Chương 1723: Chỉ được phép vào, không cho phép ra
Nghe Ôn Bình nói như vậy, Long Dương Vương rơi vào trầm mặc ngắn ngủi. Bởi vì hắn cũng không nghe được lời hắn muốn nghe.
Như vậy cũng có nghĩa là liên hệ giữa hắn và Bất Hủ Tông vẫn chỉ giới hạn ở cơ hội thứ ba.
Rơi vào đường cùng, Long Dương Vương chỉ có thể cảm thán một câu: "Bây giờ chỉ có gửi hi vọng vào trận đại chiến này nhanh chóng kết thúc, bằng không đợi thêm một trăm năm nữa thì quá dài."
Dứt lời, tùy tiện hàn huyên vài câu, sau đó Long Dương Vương cất Truyền Âm Thạch.
Sau khi cất Truyền Âm Thạch thì bắt đầu suy tư, nên làm như thế nào để Bất Hủ Tông lại thiếu một món nợ ân tình của mình hoặc là đả động Bất Hủ Tông giúp mình?
Rất hiển nhiên.
Cho dù là mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm hay là bạch tinh đều khó mà đả động tông chủ Bất Hủ Tông.
Đang suy tư, Long Dương Vương nhận được tình báo do người ẩn núp tiềm phục ở bên cạnh Thiên U Vương vội vàng truyền về.
Sau khi nhìn thấy tình báo, Long Dương Vương đại hỉ.
Bởi vì Thiên U Vương, Băng Vương, Vô Cực Vương, ba người bắt đầu tự chiến, thế liên hợp vì Hợp Bi Vương rời khỏi mà tan rã.
Đồng thời, ba người Thiên U Vương còn chuẩn bị xuống tay với Bất Hủ Tông. Không hẹn mà cùng nặc danh ban bố treo thưởng với người của Bất Hủ Tông.
Nếu là đệ tử Bất Hủ Tông.
Giết một người được một lượng tiền thưởng lớn.
Thần Huyền Cảnh trăm vạn bạch tinh.
Trấn Nhạc Cảnh ngàn vạn bạch tinh.
Thông Huyền Cảnh năm ngàn vạn bạch tinh.
Thiên Vô Cấm ròng rã một trăm triệu bạch tinh.
Thiên Vô Cấm Trung Cảnh năm trăm triệu bạch tinh.
Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh hai tỷ bạch tinh.
"Tư Mã Thiên Tuyền bại, chắc chắn thế lực U Quốc sẽ cẩn thận từng li từng tí với Bất Hủ Tông, nhưng mà có trọng thưởng tất có dũng phu!" Long Dương Vương đại hỉ, thầm nói bọn người Thiên U Vương đúng là tri kỷ của mình, đang lo không có cách nào rút ngắn quan hệ với Bất Hủ Tông.
Không suy nghĩ nữa, Long Dương Vương lập tức phát lệnh: "Nói cho Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực, Đại Vực Chủ Long Trạch Vực, từ ngày hôm nay, ban bố pháp lệnh. Tình hình chiến đấu ở Bi Trạch Vực cháy bỏng, vì ngăn ngừa người ẩn núp Già Thiên Lâu gây rối ở hậu phương U Quốc, cam đoan người tu hành hai vực có thể nhanh chóng trợ giúp Bi Trạch Vực. Kể từ hôm nay, tất cả Khúc Cảnh thông đạo của các tông, các tộc đều do Thần U Quân nghiêm ngặt trấn giữ, chỉ cho phép ra không cho phép vào. Trong vòng một năm!"
Không có Khúc Cảnh thông đạo, người tu hành dưới Thiên Vô Cấm muốn đi Hồng Vực thì phải đi đường vòng. Mặc dù có tọa kỵ Dực tộc yêu vật thì cũng tốn ít nhất hai năm.
Cho dù là Thiên Vô Cấm, không có Khúc Cảnh thông đạo, từ Long Trạch Vực đi Hồng Vực, chỉ dựa vào phi hành, không có hai ba tháng cũng không đến được. Đương nhiên, Thiên Vô Cấm cũng không có ai dám đi Bất Hủ Tông chịu chết, dù sao tu luyện tới Thiên Vô Cấm không dễ dàng.
Có mạng kiếm tiền nhưng cũng phải có mạng xài.
