Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1672 - 【Vip】 Lại Là Long Tộc

【VIP】 Lại là Long tộc 【VIP】 Lại là Long tộc

Hoàn toàn không ngăn được mạch thuật Thiên cấp oanh tạc.

Nhưng mà Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực không giống, chỉnh thể mà nói Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực chính là một món đồ do Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo.

Nhất là khi cái thứ này mở phòng ngự trận ra, không có bốn năm cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh thì ngay cả rung chuyển nó cũng không làm được.

Nếu không thì bốn vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh âm thầm trốn tránh đó đã sớm xuất thủ, tuyệt đối sẽ không chờ đến bây giờ mới xuất hiện.

Rõ ràng Giản Phá tránh ở bên trong là có thể tạm thời bình yên vô sự, nhưng vì thành dân của mình, hắn tự nguyện nghĩa vô phản cố từ bên trong đi ra.

Loại hành vi này chênh lệch quá lớn với quốc chủ U Quốc, hoàng tộc U Quốc.

Cái trước bảo hộ người của U Quốc.

Cái sau lại vì giết Giản Phá mà đồ sát con dân U Quốc vô tội.

Loại người như Giản Phá, trong thế giới nhược nhục cường thực này tuyệt đối thuộc về dị loại, nhưng cũng bởi vì như thế nên Ôn Bình mới động lòng trắc ẩn.

Đương nhiên.

Cũng chỉ như thế.

Nói bảo đảm hắn một lần, Ôn Bình chỉ bảo đảm hắn lần này.

"Bảo vệ Giản Phá, đừng để người nào làm hắn bị thương." Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra, hạ đạt mệnh lệnh mới cho Mộc Long.

Mộc Long nhận được mệnh lệnh thì lập tức từ trong phòng xông ra, hóa thành một đạo kinh hồng trùng thiên bay thẳng lên trời, húc một người bịt mặt đang vọt thẳng tới Giản Phá bay ngàn trượng, sau đó lại cho một cước, một cước thật đơn giản lại đạp một người bay mất dạng.

Giản Phá thấy thế thì không khỏi quay đầu nhìn một cái, biểu cảm trên mặt là vừa mừng vừa sợ, không khỏi xuất phát từ nội tâm cảm thán một câu: "Thật mạnh!"

Cảm thán một câu, Giản Phá lên tiếng.

"Long huynh, chúng ta dời chiến trường lên nữa đi, nếu không trận đại chiến này sẽ lan đến gần không biết bao nhiêu người."

"Ừm ừm." Mộc Long đồng ý, hóa thành kinh hồng hộ tống Giản Phá tiếp tục bay lên chỗ cao hơn trên bầu trời, cho đến khi đâm đầu thẳng vào trong mây.

Cường giả còn lại của Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực thấy thế thì cũng đều chuẩn bị dời chiến trường đi lên.

Thế nhưng mà khi bọn họ chuẩn bị động thì lại phát hiện tất cả người che mặt nhằm vào bọn họ đã thay đổi mục tiêu, tất cả đều nhằm vào Vực Chủ giết.

Ròng rã mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh!

Mà bên phía bọn họ chỉ có năm vị mà thôi.

Chuyện này khiến cho đám người không khỏi tê cả da đầu, có chút tuyệt vọng.

Những hoàng tộc phong vương đó lại ác độc như thế.

Ròng rã mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.

Đây là muốn đưa Đại Vực Chủ vào chỗ chết!

"Đừng tổn thương ta đại ca!"

Phó Vực Chủ Long Trạch Vực thấy thế thì gào thét một tiếng, một chiêu mạch thuật Thiên cấp oanh ra, đuổi theo bộ pháp người bịt mặt, vọt thằng lên mây.

Nhưng mà mạch thuật Thiên cấp oanh đi lên lại bị phá mất trong khoảnh khắc.

Đồng thời bốn người bịt mặt trở tay oanh ra bốn đạo mạch thuật Thiên cấp cảnh giới cực cao, cường thế đánh tan vị phó Vực Chủ Long Trạch Vực đuổi sát không buông này, cả người hóa thành sao băng đập vào phòng ngự trận Vực Chủ Phủ, chấn động đến toàn bộ thành cũng không khỏi rung động.

