Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1923 - Chương 1775 - Chi Nhánh Của Mệnh Thuật —— Nguyền Rủa!

Chương 1775 - Chi nhánh của Mệnh thuật —— nguyền rủa!
Chương 1775 - Chi nhánh của Mệnh thuật —— nguyền rủa!

Làm xong tất cả, Ôn Bình không có lệnh cho Tư Mã Thiên Tuyền rời khỏi đại bản doanh mà trực tiếp gọi Tư Mã Thiên Tuyền giết vào trong đám người.

Dù sao cũng đã tới.

Bây giờ tiêu diệt một chút, sau này kẻ địch của Bất Hủ Tông cũng sẽ ít một chút. Huống hồ nỗi oan ức này đã có người cõng, cho nên càng không quan trọng.

Tư Mã Thiên Tuyền cầm thi thể Nhất Lạc Thiên trong tay, tùy tiện quăng ra, sau đó rơi xuống như là sao băng, mạnh mẽ đánh vào trong đại doanh Già Thiên Lâu. Những nơi đi qua, cho dù là ai đều dùng một chiêu mạch thuật Thiên cấp trung phẩm chào hỏi.

Tràng diện đó giống như là liêm đao dài trăm trượng cắt rau hẹ. Một đao đánh xuống có thể dọn sạch một đám thành viên Già Thiên Lâu.

Dọa đến cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu vội vàng thối lui, vừa thối lui vừa hạ lệnh phản kháng.

"Kết mạch trận!"

"Nhanh chóng kết mạch trận!"

"Không cho phép lui!"

Nhưng mà không ai là người ngu, biết Tư Mã Thiên Tuyền chỉ có một mình, một mình hắn thì có thể giết được bao nhiêu người? Cho nên ai rút lui trước thì người đó có thể sống.

Ở lại kết mạch trận phản kháng?

Nói đùa!

Đối mặt cường giả như Tư Mã Thiên Tuyền, không có mấy triệu người, gần ngàn vạn người đồng thời kết mạch trận thì có thể đối kháng sao?

Mấy triệu người, ngàn vạn người đồng thời kết mạch trận, hoàn toàn cũng không phải là chuyện nhất thời bán hội có thể giải quyết được, cho nên còn không bằng chạy trước.

Sau khi trùng sát, Ôn Bình cũng lười cho Tư Mã Thiên Tuyền tiếp tục giết tiếp, hạ lệnh cho hắn về bí cảnh trước đó.

Chính Ôn Bình thì đi vào bí cảnh trước, đụng phải Vi Sinh Tinh Vũ đã ghi chép lại xong, đang trông mong mong mỏi hắn trở về.

"Đa tạ tông chủ!" Vừa thấy mặt, Vi Sinh Tinh Vũ cảm động đến rơi nước mắt hành đại lễ: "Vì tông chủ, đến chết mới thôi!"

Ôn Bình bình tĩnh đáp lại một câu: "Được rồi, mấy ngươi đó ta cũng định giết, cho dù không có thù oán với ngươi thì vẫn giết."

Nhưng Vi Sinh Tinh Vũ vẫn nói: "Tông chủ, cho dù như thế nào đi nữa, ngài là đại ân nhân của Vi Sinh Tinh Vũ ta, ngài là ân nhân của tiểu nữ!"

"Được, ta là ân nhân của ngươi, vậy ngươi nhớ báo đáp ta. Bắt đầu từ hủy diệt Già Thiên Lâu trước, tốc độ hủy diệt Già Thiên Lâu càng nhanh thì ta càng vui vẻ." Ôn Bình cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể nói theo Vi Sinh Tinh Vũ.

Vi Sinh Tinh Vũ chém đinh chặt sắt mở miệng: "Thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực! Không dối gạt tông chủ, thật ra thì Mệnh thuật không chỉ có thể đổi mệnh mà còn có thể giết người trong vô hình. Trong Mệnh thuật có một chi nhánh, tên là Trớ Chú Chi Thư! Bởi vì quá mức âm độc, thuộc hạ vốn không định hao phí tinh lực nghiên cứu tu tập, nhưng bây giờ thuộc hạ nhất định phải nghiên cứu tu tập thuật này cho tốt, vì tông chủ phân ưu."

Đương nhiên.

Nói trắng ra chính là quá hao tổn tuổi thọ.

Hắn tìm hiểu sơ một chút, lấy tu vi của hắn trước mắt, tu luyện tới viên mãn, giết một Địa Vô Cấm cũng cần tốn một năm tuổi thọ, giết một Thiên Vô Cấm thì cần mười năm.

