"Ta nghe ngươi !"
Tư Không Truy Tinh hài lòng cười một tiếng: "Vì tông môn, chân thành hợp tác!"
"Chân thành hợp tác!"
Ti Hải Hiền cũng nở nụ cười.
"Đúng rồi, nói cho ngươi biết một chuyện. Ngươi có nghĩ tới hay không, nếu có một ngày lão tổ hoàng tộc đều vẫn lạc hết thì sẽ là cục diện như thế nào?"
Ti Hải Hiền nghẹn lời.
Cảnh tượng đó, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Tư Không Truy Tinh tiếp tục cười giả dối, sau đó thấp giọng nói: "Đến lúc đó, lời của quốc chủ có thể còn không có trọng lượng bằng lời của chúng ta."
Nói xong, Tư Không Truy Tinh không có nói thêm câu nào, để cho Ti Hải Hiền âm thầm hưng phấn, đồng thời tăng nhanh tốc độ tiến về quốc đô.
Đi vào quốc đô, chuyện thứ nhất hắn làm chính là gặp mặt quốc chủ U Quốc.
Khi Cức nhìn thấy Ti Hải Hiền, hắn trực tiếp đi từ chỗ cao trên đại điện xuống, tự mình đỡ Ti Hải Hiền lên.
"Không hổ là trung cảnh chém thượng cảnh, đệ nhất nhân xưa nay!"
Ti Hải Hiền không vì được tán dương mà mừng rỡ, không kiêu ngạo không tự ti mở miệng nói: "Quốc chủ quá khen, tất cả đều là U Quốc!"
Ti Hải Hiền biết rõ tại sao quốc chủ lại dùng hắn, có thể là do xem trọng hắn không kiêu ngạo không tự ti khi đối mặt hoàng tộc Phong Vương.
Cho nên hắn biết nhất định phải ít a dua nịnh hót một chút, tốt nhất là quốc chủ U Quốc hỏi cái gì thì hắn trả lời cái đó.
Dù sao bây giờ Trấn U Vương vẫn chỉ là nói miệng, một ngày không có cử hành đại điển sắc phong thì hắn vẫn chưa phải là Trấn U Vương!
"Hay cho một câu tất cả đều là U Quốc!" Nghe Ti Hải Hiền nói vậy, Cức mừng rỡ, bởi vì giai đoạn bây giờ hắn cần người như vậy: "Sau bảy ngày, ta sẽ cử hành đại điển sắc phong cho Trấn U Vương, chiêu cáo toàn bộ Triều Thiên Hạp!"
"Đa tạ quốc chủ thưởng thức, Ti Hải Hiền ta sẽ cúc cung tận tụy với U Quốc!" Ti Hải Hiền không ngờ quốc chủ U Quốc lại quả quyết như thế.
Ti Hải Hiền còn tưởng rằng đối phương sẽ thăm dò một phen, dù sao vị trí Trấn U Vương này nếu như cho lầm người thì sẽ phiền phức lắm.
Bên cạnh, Tư Không Truy Tinh cũng hơi kinh ngạc, nhưng mà kinh hỉ lớn hơn kinh ngạc: "Chúc mừng quốc chủ, lại thêm một vị tướng tài đắc lực."
"Trấn U Vương hoành không xuất thế, không chỉ là niềm vui của hoàng tộc, cũng là niềm vui của toàn bộ U Quốc. Trung cảnh chém thượng cảnh, chiến tích bực này, sư phụ ngươi cũng chưa từng làm được." Cức không ức chế được nỗi vui sương trên mặt.
Cái gì mà hỉ nộ không lộ, giờ phút này, Cức hoàn toàn không để ý tới.
Nghe được câu này, Tư Không Truy Tinh cũng chỉ đành cười khan một tiếng, không có nói tiếp.
Hắn hiểu.
Khó trách quả quyết quyết định bảy ngày sau cử hành đại điển sắc phong, hóa ra là trong lòng vị quốc chủ U Quốc này, chắc chắn tương lai Ti Hải Hiền sẽ là một Hà Hữu Uyên khác.
Nghĩ đến khả năng này, Tư Không Truy Tinh nhịn không được mừng rỡ.
