Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1836 - Chương 1688 - Đồ Đao Hoàng Tộc Nhắm Vào Thiên Bảng (2)

Chương 1688 - Đồ đao hoàng tộc nhắm vào Thiên Bảng (2)
Chương 1688 - Đồ đao hoàng tộc nhắm vào Thiên Bảng (2)

Chương 1688: Đồ đao hoàng tộc nhắm vào Thiên Bảng (2)

Cùng lúc đó, Ôn Bình đóng giao diện tượng Nữ Oa lại. Danh vọng trống không khiến cho Ôn Bình cảm thấy có chút vắng vẻ, có thể là do trước đó xài quen rồi.

Ài.

Trước đây cảm thấy mấy vạn danh vọng đã đủ nhiều.

Sau này cảm thấy mấy chục vạn danh vọng cũng đủ mình xài.

Bây giờ nghĩ lại một chút, quá ngây thơ rồi.

Làm gì mà đủ được.

Cũng may là bây giờ Tử Khí Các có đầy đủ nhân thủ, mỗi tuần đều có thể có hai vạn danh vọng đến bốn vạn danh vọng vào sổ.

"Đúng rồi, hệ thống, nếu như muốn bồi dưỡng một con Yêu Tổ SS hoặc là SSS thì cần dùng bao nhiêu cái huyết mạch cấp S?" Mặc dù bây giờ danh vọng không nhiều nhưng Ôn Bình vẫn muốn bồi dưỡng một con Yêu Tổ SSS.

Hệ thống đáp: "Nếu như dùng huyết mạch cấp S tiến hành dung hợp, ít nhất cần một trăm loại. Cấp SS thì cần năm mươi loại."

"Nhiều như vậy!"

Được rồi.

Ôn Bình bỏ suy nghĩ dựa vào dung hợp huyết mạch để tiến hóa huyết mạch.

Vẫn là thăng cấp tượng Nữ Oa, tăng hạn mức cao nhất của Huyết Mạch Trì lên.

Ngay lúc Ôn Bình chuẩn bị đến Đan Tháp một chuyến, đột nhiên nhận được tin tức từ Trần Hiết.

"Tông chủ, như ngài dự liệu, mặc dù bọn họ không có trực tiếp nhằm vào Tẫn Tri Lâu, Bất Hủ Tông nhưng bọn họ đã bắt đầu nhằm vào Thiên Bảng của chúng ta."

"Dùng thủ đoạn gì?"

"Diễn kịch. Bọn họ chuẩn bị diễn kịch để bôi xấu Thiên Bảng, chứng minh xếp hạng trên Thiên bảng chỉ là thủ đoạn Tẫn Tri Lâu dùng để mua danh chuộc tiếng. Trước mắt bọn họ liên hệ sáu vị Thiên Vô Cấm Trung Cảnh và mười hai vị Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh. Những người này đều không quen biết nhau nhưng có một cái đặc điểm, đó là bọn họ là người của Băng Vương hoặc là người của Vô Cực Vương, hoặc là người của Hợp Bi Vương, Bạo Loạn Vương."

Sắc mặt Trần Hiết ngưng trọng.

Bởi vì mặc dù loại thủ đoạn ti tiện này không cao minh nhưng đúng là rất hữu hiệu.

Mà sau khi lòng người thay đổi, bọn họ cho rằng Thiên Bảng là thứ Tẫn Tri Lâu dùng để mua danh chuộc tiếng thì muốn bọn họ đổi ý cần tốn rất nhiều sức.

Ôn Bình bình tĩnh đáp lại: "Không cần phải để ý đến bọn họ, bọn họ thích diễn kịch thì diễn. Thủ đoạn truyền bá tin tức của bọn họ có hạn, muốn truyền kết quả diễn kịch khắp toàn bộ U Quốc, từ đó bôi xấu Thiên Bảng, ít nhất cần mấy tháng. Thời gian mấy tháng, Bất Hủ Nhật báo đã ra mấy chục, mấy trăm kỳ. Ngươi nói, mọi người tin tưởng thứ mình nhìn thấy mỗi ngày hay là tin tưởng mấy tin tức đột nhiên xuất hiện?"

"Tông chủ, nhưng mà bọn họ sẽ truyền bá tin tức này ở các chủ thành ở các đại vực, hơn nữa có thể khiến cho tất cả mọi người trong thành chủ các đại vực đều biến trong thời gian ngắn!"

