"Ta hiểu ý của ngươi."
Nếu trước đó đã hứa, chắc chắn Ôn Bình sẽ không nuốt lời.
"Hẳn là không tới mấy ngày thì năm vị hoàng tộc phong vương khác sẽ biết được hắn đã gia nhập vào bản vương, đến lúc đó nhờ Ôn tông chủ."
"Ừm ừm."
Ôn Bình gật gật đầu đồng ý.
Bảo đảm một người mà thôi.
Đơn giản.
Đối với bất an của Long Dương Vương, Ôn Bình cũng không có cam đoan: "Ta chỉ bảo đảm hắn một lần, sau này hắn có thể tiếp tục sống sót hay không thìtự cầu phúc."
"Một lần là đủ rồi! Nếu Ôn tông chủ có thể bảo đảm hắn lần này, bản vương có thâm tạ." Long Dương Vương lại ra giá, cũng không có keo kiệt chút nào.
Bởi vì hắn muốn Bất Hủ Tông ra trăm phần trăm lực lượng.
Tuyệt đối cam đoan Vực Chủ Long Trạch Vực bất tử!
Nếu có thể giữ chắc Long Trạch Vực, hắn có được quyền lên tiếng từ hai cái đại vực. Có thể nhảy lên trở thành người có thế lực lớn nhất trong sáu vị hoàng tộc phong vương.
Đương nhiên.
Năm người còn lại cũng biết rất rõ chuyện này.
Cho nên nhất định sẽ càng liều mạng hơn lúc cướp vị trí Tổng Tướng, nếu như ép quá thì chắc chắn cũng sẽ phái cường giả phong vương mạo hiểm ám sát Vực Chủ Long Trạch Vực.
Nhưng mà bọn họ cũng chỉ dám ra tay một lần.
Đồng thời sẽ cực kỳ cẩn thận.
Dù sao Vực Chủ Long Trạch Vực là người của chính phủ U Quốc.
Một khi thất thủ hoặc là một khi bị tra được dấu vết để lại, sẽ phải đối mặt không chỉ là quốc chủ tức giận, còn có lửa giận của lão tổ hoàng tộc.
"Thâm tạ coi như thôi." Ôn Bình cảm thấy chắc chắn Long Dương Vương không thể nào lại móc ra mấy chục vạn món thiên tài địa bảo, cho nên thâm tạ gì đó chỉ là mây bay.
Long Dương Vương chân thành nói: "Vậy chuyện này xin nhờ Ôn tông chủ."
"Ừm ừm."
Ôn Bình gật gật đầu.
Ôn Bình không có tiếp tục dông dài.
Long Dương Vương cũng không có lắm lời.
Hàn huyên vài câu nữa, Long Dương Vương rời khỏi Bất Hủ Tông.
Trước khi đi thì có nhắc tới tiểu tôn tử, tiểu tôn nữ của mình đang xông Sư Đạo Mê Cục, nói bóng gió là muốn cho Ôn Bình nương tay.
Nhưng bị Ôn Bình trực tiếp cự tuyệt.
Nhưng mà Long Dương Vương cũng không nói thêm gì, dù sao Long Dương Vương không thể vì tiểu tôn tử, tiểu tôn nữ mà phá hỏng quan hệ với Bất Hủ Tông.
Mặc dù hắn rất hi vọng tiểu tôn tử, tiểu tôn nữ của mình có thể vào Bất Hủ Tông học tập ma pháp.
Sau khi Long Dương Vương rời đi, Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra, liên hệ Mộc Long.
Lúc này, Mộc Long lấy được một nhóm yêu đan từ cấm khu cuối cùng.
Đang hấp thu trước tượng Nữ Oa.
"Tông chủ, có dặn dò gì?"
"Nếu như không có gì việc gấp thì từ hôm nay trở đi ngươi đến ở lại Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực. Nếu có cường giả phong vương xuất thủ với Vực Chủ Long Trạch Vực thì ngươi ra tay."
"Không có việc gì, vừa lúc cần thôn phệ yêu đan, đi đâu cũng được." Dứt lời, Mộc Long lập tức hóa thành hình người, nuốt một viên yêu đan vào trong bụng, sau đó trở về Bất Hủ Tông.
