Chương 1719: Thiên Hà Sơn lại xuất hiện (2)
Mộc Long lại vung đuôi một cái, không chỉ phá mạch thuật Thiên cấp của Hợp Bi Vương mà còn đánh bay Hợp Bi Vương lần nữa, hóa thành sao băng rơi xuống bên ngoài Thần Phi Thành.
Long Dương Vương thấy cảnh này, có chút ngoài ý muốn.
Đúng là liên minh mỏng như giấy!
Đâm một cái là rách!
Cùng lúc đó, tiếng kêu đau đớn của Tư Mã Thiên Tuyền im bặt, thân thể bị yêu lực của Mộc Long trói buộc cũng trở nên cực kỳ yếu đuối.
Mặc dù bất tử nhưng đã ngất đi.
Một cái mạng giờ chỉ còn lại nửa cái.
Đang lúc Mộc Long chuẩn bị hạ tử thủ thì một bóng người đột ngột xuất hiện ở bên cạnh Mộc Long, đưa tay trói buộc Mộc Long.
Người này chính là Thiên Hà Sơn!
"Nể mặt lão phu." Thiên Hà Sơn hòa ái mở miệng, cũng không có đánh Mộc Long, chỉ dùng một sợi Nguyên Ương Chi Lực trói buộc Mộc Long.
"Lão tổ!"
"Lão tổ!"
Bọn người Thiên U Vương kinh hô.
Sau đó nhao nhao khom người nghênh đón.
Người trong Thần Phi Thành nhìn thấy ngay cả hoàng tộc phong vương cũng hành lễ, biết chắc chắn địa vị cyar người tới trên phong vương, cũng vội vàng quỳ rạp xuống đất.
Hợp Bi Vương vẻ mặt chật vật, phẫn nộ giãy dụa đứng dậy, nhìn thấy Thiên Hà Sơn đến thì vui mừng quá đỗi.
"Lão tổ, cứu ta!"
Hợp Bi Vương gửi tất cả hi vọng vào Thiên Hà Sơn. Bởi vì ngoại trừ Thiên Hà Sơn ra thì sợ là không ai ở đây là đối thủ của con long yêu này.
Nhưng mà Thiên Hà Sơn không để ý đến.
Sau một khắc.
Một đạo bạch quang ầm vang rơi xuống.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào giữa bạch quang.
Bởi vì bạch quang xuất hiện có nghĩa là lại có người của Bất Hủ Tông đến.
Ôn Bình chậm rãi từ bạch quang đi ra, Thanh Liên Kiếm đã ra khỏi vỏ, chuẩn bị tái chiến với Thiên Hà Sơn.
Thiên Hà Sơn nhìn thấy Thanh Liên Kiếm thì lòng vẫn còn sợ hãi, ngẩn ra mấy hơi mới mỉm cười thân thiện, nói: "Ôn tông chủ, sao phải giương cung bạt kiếm, lần này lão phu tới không có ác ý."
Dứt lời, Thiên Hà Sơn thả Mộc Long ra.
Được thả ra, Mộc Long vội vàng hóa thành hình người, nắm lấy thi thể Tư Mã Thiên Tuyền yên lặng lui qua một bên.
Lúc này, hi vọng của Hợp Bi Vương tan vỡ.
Hắn rất không cam lòng.
Nhưng lão tổ trước mắt, hắn không dám nói lung tung, đành phải thấp giọng nói: "Lão tổ, xin ngài mau cứu Tư Mã Thiên Tuyền, hắn chính là trụ cột của Thần U Quân U Quốc ta!"
Thiên Hà Sơn liếc mắt nhìn Hợp Bi Vương, cũng nhìn bọn người Thiên U Vương một lượt, sau đó không vui, lạnh lùng nói: "Đúng là gió êm sóng lặng, cao cao tại thượng quá lâu, thân là hoàng tộc, có được tài nguyên tốt nhất mà thực lực lại thấp như vậy. Đường đường là Thần U Quân U Quốc mà trụ cột lại là phong vương khác họ, ngươi còn có can đảm nói?"
Trong lòng Hợp Bi Vương không khỏi trầm xuống.
Xong.
Lão tổ nghiêng về phía Bất Hủ Tông thật!
Sắc mặt bọn người Thiên U Vương cũng đều cực kì không dễ nhìn.
