Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 186 - 【Vip】 Nửa Bước Thần Huyền Cảnh

【VIP】 Nửa Bước Thần Huyền Cảnh 【VIP】 Nửa Bước Thần Huyền Cảnh

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Sau khi Lâm Khả Vô rời đi, Ôn Bình lập tức đi tới Thính Vũ các, trong lòng đang vui mừng hi vọng về phần thưởng ngẫu nhiên thăng cấp kiến trúc một lần miễn phí.

- Có thể giúp ta tiết kiệm ba mươi vạn kim tệ hay không, phải nhờ vào ngươi rồi!

Sau khi nhận được ban thưởng, rốt cuộc thanh âm hệ thống cũng truyền truyền tới.

Ôn Bình đột nhiên cảm thấy căng thẳng trong lòng, lòng bàn tay vậy mà toát ra mồ hôi lạnh.

Trong nháy mắt này, trong đầu Ôn Bình liền không nghĩ tới chuyện gì nữa.

- Ngẫu nhiên thăng cấp kiến trúc Thính Vũ các.

Nghe được câu nói này, khóe miệng Ôn Bình chậm rãi kéo lên, sau đó cười toác đến mang tai. Cả người đứng lên, nhịn không được đi tới bên cửa sổ Thính Vũ các hướng về phía Vân Lam sơn hét lớn một tiếng.

Ba mươi vạn kim tệ a, cứ như vậy mà bớt luôn.

Vậy mười mấy vạn kim tệ trên người hắn lúc này có thể làm việc khác, như là đem tất cả kiến trúc đều thăng cấp một lần.

Đương nhiên, đây chỉ là tùy tiện nói như vậy.

Trù phòng hắn không có ý định thăng cấp thêm.

Tóm lại, mười mấy vạn kim tệ làm được rất nhiều việc.

Thanh âm hệ thống theo tới:

- Kí chủ, không cần phải hưng phấn như vậy chứ?

- Ngươi là đứng ở đỉnh mây không biết dưới núi khổ. Nếu như dựa vào thu nhập từ đệ tử, muốn tích đến con số ba mươi vạn cần chí ít mười tháng. Mà ta làm gì có thời gian nhiều như vậy?

Cực Cảnh Sơn đó là một tai họa ngầm, chuyện Hàn Vấn chết sớm muộn cũng lộ ra. Đến lúc đó Bất Hủ Tông kiểu gì cũng là đối tượng để Cực Cảnh Sơn trút giận đầu tiên, mặc kệ là có chứng cứ hay không, bọn họ nhất định sẽ làm như vậy.

Bởi vì Hàn Vấn là chết tại Thương Ngô thành.

Mà tại Thương Ngô thành có thể giết Thông Huyền Cảnh, chỉ có Bất Hủ Tông hắn mà thôi.

Giao Long cũng không thể tùy ý lộ mặt, chỉ có thời khắc mấu chốt mới có thể gọi ra, chủ yếu nhất là nó không thể rời xa Bất Hủ Tông. Mà Ác Linh Kỵ Sĩ thì khác, thực lực mạnh, có thể hộ tống hắn ngao du.

Ôn Bình trải qua hưng phấn, cửa sổ thông tin của hệ thống nhảy ra ngoài.

Thăng cấp Thính Vũ các...

Thời gian thăng cấp: Hai canh giờ.

Sau đó hắn bị truyền tống ra ngoài, khác với lần trước, lần này bị đá ra nhưng vẫn cảm thấy ít nhiều thoải mái.

Thính Vũ các có thể đá hắn ra ngoài vài lần thì tốt biết bao a.

Ôn Bình vừa đi xuống dưới vừa nói:

- Hệ thống, sau khi Thính Vũ các thăng cấp, cảnh giới Ác Linh Kỵ Sĩ sẽ tới cấp độ gì?

- Nửa bước Thần Huyền cảnh!

- Cái gì là Thần Huyền cảnh?

Đối với cái này, Ôn Bình không có một chút khái niệm, cũng chưa từng nghe phụ mẫu nói qua.

Tại Đông Hồ, Thông Huyền Cảnh đã là mấy lão ngoan đồng lánh đời, dậm chân một cái cũng đủ để Đông Hồ run rẩy. Cái Thần Huyền cảnh này, hẳn là phía trên Thông Huyền Cảnh.

Hệ thống ứng tiếng :

- Thông Huyền Cảnh là phá mở địa phá, Thần Huyền cảnh là mở sung doanh, một trái một phải. Nửa bước Thần Huyền, là không thể mở toàn bộ sung doanh, chỉ là giải khai kinh mạch, còn cần thời gian dài mới có thể tiến nhập cảnh giới vi diệu Thần Huyền.

Ôn Bình hỏi:

- Kinh Mạch đều mở ra, vì sao sung doanh mạch không thể giống như địa phá mạch, cùng mở ra vào thời khắc đó?

- Bởi vì mở ra Địa phá, là có đan điền tràn đầy thiên địa chi khí, mà mở ra sung doanh mạch lại cần quá nhiều mạch khí, quá trình hấp thu linh khí là chậm rãi. Có người chỉ cần một tháng, mà có người lại cần mười tháng, một năm, thậm chí ba năm! Tóm lại, sung doanh mạch chỉ khi tràn đầy linh khí mới có thể mở ra hoàn toàn, mạch môn thu nạp được càng nhiều linh khí, đại biểu cho việc sau khi tiến nhập Thần Huyền sẽ càng mạnh.

