Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1966 - Chương 1818 - Lão Độc Vật Ôn Ngôn

Chương 1818 - Lão độc vật Ôn Ngôn
Chương 1818 - Lão độc vật Ôn Ngôn

Bây giờ mặc dù uy danh của Bất Hủ Tông lan xa, nhưng luôn có một ít người không sợ chết, dù sao đồ trong Tử Khí Các thực sự quá hiếm có.

Cũng ngay lúc này, Trần Hiết truyền âm tới.

"Tông chủ, Bất Hủ Nhật báo hôm nay đã tuyên bố. Ta nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định một lần công bố toàn bộ những tin tức nặng ký này!"

"Không làm thì không làm, muốn làm thì trực tiếp quây cho U Quốc long trời lở đất!"

"Tiêu đề hôm nay không chỉ có quốc đô U Quốc tiêu vong với sở tác sở vi của quốc chủ U Quốc đã vẫn lạc trong trận chiến ở quốc đô."

"Còn có chuyện bọn người Thiên Diệu Biến chiến tử ở Bất Hủ Tông với quyết sách cắt đất cầu vinh của lão tổ hoàng tộc U Quốc Thiên Vô Tâm, những tin tức nặng ký này chắc chắn có thể oanh động tất cả thế lực trong lục đại vực khác trong U Quốc trừ Trung Ương Thần Vực trong khoảng thời gian ngắn."

"Khiến cho danh vọng của Bất Hủ Tông ta bước lên đỉnh phong Triều Thiên Hạp từ trước tới nay!"

Trong Tẫn Tri Lâu, Trần Hiết vừa quan sát hình ảnh Hắc Ảnh truyền về, vừa hưng phấn nói, nụ cười trên mặt với vẻ hưng phấn không kém hơn khi bọn người Thiên Diệu Biến.

Bởi vì trong hình ảnh Hắc Ảnh truyền về, cho dù là ai.

Từ Thông Huyền.

Đến các đại thế lực lục tinh.

Khi bọn họ nhìn thấy Bất Hủ Nhật báo hôm nay thì đều không ngoại lệ, đều sẽ rơi vào rung động thật sâu, không thể tự kềm chế.

Hơn nữa, quốc đô U Quốc tiêu vong với lão tổ hoàng tộc U Quốc vẫn lạc cũng sẽ khiến cho cả đám bọn họ đều muốn chọn chiến đội một lần nữa.

Nhất là thế lực trong Nguyên Dương Vực, Long Trạch Vực, Nam Hàn Vực và Cực Địa Vực, khi biết hoàng tộc U Quốc cắt đất cầu vinh, cả đám bọn họ đều sợ hãi.

Bọn họ bắt đầu sợ hãi, vậy thì khoảng cách bọn họ gia nhập dưới trướng Bất Hủ Tông cũng không xa!

Muốn cho bọn họ tin tưởng hoàng tộc U Quốc nữa?

Không thể nào.

Chắc chắn bọn họ sẽ tin tưởng Bất Hủ Tông hơn.

Ôn Bình giống như một người ngoài cuộc, vẫn rất bình tĩnh: "Danh vọng, thứ này hư vô mờ mịt, ngươi mạnh mẽ thì tự nhiên sẽ có, không có gì đáng để vui vẻ. Nếu có thế lực gia nhập dưới trướng thì không cần hỏi thăm ta, Bất Hủ Tông không thu. Còn Tẫn Tri Lâu có thu hay không thì ngươi tự xem rồi giải quyết đi. Nói tóm lại, bên U Quốc thì tập trung trợ giúp Long Dương Vương, cam đoan bọn họ có thể vững chắc quyền lực ở U Quốc trong thời gian ngắn nhất."

"Thuộc hạ đã rõ!"

Trần Hiết gật đầu, cũng bận bịu thu liễm hưng phấn khó mà ức chế được trên mặt.

Vẫn là tông chủ suy nghĩ thấu đáo!

Đây mới là bắt đầu.

Mình có cần phải hưng phấn như vậy sao?

Không được.

Bình tĩnh!

Phải học tập tâm tính bình tĩnh của tông chủ.

Giờ phút này, Ôn Bình cũng không suy nghĩ trong lòng Trần Hiết, không nói thêm gì nữa, bởi vì hắn biết rõ Trần Hiết có dã tâm, sẽ không bị hư vinh làm cho ngu ra.

Cho dù đột nhiên có chút cấp tiến nhưng cũng sẽ nhanh chóng tỉnh táo lại.