Bây giờ tổng cộng hắn chỉ có chừng ba trăm năm tuổi thọ.

Đâu thể tiêu xài như thế được?

Nhưng bây giờ hắn suy nghĩ rõ ràng, không báo thù cho nữ nhi mình, không làm chút gì vì tông môn, vậy hắn sống còn có ý nghĩa gì nữa?

"Trớ Chú Chi Thư, nói tỉ mỉ một chút." Ôn Bình đột nhiên hứng thú, không ngờ Mệnh thuật còn diễn sinh ra nguyền rủa chi thuật.

Thú vị.

Vi Sinh Tinh Vũ nói tiếp: "Trớ Chú Chi Thư, lấy mệnh chú người, cảnh giới càng cao cần tuổi thọ càng thấp. Nếu như tu luyện tới cảnh giới viên mãn, thuộc hạ có thể nguyền rủa cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, chỉ cần hao phí trăm năm tuổi thọ, mặc dù không thể trực tiếp rủa chết nhưng mà khiến cho hắn sống không bằng chết thì vẫn có thể, thực lực mười không còn một."

Ôn Bình hài lòng cười một tiếng: "Thực lực mười không còn một, như vậy thì cũng không khác gì chết. Được, vậy sau khi trở về ngươi đi Đệ Ngũ Thế Giới tu luyện cái Trớ Chú Chi Thư này một chút đi, không chỉ vì tông môn, cũng vì chính ngươi."

Nói xong, thấy Vi Sinh Tinh Vũ đã tóc mai điểm bạc, lộ vẻ già nua, hắn nghĩ đến mẫu thân của mình: "Về phần vấn đề tuổi thọ ngươi nói thì ngươi có thể đi Tiêu Dao Cư một chuyến, lấy điểm nhiệm vụ tông môn mua một chút đan dược tăng trưởng tuổi thọ từ mẫu thân của ta. Có đan dược cao phẩm, một viên là có thể tăng tuổi thọ ngàn năm. Đan dược phẩm thấp, một viên tăng trưởng mười năm, trăm năm cũng không kì lạ."

Dù sao Luyện Đan thuật cũng là sản phẩm của thế giới tu tiên.

Trong tiểu thuyết, tu tiên giả, hơi mạnh một chút thì chính là mấy ngàn năm, mấy vạn năm tuổi thọ, cho nên cũng không thèm khát đan dược tăng trưởng tuổi thọ.

Về phần dược thảo và thiên tài địa bảo cần có để luyện chế đan dược tăng trưởng tuổi thọ, có Tiên Phủ Viên, hắn cũng không lo lắng không lấy được.

Cho dù là trăm năm, ngàn năm.

Dưới trạng thái gia tốc, tối đa cũng chỉ chờ chừng một năm thôi.

Lúc này, Vi Sinh Tinh Vũ nghe nói như vậy thì vui mừng quá đỗi, bởi vì bây giờ hắn cũng chỉ có khoảng ba trăm năm tuổi thọ.

Tu luyện Trớ Chú Chi Thư, nếu như tu vi cảnh giới bản thân theo không kịp, vậy chắc chắn hắn sẽ chết trước Già Thiên Lâu.

Biết được có đan dược bổ sung tuổi thọ, sao hắn có thể không hưng phấn cho được?

Vi Sinh Tinh Vũ mừng lớn, nói: "Đa tạ tông chủ, đạ tạ Tông chủ! Có đan dược tăng trưởng tuổi thọ, vậy ta hoàn toàn không có nỗi lo về sau."

"Được rồi, về tông môn trước. Đúng rồi, cái bí cảnh này ngươi chuẩn bị làm gì?" Nếu đã giết Nhất Lạc Thiên, Ôn Bình cũng không muốn ở lại nữa.

Vi Sinh Tinh Vũ quả quyết nói: "Thuộc hạ chuẩn bị đem những thạch quan này đi, bọn họ vì bảo hộ nữ nhi của ta mà bỏ mình, không nên bị nhốt trong chỗ tối tăm không mặt trời này. Tông chủ, ngài về tông trước, thuộc hạ còn cần một ngày."

"Ừm." Ôn Bình cũng không có nói thêm gì, dù sao có lão Hoàng, có truyền tống trận, Vi Sinh Tinh Vũ muốn rời đi thì có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Bình Luận (0)
Comment