Cũng ngay khi mệnh lệnh của Long Dương Vương được hoả tốc đưa đến chỗ Đại Vực Chủ Long Trạch Vực, Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực, hai vị Đại Vực Chủ lập tức ban bố pháp lệnh, đồng thời lệnh cho người của Vực Chủ Phủ dẫn một lượng lớn Thần U Quân cưỡng chế tiếp quản Khúc Cảnh thông đạo trong hai đại vực.
Chỉ trong ba ngày, tất cả Khúc Cảnh thông đạo trong hai đại vực đều bị Thần U Quân phong tỏa, chỉ cho phép ra không cho phép vào.
Trong lúc nhất thời khiến cho những dân liều mạng vốn định làm dũng giả gặp khó, bởi vì đường đi Hồng Vực quá xa xôi.
Khi Trần Hiết nói chuyện này cho Ôn Bình, Ôn Bình vừa mới kết thúc tu luyện ở Tẫn Tri Lâu, chuẩn bị đi Tiên Phủ Viên tiếp tục tu luyện.
Đối với chuyện này, Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng.
"Long Dương Vương này đúng là không tệ." Trần Hiết không nhịn được tán dương một câu.
Ôn Bình nói tiếp: "Mặc kệ dã tâm ban đầu của hắn là gì, ít nhất hắn còn biết làm việc. Mặt khác, tiếp cận mấy người Thiên U Vương, khi nào bọn họ xuất hiện ở chiến trường Bi Trạch Vực thì lập tức nói cho ta. Bọn họ thích gây sự, vậy thì mượn mạng của bọn họ dùng một lát."
Kích thích U Quốc và Già Thiên Lâu đại chiến là chuyện chắc chắn phải làm, hơn nữa còn có cái gì có thể dễ dàng kích thích chiến tranh hơn dùng người của Già Thiên Lâu giết một hoàng tộc?
Trần Hiết lại hỏi: "Tông chủ, vậy Thiên Tượng Môn làm sao? Thuộc hạ vừa mới điều tra, bọn người Thiên U Vương mượn tay Thiên Tượng Môn ban bố treo thưởng nặc danh. Thiên Tượng Môn là người trung gian, cho nên những treo thưởng nặc danh này mới có độ tin cậy rất cao."
"Tạm thời không cần phải để ý đến bọn họ." Giải quyết Thiên Tượng Môn này là chuyện chắc chắn phải làm, nhưng không phải bây giờ.
"Vậy không bằng chúng ta cũng treo thưởng trên Bất Hủ Nhật báo? Treo thưởng người của Thiên Tượng Môn, trực tiếp dùng Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí làm tiền truy nã. Thuộc hạ tin tưởng, chắc chắn hấp dẫn người khác hơn bọn người Thiên U Vương dùng bạch tinh nhiều."
"Không cần làm như thế." Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí chỉ có thể bán, nếu như bị xem như tiền truy nã, vậy nhiệm vụ của mình coi như thất bại.
Nhiệm vụ mà thất bại, biết đi đâu kiếm danh vọng.
Trần Hiết gật đầu: "Thuộc hạ đã rõ."
"Được rồi, làm việc của mình đi." Ôn Bình không có nhiều lời, cất Truyền Âm Thạch, sau đó lập tức đi Tiên Phủ Viên.
Một bên khác, Trần Hiết cất Truyền Âm Thạch, rơi vào trong suy tư.
Mặc dù tông chủ không có ý định phản chế Thiên Tượng Môn nhưng thân là một phần tử của Bất Hủ Tông, còn là lâu chủ Tẫn Tri Lâu.
Hắn cảm thấy cần phải cho Thiên Tượng Môn một chút cảnh cáo. Kết quả là ngày thứ hai, trên Bất Hủ Nhật báo xuất hiện vô số bê bối.
Bê bối của ai?
Chính là một vài Tuyền Qua Thần Tượng thanh danh hiển hách của Thiên Tượng Môn.
Đương nhiên.
Những chuyện đó trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, nhưng mà mỗi người đều muốn duy trì hình dạng chính nhân quân tử của mình ở trước mặt người ngoài, cho nên một khi bê bối lộ ra ánh sáng, nhất là truyền khắp toàn bộ U Quốc, những Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn sụp đổ trong nháy mắt.