nhìn về phía Vi Sinh Tinh Vũ, chỉ thấy Vi Sinh Tinh Vũ gật đầu không ngừng: "Tông chủ, Vi Sinh trưởng lão gật đầu suýt nữa rớt đầu rồi!"
"Vậy thì giao chuyện tung tin đồn cho hắn, hắn là lâu chủ Già Thiên Lâu ngày xưa, hẳn là hiểu người của Già Thiên Lâu lắm."
"Rõ!"
Trần Hiết gật đầu.
Vi Sinh Tinh Vũ hưng phấn, vội vàng vỗ bộ ngực: "Tông chủ, giao cho ta, ngài yên tâm!"
"Tùy ngươi giày vò như thế nào, nói tóm lại, để Già Thiên Lâu tăng cường gây áp lực với U Quốc là được." Ôn Bình không sợ Vi Sinh Tinh Vũ làm lớn chuyện, chỉ sợ phiền phức không đủ lớn.
Nếu không lợi dụng Vụ Kỳ Vương vào Hắc Vực giết phong vương của Già Thiên Lâu cũng không có ý nghĩa.
Lúc này, Vi Sinh Tinh Vũ đột nhiên nhắc nhở: "Tông chủ, nếu như ngài muốn lợi dụng Vụ Kỳ Vương vào Hắc Vực đại khai sát giới, vậy không ngại đi giết một người."
"Ai?"
"Đứa con thứ ba của Vô Tẫn Thiên Huyền! Tình báo của Tẫn Tri Lâu nói đứa con thứ ba của Vô Tẫn Thiên Huyền rất được Vô Tẫn Thiên Huyền sủng ái, bởi vì thiên phú cực cao. Chỉ hai trăm tuổi thì đã đạt đến Thiên Vô Cấm Trung Cảnh, tương lai vô cùng có thể phong vương. Nhưng mà vì người sinh ra hắn người chỉ là một tiểu nữ bộc hèn mọn trong nội bộ Già Thiên Lâu, cho nên không có được công bố ra bên ngoài!"
"Nếu ngươi cũng nói là không có người biết xuất thân của hắn, vậy giết hắn không có tác dụng gì. Như vậy chỉ khiến cho lâu chủ Già Thiên Lâu cảm thấy nội bộ có mâu thuẫn mà thôi."
"Chúng ta có thể ngụy trang thành ngộ sát!"
"Không cần phiền toái như vậy, nhưng mà nếu ngươi hận Vô Tẫn Thiên Huyền, muốn giết con riêng này của hắn, ta không ngăn cản ngươi." Ôn Bình cự tuyệt kế hoạch của Vi Sinh Tinh Vũ, bởi vì không cần thiết phiền toái như vậy, trăm phương ngàn kế làm như vậy rất có thể sẽ có tác dụng ngược.
Đơn giản một chút.
Khiến cho tất cả mọi người thấy là Vụ Kỳ Vương giết vào Hắc Vực là được, giống như là Vi Sinh Tinh Vũ nói, mấy người đồn thì nó là lời đồn, nhưng vạn người đồn thì lại là sự thật.
"Thuộc hạ đã hiểu." Trong mắt Vi Sinh Tinh Vũ hiện lên một sợi sát ý, vừa rồi khi hắn nghĩ đến con riêng của Vô Tẫn Thiên Huyền, không có ý định buông tha hắn.
Năm đó hắn đoạt vị mình như thế nào.
Đánh mình vào Khúc Cảnh như thế nào.
Từ bây giờ bắt đầu, hắn muốn từng bước một khiến cho Vô Tẫn Thiên Huyền trở thành người cô đơn!
"Được rồi, các ngươi đi làm việc đi." Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, cất bước xuống lầu năm, vừa khéo gặp được Tử Nhiên và U Nguyệt lão trưởng lão đang chuyển thiên tài địa bảo trong tàng giới vào trong kho.
Thấy Ôn Bình xuống lầu, U Nguyệt lão trưởng lão hớn hở nói: "Tông chủ, chỉ với cái bảo khố này, ta kết luận, cho dù là môn chủ Thiên Tượng Môn thì cũng không làm ra được."
Hoàn mỹ chứa đựng thiên tài địa bảo.
Hơn nữa không gian còn lớn đến không có giới hạn.