Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1873 - Chương 1725 - Lệnh Phong Sát Đến Từ Hoàng Tộc (2)

Chương 1725 - Lệnh phong sát đến từ hoàng tộc (2)
Chương 1725 - Lệnh phong sát đến từ hoàng tộc (2)

Chương 1725: Lệnh phong sát đến từ hoàng tộc (2)

Giờ phút này, Trần Hiết đang ở trong Tẫn Tri Lâu, lật xem những chuyện xưa của đám Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn với Long Kha, chuẩn bị đăng lên Bất Hủ Nhật báo ngày mai, nhìn đến hưng phấn, thậm chí hai người còn thấy buồn cười.

Nhưng vừa nhận được Long Dương Vương truyền âm, sắc mặt hai người đều cứng lại. Bọn họ đều dự tính được một ngày này, nhưng mà không ngờ tới một ngày này lại tới nhanh như vậy. Nếu như cho bọn họ một hai tháng nữa.

Đến lúc đó toàn bộ U Quốc đều sẽ bị Bất Hủ Nhật báo bao trùm, đến lúc đó thu hồi sách vàng cũng vậy, đến lúc đó hắn muốn phong cấm Bất Hủ Nhật báo thì cũng không có năng lực đó.

Long Kha lập tức buông thứ trong tay xuống, vội vàng nói: "Ta đi tìm tông chủ một chuyến!"

"Để ta đi đi, ngươi tiếp tục chuẩn bị Bất Hủ Nhật báo ngày mai." Trần Hiết rời khỏi Tẫn Tri Lâu, tiến về Tiên Phủ Viên tìm kiếm Ôn Bình.

Lúc này Ôn Bình đang xếp bằng ở dưới Bất Tử Thụ, hấp thu mộc khí mà Bất Tử Thụ, Kiến Mộc phóng ra. Cảm nhận được Trường Mạch Công cung cấp mạch khí cho mạch môn càng ngày càng sung mãn, thượng cảnh ở trong tầm tay.

"Tông chủ." Trần Hiết tuy vội vàng nhưng vẫn cẩn thận từng li từng tí đến gần Ôn Bình.

Ôn Bình chậm rãi mở mắt ra, hỏi: "Chuyện gì?"

"Quốc chủ U Quốc thu lại sách vàng cho Bất Hủ Nhật, đồng thời phong cấm Bất Hủ Nhật báo trong cả nước. Mệnh lệnh đã phát ra, trong ba đến năm ngày thì sẽ đến khắp tất cả các đại vực."

"Không sao, không cần quan tâm nó." Dứt lời, Ôn Bình chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.

Lệnh phong cấm Bất Hủ Nhật báo, vừa rồi Tư Không Truy Tinh đã nói cho hắn biết. Cho dù Tư Không Truy Tinh không nói thì hắn cũng đã tính trước được.

Dù sao Bất Hủ Nhật báo uy hiếp quá mức rõ ràng. Nếu không thể thần phục quốc chủ U Quốc, vậy chắc chắn đối phương sẽ làm cho Bất Hủ Nhật báo biến mất.

Đáng tiếc.

Quá muộn.

Hắn đã bỏ qua thời gian phong cấm tốt nhất.

"A, tông chủ, không cần phải để ý đến?" Trần Hiết kinh nghi mở miệng.

Ôn Bình chậm rãi nói: "Bất Hủ Nhật báo là ngươi bán, tin tưởng hẳn là ngươi rõ ràng hơn ta. Một tấm Bất Hủ Nhật báo mới một trăm kim tệ, một trăm tấm mới một cái bạch tinh. Ngươi suy nghĩ kỹ một chút, cho dù là trong một trăm người chỉ có một người mua Bất Hủ Nhật báo. Những thế lực lục tinh hợp tác với ngươi mỗi ngày đều kiếm ít nhất trăm vạn bạch tinh, một tháng là bao nhiêu, một năm lại là bao nhiêu? Quốc chủ U Quốc không thiếu bạch tinh nhưng những người này, ai dám nói bạch tinh của mình nhiều đến xài không hết?"

"Ngài nói là cho dù có lệnh cấm của quốc chủ U Quốc thì bọn họ vẫn sẽ giúp chúng ta bán Bất Hủ Nhật báo?"

"Đây cũng chính là lý do tại sao ta nhường lợi cho bọn họ, chỉ có để bọn họ nếm được ngon ngọt thì mới có thể cam tâm tình nguyện giúp chúng ta làm việc. Cho nên không cần để ý tới lệnh cấm này, tiếp tục in Bất Hủ Nhật báo. Khác biệt duy nhất chỉ ở trước kia ngươi có thể quang minh chính đại in Bất Hủ Nhật báo, bây giờ ngươi cần phải ẩn trốn, nhưng mà những thế lực lục tinh đó sẽ bảo vệ ngươi."