Sau khi trở về Bất Hủ Tông, lập tức thông qua truyền tống trận đi Long Trạch Vực.
...
Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực.
Đại Vực Chủ Long Trạch Vực tên là Giản Phá, cảnh giới Thiên Vô Cấm Trung Cảnh. Mặc dù thực lực không bằng Ti Hải Hiền nhưng với nội tình của Vực Chủ Phủ thì thực sự mạnh hơn Nguyên Dương Vực không ít.
Từ số lượng cường giả Thiên Vô Cấm thì cả hai chênh lệch rất lớn. Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực có hai vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh thì nhiều đến mười bảy người.
Giờ phút này, mười tám người, tất cả đều tụ tập ở trong Vực Chủ Phủ, tranh luận không ngớt.
Không vì cái gì khác.
Chỉ vì Diệp Trạch Vương chết.
Bọn họ cảm thấy tiền đồ đột nhiên trở nên mê mang và mờ mịt.
"Đại Vực Chủ, ngài không suy tính một chút sao? Bây giờ Thiên Hoa Tông muốn gia nhập vào Giám Sát Điện, bảo trì trung lập. Chúng ta tùy tiện gia nhập vào Long Dương Vương, sợ rằng sẽ gây nên phiền toái không nhỏ đó."
"Đúng vậy đó. Đại Vực Chủ, Vụ Kỳ Vương dưới trướng Long Dương Vương vừa mới vẫn lạc, thực lực giảm đi nhiều. Gia nhập vào Long Dương Vương có phải là quá mạo hiểm hay không."
"Được rồi, chớ ồn ào, chắc chắn Đại Vực Chủ có tính toán của mình."
Khi mọi người lao nhao, một giọng nói đột nhiên vang lên bên ngoài chính điện.
"Đại Vực Chủ, tiền bối Bất Hủ Tông đến rồi!"
Giản Phá vốn đang nhắm chặt hai mắt, ra vẻ thâm trầm suy nghĩ, nghe được câu này thì mở to mắt, trong hai con ngươi lộ vẻ mừng rỡ.
"Mau mời!"
"Không, bản vực chủ tự mình đi nghênh đón!"
Dứt lời, Giản Phá vội vàng ra khỏi đại điện.
Những người khác vội vàng đuổi theo.
Bọn họ đi theo sau lưng Giản Phá, đều hết sức khó hiểu.
Đại Vực Chủ sao vậy?
Sao lại coi trọng người của Bất Hủ Tông như vậy.
Bất Hủ Tông chẳng phải là một cái thế lực lục tinh ở Nguyên Dương Vực sao?
Còn có.
Người của Bất Hủ Tông tới đây làm gì?
Khi mọi người ở đây nghĩ mãi mà vẫn không rõ, Giản Phá đã ra khỏi Vực Chủ Phủ, gặp được Mộc Long: "Lão phu Giản Phá, không biết các hạ xưng hô như thế nào?"
Mộc Long lạnh nhạt đáp lại một câu: "Gọi ta lão Long là được, tông chủ lệnh cho ta đến Vực Chủ Phủ ngươi ở một thời gian ngắn. Sắp xếp một gian phòng cho ta đi."
"Mời!"
Giản Phá tranh thủ mời Mộc Long vào Vực Chủ Phủ, đồng thời cho Mộc Long ở cách vách hắn, trình độ coi trọng khiến cho những người khác càng không hiểu.
Sau khi sắp xếp chỗ ở thỏa đáng, Mộc Long trực tiếp hạ lệnh đuổi khách: "Được rồi, không có việc gì thì đừng tới quấy rầy ta, có việc cũng không cần đến quấy rầy ta. Gặp chuyện, tự nhiên ta sẽ xuất thủ."
"Đa tạ!" Giản Phá ôm quyền gửi lời cảm ơn, sau đó lui ra ngoài.
Những cường giả Thiên Vô Cấm khác của Vực Chủ Phủ thấy thế thì cũng lui ra ngoài theo.