Chương 1699: Đến lúc này, Thiên Bảng trở thành quyền uy! (2)
Dù sao trung cảnh giết phong vương, nói ra cũng là lần đầu tiên ở Triều Thiên Hạp.
"Xem ra hắn đang hoài nghi Trấn U Vương, thậm chí cảm thấy Trấn U Vương được hắn nể trọng cũng không phải là hoàn toàn trung thành với mình." Ôn Bình cảm khái một tiếng, nhưng mà cũng không nghĩ nhiều.
Không cần biết quốc chủ U Quốc nghi ngờ hay không nghi ngờ Tư Mã Thiên Tuyền, Ti Hải Hiền đã đạp lên con đường đi lên đỉnh cao quyền lực ở U Quốc.
Chờ Bất Hủ Tông vượt qua U Quốc, đứng trên đỉnh Triều Thiên Hạp, U Quốc cũng là một vấn đề.
Mặc dù hắn không muốn làm quốc chủ gì đó nhưng dù sao U Quốc cũng là một khu vực lớn, hơn nữa có nhiều nhân khẩu như vậy, dù sao cũng phải có một người trông coi, hơn nữa phải là người của Bất Hủ Tông.
Có lẽ người này có thể là Ti Hải Hiền.
"Truyền âm cho Ti Hải Hiền, nói hắn tự do phát hủy, nếu như gặp phải cường giả thượng cảnh hạng thứ bốn mươi tám trên Thiên Bảng trở lên thì dẫn bọn họ đến chỗ không người, tông môn sẽ giải quyết thay hắn."
Trần Hiết lên tiếng trả lời: "Vâng, tông chủ! Đúng rồi, tông chủ, Tư Không Truy Tinh vừa mới truyền âm cho ta, nói vừa rồi quốc chủ triệu kiến hắn, kêu hắn đi điều tra Tư Mã Thiên Tuyền, một chút dấu vết cũng không được buông tha. Không được cho người thứ ba biết, đồng thời còn cảnh cáo Tư Không Truy Tinh không thể dùng người của Giám Sát Điện!"
"Vậy ngươi có thể giao dịch với vị quốc chủ U Quốc này, bán tình báo của Tư Mã Thiên Tuyền cho hắn. Nhớ kỹ, đừng bán rẻ quá. Càng cẩn thận càng tốt, không cần quan tâm vị quốc chủ này cảm nhận Tẫn Tri Lâu như thế nào."
Ôn Bình biết, Thiên Bảng xuất hiện, chỉ sợ Bất Hủ Nhật báo khuếch trương đã khiến cho vị quốc chủ U Quốc này cảm nhận được nguy cơ. Dù sao làm quốc chủ, chắc chắn là sẽ không để cho có tồn tại mạnh hơn Giám Sát Điện xuất hiện.
Nếu như Tẫn Tri Lâu có thể đưa ra tình báo về Tư Mã Thiên Tuyền, sợ là vị quốc chủ U Quốc này sẽ càng kiêng kị Tẫn Tri Lâu thêm. Thậm chí sẽ nghĩ đến biến Tẫn Tri Lâu thành tay chân của mình hoặc là hủy diệt nó.
Nhưng là vẫn là câu nói đó.
Ôn Bình không quan tâm.
Bởi vì ít nhất trong năm năm này, quốc chủ U Quốc cần Tẫn Tri Lâu, trừ phi hắn cam tâm tình nguyện thoái vị.
Ôn Bình cảm thấy một người quen nắm quyền lực tối cao trong tay, muốn cho hắn buông tay đi tiềm tu thì sợ là không dễ dàng.
"Vâng, tông chủ! Lát nữa thuộc hạ sẽ liên hệ Tư Không Truy Tinh, sẽ hố quốc chủ U Quốc một vố bạch tinh."
"Thiên tài địa bảo cũng có thể."
Ôn Bình căn dặn một câu.
"Rõ!"
"Đúng rồi, tình huống của Vi Sinh Tinh Vũ như thế nào rồi? Gần đây hắn có liên lạc với ngươi không?"
"Tình huống tạm thời không rõ, cũng không có liên lạc với ta. Nhưng mà ngài yên tâm, hắn có lão Hoàng che chở, vô cùng an toàn."
"Lão Hoàng?"