Oanh ——

Dưới một kích này, trong khoảnh khắc linh thể phó Vực Chủ Long Trạch Vực bị thương đến hơn ba thành, nếu như lại đến một kích như vậy nữa.

Chỉ sợ hắn không chết cũng phải trọng thương!

Thấy cảnh này, đông đảo cường giả Thiên Vô Cấm Long Trạch Vực vốn đang đuổi theo không bỏ không khỏi ngừng lại, nhìn lại đằng sau, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Còn đuổi theo không?

Bọn họ chỉ là Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh.

Liên thủ có thể đều đấu không lại một cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.

Đi hình như cũng là chịu chết.

Khi có ý nghĩ này, tâm trí bọn họ bắt đầu dao động.

"Đại Vực Chủ xúc động."

"Đúng vậy, rõ ràng có thể quần nhau một phen, lại đột nhiên quyết định. Đến mức bây giờ chúng ta hoàn toàn cùng đường mạt lộ."

"Năm đấu mười hai, nói thật, ta không muốn chết."

"Ta cũng thế."

"Thật vất vả mới tu luyện tới Thiên Vô Cấm, ta không muốn vẫn lạc trong âm mưu như vậy... ta đi hộ thành."

Trong số mười mấy người lập tức có ba, bốn người đáp xuống.

Nói là hộ thành.

Thật ra là không muốn chịu chết uổng phí.

Những người còn lại mặc dù không có lập tức rời đi nhưng cũng không dám tiếp tục đuổi theo.

Bởi vì đuổi theo, chính là chịu chết.

Đứng lên từ phòng ngự trận Vực Chủ Phủ, phó Vực Chủ Long Trạch Vực thấy cảnh này thì hai mắt lập tức lạnh lẽo.

Sau đó lại hóa thành kinh hồng bay thẳng lên, đồng phát ra một đạo mệnh lệnh!

"Cùng ta giết lên, các ngươi ngăn lại một người, mười một người khác giao cho chúng ta. Tin tưởng Đại Vực Chủ, hắn sẽ không dùng tính mạng của các ngươi nói đùa."

Nói xong, các cường giả Thiên Vô Cấm hai mặt nhìn nhau, không ai lập tức lên đường.

Cũng ngay lúc này, một tiếng kêu thảm thiết từ trong mây truyền ra.

"Cứu ta!"

Sau đó, tiếng kêu thảm thiết càng yếu ớt.

"Cứu..."

"Ta..."

Đám người vội vàng định thần nhìn lại, chỉ thấy cánh tay phải vị cường giả Bất Hủ Tông mấy ngày nay vẫn ở trong phòng, ai cũng không thấy đó xuyên qua lồng ngực một người bịt mặt. Còn kiếm của người bịt mặt đó lại đè vào lồng ngực của hắn, ngay cả một phân cũng không đâm vô được.

Mấy hơi sau, kiếm và người đều rơi xuống, giống diều bị đứt dây.

Một màn này khiến cho đông đảo cường giả Thiên Vô Cấm sắc mặt lại biến.

"Cái này. . ."

"Cái này. . ."

"Linh thể lực lượng quá mạnh mẽ chứ?"

"Không... không phải linh thể. Đây là một vị Yêu Tổ Trung Cảnh!"

Phó Vực Chủ Long Trạch Vực thấy thế thì đại hỉ.

Hắn biết Đại Vực Chủ sẽ không dùng mình và tính mạng của bọn họ đi cược!

"Còn đang nhìn cái gì, giết tới!"

Nói xong, phó Vực Chủ Long Trạch Vực lập tức trùng sát lên, cường giả Thiên Vô Cấm khác thấy thế thì lòng đang dao động cũng kiên định hơn một chút.

Thời khắc này, Mộc Long nhẹ nhàng vẩy vẩy cánh tay dính máu tươi, sau đó hờ hững nói: "Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực, Bất Hủ Tông ta bảo đảm, muốn chết có thể tiếp tục tới."

Bình Luận (0)
Comment