"Chỉ là Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh cũng dám lỗ mãng!" Vị cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh của Già Thiên Lâu này hừ lạnh một tiếng, mạch môn cùng chấn động, nghênh đón.
Tuy lực lượng linh thể của hắn chỉ còn hai ba thành, đã không thể nào chèo chống hắn sử dụng mạch thuật Thiên cấp quá lâu nhưng hắn cũng không sợ chỉ là Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
"Không cần biết các ngươi là ai, đều phải chết!" Nói xong, trường thương trong tay bỗng đâm một cái, ngưng tụ một con cự tượng mắt đỏ to lớn. Cự tượng gào thét một tiếng, hai con ngươi bộc phát ra quang mang xích hồng, sau đó hung hăng đạp tới Mộc Long, muốn giẫm chết Mộc Long.
Oanh ——
Mộc Long đón đỡ!
Không chỉ đón đỡ, hơn nữa còn một trảo chỉ vào trán cự tưởng, trực tiếp chấn vỡ đầu cự tượng, sau đó xuyên qua hư ảnh cự tượng, một trảo bắt lấy mũi thương chạm tới.
Oanh ——
Sau đó một cước đá thẳng vào phần bụng.
Tên cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh của Già Thiên Lâu đó cũng như người vừa rồi, trong nháy mắt bay ngược ra, rơi vào một cây đại thụ ở Xuất Nhiễu Sơn.
Lần này lực va đập rất lớn, đại thụ rụng mấy cái lá.
Hai người bò dậy, không lau máu tươi nơi khóe miệng mình mà nhìn nhau, một trái một phải nhìn thấy Mộc Long và Vi Sinh Tinh Vũ vừa trở về.
"Tả huynh, ngươi giết tiểu lâu la Địa Vô Cấm bên trái, ta ứng phó Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh này, sau khi giải quyết lập tức rời đi!"
"Có nghe không?"
"Nơi này rất kỳ quặc, ngươi ta thậm chí ngay cả một cái cây cũng không đụng ngã, cùng tiến lên, tốc chiến tốc thắng, giải quyết hai người sau đó lập tức rời đi!"
"Tả huynh?"
Vị cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cầm thương của Già Thiên Lâu liên tiếp hỏi thăm vài tiếng, thấy cả buổi mà bên cạnh không có động tĩnh, mới quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy tên cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh được gọi là Tả huynh si ngốc nhìn Vi Sinh Tinh Vũ, trong hai con ngươi lộ ra kinh ngạc và hoảng sợ.
"Lâu... lâu... chủ..."
"Tả Thiên!"
Vi Sinh Tinh Vũ đứng chắp tay ở đỉnh Xuất Nhiễu Sơn. Ánh nắng chiếu xuống, khiến cho cái bóng Vi Sinh Tinh Vũ kéo dài, vừa khéo dừng lại trước mặt hai người.
"Ngươi lại không chết!"
Tả Thiên giật mình.
Không thể nào!
Hắn tận mắt thấy Vô Tẫn Thiên Huyền đánh hắn vào Khúc Cảnh, với thực lực của Vi Sinh Tinh Vũ lúc đó, tuyệt đối không thể sống sót.
Bên cạnh, cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cầm thương nhìn chằm chằm Vi Sinh Tinh Vũ vài lần, sau đó cũng lập tức nhận ra Vi Sinh Tinh Vũ, lên tiếng kinh hô.
"Là ngươi!"
Vi Sinh Tinh Vũ lạnh lùng đáp lại một tiếng: "Không nghĩ tới ngươi chỉ là một tiểu lâu la dưới tay Vô Tẫn Thiên Huyền mà cũng trưởng thành đến mức này.”
Nhưng mà hắn không nhớ rõ tên của người này.
Bởi vì lúc đó, hắn còn chưa xứng để mình nhớ kỹ tên.
"Sao ngươi lại không chết!" Cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cầm thương lên tiếng kinh hô, biểu cảm giống y như Tả Thiên.
Rất hiển nhiên, đối với chuyện Vi Sinh Tinh Vũ không chết, hai người đều không thể tin được.
