Chương 1721: Ti Hải Hiền phong vương, phong hào Trấn U
Theo sau đó, Ôn Bình lại đi Tiên Phủ Viên một chuyến, vứt Tư Mã Thiên Tuyền xuống Tiên Phủ Viên, cũng lệnh cho Xích Mục Cự Viên sau khi hắn tỉnh lại thì giám sát hắn ngày đêm trồng thảo dược, còn đưa ra điều kiện rộng rãi như trước đây. Chỉ cần Tư Mã Thiên Tuyền không chết, hắn muốn làm sao thì làm.
Khi môn chủ Hồng Diệp Môn Diệp Vu Bình nhìn thấy lại một cường giả phong vương gia nhập "đại đội trồng cây", nàng đã chết lặng.
Bây giờ nàng xác định, chắc chắn đời này mình không ra được.
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng không ngừng hối hận, công việc trong tay không khỏi ngừng lại, không lâu lắm thì đã bị đệ tử tông môn ngày xưa bên cạnh đạp ngã xuống đất.
"Lười biếng? Ai cho ngươi lười biếng! Nhiệm vụ xây dựng Bất Hủ Tông có thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng, ngươi còn dám lười biếng?"
Một cước này.
Có chút ân oán trước đó.
Đang lúc Ôn Bình chuẩn bị tiếp tục tu luyện thì đột nhiên nhận được Hắc Ảnh phản hồi, hắn chỉ đành đi Tẫn Tri Lâu một chuyến.
Khi đến Tẫn Tri Lâu thì thấy trong Khúc Cảnh thông đạo, dưới sự giám thị của Hắc Ảnh, Thiên Hà Sơn đột nhiên mở miệng nói với bọn người Thiên U Vương sau lưng.
"Là hoàng tộc, lại kinh sợ trước mặt một cái tông môn thế lực. Sau khi các ngươi trở về thì ngẫm lại cho kỹ. Lão phu chỉ cho các ngươi hai con đường, hoặc là hủy diệt Bất Hủ Tông, hoặc là rời khỏi tranh đoạt vị trí quốc chủ U Quốc. Trong vòng năm năm, ai có thể hủy diệt Bất Hủ Tông, người đó là quốc chủ U Quốc đời tiếp theo! Làm không được thì Long Dương Vương chính là quốc chủ U Quốc đời tiếp theo."
Bọn người Thiên U Vương vội vàng xấu hổ gật đầu.
Nhưng mà một tia sáng hi vọng cũng dấy lên trong lòng bọn họ.
Hóa ra lão tổ cũng không thích Bất Hủ Tông, cũng không muốn làm chỗ dựa cho Bất Hủ Tông.
Chỉ cần lão tổ không làm chỗ dựa cho Bất Hủ Tông, vậy bọn họ sẽ có phương pháp hủy diệt Bất Hủ Tông. Cho dù Bất Hủ Tông có hai tôn phong vương!
"Các ngươi về trước đi, lão phu về Tổ Sơn một chuyến. Qua một thời gian ngắn nữa, theo lão phu đến Bất Hủ Tông gặp tông chủ Bất Hủ Tông đó một lần nữa."
"Rõ!"
Lúc này, bọn người Thiên U Vương tiếp tục đi.
Thiên Hà Sơn thì mở một cái cửa ra khác trong Khúc Cảnh thông đạo, biến mất trong Khúc Cảnh thông đạo. Khi Hắc Ảnh đuổi theo thì cái lối ra đó đã đóng lại.
Nhìn đến đây, Ôn Bình nhướng mày.
Mặc dù không thể nghe được càng nhiều.
Nhưng mà bây giờ Ôn Bình có thể xác định, chắc chắn là Thiên Hà Sơn có mưu đồ.
Khi hắn đến nữa thì chắc chắn sẽ không đến một mình. Dù sao đã bị thiệt thòi trong tay mình, hắn sẽ không ngu đến mức đến một mình nữa!
"Xem ra cần phải tranh thủ thời gian đột phá đến thượng cảnh."
Ôn Bình lệnh cho Hắc Ảnh rút về, sau đó lập tức trở về Thính Vũ Các tiếp tục tu luyện.
Hôm sau.
Bi Trạch Vực.
Sau một trận chiến của Ti Hải Hiền, Thần U Quân U Quốc và người tu hành từ các đại vực đến đây tham chiến phản công khí thế như hồng.
