Chương 1761: Giết hết địch tới đánh
Thanh quang thoáng hiện.
Đầu Thiên U Vương rơi xuống đất.
Bịch ——
Thiên U Vương ngã vào trong vũng máu, khi mấy người Diêm Lai chạy đến thì chỉ thấy được thi thể đang thoi thóp của Thiên U Vương.
"Chuyện này. . ."
Diêm Lai nhìn thấy thi thể của Thiên U Vương thì sắc mặt thay đổi.
Lại là một hoàng tộc phong vương!
Xong.
Chuyện càng ngày càng phiền toái.
Thành chủ Thần Phi Thành như hắn, xem ra là chấm dứt.
"Tranh thủ cứu người!" Phó thành chủ Thần Phi Thành thất kinh hô một tiếng.
Nhưng mà không đợi bọn họ có hành động, Ôn Bình đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người, ngay bên cạnh Thiên U Vương.
"Ngươi không đến Thần Phi Thành, ta suýt chút quên ngươi." Ôn Bình hờ hững cất tàng giới của Thiên U Vương, sau đó quay đầu nhìn lướt qua mấy người Diêm Lai.
Diêm Lai vội vàng khom người hành lễ: "Ôn tông chủ!"
Những người khác trong Thần Phi Thành cũng vội vàng khom người hành lễ.
Bất Hủ Tông đúng là kẻ địch của hoàng tộc, nhưng mà lại không phải là kẻ địch của bọn họ.
Đương nhiên.
Bọn họ cũng không xứng làm kẻ địch của Bất Hủ Tông.
Cho nên cho dù là Diêm Lai cũng được, người trong thành chủ phủ Thần Phi Thành cũng được, đều không có chút ác ý nào với Bất Hủ Tông, chỉ có tôn trọng.
Ôn Bình cất Thanh Liên Kiếm, dặn dò: "Giúp ta xử lý thi thể của Thiên U Vương một chút, đưa đi quốc đô U Quốc."
Diêm Lai trầm mặc, nhưng mà vẫn đáp lại, trong lòng suy nghĩ ngàn vạn, còn hơi sợ hãi một chút nhưng vẫn đồng ý.
"Đúng rồi, có hứng thú có thể gia nhập Bất Hủ Tông ta." Ti Hải Hiền cũng đã nhập tông, là chân chạy số một của Ti Hải Hiền, Ôn Bình dứt khoát cũng ném cho hắn một cái cành ô liu.
Diêm Lai không gật đầu đồng ý, hỏi: "Ôn tông chủ, xin hỏi hai vị lão tổ hoàng tộc đó đâu?"
"Đã giết."
Ôn Bình cũng không có giấu diếm, dù sao qua mấy ngày tin tức này sẽ đăng báo.
Sau đó, Ôn Bình không nói nhiều nữa, mở truyền tống trận ra tiếp dẫn mình về tông lại.
Nhưng mà sau khi Ôn Bình đi, Diêm Lai, đám người phủ thành chủ thật lâu không thể bình tĩnh. Thậm chí nửa ngày cũng không nói ra một chữ.
"Ta không có nghe lầm chứ?"
"Lão tổ hoàng tộc bị giết?"
Người trong phủ thành chủ Thần Phi Thành sợ hãi thán phục liên tục.
Trong lòng Diêm Lai khó mà bình phục, cuối cùng làm ra một cái quyết định: "Chư vị, sau này có duyên gặp lại, ta quyết định gia nhập Bất Hủ Tông. Thiên U Vương chết ở Thần Phi Thành, mặc dù không phải bởi vì ta mà chết nhưng ta khó chối tội lỗi, nếu như muốn sống thì chỉ có thể gia nhập Bất Hủ Tông."
"Ta cũng muốn gia nhập Bất Hủ Tông."
"Ta cũng vậy!"
Đám người trong phủ thành chủ Thần Phi Thành vội vàng hùa theo.
Giống như Diêm Lai nói.
Thiên U Vương, lão tổ hoàng tộc đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở Thần Phi Thành.
Bọn họ có thể sống?
Có lẽ hoàng tộc không dám gây phiền phức cho Bất Hủ Tông nhưng hoàng tộc nhất định sẽ kiếm chuyện với bọn họ, thậm chí không tiếc giết bọn họ để giải hận.
Cùng lúc đó, Ôn Bình về tới Bất Hủ Tông.
