Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1618 - 【Vip】 Mời Tư Không Truy Tinh Về Tông (3)

【VIP】 Mời Tư Không Truy Tinh về tông (3) 【VIP】 Mời Tư Không Truy Tinh về tông (3)

"Tất cả mọi người ra ngoài!" Tư Không Truy Tinh đuổi những người khác đi, sau đó chậm rãi ngồi ở một bên, dựng lên một cái bình chướng cách âm: "Lặp lại những gì ngươi vừa nói một lần nữa. Nói xong, ta có thể giữ ngươi một mạng. Nếu như đã bỏ sót một chữ, bản vương không chỉ giết ngươi, còn tiêu diệt tông môn ngươi."

"Ta..."

"Tận mắt..."

"Nhìn thấy..."

"Ôn Bình..."

Cường giả Địa Vô Cấm bị treo đó nói hai chữ thì dừng một lần.

Khi Ôn Bình nghe được tên mình, lông mày không khỏi nhíu một cái, hai mắt trở nên lạnh lẽo.

Thật ra thì hắn còn chưa nói hết, Ôn Bình cũng biết hắn nói cái gì.

Khi nghe hắn nói từng câu đứt quãng, Ôn Bình chú ý Tư Không Truy Tinh nhiều hơn.

Bởi vì quan trọng nhất không phải là hắn khai cái gì mà là thái độ của Tư Không Truy Tinh.

"Tông chủ Bất Hủ Tông này đúng là gan lớn, không chỉ dám giết Thần Tướng của quân đội, ngay cả Đại Vực Chủ quốc chủ chỉ định cũng dám giết. Bản vương còn đang buồn bực không hiểu khi nào mà Già Thiên Lâu trở nên phát rồ như thế, cũng dám cho người ẩn núp giết Đại Vực Chủ U Quốc."

"Những người khác thì giết cũng giết. Tội không đáng chết, nếu như quốc chủ biết, cùng lắm chỉ để tông chủ Bất Hủ Tông trả giá lớn một chút thôi. Nhưng mà tội mưu sát Đại Vực Chủ, vậy tuyệt đối là tội chết, cho dù là phong vương phạm vào này tội cũng phải chết. Có thể có ngoại lệ, chỉ có hoàng tộc phong vương mà thôi."

Lúc này, Tư Không Truy Tinh rơi vào trong trầm tư.

Sau đó chính là cuồng hỉ.

Đây chính là cái cán.

Cái cán đủ để nắm sinh tử của Bất Hủ Tông.

Nếu như Bất Hủ Tông không chịu quy hàng Diệp Trạch Vương, hắn hoàn toàn có thể dựa vào cái cán này hủy diệt Bất Hủ Tông.

"Bất Hủ Tông ơi là Bất Hủ Tông, hi vọng các ngươi không chọn sai." Tư Không Truy Tinh nói xong, lập tức gọi mấy vị tâm phúc tới.

Đồng thời một chỉ điểm ra, giết chết người tu hành Địa Vô Cấm bị treo.

Khi tâm phúc đi vào, Tư Không Truy Tinh lập tức nói: "Mấy người các ngươi đi tìm tất cả chứng cứ tông chủ Bất Hủ Tông giết người ra, một cái cũng không được bỏ sót. Nhất là chứng cứ giết Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực, nhất định phải nhân chứng vật chứng đều có đủ. Sau khi lấy được thì đừng tới gặp ta, lập tức mang đến phủ đệ của Diệp Trạch Vương, ngoại trừ Diệp Trạch Vương ra, đừng giao những chứng cứ này cho những người khác."

"Rõ!"

"Rõ!"

Mấy người gật đầu.

Tư Không Truy Tinh tiếp tục căn dặn một câu: "Nếu như bị phát hiện, tự sát tại chỗ, đừng bại lộ Giám Sát Điện đang tra chuyện này."

"Thuộc hạ đã rõ!" Mấy người trăm miệng một lời đáp.

"Đi thôi." Tư Không Truy Tinh phất phất tay, đợi mấy người rời khỏi địa lao, Tư Không Truy Tinh cũng đứng dậy chậm rãi đi ra.

Nhìn đến đây, Ôn Bình thu tinh thần lực lại.

Tư Không Truy Tinh này nghĩ nhiều lắm.

Làm khó Ti Hải Hiền.

Còn muốn nắm cán mình.

Mặc dù khai chiến với U Quốc, mình cảm thấy không quan trọng.

Nhưng chắc chắn không thể là bây giờ.

