Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1838 - Chương 1690 - Đông Lĩnh Chi Chiến (Trung)

Chương 1690 - Đông Lĩnh chi chiến (Trung)
Chương 1690 - Đông Lĩnh chi chiến (Trung)

Chương 1690: Đông Lĩnh chi chiến (Trung)

Nghĩ đến đây, Long Dương Vương đột nhiên nhận ra một vấn đề.

"Có phải Trấn U Vương đã chọn đội rồi hay không?" Thời điểm mấu chốt này, Tư Mã Thiên Tuyền đột nhiên đứng ra phủ nhận Thiên Bảng, có chút kỳ quặc.

...

Hôm sau.

Vương phủ Thiên U Vương.

Băng Vương, Vô Cực Vương, Bạo Loạn Vương, Hợp Bi Vương, bốn người vội vàng đi vào vương phủ Thiên U Vương, trên mặt mỗi người đều có sợ hãi lẫn vui mừng.

Tư Mã Thiên Tuyền đứng ra nói chuyện, phủ định Thiên Bảng, đây là chuyện bọn họ không ngờ tới.

Bởi vì cho dù bọn họ phái người diễn một trăm trận còn chưa chắc có thể có tác dụng hơn một câu của Tư Mã Thiên Tuyền.

Vừa vào trong vương phủ, Bạo Loạn Vương đã cười lớn: "Ha ha ha, quá sướng, bây giờ ta xem Long Dương Vương còn bảo đảm Thiên Bảng như thế nào, bảo đảm Tẫn Tri Lâu như thế nào. Nếu như bây giờ lão tổ xuất quan, biết Thiên Bảng tồn tại, chắc chắn ta sẽ làm tiên phong diệt Tẫn Tri Lâu!"

Bây giờ Bạo Loạn Vương đã không mưu cầu gì khác.

Bởi vì phong vương duy nhất ủng hộ hắn đã chết thảm, hơn nữa còn mang theo tội danh người ẩn núp của Già Thiên Lâu mà chết.

Giám Sát Điện đã tóm lấy tất cả người thân cận với Liệp Nghiêu, chức quan và quyền lực thuộc về bọn họ cũng đều bị giải trừ, mà những người đó phần lớn là người ủng hộ hắn.

Không có bọn họ.

Trong thời gian năm năm, hắn không có một cơ hội nhỏ nhoi nào.

Bây giờ phá đổ Long Dương Vương là theo đuổi duy nhất của hắn.

Khi Bạo Loạn Vương đi vào sân sau vương phủ, Thiên U Vương chậm rãi từ trong sân sau đi ra, mỉm cười thản nhiên nói: "Nếu như ngươi gan lớn, có thể đi xông vào cấm địa nơi các lão tổ bế quan một lần, tối đa cũng là từ bỏ quyền lợi tranh đoạt vị trí quốc chủ thôi."

Một câu, Bạo Loạn Vương giật mình.

Hắn như bị đề tỉnh.

Thiên U Vương thấy thế thì vội vàng giải thích, bởi vì nếu như bị lão tổ biết được là mình xui khiến, hắn cũng chịu không nổi: "Nói đùa, nói đùa, đừng coi là thật. Hôm nay chư vị đều đến trong phủ bản vương, hẳn là không có chuyện không lên điện tam bảo chứ?"

"Đúng, nếu Tư Mã Thiên Tuyền đã gián tiếp giúp chúng ta, chúng ta không ngại liên thủ tìm quốc chủ, thử để... quốc chủ thu lại sách vàng đã cho Tẫn Tri Lâu." Hợp Bi Vương khó khi mở miệng một lần, mới mở miệng thì đã định nhất cỗ tác khí dập tan Tẫn Tri Lâu.

"Đồng ý."

Băng Vương, Vô Cực Vương cũng lên tiếng.

Thiên U Vương thì không có mở miệng, bởi vì thật ra thì việc này cũng không thích hợp làm ngay bây giờ, nhưng nếu bọn họ đã chịu đi làm, vậy thì cứ để cho bọn họ đi làm.

"Làm thì được, nhưng không thể cùng đi. Một lần liên thủ, có thể quốc chủ sẽ không hoài nghi chúng ta liên thủ, nhưng nếu như lần thứ hai vẫn là liên thủ, chắc chắn quốc chủ sẽ không làm theo ý chúng ta."

Nói xong, đám người Băng Vương đưa mắt nhìn nhau.

Cuối cùng ánh mắt đều nhìn về phía Bạo Loạn Vương.

Bạo Loạn Vương ngơ ngẩn lần nữa.

