Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1664 - 【Vip】 Thu Bộ Hạ Cũ Của Diệp Trạch Vương (4)

【VIP】 Thu bộ hạ cũ của Diệp Trạch Vương (4) 【VIP】 Thu bộ hạ cũ của Diệp Trạch Vương (4)

Mắt thấy Tẫn Tri Lâu sắp thăng cấp xong, U Nguyệt trưởng lão đột nhiên rời khỏi Bất Hủ Tông, khi trở lại thì dẫn theo một vị Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng.

Còn là người nổi tiếng ở U Quốc.

Đối với Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng đỉnh tiêm như vậy nhập tông, đương nhiên Ôn Bình sẽ đến xem.

“Thiên Thu Nguyệt.”

“Giới tính: Nữ.”

“Tuổi tác: Bốn trăm tám mươi sáu tuổi.”

“Cảnh giới: Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh.”

“Trình độ tuyền qua một đạo: Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng (cực hạn).”

...

"Cung phụng của Trạch Minh Cung!" Xem xong tin tức giản dị của Thiên Thu Nguyệt, Ôn Bình hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới U Nguyệt lại dẫn cung phụng Trạch Minh Cung về.

Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng Cực hạn.

Cách Lục Tuyền chỉ kém một cơ hội.

Nhân tài như vậy, đương nhiên Ôn Bình sẽ không cự tuyệt ở ngoài cửa.

"Đã nghe nói tông chủ Bất Hủ Tông cực kỳ trẻ tuổi, không nghĩ tới vẫn vượt qua dự tính của lão thân." Thiên Thu Nguyệt nhìn Ôn Bình, không khỏi cảm thán một tiếng.

U Nguyệt trưởng lão lạnh nhạt cười một tiếng, nói: "Tông chủ còn nhỏ tuổi hơn tưởng tượng của ngươi, đồng thời cũng mạnh mẽ hơn trong tưởng tượng của ngươi. Nếu ngươi đã quyết định gia nhập Bất Hủ Tông, vậy ta sẽ tiết lộ cho ngươi thực lực của tông chủ! Để ngươi biết tại sao ta nói tương lai Bất Hủ Tông có thể đi ra Triều Thiên Hạp."

Thiên Thu Nguyệt lập tức hứng thú, bởi vì U Quốc và Già Thiên Lâu đều chưa từng đi ra khỏi Triều Thiên Hạp, dựa vào cái gì Bất Hủ Tông mới có chút danh tiếng có thể?

"Tông chủ, lão thân có thể nói sao?" U Nguyệt xin chỉ thị Ôn Bình.

Ôn Bình cười gật gật đầu. Đã muốn thu người, hơn nữa người thu còn là cung phụng của Trạch Minh Cung ngày xưa, đương nhiên là không thể khiêm tốn.

Được Ôn Bình cho phép, U Nguyệt tự hào nói: "Tông chủ tông ta không quá hai mươi, có thể kiếm trảm phong vương!"

Thiên Thu Nguyệt yên lặng.

Được rồi.

Nàng thừa nhận mình đã đánh giá Bất Hủ Tông rất cao, nhưng mà cuối cùng vẫn là ếch ngồi đáy giếng.

Tuổi chưa quá hai mươi.

Hắn có thể kiếm trảm phong vương.

Đáng sợ cỡ nào!

Thiên cổ đệ nhất nhân!

Tồn tại như vậy, sư phụ hắn lại mạnh cỡ nào?

"Ôn tông chủ, xin nhận một cái cúi đầu của lão thân." Nói xong, Thiên Thu Nguyệt quỳ xuống trước Ôn Bình, dập đầu một cái.

"Không cần khách sáo, đứng lên đi. Đã vào Bất Hủ Tông, vậy thì cố gắng tu hành, tranh thủ sớm ngày đạt tới cảnh giới Lục Tuyền."

Dứt lời, Ôn Bình đỡ Thiên Thu Nguyệt lên.

Sau khi Thiên Thu Nguyệt đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Lão thân nhất định không phụ kỳ vọng cao của tông chủ, sớm ngày bước vào cảnh giới Lục Tuyền. Trợ tông chủ, trợ Bất Hủ Tông, trợ Tử Khí Các quét dọn Thiên Tượng Môn!"