Ti Hải Hiền càng quan trọng trong lòng quốc chủ U Quốc càng tốt!
"Quốc chủ quá khen, Hà Hữu Uyên tiền bối có thể ép tới toàn bộ Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh ở Triều Thiên Hạp không thể ngẩng đầu lên, chiến tích như vậy thì truyền kỳ hơn ta trung cảnh chém thượng cảnh nhiều." Ti Hải Hiền tiếp tục khiêm tốn một thoáng, không nói quá một chữ nào.
Nhưng mà trong lòng hắn, vượt qua Hà Hữu Uyên là chuyện chắc chắn. Dù hắn có Bất Hủ Tông, không có chuyện gì mà không thể.
Thời gian kế tiếp, hai bên lại tới tới lui lui thổi phồng nhau mấy lần, Cức cố gắng thể hiện lòng quý tài và ý muốn trọng dụng của mình. Ti Hải Hiền thì hỏi một câu trả lời một câu, không kiêu ngạo không tự ti đồng thời tình cờ cũng biểu hiện trung tâm.
Dù sao nếu như cứ luôn không kiêu ngạo không tự ti thì hơi lố.
Chỉ chốc lát, Ti Hải Hiền thực sự không muốn tiếp tục nói những lời không có ý nghĩa này nữa, kết quả là trực tiếp đề nghị muốn về Nguyên Dương Vực một chuyến.
Lý do là đón phụ mẫu!
"Chuyện này. . ." Bây giờ Nguyên Dương Vực đang bị Bất Hủ Tông khống chế, hắn lo lắng nếu như Bất Hủ Tông biết Ti Hải Hiền trở về, liệu có động thủ hay không.
Tư Không Truy Tinh thấy thế vội vàng nói: "Quốc chủ, ngài không cần lo lắng, với thực lực mà Bất Hủ Tông biểu hiện ra trước mắt thì nếu như bọn họ muốn diệt trừ Trấn U Vương, sợ là đã động thủ lâu rồi. Hoàn toàn không cần chờ Trấn U Vương trở lại Nguyên Dương Vực."
"Cũng đúng." Cức suy tính một phen, suy nghĩ kỹ một chút, lời Tư Không Truy Tinh nói cũng không phải là không có lý: "Vậy thì tranh thủ đi nhanh về nhanh!"
"Đa tạ quốc chủ!"
Ti Hải Hiền khom mình hành lễ, sau đó thối lui ra khỏi đại điện.
Cức cũng không có ngăn cản, sau khi Ti Hải Hiền hoàn toàn thối lui ra khỏi đại điện thì mới hỏi Tư Không Truy Tinh: "Sư phụ ngươi sao rồi?"
"Quốc chủ, ngài yên tâm, sư phụ dặn thuộc hạ nói lại cho ngài, Già Thiên lâu đã đồng ý hoà đàm, hơn nữa đã hạ lệnh dừng tiến công. Chẳng qua là cái giá phải bỏ ra có chút lớn, bây giờ sư phụ đã hứa sẽ giao Loạn Phong Thần Vực và Bi Trạch Vực cho bọn họ, thuộc hạ sợ đến ngày hoà đàm, người của Già Thiên Lâu sẽ công phu sư tử ngoạm, yêu cầu nhiều hơn nữa!"
Có vẻ như Cức không có nghe được mấy câu sau, vẫn mừng lớn nói: "Song hỉ lâm môn! Chỉ cần Già Thiên Lâu ngừng tiến công, ta không cần phải lo lắng Già Thiên Lâu sẽ thừa cơ đánh lén Trung Ương Thần Vực. Chờ bắt được Bất Hủ Tông, tất cả sẽ không còn là vấn đề nữa."
Tư Không Truy Tinh giật mình.
Hắn lập tức có dự cảm xấu.
Không phải là Thiên Vô Tâm lão tổ muốn ra tay đó chứ?
Thiên Vô Tâm lão tổ!
Lão tổ khai quốc U Quốc!
Bước vào nửa bước Nguyên Ương gần năm trăm năm, thật ra thì thực lực trước mắt xếp ở thứ hai Thiên Bảng, chắc chắn không phải là loại tôm tép như là Thiên Hà Sơn có thể sánh ngang được.