"Tả huynh, ngươi ta cùng nhau xuất thủ, không cần lo Yêu Tổ đó, liên thủ đánh giết Vi Sinh Tinh Vũ. Không thể để cho hắn còn sống!" Cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cầm thương lập tức xuất thủ, vọt mạnh ra, mũi thương chỉ thẳng ngực Vi Sinh Tinh Vũ, nhưng mà một giây sau thì bị chụp lại.
Mộc Long ngăn trước người Vi Sinh Tinh Vũ, một tay nắm lấy mũi thương, khiến cho hoàn toàn không thể động đậy.
Thấy thế, cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cầm thương lập tức nói: "Tả huynh, ra tay đi, không thể để cho Vi Sinh Tinh Vũ còn sống. Hắn biết quá nhiều bí mật của Già Thiên Lâu, nếu như hắn đầu nhập vào U Quốc, tất cả những gì lâu chủ và chúng ta làm lúc trước sẽ bị lật đổ."
Nghe được câu này, ánh mắt không thể tin được của Tả Thiên chuyển thành lăng lệ hung ác.
Không sai!
Không thể để cho Vi Sinh Tinh Vũ còn sống.
Bằng không, hắn đầu nhập vào U Quốc, hậu quả sẽ không chịu nổi!
"Vi Sinh trưởng lão, ngươi rút lui trước một chút, hai người bọn họ giao cho ta." Mộc Long thấy thế, bảo hộ ở trước mặt Vi Sinh Tinh Vũ, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Tả Thiên.
Trong nháy mắt.
Tả Thiên vọt mạnh tới.
Ý muốn lấy mạng Vi Sinh Tinh Vũ.
Nhưng mà Vi Sinh Tinh Vũ cũng không lui lại, bởi vì tông chủ vẫn ở sau lưng.
Đây là Bất Hủ Tông!
Phanh ——
Chỉ nghe sau lưng vọng tới tiếng mạch môn cùng chấn động, sau đó chính là một đóa lục diệp thanh liên theo một đạo thanh quang vạch phá bầu trời.
Bá ——
Trong chớp mắt thanh quang đi vào ngực Tả Thiên, sau đó nở rộ trong thân thể hắn, nở rộ đồng thời trực tiếp cắt nhục thể Tả Thiên thành mấy khối.
Một cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh.
Vẫn lạc như vậy!
Chết không toàn thây!
Không đợi mấy người kịp phản ứng, một tiếng kinh hô vang lên.
"Xong, không thu tay kịp!"
Người lên tiếng chính là Ôn Bình.
"Ta mới dùng thức thứ nhất, Thanh Liên Kiếm Ý đại thành phối hợp với Kiếm Tiên Ý Chí của Lục Tuyền Tuyền Qua Đồ, lực sát thương lại lớn như thế sao?" Ôn Bình thầm nghĩ trong lòng.
Mặc dù nói đối phương đã là nỏ mạnh hết đà nhưng thực lực còn lại hai ba thành, hắn còn tưởng rằng sẽ không yếu ớt như vậy.
Nhưng hắn đánh giá thấp kiếm của mình.
Đáng tiếc, một thi thể Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh bị hỏng như vậy.
Thi thể Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, khó kiếm cỡ nào.
Phung phí của trời!
Trái tim hắn đang chảy máu.
Sớm biết cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh nỏ mạnh hết đà yếu như vậy, hắn cũng không dùng Kiếm Tiên Ý Chí chớ nói chi là dùng tới Lục Tuyền Tuyền Qua Đồ.
Đáng tiếc.
Đáng tiếc.
Cùng lúc đó, thấy cảnh này, Vi Sinh Tinh Vũ và Mộc Long kinh hãi một lúc, sau đó không hẹn mà cùng nở một nụ cười.
Nỏ mạnh hết đà mà thôi.
Còn dám làm càn ở Bất Hủ Tông?
Mà cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cầm thương đó thì giật mình, quay đầu nhìn thân thể tàn phế của Tả Thiên sau lưng, thương bị Mộc Long nắm lấy cũng không cần.
Quay người trốn!
Chạy trốn, đồng thời vội vàng lấy đồ bảo mệnh mà lâu chủ cho từ trong tàng giới ra, chuẩn bị thông qua nó na di đi.