"Chuyên tâm tu luyện, cam đoan mỗi tuần làm mấy món Tuyền Qua Đồ, Tuyền Qua Sát Khí đặt ở Tử Khí Các bán là được. Còn Thiên Tượng Môn thì không cần để ý tới bọn họ." Ôn Bình dặn dò một câu, cũng không hi vọng Thiên Thu Nguyệt hoặc là bất kỳ ai bỏ tâm tư và thời gian vào chuyện quét dọn Thiên Tượng Môn.

Chỉ cần còn có khách hàng, Thiên Tượng Môn sẽ không biến mất.

Nó biến mất, chắc chắn chỉ vì không có khách hàng mà không phải là vì nguyên nhân khác.

Bởi vì Tuyền Qua Đồ là thứ mọi người cần.

Mà trong thời gian ngắn thì Tử Khí Các lại không thể thỏa mãn tất cả mọi người ở U Quốc.

Lúc này, Trần Hiết vội vàng chạy đến, nhưng mà thấy Ôn Bình đang tiếp kiến Thiên Thu Nguyệt cho nên đợi ở một bên. Đợi U Nguyệt chuẩn bị dẫn Thiên Thu Nguyệt đi xuống thì Trần Hiết vội vàng đến bên tai Ôn Bình, nói: "Tông chủ, cung chủ Trạch Minh Cung vẫn lạc, Trạch Minh Cung triệt để xong!"

Một câu khiến cho U Nguyệt, Tử Nhiên và Thiên Thu Nguyệt cũng không khỏi quay đầu lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

"Cái gì?"

Nhất là Thiên Thu Nguyệt.

Bởi vì khi nàng rời tông thì vẫn còn ổn lắm.

Mặc dù nàng không muốn ở lại Trạch Minh Cung, cả đời vô vọng với cảnh giới Lục Tuyền nhưng cũng không phải là không có chút tình cảm nào với chỗ mình đã từng nương thân.

"Trần trưởng lão, chuyện này là sao?"

U Nguyệt vội vàng hỏi.

Mặc dù nàng đã thất vọng với đa số người của Trạch Minh Cung nhưng giống như Thiên Thu Nguyệt, nàng cũng không phải là không có chút tình cảm nào với Trạch Minh Cung.

Trần Hiết tiếp tục nói: "Đêm qua, bốn cường giả phong vương không biết tên tập kích Trạch Minh Cung. Cung chủ Trạch Minh Cung Trác Tuyền phấn khởi phản kháng, một người chiến bốn người, nhưng cuối cùng quả bất địch chúng, bị giết. Lúc đầu hắn có thể trốn nhưng hắn không làm."

"Không nghĩ tới người như hắn mà lại chọn cùng tồn vong với Trạch Minh Cung." Nghe Trần Hiết nói, U Nguyệt trầm mặc thật lâu, sau đó chậm rãi mở miệng, cảm xúc có chút phức tạp.

"Đúng vậy, ai có thể nghĩ tới người như hắn lại chọn cùng tồn vong với Trạch Minh Cung." Thiên Thu Nguyệt cũng ngưng trọng cảm thán một câu, tiếp tục gặn hỏi: "Trần trưởng lão, ngay cả Tẫn Tri Lâu cũng không thể tra ra bốn tên cường giả phong vương đó là ai sao?"

"Tra thì chắc chắn là tra được, nhưng mà cần thời gian. Nhưng mà thật ra thì cũng không cần tra, hoặc là chính là người của những hoàng tộc phong vương khác hoặc là chính là người của quốc chủ. Diệp Trạch Vương đổ, không có bao nhiêu người dám ăn Trạch Minh Cung. Chỉ có thể là hoàng tộc U Quốc! Về phần Thiên Tượng Môn, nếu như bọn họ muốn đuổi tận giết tuyệt Trạch Minh Cung thì đã làm từ lâu rồi, sao phải chờ đến bây giờ?"

Trần Hiết phân tích một phen, ánh mắt vòng qua hai người U Nguyệt, nhìn Ôn Bình.

Bởi vì hắn không nhìn ra bất cứ vẻ kinh ngạc gì trên mặt tông chủ nhà mình, giống như đã biết trước tin tức này.

Nhưng mà Ôn Bình không có nói thêm gì về chuyện này, quay người đi, chỉ để lại một câu nói bình thản: "Được rồi, đều đi làm việc của mình đi. Cố gắng tu luyện, đừng cho kết cục của Trạch Minh Cung lặp lại trên Bất Hủ Tông."

Bình Luận (0)
Comment