"Vậy thì biết cũng được. Lúc đầu tác dụng của Thiên Bảng cũng chỉ là dùng để giúp Tẫn Tri Lâu truyền bá Bất Hủ Nhật báo, đa số mọi người tin là được. Còn những người trong thành chủ đại vực tin hoặc là không tin, cũng không ảnh hưởng người truyền bá Bất Hủ Nhật báo. Đến lúc đó đưa ra một ít tư cách mua sắm Tuyền Qua Đồ, Tuyền Qua Sát Khí trên Bất Hủ Nhật báo, dù không tin thì bọn họ cũng sẽ mua."

Nói xong, Trần Hiết ngẩn ra.

Ừa.

Hình như rất có lý.

Đã không ảnh hưởng bán Bất Hủ Nhật báo, hình như cũng không có tổn thất gì.

"Tông chủ, vẫn là ngài nghĩ thấu triệt."

Ôn Bình tiếp tục nói: "Mặt khác, chờ bọn họ diễn xong, nhớ giúp bọn họ đưa lên tiêu đề. Sau đó lại kéo tất cả những người diễn kịch và người có liên quan đến bọn họ vào trong sổ đen của Tử Khí Các. Muốn diễn, cứ để cho bọn họ diễn."

"Vâng, tông chủ!"

Khóe miệng Trần Hiết nở một nụ cười.

Cách làm này của tông chủ, đúng là hung ác.

Đúng.

Ngươi diễn.

Diễn một tuồng kịch, trực tiếp khiến cho chính ngươi và tất cả những người có liên quan đều bị ghi vào trong sổ đen của Tử Khí Các.

Xem ai tổn thất lớn hơn.

"Sau này không cần sợ kiểu dư luận chiến này, Bất Hủ Nhật báo bao trùm càng ngày càng rộng, cho dù là quốc chủ muốn liều mạng với ngươi thì hắn cũng không có thực lực này." Ôn Bình sợ Trần Hiết không nhìn rõ lực lượng mà mình đang khống chế cho nên nhấn mạnh một lần.

Đây chính là lực lượng của truyền thông!

Nhất là ở một nơi mà thông tin không phát triển như thế này.

Ở thế giới rộng lớn mà ra cửa động một chút thì là mấy tháng, mấy năm.

Lực lượng của Bất Hủ Nhật báo chính là vô địch!

Chờ hoàng tộc U Quốc nhận ra được điểm này thì không cần tưởng tượng Ôn Bình cũng biết hoàng tộc U Quốc sẽ hối hận đã phát một quyển sách vàng cho Bất Hủ Nhật báo.

Theo sau đó, Ôn Bình hỏi: "Đúng rồi, tình hình đại chiến ở Bi Trạch Vực thế nào rồi?"

Trần Hiết vội vàng nói: "Trước mắt là Già Thiên Lâu chiếm ưu thế. Đã đánh vào sâu ngàn dặm trong Bi Trạch Vực, đến mức trước trước sau sau bạo phát hai lần cường giả phong vương đại chiến. Nhưng mà đều không có thương vong, bởi vì cường giả phong vương bên phe U Quốc chỉ cần thấy yếu thế thì chạy, ưu thế cũng không đuổi theo."

"Xem ra những cường giả phong vương này đều rất tiếc mạng, cũng không định hiến ra sinh mệnh của mình vì tương lai của U Quốc." Đối với chuyện này, Ôn Bình cũng lý giải.

Dù sao đạt đến phong vương, cho dù là quyền thế hay là địa vị đều đã là đỉnh phong. Theo đuổi duy nhất chỉ là càng mạnh hơn. Nếu như không phải không tìm thấy con đường rời khỏi Triều Thiên Hạp thì sao bọn họ sẽ ở lại Triều Thiên Hạp bán mạng cho U Quốc.

Những người tu hành trong lòng không có tín ngưỡng U Quốc, chắc chắn bọn họ không thích ở dưới người khác, cả ngày bị người ta kêu đến kêu đi.

Không nghĩ nữa, Ôn Bình cũng cất Truyền Âm Thạch, tiếp tục tu luyện. Trong mấy ngày kế tiếp, từng tuồng kịch diễn ra ở các nơi trong U Quốc.

Mỗi ngày một trận chiến, tuyệt đối không nhiều.

Hơn nữa đại chiến qua đi, kết quả đại chiến sẽ truyền khắp tất cả thành chủ đại vực các thế lực lục tinh ở các đại vực với tốc độ cực nhanh.

Đều không ngoại lệ, đều là người xếp hạng cao trên Thiên Bảng bại bởi người xếp hạng thấp.

Bình Luận (0)
Comment