Chợt đại hỉ.

"Vậy bản vương làm!"

Nói xong.

Bạo Loạn Vương kích động.

Vậy mà từ biệt đám người, lập tức đến hoàng cung!

...

Bi Trạch Vực.

Thiên Vọng Hạp.

Thiên Vọng Hạp ở hướng chính đông Bi Trạch Vực, vừa khéo ở giữa sa trường, Đông Lĩnh và Thiên Lưu Giang với dãy núi Linh Phong.

Cho nên Hà Hữu Uyên tọa trấn ở sau Thiên Vọng Hạp.

Chỉ đợi Khúc Cảnh thông đạo kết nối năm cái chiến trường ổn định, có thể dung nạp cường giả Thiên Vô Cấm thông qua thì có Khúc Cảnh thông đạo, hắn có thể di chuyển qua lại năm cái chiến khu.

Chỉ cần có phong vương động thủ thì hắn có thể cấp tốc trợ giúp.

Cho dù bây giờ Khúc Cảnh thông đạo còn chưa đủ để tiếp nhận cường giả Thiên Vô Cấm thông qua thì hắn cũng có thể ở Thiên Vọng Hạp chỉ huy Thần U Quân ở năm cái chiến khu.

Đúng lúc này, một người truyền tin làm vội vã cầm thư xông vào trong doanh trướng, thông qua tầng tầng trông coi, đưa nó đến trước mặt Hà Hữu Uyên.

"Tham kiến Thần Thống, đây là tin gấp tới từ 'Cọc'."

‘Cọc’ là xưng hô của Thần U Quân đối với tai mắt được xếp vào nội bộ Già Thiên Lâu.

Hà Hữu Uyên nhận thư, mở ra xem mấy lần, sau đó nói: "Nói cho Ti Hải Hiền, lần xung kích chiến trường Đông Lĩnh quy mô lớn này do hắn toàn quyền chỉ huy ngăn cản, cần phải ngăn người của Kỳ bộ lại, không cho người của Già Thiên Lâu thâm nhập hơn sâu vào U Quốc dù chỉ là một dặm! Về phần những cường giả Thiên Vô Cấm của Kỳ bộ thì nói Ti Hải Hiền có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, giết tới Kỳ bộ rút lui."

Nói xong, ngươi đưa tin nhanh chóng rời khỏi doanh trại, thông qua Khúc Cảnh thông đạo nhanh chóng đi chiến trường Đông Lĩnh, vừa khéo khi màn đêm buông xuống thì tới được Đông Lĩnh, đồng thời truyền lời của Hà Hữu Uyên lại, không sót một chữ cho Ti Hải Hiền đang thương thảo kế hoạch ngăn địch với rất nhiều Thần Tướng.

Vào đêm.

Bên ngoài Đông Lĩnh, trăm dặm đều là thành viên Kỳ bộ Già Thiên Lâu, tổng số đạt một trăm triệu người. . . một trăm triệu người tu hành này, cho dù là một người giẫm một cái thì tiếng động gộp lại cũng như thiên lôi nổ vang, tiếng truyền hơn ngàn dặm, người nghe sợ mất mật.

Nương theo bọn họ nhanh chóng tiếp cận Đông Lĩnh, trong đám người có từng cái khí giới to lớn như núi cao phun ra hỏa cầu phóng lên tận trời, sau đó rơi xuống phía Đông Lĩnh. Trong khoảnh khắc, liên tiếp hơn ngàn viên hỏa cầu đốt sáng lên toàn bộ Đông Lĩnh, cũng đốt sáng lên rất nhiều đứng Thần U Quân sừng sững trong quần sơn Đông Lĩnh.

"Kết mạch trận!"

Nương theo một giọng nói hùng hậu vang lên.

Trong Đông Lĩnh, vô số tiếng mạch môn mở ra lần lượt vang lên.

Phanh ——

Phanh ——

Phanh ——

Tiếng mở mạch môn trong trẻo ngắn ngủi, nhưng khi kết hợp với tiếng hét phẫn nộ của mấy ngàn vạn Thần U Quân thì chấn động đến dãy núi rung động.

Khi mấy chục triệu người cùng kết mạch trận, trăm dặm trên không Đông Lĩnh lập tức xuất hiện một cái hộ thuẫn kim sắc cực lớn, chặn hỏa cầu mãnh liệt tiến lên. Nhưng mà chặn được đợt thứ nhất, đợt thứ hai đã đến, tiếp tục nện lên hộ thuẫn.

Bình Luận (0)
Comment