Ôn Bình suy đoán, thậm chí có thể sẽ có thế lực lục tinh giấu tác phường in Bất Hủ Nhật báo ở trong tông môn của mình.

"Tông chủ, vậy ta cần làm gì không?" Ôn Bình giải thích, Trần Hiết cũng hiểu được nhiều.

Nhưng mà hắn vẫn rất bàng hoàng, dù sao nếu như kết quả không phải giống như tông chủ thiết tưởng thì Bất Hủ Nhật báo sẽ không còn. Hơn nữa cho dù giống như tông chủ thiết tưởng thì chắc chắn quốc chủ U Quốc sẽ nghĩ biện pháp khác.

Nói thật.

Hắn tình nguyện mình chết.

Cũng không muốn Bất Hủ Nhật báo có thể thay đổi thế giới biến mất.

Ôn Bình bình tĩnh lên tiếng trả lời: "Ngươi cần phải làm là chờ. Chờ hoàng tộc U Quốc hoàn toàn đoạn tuyệt tài lộ của những thế lực lục tinh đó, ngươi lần lượt đưa một ‘ý kiến tốt’ cho bọn họ."

"Tông chủ, ý kiến gì?"

"Bán Bất Hủ Nhật báo thôi, ai nói nhất định phải do người nhà làm, để cho tán tu làm cũng được vậy."

...

Sau ba ngày.

Trung Ương Thần Vực.

Thất Tuyệt Thành.

Thất Tuyệt Thành, bởi vì có thế lực lục tinh Thất Tuyệt Môn ở đó mà tên như vậy. Lúc này môn chủ Thất Tuyệt Môn đang tuần sát trong cửa hàng trong Thất Tuyệt Thành. Khi thấy khách hàng nối liền không dứt thì mặt mũi tràn đầy vui sướng.

Tuy một tấm Bất Hủ Nhật báo mới một trăm kim tệ nhưng những ngày này Thất Tuyệt Môn hắn mỗi ngày đều có thể dựa vào Bất Hủ Nhật báo thu nhập trăm vạn bạch tinh. Tuy cần cho Tẫn Tri Lâu ba thành, hắn chỉ còn lại bảy mươi vạn nhưng cũng đủ nhiều.

"Làm không tệ! Nhớ kỹ dùng tốc độ nhanh nhất mở cửa hàng trong tất cả thành trì trong lãnh địa của chúng ta. Sau khi cửa hàng bán Bất Hủ Nhật báo mở, sau đó lại mở một phường thị xung quanh cửa hàng này, cái gì cũng bán. Không cần sợ tốn bạch tinh, tốc độ phải càng nhanh càng tốt."

Môn chủ Thất Tuyệt Môn, giờ phút này người tu hành Thiên Vô Cấm Trung Cảnh này đang rất vui vẻ. Hắn đã bắt đầu huyễn tưởng về thu nhập của một tháng sau, một năm sau. Chỉ bằng bán Bất Hủ Nhật báo thì Thất Tuyệt Môn đã có thể nâng cao một bước!

Một năm thu nhập, trừ bỏ đầu tư, chi tiêu và nộp lại cho hoàng tộc U Quốc, mặc dù không đủ cho Thất Tuyệt Môn tạo ra thêm một vị cường giả Thiên Vô Cấm nữa nhưng nếu thêm một năm nữa thì tuyệt đối có thể.

Hai năm tạo ra một vị Thiên Vô Cấm.

Bốn năm tạo ra hai vị.

Sáu năm tạo ra ba vị!

Ngẫm lại thì rất kích thích!

Lúc này, những trưởng lão tông môn đi theo hắn đến đều không tiếc lời ca tụng.

"Môn chủ, lần này làm ăn với Tẫn Tri Lâu đúng là quá tuyệt vời. Thất Tuyệt Môn, trong vòng một năm chắc chắn có thể lại lên một tầng nữa!"

"Vẫn là môn chủ có ánh mắt, nhắm ngay cơ hội buôn bán Bất Hủ Nhật báo, lập tức đòng ý hợp tác với Tẫn Tri Lâu. Có môn chủ, ta thấy không ngoài mười năm, hai mươi năm, Thất Tuyệt Môn có thể xuất hiện thêm mấy vị cường giả Thiên Vô Cấm!"

"Thất Tuyệt Môn mãi mãi hưng thịnh, môn chủ vạn tuế!"

"Thất Tuyệt Môn mãi mãi hưng thịnh, môn chủ vạn tuế!"

"Thất Tuyệt Môn mãi mãi hưng thịnh, môn chủ vạn tuế!"

Bình Luận (0)
Comment