Chuyện đầu tiên mà hắn làm chính là nhận phần thưởng nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ chính tuyến!”
“Nhiệm vụ một, mục tiêu: Tiêu diệt địch tới đánh!”
“Chưa hoàn thành.”
“Độ hoàn thành: Chín mươi phần trăm!”
"Không hoàn thành?"
Ôn Bình rơi vào trong trầm tư, không phải người đáng giết đều giết rồi sao?
Nha.
Còn có những Thần U Quân đó.
Ôn Bình sử dụng tinh thần lực truyền âm, liên hệ ba người Thiên Huyền, Đao Ma và Mộc Long: "Ba người các ngươi đi Đàn Thành ở Hồng Vực một chuyến, một trăm vạn Thần U Quân còn lại, một tên cũng không để lại. Không cần biết các ngươi dùng phương pháp gì, tuyệt đối không thể thả chạy một người."
"Rõ!"
"Rõ!"
"Rõ!"
Ba người Đao Ma gật đầu.
Sau đó ba người lập tức gặp nhau trước truyền tống trận, liên hệ Trần Hiết, hỏi thăm vị trí Đàn Thành ở Hồng Vực.
Trần Hiết nói vị trí cho Thiên Huyền, sau đó không nhịn được hỏi: "Xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên muốn đi Đàn Thành?"
Thiên Huyền lên tiếng trả lời: "Tông chủ nói là giết sạch hơn một trăm vạn Thần U Quân còn lại cũng không thể bỏ qua. Hơn nữa một người cũng không thể thả đi."
"Cần ta hỗ trợ sao?"
Trần Hiết không có nhiều cái gì.
Nếu là kẻ địch.
Vậy thì không cần biết là có bao nhiêu người.
Đều phải chết!
Tàn nhẫn?
Không, tuyệt đối không tàn nhẫn.
Bên cạnh, Đao Ma mở miệng: "Không cần, ta trực tiếp dùng ma pháp không gian phong bế không gian, chỉ cần không phải cường giả phong vương thì đều trốn không thoát."
"Nếu có cường giả phong vương thì tiện tay giết luôn." Mộc Long nói tiếp.
Nói xong, truyền tống trận mở ra.
Hai người một rồng xuất hiện ở Đàn Thành.
Oanh ——
Bạch quang rơi xuống trước doanh trại Thần U Quân, khiến cho chúng Thần U Quân cả kinh vội vàng đứng lên, mở mạch môn ra.
Bọn họ biết, bạch quang xuất hiện.
Có nghĩa là người của Bất Hủ Tông đến.
"Kết mạch trận!"
"Kết mạch trận!"
Tiếng hò hét liên tiếp vang lên.
Phanh ——
Phanh ——
Tiếng mạch môn chấn động cũng vang lên bên tai không dứt.
Long Dương Vương vội vàng đi tới trước bạch quang, thấy người tới là Mộc Long, Đao Ma và Thiên Huyền thì cũng không để cho Thần U Quân động thủ.
"Dừng tay!"
Long Dương Vương ra lệnh một tiếng, sau đó nhìn về phía ba người Mộc Long.
Chủ yếu là nhìn Mộc Long.
Bởi vì giờ khắc này trong trận doanh chỉ có một vị phong vương là hắn.
Nếu như Mộc Long đại khai sát giới thì hắn hoàn toàn không ngăn được.
"Mộc Long trưởng lão, Đao Ma trưởng lão, Thiên Huyền trưởng lão, Ôn tông chủ cho các ngươi tới?" Long Dương Vương hỏi.
Đao Ma trầm giọng nói, cũng móc ma trượng ra: "Phụng mệnh lệnh tông chủ, giết sạch tất cả Thần U Quân, một tên cũng không để lại."
Nói xong, Đao Ma bắt đầu ngâm xướng.
Ma pháp không gian ngũ giai —— không gian phong tỏa.
Khải!
Sau khi ngâm xướng xong, Đao Ma cầm ma trượng chỉ lên trời cao, một cái hộ tráo màu ngà sữa từ trên trời cao rơi xuống, bao phủ toàn bộ đại doanh Thần U Quân.
Thấy vậy, Đao Ma, Thiên Huyền mở mạch môn ra, khiến cho vô số Thần U Quân sắc mặt đại biến.
Cũng làm cho sắc mặt Long Dương Vương có chút khó coi.