- Hiểu rồi!

Ôn Bình minh ngộ gật đầu, đối với Thần Huyền cảnh tràn đầy chờ mong.

...

Thương Ngô thành.

Hoàn Thành cùng Mộ Dung Hi đi tới trước đoạn tường thành gần Bất Hủ Tông, đứng ở đó, ánh mắt nhìn ra xa phía trước.

Bên cạnh là trăm tên công nhân đang tu sửa tường thành, trước người thì là đường đi không một bóng người dân.

Hai người đều xem cái phía sau.

Một lúc sau, ánh mắt Hoàn Thành khóa chặt đầu chim ưng đang lượn trên bầu trời, đó là thám tử mây xanh danh xưng Vân Chuẩn. Nhìn một hồi, hai người đều hiểu rõ, nơi này sắp xảy ra đại sự.

Hoàn Thành lập tức nói với Mộ Dung Hi bên cạnh:

- Thông tri tất cả mọi người, rời xa Vân Lam sơn, việc tu sửa tường thành gác lại một bên!

Mộ Dung Hi gật đầu.

Sau một khắc, chạy đi làm ngay.

Hắn hiểu, nếu như Thông Huyền Cảnh đánh lên, tác động sẽ ảnh hưởng rất lớn, phàm nhân căn bản không chịu được.

Lúc này, Mộ Dung Trì ngồi trên nóc của một tòa khách sạn, nhìn về phía Vân Lam sơn xa xa, trong lúc lơ đãng gãi gãi đầu. Đêm qua, hắn, sau khi đào tẩu khỏi Linh Doãn, một mực chờ phong ba xảy ra.

Thế nhưng đêm qua từ Vân Lam sơn bỗng nhiên truyền tới tiếng yêu thú rống giận dữ, cho dù là cách xa ngàn mét, thanh âm kia rất nhỏ nhưng cũng khiến da đầu hắn tê dại. Bởi vì có uy áp cảnh giới gia trì xuống.

Hắn phỏng đoán cẩn thận, chủ nhân của thanh âm kia tuyệt đối không kém hắn.

Đồng thời, sau khi tiếng gầm kia vang lên, lại trở nên gió êm sóng lặng, một đêm đến bây giờ, vẫn không xuất hiện chuyện gì, hơn nữa những người kia sau khi vào thành lại giống như là biến mất vô tung vô ảnh.

Nguyên bản hắn có thể cảm giác được chí ít ba cỗ Thông Huyền Cảnh tại Thương Ngô thành, hiện tại một cái cũng không thấy được.

Hắn hiểu được, mấy người kia khẳng định là đang núp ở đâu đó, chờ một kẻ làm chim đầu đàn.

Dù sao, đây là một nhiệm vụ treo thưởng.

Chỉ có cầm lấy vật phẩm nhiệm vụ đi tới người ban bố nhiệm vụ là có thể nhận thưởng.

Đang lúc nghĩ ngợi, bỗng nhiên bên đường đi bên kia truyền tới thanh âm quải trượng chạm đất.

Cách xa nhau trăm mét!

Mộ Dung Trì là nghe được từ đám người huyên náo.

Bởi vì thanh âm của quải trượng nện xuống đất giống như là thanh âm chuông mộc.

Đông!

Đông!

Thanh âm du dương, vang dội, quanh quẩn không dứt.

- Không phải là hắn chứ!

Trong đầu Mộ Dung Trì lập tức hiện lên thân ảnh của một vị lão giả. Lão giả kia liếc mắt nhìn qua hắn, đồng thời ánh mắt sắc bén phóng ra một cỗ tinh quang vô hình, để Mộ Dung Trì rùng mình.

Thanh âm lão giả cũng kéo tới, rất nhỏ, nhưng mà hắn lại nghe được rõ ràng:

- Mộ Dung Trì, ngươi làm một tộc trưởng của một nhị tinh gia tộc, không nghĩ tới cũng đi tranh đoạt treo thưởng với lão phu!

Mộ Dung Trì lộ ra một nụ cười lúng túng, nói:

- Vãn bối chỉ là ngồi đây ngắm cảnh mà thôi!

- Cút ngay! Nếu chậm một hơi thở, chết!!

Đồng thời, Mộ Dung Trì nhận được ánh mắt lạnh lẽo từ lão giả.

Khi thấy ánh mắt tràn ngập sát ý này quét tới, Mộ Dung Trì biến sắc, cả người đều cảm thấy không ổn, vội vàng ném cái ghế, lui ra xa xa.

Lui đến khi khuất bóng, Mộ Dung Trì vẫn còn sợ hãi trong lòng, thầm nghĩ:

- Quả nhiên, không chỉ Linh Doãn, những người khác làm nhiệm vụ treo thưởng này đều không đơn giản, trong đó còn kèm theo mấy người điên.

Vi Thiên Tuyệt, Thiên Tuyệt Môn cung phụng, vậy mà cũng tới.

Đâu chính là một trong ba đại chủ sự, là siêu cấp cường giả.

Hơn xa Linh Doãn nhiều lắm.

Bình Luận (0)
Comment