Nhưng mà ngoại trừ chiến trường Đông Lĩnh, chiến trường bốn phía cũng không vì thế mà giành được thắng lợi. Bởi vì Già Thiên Lâu phát động tiến công mãnh liệt hơn.
Chỉ riêng cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh đại chiến, trong năm sáu ngày ngắn ngủi thì đã xuất hiện mười lần trở lên, lần này song phương đều chiến tử một vị cường giả thượng cảnh. Bởi vì đồ bảo mệnh đều chỉ có một món, dùng một lần thì không còn.
Nhưng chiến tranh vẫn luôn tiếp tục!
Song phương đều có thượng cảnh chiến tử, chuyện này cũng khiến cho chiến tranh ở Bi Trạch Vực tiến vào một cái giai đoạn gay cấn, đến mức tất cả nơi giáp giới giữa U Quốc và Già Thiên Lâu đều dấy lên chiến hỏa. Mấy ngày ngắn ngủi, đã có ba trăm triệu người nữa đã gia nhập chiến trường.
Nhìn thấy tình huống như vậy, Hà Hữu Uyên có chút ngồi không yên. Lập tức lên đường tiến về Đông Lĩnh, chuẩn bị đón Ti Hải Hiền đang dưỡng thương ở Đông Lĩnh. Bởi vì sợ Già Thiên Lâu sẽ phái người ám sát Ti Hải Hiền, không cho Ti Hải Hiền có cơ hội tu dưỡng.
Hắn là người đầu tiên xưa giờ, trung cảnh giết thượng cảnh.
Nếu như người như vậy bị ám sát chết, đối với U Quốc, đối với cả giới tu hành đều là một tổn thất khổng lồ.
Khi đến Đông Lĩnh, Hà Hữu Uyên trực tiếp mở miệng: "Dọn dẹp một chút, lập tức theo ta đi Thiên Vọng Hạp, ở đó ngươi có thể an tâm dưỡng thương. Trước khi thương thế ổn định thì không được phép tham chiến."
Nhưng mà Ti Hải Hiền nhận được Linh Thiện Trần Hiết đưa tới, mấy ngày nay, thương thế đã tốt bảy tám phần. Về phần tại sao vẫn truyền tin tức đang dưỡng thương ra, đó là vì hắn muốn mượn cơ hội này dụ dỗ người của Kỳ bộ phản công.
Mắt thấy mấy ngày nay người của Kỳ bộ đã ngo ngoe muốn động, lúc này để hắn rời khỏi Đông Lĩnh chẳng phải là công lao tới tay thì bay mất sao?
"Đại nhân, lúc này Thần U Quân ở chiến trường Đông Lĩnh sĩ khí tăng vọt, ta lại tùy tiện rời đi, có phải không tốt lắm hay không?"
Hà Hữu Uyên trầm giọng nói: "Ngươi còn sống mới quan trọng nhất, một trận chiến vài ngày trước đã để cho ngươi nổi tiếng xa gần U Quốc và Triều Thiên Hạp, nhưng cũng làm cho Già Thiên Lâu quyết tâm muốn giết ngươi. Chắc chắn bọn họ sẽ thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi, đến lúc đó lại rời đi sẽ trễ."
Bên cạnh, Trấn Đông Vương cũng mở miệng nói: "Đến lúc đó chắc chắn bọn họ sẽ phái không chỉ một vị cường giả cấp bộ. Một mình bản vương chắc chắn không bảo hộ được ngươi. Bây giờ rời khỏi chiến trường Đông Lĩnh, đúng là lựa chọn tốt nhất, muốn trở về thì cũng phải chờ ngươi chữa khỏi vết thương rồi nói."
"Vậy sao không thử dùng ta làm mồi?" Ti Hải Hiền không cam lòng mưu đồ mấy ngày nay như nước chảy về hướng đông, cho nên kiên trì muốn lưu lại.
"Ngươi cũng có can đảm nói!" Hà Hữu Uyên bất đắc dĩ mở miệng, sau đó trầm giọng nói tiếp: "Ngươi có biết bây giờ mình quan trọng bao nhiêu sao? Nói thật, cho dù là tất cả Thần U Quân Đông Lĩnh chiến tử thì ngươi cũng không thể có việc gì."