"Chính là tọa kỵ trung cảnh ngài ban cho. Phong vương không ra, ai có thể làm gì được Vi Sinh trưởng lão? Ngược lại là Hoài Không trưởng lão, tình huống bây giờ không tốt lắm, liên tục bị Liệt Không nhất tộc đuổi theo, hơn nữa còn chết một Yêu Tổ vừa mới đột phá cảnh giới."
"Ừm?"
Tổn thất một cái huyết mạch cấp A?
Ôn Bình vội vàng mở tin tức của Yêu tộc ra.
Nhưng mà phát hiện Yêu Tổ Yêu tộc cũng không có thiếu đi.
Xem ra là mới đột phá cảnh giới trong mấy ngày nay.
Vậy thì cũng đỡ, không tính là lỗ nặng, vẫn còn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Dù sao trưởng thành đều phải trả giá bằng máu, bọn họ không đi liều như thế thì cũng không thể nào sinh ra nhiều Yêu Tổ như vậy. Không đi liều như thế, ở lại Hồ Yêu Hoàng tu luyện thì không biết phải tu luyện tới khi nào.
"Tông chủ, muốn cho Mộc Long trưởng lão đi giúp một tay hay không?"
"Cho Mộc Long qua đó bây giờ thì chẳng khác gì là hại bọn họ. Ta không hi vọng sau này Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng mặc dù mạnh mẽ nhưng vừa gặp áp lực thì lập tức lùi bước hoặc là gửi hi vọng vào người khác."
"Thuộc hạ đã rõ." Trần Hiết cũng hiểu đạo lý này, cho nên không nói thêm nữa.
"Còn có chuyện gì không? Không có việc gì thì đi đi."
"Còn còn, tông chủ, Long Dương Vương muốn cho ta hỏi ngài một chút, khi nào thì thuận tiện đến Bất Hủ Tông bái phòng ngài?"
"Ngày kia."
Hôm nay còn phải tu luyện.
Ngày mai phải đi Đan Tháp nhìn xem tiến độ luyện đan của phụ mẫu.
Cũng chỉ có ngày kia mới có thể bớt chút thời gian.
"Tông chủ, vậy ngài đi đi, lát nữa ta chuyển lời cho hắn. Đoán chừng lần này Long Dương Vương chuẩn bị đại lễ!"
"Kêu hắn đừng có chuẩn bị. Người tới được, nếu như đem lễ vật thì thôi."
Ôn Bình không định nhận đồ của Long Dương Vương nữa, không riêng gì bây giờ Bất Hủ Tông không thiếu, còn là vì hắn cho rằng chắc chắn Long Dương Vương không cho ra được lễ vật phong phú như quà gặp mặt trước đó.
Nếu không có phong phú như trước đó thì không hấp dẫn hắn được.
Không có lực hấp dẫn, vậy thì không cần nhận. Chỗ này cũng không phải cửa hàng, nhiều ít gì cũng lấy.
Tiếp theo, Ôn Bình không có nói nữa, cất Truyền Âm Thạch, lên Thính Vũ Các tiếp tục thôn phệ mộc khí đi.
Bây giờ hắn chỉ muốn bước vào thượng cảnh.
Đồng thời chờ khu ký túc xá thăng cấp hoàn thành, thăng cấp Niết Bàn Ốc – nơi có thể cải tạo, thăng cấp mạch thuật và công pháp. Cho đến khi hắn có thể tăng công pháp, mạch thuật lên tới cấp Nguyên Ương.
Trước đó thì tiếp tục tích lũy danh vọng.
Có thể tưởng tượng, thăng cấp Niết Bàn Ốc cần rất nhiều danh vọng.
Dù sao căn cứ kinh nghiệm trước đây, chắc chắn hệ thống sẽ không để hắn dùng bạch tinh hoặc là một hai vạn danh vọng để thăng cấp.
Cứ như vậy, Ôn Bình tu luyện một buổi tối.
Có Bất Tử Thụ và Kiến Mộc chế tạo ra một lượng lớn mộc khí, Ôn Bình cảm thấy khoảng cách càng ngày càng gần.
Trước đó, Ôn Bình định đi phòng bếp ăn chút gì, sau đó đi Đan Tháp xem tiến độ luyện đan của phụ mẫu, nhưng mà lại nhận được Trần Hiết truyền âm.
"Tông chủ, quốc chủ U Quốc muốn gặp ngài!"