Ngắt liên lạc Truyền Âm Thạch, Ôn Bình chuẩn bị đi qua chỗ phụ mẫu một chuyến, xem tiến độ tu luyện của bọn họ.

Xem xem bọn họ có nhu cầu gì hay không.

Hắn chỉ sợ nếu không tận mắt đi thăm một chút, phụ mẫu không dám, cũng sẽ không đưa ra yêu cầu cho mình.

Cũng trong lúc Ôn Bình ngắt liên lạc Truyền Âm Thạch, trong vòng một canh giờ, cách mỗi một trăm hơi thì Trần Hiết lại nhận được một cái truyền âm.

Đều không ngoại lệ.

Đều là các thế lực lớn lấy lòng.

Có mở tiệc chiêu đãi mời Trần Hiết tham gia.

Cũng có đến chúc mừng tặng lễ.

Đủ các loại hình.

Ngay từ đầu Trần Hiết còn vui vẻ, nhưng vừa nghĩ tới tông chủ nhà mình thì lập tức thu liễm vẻ đắc ý và kiêu ngạo của mình.

"Truyền mệnh lệnh của bản lâu chủ, thế lực dưới lục tinh không gặp, bọn họ tăng lễ cũng không nhận, nếu có người muốn gia nhập Tẫn Tri Lâu thì lấy thành ý ra trước."

Trần Hiết không có nói rõ thành ý là cái gì, cho thủ lĩnh những cái thế lực lục tinh đó có không gian phát huy.

Cùng lúc đó, Ôn Bình đi tới Tiên Phủ Viên, chưa đi sâu vào trong thì đã gặp được phụ mẫu.

Hình như phụ mẫu biết hắn sẽ đến, trong tay cầm Bất Hủ Nhật báo hôm nay, vừa thấy mặt thì hỏi: "Thế nào, không có sao chứ?"

Nhìn Bất Hủ Nhật báo hôm nay, cuối cùng Ôn phụ Ôn mẫu cũng hiểu bây giờ Bất Hủ Tông là tồn tại như thế nào ở Triều Thiên Hạp.

Đã đi đến mức tranh phong với U Quốc, Già Thiên Lâu!

Sáng sớm hôm nay, Ôn phụ Ôn mẫu muốn đi hỏi xem có cần bọn họ làm gì không, nhưng sợ Ôn Bình bận bịu, cho nên liên tục châm chước không dám đi quấy rầy Ôn Bình.

Ôn Bình khẽ cười một tiếng, bình tĩnh nói: "Phụ thân, mẫu thân, như các ngươi thấy, U Quốc đã không xong."

"Chuyện này. . ."

So với Ôn phụ, Ôn mẫu biết rõ U Quốc mạnh mẽ như thế nào.

Cho nên khi nghe được câu này từ trong miệng con trai mình thì trong lòng cực kỳ chấn động.

Mới bao lâu.

Con của mình đã tới mức độ này.

"Được, nhưng là mọi chuyện đều phải cẩn thận. Không cần biết là U Quốc hay là Già Thiên Lâu, đều là cự đầu cắm rễ ở Triều Thiên Hạp mấy trăm năm, bọn họ cũng không dễ thắng như vậy." Ôn phụ mặc dù kiêu ngạo và kích động nhưng cũng không quên nhắc nhở Ôn Bình cẩn thận.

Ôn mẫu cũng phản ứng lại, vội mở miệng: "Nhất định phải cẩn thận, cẩn thận một chút, bảo vệ mình!"

Ôn Bình gật gật đầu: "Mẫu thân, ngài không cần lo lắng, từ Đông Hồ đến Nguyên Dương Vực, nguy hiểm chưa từng lấy được gì của ta, ngược lại lại mang tới sự 'mạnh mẽ', 'càng mạnh mẽ', với 'càng ngày càng mạnh mẽ' ."

Nói xong, Ôn Bình không cho hai người có cơ hội hỏi tiếp, hỏi một loạt vấn đề, muốn biết bọn họ có nhu cầu gì không.

Cho dù biết bây giờ Bất Hủ Tông mạnh mẽ, Ôn mẫu cũng không có nhu cầu gì, chỉ có một cái nhu cầu rất đơn giản, đó chính là càng nhiều thiên tài địa bảo hơn và thiên tài địa bảo lâu năm hơn. Như vậy thì có thể luyện đan dược có phẩm cấp cao hơn cho đệ tử với trưởng lão tông môn.

Bình Luận (0)
Comment