Đối với bọn họ thì chuyện này là một cái tin dữ. Bởi vì một khi được lão tổ ưu ái, cho dù là giết Tư Mã Thiên Tuyền cũng được, công kích hoàng tộc U Quốc cũng được, những chuyện này đều chỉ là chuyện của một câu nói. Lão tổ nói không truy cứu, ai còn dám truy cứu?
Lúc này, Ôn Bình mở miệng.
"Thiên Hà Sơn tiền bối, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao? Ngươi xem dưới chân một chút, xung quanh Tử Khí Các, đó đều là do ngươi ban tặng."
Câu nói này, Ôn Bình nói cực kỳ lạnh lùng.
Bởi vì hắn biết, vài ngày trước Thiên Hà Sơn còn muốn hủy Tử Khí Các, bây giờ đột nhiên lại trở nên hiền lành như thế, chắc chắn là có âm mưu!
Thiên Hà Sơn khẽ cười một tiếng, giải thích: "Ôn tông chủ, ngươi hiểu lầm lão phu. Ngày đó lão phu rời đi chính là không muốn để cho hiểu lầm sâu sắc, cho nên sau khi dưỡng thương thì lập tức tới bái phỏng Ôn tông chủ. Đồng thời cũng vì biểu đạt thái độ hữu hảo của hoàng tộc U Quốc ta. Chắc hẳn ngươi phải biết, lần này Già Thiên Lâu khí thế mạnh mẽ, hoàng tộc là lãnh tụ U Quốc, đương nhiên phải đoàn kết tất cả lực lượng."
Ôn Bình không có lên tiếng trả lời.
Bởi vì không tin.
Cho nên không thèm để ý.
Nhưng mà hình như Thiên Hà Sơn cũng không hề từ bỏ, tiếp tục nói: "Nếu như Ôn tông chủ còn không tin, lão phu dẫn bọn họ cáo từ trước, sau này sẽ dẫn bọn họ mang hậu lễ đến nhà xin lỗi. Sau này nếu như Ôn tông chủ có bất kỳ yêu cầu gì thì đều có thể thông qua tiểu tử này truyền đạt cho lão phu."
Thiên Hà Sơn chỉ Long Dương Vương, bởi vì Thiên Hà Sơn biết, trong hoàng tộc chỉ có Long Dương Vương có quan hệ gần với Bất Hủ Tông nhất.
"Xin lỗi thì không cần, chỉ cần ngươi không có ý kiến với xếp hạng trên Thiên Bảng là được." Ôn Bình biết, Thiên Hà Sơn muốn lên Bất Hủ Tông, mục đích chính là tìm hiểu hư thực của Bất Hủ Tông.
Hắn biết nếu như yêu cầu gặp cường giả phía sau Bất Hủ Tông thì chắc chắn mình sẽ từ chối hắn.
Nghe Ôn Bình nhắc đến xếp hạng trên Thiên Bảng, biểu cảm và ánh mắt của Thiên Hà Sơn cứng lại một chút, nhưng mà vẫn duy trì mỉm cười.
"Ôn tông chủ, hôm khác lão phu sẽ đến nhà bái phỏng." Dứt lời, Thiên Hà Sơn cũng không thèm quan tâm Ôn Bình nói gì, mở miệng trách bọn người Hợp Bi Vương.
Đại khái đều là một chút trách cứ không đau không ngứa, đồng thời cũng mắng mấy cái lỗi vốn không thể tính là lỗi với hoàng tộc.
Cho dù là tự ngạo.
Cho dù là ngạo mạn.
Cho dù không chăm chú tu luyện.
Những thói hư tật xấu này ở trên người bình thường thì chắc chắn là lỗi. Nhưng nếu là trên người hoàng tộc thì hoàn toàn không có chuyện đó.
Bởi vì là hoàng tộc cao cao tại thượng, có thể tùy ý làm bậy.
Trách cứ bọn người Thiên U Vương xong, Thiên Hà Sơn trưng vẻ mặt tươi cười ra, hiền hòa vỗ vỗ vai Long Dương Vương: "Tiểu tử, sau này lui tới với Bất Hủ Tông nhiều một chút. Nếu muốn làm quốc chủ U Quốc, phải học được cách đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết được."