Tư Không Truy Tinh này, giữ lại chính là một mối họa.

Nhưng mà giết một Tư Không Truy Tinh, chắc chắn sẽ có Tư Không Truy Tinh thứ hai, thậm chí Tư Không Truy Tinh thứ ba đến.

Ngay lúc Ôn Bình suy tư, Long Dương Vương dựng bình chướng cách âm, mở miệng nói: "Ôn tông chủ, Tư Không Truy Tinh này không phải loại lương thiện gì, tốt nhất ngươi nên giữ một khoảng cách với hắn cho thỏa đáng. Hơn nữa hắn đi theo Diệp Trạch Vương, đó chính là một trong người cạnh tranh của ta, là kẻ địch của ta ngươi!"

Long Dương Vương kìm nén không được bất mãn trong lòng, thế là chọn lên tiếng ngay lúc này.

Bởi vì cuộc nói chuyện của Tư Không Truy Tinh và Ôn Bình làm hắn sợ, hắn sợ Ôn Bình sẽ dẫn Tư Không Truy Tinh về tông gặp Lý Bạch.

Đối với chuyện này, Ôn Bình chỉ lắc đầu, chậm rãi đáp: "Điện hạ, trước mắt ta chỉ hứa giết phong vương cho người một lần. Cho nên cho dù là Tư Không Truy Tinh cũng được, Diệp Trạch Vương cũng được, đều chỉ là kẻ địch của ngươi, cũng không phải là kẻ địch của ta."

Nghe Ôn Bình nói, Long Dương Vương trầm mặc.

Không biết đang suy nghĩ gì.

Qua một hồi, Long Dương Vương mới tiếp tục mở miệng nói ra: "Ôn tông chủ, vừa rồi là bản vương nóng vội. Vừa nghĩ ra, lễ gặp mặt của bản vương còn chưa có làm cho Ôn tông chủ hài lòng."

Dứt lời, bất đắc dĩ cười một tiếng, chủ động hòa giải xấu hổ.

"Nhưng mà điện hạ có thể yên tâm, trước khi chưa giúp ngươi giết một vị phong vương, chắc chắn ta sẽ không hợp tác với hoàng tộc phong vương khác." Ôn Bình cũng không muốn khiến cho Long Dương Vương tuyệt vọng, nếu không sau này ai giúp Bất Hủ Tông cản đao, dù sao cũng phải cho một tia hi vọng.

"Có câu nói này của Ôn tông chủ, bản vương cảm thấy đủ rồi!" Long Dương Vương vui mừng, đột nhiên nhớ lại mấy câu trước đó.

Nếu như bây giờ Ôn Bình lập tức đồng ý làm minh hữu với hắn, nói mấy câu như nguyện làm tùy tùng, phân ưu giải nạn cho hắn, đúng là hắn không thể tin được.

Thái độ của Ôn Bình càng giống như bây giờ thì hắn càng tin tưởng Ôn Bình!

Nói xong, Long Dương Vương thu bình chướng cách âm lại, sau đó nâng một ly rượu kính Ôn Bình.

Một ly rượu vào trong bụng, một đạo kinh hồng từ chân trời tới gần.

Người tới đúng là Tư Không Truy Tinh!

Tư Không Truy Tinh trở về, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, đồng thời còn chửi bới: "Đúng là nuôi một đám rác rưởi, một chút chuyện cũng làm không được."

Ôn Bình thấy thế, trong lòng âm thầm bật cười.

Đúng là lão hồ ly!

Không đi làm con hát, đáng tiếc.

Theo sau đó, Ôn Bình đứng dậy, ôm quyền cáo từ: "Hai vị, các ngươi tiếp tục, ta còn có chuyện, về tông môn trước."

"Ôn lão đệ, sao ta vừa tới là ngươi muốn đi?" Tư Không Truy Tinh tỏ vẻ tiếc nuối và đắng chát.

Ôn Bình ra vẻ bất đắc dĩ nói: "Tông môn vừa cất bước, từ trên xuống dưới, chuyện gì cũng cần ta nhìn chằm chằm. Hết cách rồi."

"Thật đáng tiếc, rượu này còn chưa uống được mấy ly." Tư Không Truy Tinh cũng đứng dậy theo: "Nếu Ôn lão đệ muốn về tông, vậy ta cũng đi."

"Chờ một chút!"

Ôn Bình gọi Tư Không Truy Tinh lại.

"Có chuyện gì?"

Bình Luận (0)
Comment